Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột…
Chương 2203
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 2203Tô Duy Hưng vững vàng địa đi đến, vươn dài cổ, nhìn lướt qua ban công bên kia, “Anh đứng ngoài cửa làm gì vậy?”“Mẹ Bảo nói rằng mẹ đang nghỉ ngơi, nhưng anh lại không thấy ở đây”“Không ở đây?” Tô Duy Hưng đi đến.Tô Lam nghe thấy tiếng bước chân ngày càng gần, trái tim như muốn nhảy ra khỏi cổ họng.Nếu như bị hai người con trai thấy cảnh này, sau này cô đối mặt với bọn chúng như thế nào đây?Cô khẩn trương quay đầu lại.Chỉ thấy hai cái bóng dáng nho nhỏ xuất hiện ở cửa.“Có phải ở ban công bên kia không?”Nói xong, Tô Duy Hưng kiễng mũi chân, nhẹ nhàng đưa tay định mở cửa.Quan Triều Viễn cúi đầu nhìn Tô Lam, “Còn không chịu nói? Dù sao tôi ở trong lòng em đã xấu xa đến như vậy, tôi cũng không ngại xấu xa thêm một chút. Nếu không đồng ý, thì tôi sẽ ở đây, ngay tại đây, làm em.”Dừng một chút, anh lại bổ sung thêm một câu.“Làm trò trước mặt mấy đứa nhỏ!”“Anh!”Tô Lam tức giận suýt chút nữa hộc cả máu.“Có chịu nhận hay không?” Quan Triều Viễn tới gần, tay phải đã rục rịch sắp hành động Đầu ngón tay thon dài mơn trớn da thịt bên hông cô.Da thịt mịn màng như sữa như tơ, làm cho người ta yêu thích không buông tay.Tô Lam hoảng sợ nhìn anh: Cô tin rằng, nếu cô không chịu mở miệng, thì người đàn ông ác liệt này nói được làm được, ở trong này..“Tôi thua, ta chịu thua được chưa? Quan Triều Viễn, van cầu anh!”Tô Lam luống cuống.Giây tiếp theo, cánh môi lành lạnh nhẹ nhàng in dấu lên môi cô.Ngay sau đó, bên hông cô được buông lỏng, người đàn ông nhoáng cái buông ra.Anh lưu loát trở mình, chống tay lên lan can, thoải mái nhảy xuống Tô Lam thít chặt cổ họng: Đây chính là lầu hai đó!€ô vội vàng tiến lên.Chỉ nghe thấy một tiếng “bịch” nhỏ, người đàn ông nhẹ nhàng đáp đất, ung dung vô cùng.Cũng là vào lúc này, cửa lớn ban công được mở ra.Hai đứa nhỏ nhãn tiến vào, Tô Duy Hưng mang vẻ mặt ghét bỏ: “Tô Lam, hóa ra mẹ ở trong này ? Lần đầu tiên đến nhà của ba lại khóa trái ban công, loại chuyện này mà chắc chỉ có mẹ mới làm được thôi!”Tô Mỹ Chi nghển cổ, nhìn trái phải một phen, “Mẹ, chỉ có mẹ ở đây một mình à? Ba đâu?”Tô Lam theo bản năng nhìn lướt qua về phía ban công bên kia.Tên lưu manh Quan Triều Viễn kia vừa mới nhảy xuống, nói không chừng lúc này còn đang tránh đâu đó rình mò!
Chương 2203
Tô Duy Hưng vững vàng địa đi đến, vươn dài cổ, nhìn lướt qua ban công bên kia, “Anh đứng ngoài cửa làm gì vậy?”
“Mẹ Bảo nói rằng mẹ đang nghỉ ngơi, nhưng anh lại không thấy ở đây”
“Không ở đây?” Tô Duy Hưng đi đến.
Tô Lam nghe thấy tiếng bước chân ngày càng gần, trái tim như muốn nhảy ra khỏi cổ họng.
Nếu như bị hai người con trai thấy cảnh này, sau này cô đối mặt với bọn chúng như thế nào đây?
Cô khẩn trương quay đầu lại.
Chỉ thấy hai cái bóng dáng nho nhỏ xuất hiện ở cửa.
“Có phải ở ban công bên kia không?”
Nói xong, Tô Duy Hưng kiễng mũi chân, nhẹ nhàng đưa tay định mở cửa.
Quan Triều Viễn cúi đầu nhìn Tô Lam, “Còn không chịu nói? Dù sao tôi ở trong lòng em đã xấu xa đến như vậy, tôi cũng không ngại xấu xa thêm một chút. Nếu không đồng ý, thì tôi sẽ ở đây, ngay tại đây, làm em.”
Dừng một chút, anh lại bổ sung thêm một câu.
“Làm trò trước mặt mấy đứa nhỏ!”
“Anh!”
Tô Lam tức giận suýt chút nữa hộc cả máu.
“Có chịu nhận hay không?” Quan Triều Viễn tới gần, tay phải đã rục rịch sắp hành động Đầu ngón tay thon dài mơn trớn da thịt bên hông cô.
