Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột…
Chương 2280
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 2280Đầu bên kia điện thoại, Tô Bích Xuân khi nghe thấy giọng nói của Vương Bích Vân thì trong lòng đầy sợ hãi. Nhưng khi nghe được câu cuối cùng Quan Triều Viễn nói ra thì cô ta lại thở phào nhẹ nhõm.Dù sao thì số điện thoại cô ta đang dùng cũng chỉ là sim rác, cho dù Quan Triều Viễn có truy tìm thì cũng không thể tìm ra manh mối gì.“Bốp: Lại có một âm thanh sắc bên vang lên, roi da trên tay cô ta quất mạnh xuống.Nửa thân trên của Vương Tiến Phát bị dây xích quấn quanh, ông ta suиɠ sướиɠ rên nhẹ.Tô Bích Xuân duỗi chân ra trước mặt Vương Tiến Phát, ông ta thấy vậy liền vồ lấy liếʍ ɭáρ: “Bích Xuân, em thật đẹp, không những thế còn vô cùng thơm thơ, chỉ cần em đồng ý ngủ với anh thì anh sẽ hầu hạ em hết lòng, em muốn cái gì anh đều cho cái đó.”Tô Bích Xuân lạnh lùng liếc nhìn Vương Tiến Phát đang quỳ xuống trước mặt mình như một con chó. Ông ta đúng là thứ rác rưởi, để cho cô ta lợi dụng là tốt rồi, lại còn dám cả gan muốn ngủ với cô ta. Chuyện này đúng là nằm mơ giữa ban ngày.Nếu không phải cô ta thấy ông còn có chút giá trị để lợi dụng thì đến cả tư cách liếm giày cô ta thì ông ta cũng không có.Chuyện liên quan đến Vương Bích Vân tạm thời chấm dứt, Tô Lam đành yên lặng bỏ qua. Chỉ là còn rất nhiều điều khiến cô cảm thấy khó hiểu.Nếu Vương Tiến Phát không phải là cha của con thì rốt cuộc người đó là ai? Chẳng lẽ còn có một người khác tối hôm đó điên cuồng suốt đêm với cô?Sáng sớm hôm nay Tô Lam vẫn còn suy nghĩ đến chuyện này nên cô có hơi lơ đãng, thậm chí tiếng chuông điện thoại vang lên cô cũng không chú ý.“Reng reng: Tiếng chuông điện thoại không ngừng kêu lên.“Bác sĩ Tô, điện thoại cô kêu nãy giờ kìa.”Có một y tá ngoài cửa thò đầu vào nhắc nhở cô.“Xin ôi nghe rồi” Tô Lam vội vàng cầm điện thoại lên.Trên màn hình hiển thị một số điện thoại xa lạ, cô bấm máy nghe và nói: “Xin chào”Đầu bên kia điện thoại vọng ra một mớ tạp âm ồn ào nhưng không có ai nói chuyện.Chẳng lẽ là một cuộc gọi trêu đùa?“Xin chào”Tô Lam lại mở miệng nói: “Nếu không có gì để nói thì tôi cúp máy đây”“Chờ đã Tô Lam… Là mình, là mình” Đầu bên kia là giọng của Lâm Thúy Vân. Cô ấy tận lực nói nhỏ, giọng điệu vô cùng lén lút cẩn thận, hoàn toàn khác với phong cách tùy tiện hãng ngày.Tô Lam nghỉ hoặc hỏi: “Thúy Vân, có chuyện gì à?”“Tô Lam… Có khả năng mình phải ra nước ngoài trốn tránh một thời gian. Hiện tại mình đang ở sân bay, mình gọi để báo với cậu rằng mình vẫn an toàn. Cậu phải nhớ, mặc kệ là ai hỏi mình đi đâu thì cậu đều phải trả lời là không biết, được chứ?”Tâm trạng Tô Lam lập tức khẩn trương lên: “Thúy Vân, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”“Mình… Tô Lam, có thể mình đã bị người †a hãm hại.“Cái gì?”“Lần đầu tiên của mình có thể đã bị cướp tồi “Rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra. Cậu nói rõ cho mình xem.”
Chương 2280
Đầu bên kia điện thoại, Tô Bích Xuân khi nghe thấy giọng nói của Vương Bích Vân thì trong lòng đầy sợ hãi. Nhưng khi nghe được câu cuối cùng Quan Triều Viễn nói ra thì cô ta lại thở phào nhẹ nhõm.
Dù sao thì số điện thoại cô ta đang dùng cũng chỉ là sim rác, cho dù Quan Triều Viễn có truy tìm thì cũng không thể tìm ra manh mối gì.
“Bốp: Lại có một âm thanh sắc bên vang lên, roi da trên tay cô ta quất mạnh xuống.
Nửa thân trên của Vương Tiến Phát bị dây xích quấn quanh, ông ta suиɠ sướиɠ rên nhẹ.
Tô Bích Xuân duỗi chân ra trước mặt Vương Tiến Phát, ông ta thấy vậy liền vồ lấy liếʍ ɭáρ: “Bích Xuân, em thật đẹp, không những thế còn vô cùng thơm thơ, chỉ cần em đồng ý ngủ với anh thì anh sẽ hầu hạ em hết lòng, em muốn cái gì anh đều cho cái đó.”
Tô Bích Xuân lạnh lùng liếc nhìn Vương Tiến Phát đang quỳ xuống trước mặt mình như một con chó. Ông ta đúng là thứ rác rưởi, để cho cô ta lợi dụng là tốt rồi, lại còn dám cả gan muốn ngủ với cô ta. Chuyện này đúng là nằm mơ giữa ban ngày.
