Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…
Chương 645: Dám mơ tưởng người của hắn, chán sống !07
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… May mắn là nàng có đi theo Hồ đại phu học qua trung y vài năm, cũng đem chính mình những kiến thức về ngoại khoa mà bản thân học được truyền cho đại phu.Hai người bù trừ cho nhau.Như vậy Hồ đại phu cũng sẽ dạy cho Mị Ảnh bọn kỵ sĩ phương pháp trị liệu ngoại thương.Cho dù Hồ đại phu không đi theo, vậy bọn họ cũng không có trở ngại.Bọn họ nhất định sẽ giúp Hoàng Phủ Cẩn xuất sắc hoàn thành nhiệm vụ.Sau đó thuận lợi trở về .Tô Mạt vui rạo rực trở về, nàng có thói quen làm tốt công tác chuẩn bị .Lúc đi qua hòn giả sơn thì đụng phải một người, nàng thân hình linh hoạt, khẽ xoay người một cái.Lập tức làm cho người đó bị ngã đụng phải hòn giả sơn, nàng lại không bị tổn hao gì.“Ai nha! Ai mà khí lực lớn như vậy!”Người nọ dĩ nhiên là Tô Việt, hắn không có võ công, dưới tình thế cấp bách, Tô Mạt khẩn cấp phản ứng rất lợi hại.Đương nhiên không giống như lúc trước rồi, hiện tại nàng đã trải qua đặc huấn, lực đạo......Tô Mạt cảm thấy đau tahy hắn, bước lên phía trước đỡ lấy hắn, thân thiết nói:“Nhị ca, ngươi không sao chứ. Ta không chú ý, làm ca ca bị thương rồi hả.”Tô Việt xoa xoa bả vai, miễn cưỡng cười nói,“Không có việc gì, bất quá tiểu muội, ngươi hiện tại khí lực cũng quá lớn đi.”Hai người chỉ là đối diện đụng nhau, nàng vô sự, mà hắn lại bị nàng đụng ngã.Hắn còn lo lắng nàng bị hắn đụng ngã nữa, đang lúc đau lòng, kết quả nàng thì bình yên vô sự, còn hắn......Việc này nếu truyền ra ngoài, người ta còn tưởng rằng hắn thân nam nhân quá yếu nhược.Hắn thời gian này vẫn giúp đỡ Tô Mạt quản lý việc kinh doanh Hương lâu, xem như có một phần công việc cố định của chính mình.Mà Tô Mạt đối hắn lại tốt, được chia lợi nhuận.Hắn tưởng tiêu tiền, dùng để xã giao , cũng không thiếu.Cho nên này một năm đến nay, cuộc sống khá dễ chịu, ở trong kinh cũng quen biết được không ít người có thế lực con nhà quyền quý.Xem như dần dần tạo lên được mối quan hệ vị thế của mình trong mối quan hệ làm ăn.Mấy ngày hôm trước có người tiến cử hắn đến hộ bộ, dựa vào địa vị của hắn ở Hương lâu, có thể ở hộ bộ kiếm một chức vị.Không vì lấy tiền, nhưng là có thể bắt đầu con đường làm quan.Chính thức bắt đầu tham gia con đường làm quan.Hắn vẫn luôn không rêu rao, hôm nay được thư tín, nói là có chức vụ “Thị Mậu Tư” đang thiếu chuyên môn phụ trách khách thương từ Tây Vực lui tới.Có thể để hắn đi đảm trách.Bởi vì hắn có đầu óc làm kinh thương.
May mắn là nàng có đi theo Hồ đại phu học qua trung y vài năm, cũng đem chính mình những
kiến thức về ngoại khoa mà bản thân học được truyền cho đại phu.
Hai người bù trừ cho nhau.
Như vậy Hồ đại phu cũng sẽ dạy cho Mị Ảnh bọn kỵ sĩ phương pháp trị liệu ngoại thương.
Cho dù Hồ đại phu không đi theo, vậy bọn họ cũng không có trở ngại.
Bọn họ nhất định sẽ giúp Hoàng Phủ Cẩn xuất sắc hoàn thành nhiệm vụ.
Sau đó thuận lợi trở về .
Tô Mạt vui rạo rực trở về, nàng có thói quen làm tốt công tác chuẩn bị .
Lúc đi qua hòn giả sơn thì đụng phải một người, nàng thân hình linh hoạt, khẽ xoay người một cái.
Lập tức làm cho người đó bị ngã đụng phải hòn giả sơn, nàng lại không bị tổn hao gì.
“Ai nha! Ai mà khí lực lớn như vậy!”
Người nọ dĩ nhiên là Tô Việt, hắn không có võ công, dưới tình thế cấp bách, Tô Mạt khẩn cấp phản ứng rất lợi hại.
Đương nhiên không giống như lúc trước rồi, hiện tại nàng đã trải qua đặc huấn, lực đạo......
Tô Mạt cảm thấy đau tahy hắn, bước lên phía trước đỡ lấy hắn, thân thiết
nói:“Nhị ca, ngươi không sao chứ. Ta không chú ý, làm ca ca bị thương
rồi hả.”
