Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột…
Chương 2162
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 2162Quan Triều Viễn mơ hồ cảm thấy sau khi bản thân mình tỉnh lại, giống như là đã lãng quên đi ký ức về điều gì đó rất quan trọng.Chẳng lẽ, có liên quan đến chuyện Tô Lam đang phải giấu giếm.“Còn muốn lừa tôi?”Quan Triều Viễn ở cùng cô một thời gian.Cũng coi như hiểu rõ được tính cách của cô.Bề ngoài nhìn có vẻ trong sáng quật cường, thật sự nội tâm lại rất mềm yếu hiền lành.Hơn nữa, anh biết cô sợ nhất là cái gì.“Tôi không có gạt anh! Ứ…” Tô Lam sợ hãi liếc nhìn anh Cái tên khôn kiếp này, một tay bịt mặt Tô Mỹ Chí, sau đó lại cưỡng hôn cô.Cô vội vàng lùi lại, che miệng mình lại: “Anh!”Quan Triều Viễn ép đến vách tường, chắn lại đường đi của cô: “Nói hay không?”“Không nói? Vậy tôi sẽ hôn cho đến khi em chịu nói mới thôi.”“Anh!” Tô Lam bị một kẻ mặt dày vô liêm sỉ như anh chinh phục rồi.“Hay là nói, em vốn dĩ muốn được tôi hôn em?”“Anh nói bậy nói bạ gì thế!”“Nói cho tôi biết, buổi tối hôm đó, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”Quan Triều Viễn nhìn cô.Lần thứ nhất, trái tim có chút đập rộn lên.Không biết tại vì sao, anh lại có chút căng thẳng.Tô Lam cản môi, trong lòng đấu tranh tư tưởng.Quan Triều Viễn tên khôn kiếp, nhìn bộ dạng anh hôm nay, nếu như bản thân mình không đem sự thật nói ra, sợ rằng anh sẽ không bỏ qua cho cô.Nhưng mà, nói ra rồi thì sẽ..Không dám tưởng tượng hậu quả.Tô Lam heo chết không sợ nước sôi: “Tôi cái gì cũng không biết.”“Nhìn bộ này, chắc em vẫn chưa giác ngộ ra!” Quan Triều Viễn cười lạnh lùng, ôm chặt Tô Mỹ Chí quay người cô bé lại rồi nói với cô: “Nếu như đợi tôi đích thân điều tra camera, phát hiện ra em nói dối. Tôi sẽ lập tức ném em vào trong phòng bệnh…”“Thật bạo lực…”“Làm chuyện đó!”Cả người của Tô Lam rung lên, vô cùng sợ hãi nhìn anh.Cái tên khốn kị Lại dám uy hϊếp cô như thết Dứt lời, Quan Triều Viễn quay lưng, chuẩn bị rời khỏi.“Đêm hôm đó, anh bị bỏ thuốc, sau đó lại bị trúng mọt dát dao, cả người đã bị mất đi ý thức.” Tô Lam rốt cuộc không chịu nổi áp lực, suy sụp mở miệng nói.“Tiếp tục nói.”“Anh đánh bị thương bọn người Lục Anh Khoa, còn tưởng tôi là Tô Bích Xuân…”“Cô nói cái gì?”
Chương 2162
Quan Triều Viễn mơ hồ cảm thấy sau khi bản thân mình tỉnh lại, giống như là đã lãng quên đi ký ức về điều gì đó rất quan trọng.
Chẳng lẽ, có liên quan đến chuyện Tô Lam đang phải giấu giếm.
“Còn muốn lừa tôi?”
Quan Triều Viễn ở cùng cô một thời gian.
Cũng coi như hiểu rõ được tính cách của cô.
Bề ngoài nhìn có vẻ trong sáng quật cường, thật sự nội tâm lại rất mềm yếu hiền lành.
Hơn nữa, anh biết cô sợ nhất là cái gì.
“Tôi không có gạt anh! Ứ…” Tô Lam sợ hãi liếc nhìn anh Cái tên khôn kiếp này, một tay bịt mặt Tô Mỹ Chí, sau đó lại cưỡng hôn cô.
Cô vội vàng lùi lại, che miệng mình lại: “Anh!”
Quan Triều Viễn ép đến vách tường, chắn lại đường đi của cô: “Nói hay không?”
“Không nói? Vậy tôi sẽ hôn cho đến khi em chịu nói mới thôi.”
“Anh!” Tô Lam bị một kẻ mặt dày vô liêm sỉ như anh chinh phục rồi.
“Hay là nói, em vốn dĩ muốn được tôi hôn em?”
“Anh nói bậy nói bạ gì thế!”
“Nói cho tôi biết, buổi tối hôm đó, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Quan Triều Viễn nhìn cô.
Lần thứ nhất, trái tim có chút đập rộn lên.