Da thịt mịn màng như sữa như tơ, làm cho người ta yêu thích không buông tay.
Tô Lam hoảng sợ nhìn anh: Cô tin rằng, nếu cô không chịu mở miệng, thì người đàn ông ác liệt này nói được làm được, ở trong này..
“Tôi thua, ta chịu thua được chưa? Quan Triều Viễn, van cầu anh!”
Tô Lam luống cuống.
Giây tiếp theo, cánh môi lành lạnh nhẹ nhàng in dấu lên môi cô.
Ngay sau đó, bên hông cô được buông lỏng, người đàn ông nhoáng cái buông ra.
Anh lưu loát trở mình, chống tay lên lan can, thoải mái nhảy xuống Tô Lam thít chặt cổ họng: Đây chính là lầu hai đó!
€ô vội vàng tiến lên.
Chỉ nghe thấy một tiếng “bịch” nhỏ, người đàn ông nhẹ nhàng đáp đất, ung dung vô cùng.
Cũng là vào lúc này, cửa lớn ban công được mở ra.
Hai đứa nhỏ nhãn tiến vào, Tô Duy Hưng mang vẻ mặt ghét bỏ: “Tô Lam, hóa ra mẹ ở trong này ? Lần đầu tiên đến nhà của ba lại khóa trái ban công, loại chuyện này mà chắc chỉ có mẹ mới làm được thôi!”
Tô Mỹ Chi nghển cổ, nhìn trái phải một phen, “Mẹ, chỉ có mẹ ở đây một mình à? Ba đâu?”
Tô Lam theo bản năng nhìn lướt qua về phía ban công bên kia.
Tên lưu manh Quan Triều Viễn kia vừa mới nhảy xuống, nói không chừng lúc này còn đang tránh đâu đó rình mò!
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 2203Tô Duy Hưng vững vàng địa đi đến, vươn dài cổ, nhìn lướt qua ban công bên kia, “Anh đứng ngoài cửa làm gì vậy?”“Mẹ Bảo nói rằng mẹ đang nghỉ ngơi, nhưng anh lại không thấy ở đây”“Không ở đây?” Tô Duy Hưng đi đến.Tô Lam nghe thấy tiếng bước chân ngày càng gần, trái tim như muốn nhảy ra khỏi cổ họng.Nếu như bị hai người con trai thấy cảnh này, sau này cô đối mặt với bọn chúng như thế nào đây?Cô khẩn trương quay đầu lại.Chỉ thấy hai cái bóng dáng nho nhỏ xuất hiện ở cửa.“Có phải ở ban công bên kia không?”Nói xong, Tô Duy Hưng kiễng mũi chân, nhẹ nhàng đưa tay định mở cửa.Quan Triều Viễn cúi đầu nhìn Tô Lam, “Còn không chịu nói? Dù sao tôi ở trong lòng em đã xấu xa đến như vậy, tôi cũng không ngại xấu xa thêm một chút. Nếu không đồng ý, thì tôi sẽ ở đây, ngay tại đây, làm em.”Dừng một chút, anh lại bổ sung thêm một câu.“Làm trò trước mặt mấy đứa nhỏ!”“Anh!”Tô Lam tức giận suýt chút nữa hộc cả máu.“Có chịu nhận hay không?” Quan Triều Viễn tới gần, tay phải đã rục rịch sắp hành động Đầu ngón tay thon dài mơn trớn da thịt bên hông cô.Da thịt mịn màng như sữa như tơ, làm cho người ta yêu thích không buông tay.Tô Lam hoảng sợ nhìn anh: Cô tin rằng, nếu cô không chịu mở miệng, thì người đàn ông ác liệt này nói được làm được, ở trong này..“Tôi thua, ta chịu thua được chưa? Quan Triều Viễn, van cầu anh!”Tô Lam luống cuống.Giây tiếp theo, cánh môi lành lạnh nhẹ nhàng in dấu lên môi cô.Ngay sau đó, bên hông cô được buông lỏng, người đàn ông nhoáng cái buông ra.Anh lưu loát trở mình, chống tay lên lan can, thoải mái nhảy xuống Tô Lam thít chặt cổ họng: Đây chính là lầu hai đó!€ô vội vàng tiến lên.Chỉ nghe thấy một tiếng “bịch” nhỏ, người đàn ông nhẹ nhàng đáp đất, ung dung vô cùng.Cũng là vào lúc này, cửa lớn ban công được mở ra.Hai đứa nhỏ nhãn tiến vào, Tô Duy Hưng mang vẻ mặt ghét bỏ: “Tô Lam, hóa ra mẹ ở trong này ? Lần đầu tiên đến nhà của ba lại khóa trái ban công, loại chuyện này mà chắc chỉ có mẹ mới làm được thôi!”Tô Mỹ Chi nghển cổ, nhìn trái phải một phen, “Mẹ, chỉ có mẹ ở đây một mình à? Ba đâu?”Tô Lam theo bản năng nhìn lướt qua về phía ban công bên kia.Tên lưu manh Quan Triều Viễn kia vừa mới nhảy xuống, nói không chừng lúc này còn đang tránh đâu đó rình mò!