Tô Việt xoa xoa bả vai, miễn cưỡng cười nói,“Không có việc gì, bất quá tiểu muội, ngươi hiện tại khí lực cũng quá lớn đi.”
Hai người chỉ là đối diện đụng nhau, nàng vô sự, mà hắn lại bị nàng đụng ngã.
Hắn còn lo lắng nàng bị hắn đụng ngã nữa, đang lúc đau lòng, kết quả nàng thì bình yên vô sự, còn hắn......
Việc này nếu truyền ra ngoài, người ta còn tưởng rằng hắn thân nam nhân quá yếu nhược.
Hắn thời gian này vẫn giúp đỡ Tô Mạt quản lý việc kinh doanh Hương lâu, xem như có một phần công việc cố định của chính mình.
Mà Tô Mạt đối hắn lại tốt, được chia lợi nhuận.
Hắn tưởng tiêu tiền, dùng để xã giao , cũng không thiếu.
Cho nên này một năm đến nay, cuộc sống khá dễ chịu, ở trong kinh cũng quen
biết được không ít người có thế lực con nhà quyền quý.
Xem như dần dần tạo lên được mối quan hệ vị thế của mình trong mối quan hệ làm ăn.
Mấy ngày hôm trước có người tiến cử hắn đến hộ bộ, dựa vào địa vị của hắn ở Hương lâu, có thể ở hộ bộ kiếm một chức vị.
Không vì lấy tiền, nhưng là có thể bắt đầu con đường làm quan.
Chính thức bắt đầu tham gia con đường làm quan.
Hắn vẫn luôn không rêu rao, hôm nay được thư tín, nói là có chức vụ “Thị
Mậu Tư” đang thiếu chuyên môn phụ trách khách thương từ Tây Vực lui tới.
Có thể để hắn đi đảm trách.
Bởi vì hắn có đầu óc làm kinh thương.
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… May mắn là nàng có đi theo Hồ đại phu học qua trung y vài năm, cũng đem chính mình những kiến thức về ngoại khoa mà bản thân học được truyền cho đại phu.Hai người bù trừ cho nhau.Như vậy Hồ đại phu cũng sẽ dạy cho Mị Ảnh bọn kỵ sĩ phương pháp trị liệu ngoại thương.Cho dù Hồ đại phu không đi theo, vậy bọn họ cũng không có trở ngại.Bọn họ nhất định sẽ giúp Hoàng Phủ Cẩn xuất sắc hoàn thành nhiệm vụ.Sau đó thuận lợi trở về .Tô Mạt vui rạo rực trở về, nàng có thói quen làm tốt công tác chuẩn bị .Lúc đi qua hòn giả sơn thì đụng phải một người, nàng thân hình linh hoạt, khẽ xoay người một cái.Lập tức làm cho người đó bị ngã đụng phải hòn giả sơn, nàng lại không bị tổn hao gì.“Ai nha! Ai mà khí lực lớn như vậy!”Người nọ dĩ nhiên là Tô Việt, hắn không có võ công, dưới tình thế cấp bách, Tô Mạt khẩn cấp phản ứng rất lợi hại.Đương nhiên không giống như lúc trước rồi, hiện tại nàng đã trải qua đặc huấn, lực đạo......Tô Mạt cảm thấy đau tahy hắn, bước lên phía trước đỡ lấy hắn, thân thiết nói:“Nhị ca, ngươi không sao chứ. Ta không chú ý, làm ca ca bị thương rồi hả.”Tô Việt xoa xoa bả vai, miễn cưỡng cười nói,“Không có việc gì, bất quá tiểu muội, ngươi hiện tại khí lực cũng quá lớn đi.”Hai người chỉ là đối diện đụng nhau, nàng vô sự, mà hắn lại bị nàng đụng ngã.Hắn còn lo lắng nàng bị hắn đụng ngã nữa, đang lúc đau lòng, kết quả nàng thì bình yên vô sự, còn hắn......Việc này nếu truyền ra ngoài, người ta còn tưởng rằng hắn thân nam nhân quá yếu nhược.Hắn thời gian này vẫn giúp đỡ Tô Mạt quản lý việc kinh doanh Hương lâu, xem như có một phần công việc cố định của chính mình.Mà Tô Mạt đối hắn lại tốt, được chia lợi nhuận.Hắn tưởng tiêu tiền, dùng để xã giao , cũng không thiếu.Cho nên này một năm đến nay, cuộc sống khá dễ chịu, ở trong kinh cũng quen biết được không ít người có thế lực con nhà quyền quý.Xem như dần dần tạo lên được mối quan hệ vị thế của mình trong mối quan hệ làm ăn.Mấy ngày hôm trước có người tiến cử hắn đến hộ bộ, dựa vào địa vị của hắn ở Hương lâu, có thể ở hộ bộ kiếm một chức vị.Không vì lấy tiền, nhưng là có thể bắt đầu con đường làm quan.Chính thức bắt đầu tham gia con đường làm quan.Hắn vẫn luôn không rêu rao, hôm nay được thư tín, nói là có chức vụ “Thị Mậu Tư” đang thiếu chuyên môn phụ trách khách thương từ Tây Vực lui tới.Có thể để hắn đi đảm trách.Bởi vì hắn có đầu óc làm kinh thương.