Không biết tại vì sao, anh lại có chút căng thẳng.
Tô Lam cản môi, trong lòng đấu tranh tư tưởng.
Quan Triều Viễn tên khôn kiếp, nhìn bộ dạng anh hôm nay, nếu như bản thân mình không đem sự thật nói ra, sợ rằng anh sẽ không bỏ qua cho cô.
Nhưng mà, nói ra rồi thì sẽ..
Không dám tưởng tượng hậu quả.
Tô Lam heo chết không sợ nước sôi: “Tôi cái gì cũng không biết.”
“Nhìn bộ này, chắc em vẫn chưa giác ngộ ra!” Quan Triều Viễn cười lạnh lùng, ôm chặt Tô Mỹ Chí quay người cô bé lại rồi nói với cô: “Nếu như đợi tôi đích thân điều tra camera, phát hiện ra em nói dối. Tôi sẽ lập tức ném em vào trong phòng bệnh…”
“Thật bạo lực…”
“Làm chuyện đó!”
Cả người của Tô Lam rung lên, vô cùng sợ hãi nhìn anh.
Cái tên khốn kị Lại dám uy hϊếp cô như thết Dứt lời, Quan Triều Viễn quay lưng, chuẩn bị rời khỏi.
“Đêm hôm đó, anh bị bỏ thuốc, sau đó lại bị trúng mọt dát dao, cả người đã bị mất đi ý thức.” Tô Lam rốt cuộc không chịu nổi áp lực, suy sụp mở miệng nói.
“Tiếp tục nói.”
“Anh đánh bị thương bọn người Lục Anh Khoa, còn tưởng tôi là Tô Bích Xuân…”
“Cô nói cái gì?”
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 2162Quan Triều Viễn mơ hồ cảm thấy sau khi bản thân mình tỉnh lại, giống như là đã lãng quên đi ký ức về điều gì đó rất quan trọng.Chẳng lẽ, có liên quan đến chuyện Tô Lam đang phải giấu giếm.“Còn muốn lừa tôi?”Quan Triều Viễn ở cùng cô một thời gian.Cũng coi như hiểu rõ được tính cách của cô.Bề ngoài nhìn có vẻ trong sáng quật cường, thật sự nội tâm lại rất mềm yếu hiền lành.Hơn nữa, anh biết cô sợ nhất là cái gì.“Tôi không có gạt anh! Ứ…” Tô Lam sợ hãi liếc nhìn anh Cái tên khôn kiếp này, một tay bịt mặt Tô Mỹ Chí, sau đó lại cưỡng hôn cô.Cô vội vàng lùi lại, che miệng mình lại: “Anh!”Quan Triều Viễn ép đến vách tường, chắn lại đường đi của cô: “Nói hay không?”“Không nói? Vậy tôi sẽ hôn cho đến khi em chịu nói mới thôi.”“Anh!” Tô Lam bị một kẻ mặt dày vô liêm sỉ như anh chinh phục rồi.“Hay là nói, em vốn dĩ muốn được tôi hôn em?”“Anh nói bậy nói bạ gì thế!”“Nói cho tôi biết, buổi tối hôm đó, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”Quan Triều Viễn nhìn cô.Lần thứ nhất, trái tim có chút đập rộn lên.Không biết tại vì sao, anh lại có chút căng thẳng.Tô Lam cản môi, trong lòng đấu tranh tư tưởng.Quan Triều Viễn tên khôn kiếp, nhìn bộ dạng anh hôm nay, nếu như bản thân mình không đem sự thật nói ra, sợ rằng anh sẽ không bỏ qua cho cô.Nhưng mà, nói ra rồi thì sẽ..Không dám tưởng tượng hậu quả.Tô Lam heo chết không sợ nước sôi: “Tôi cái gì cũng không biết.”“Nhìn bộ này, chắc em vẫn chưa giác ngộ ra!” Quan Triều Viễn cười lạnh lùng, ôm chặt Tô Mỹ Chí quay người cô bé lại rồi nói với cô: “Nếu như đợi tôi đích thân điều tra camera, phát hiện ra em nói dối. Tôi sẽ lập tức ném em vào trong phòng bệnh…”“Thật bạo lực…”“Làm chuyện đó!”Cả người của Tô Lam rung lên, vô cùng sợ hãi nhìn anh.Cái tên khốn kị Lại dám uy hϊếp cô như thết Dứt lời, Quan Triều Viễn quay lưng, chuẩn bị rời khỏi.“Đêm hôm đó, anh bị bỏ thuốc, sau đó lại bị trúng mọt dát dao, cả người đã bị mất đi ý thức.” Tô Lam rốt cuộc không chịu nổi áp lực, suy sụp mở miệng nói.“Tiếp tục nói.”“Anh đánh bị thương bọn người Lục Anh Khoa, còn tưởng tôi là Tô Bích Xuân…”“Cô nói cái gì?”