Nếu không phải cô ta thấy ông còn có chút giá trị để lợi dụng thì đến cả tư cách liếm giày cô ta thì ông ta cũng không có.
Chuyện liên quan đến Vương Bích Vân tạm thời chấm dứt, Tô Lam đành yên lặng bỏ qua. Chỉ là còn rất nhiều điều khiến cô cảm thấy khó hiểu.
Nếu Vương Tiến Phát không phải là cha của con thì rốt cuộc người đó là ai? Chẳng lẽ còn có một người khác tối hôm đó điên cuồng suốt đêm với cô?
Sáng sớm hôm nay Tô Lam vẫn còn suy nghĩ đến chuyện này nên cô có hơi lơ đãng, thậm chí tiếng chuông điện thoại vang lên cô cũng không chú ý.
“Reng reng: Tiếng chuông điện thoại không ngừng kêu lên.
“Bác sĩ Tô, điện thoại cô kêu nãy giờ kìa.”
Có một y tá ngoài cửa thò đầu vào nhắc nhở cô.
“Xin ôi nghe rồi” Tô Lam vội vàng cầm điện thoại lên.
Trên màn hình hiển thị một số điện thoại xa lạ, cô bấm máy nghe và nói: “Xin chào”
Đầu bên kia điện thoại vọng ra một mớ tạp âm ồn ào nhưng không có ai nói chuyện.
Chẳng lẽ là một cuộc gọi trêu đùa?
“Xin chào”
Tô Lam lại mở miệng nói: “Nếu không có gì để nói thì tôi cúp máy đây”
“Chờ đã Tô Lam… Là mình, là mình” Đầu bên kia là giọng của Lâm Thúy Vân. Cô ấy tận lực nói nhỏ, giọng điệu vô cùng lén lút cẩn thận, hoàn toàn khác với phong cách tùy tiện hãng ngày.
Tô Lam nghỉ hoặc hỏi: “Thúy Vân, có chuyện gì à?”
“Tô Lam… Có khả năng mình phải ra nước ngoài trốn tránh một thời gian. Hiện tại mình đang ở sân bay, mình gọi để báo với cậu rằng mình vẫn an toàn. Cậu phải nhớ, mặc kệ là ai hỏi mình đi đâu thì cậu đều phải trả lời là không biết, được chứ?”
Tâm trạng Tô Lam lập tức khẩn trương lên: “Thúy Vân, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
“Mình… Tô Lam, có thể mình đã bị người †a hãm hại.
“Cái gì?”
“Lần đầu tiên của mình có thể đã bị cướp tồi “Rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra. Cậu nói rõ cho mình xem.”
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 2280Đầu bên kia điện thoại, Tô Bích Xuân khi nghe thấy giọng nói của Vương Bích Vân thì trong lòng đầy sợ hãi. Nhưng khi nghe được câu cuối cùng Quan Triều Viễn nói ra thì cô ta lại thở phào nhẹ nhõm.Dù sao thì số điện thoại cô ta đang dùng cũng chỉ là sim rác, cho dù Quan Triều Viễn có truy tìm thì cũng không thể tìm ra manh mối gì.“Bốp: Lại có một âm thanh sắc bên vang lên, roi da trên tay cô ta quất mạnh xuống.Nửa thân trên của Vương Tiến Phát bị dây xích quấn quanh, ông ta suиɠ sướиɠ rên nhẹ.Tô Bích Xuân duỗi chân ra trước mặt Vương Tiến Phát, ông ta thấy vậy liền vồ lấy liếʍ ɭáρ: “Bích Xuân, em thật đẹp, không những thế còn vô cùng thơm thơ, chỉ cần em đồng ý ngủ với anh thì anh sẽ hầu hạ em hết lòng, em muốn cái gì anh đều cho cái đó.”Tô Bích Xuân lạnh lùng liếc nhìn Vương Tiến Phát đang quỳ xuống trước mặt mình như một con chó. Ông ta đúng là thứ rác rưởi, để cho cô ta lợi dụng là tốt rồi, lại còn dám cả gan muốn ngủ với cô ta. Chuyện này đúng là nằm mơ giữa ban ngày.Nếu không phải cô ta thấy ông còn có chút giá trị để lợi dụng thì đến cả tư cách liếm giày cô ta thì ông ta cũng không có.Chuyện liên quan đến Vương Bích Vân tạm thời chấm dứt, Tô Lam đành yên lặng bỏ qua. Chỉ là còn rất nhiều điều khiến cô cảm thấy khó hiểu.Nếu Vương Tiến Phát không phải là cha của con thì rốt cuộc người đó là ai? Chẳng lẽ còn có một người khác tối hôm đó điên cuồng suốt đêm với cô?Sáng sớm hôm nay Tô Lam vẫn còn suy nghĩ đến chuyện này nên cô có hơi lơ đãng, thậm chí tiếng chuông điện thoại vang lên cô cũng không chú ý.“Reng reng: Tiếng chuông điện thoại không ngừng kêu lên.“Bác sĩ Tô, điện thoại cô kêu nãy giờ kìa.”Có một y tá ngoài cửa thò đầu vào nhắc nhở cô.“Xin ôi nghe rồi” Tô Lam vội vàng cầm điện thoại lên.Trên màn hình hiển thị một số điện thoại xa lạ, cô bấm máy nghe và nói: “Xin chào”Đầu bên kia điện thoại vọng ra một mớ tạp âm ồn ào nhưng không có ai nói chuyện.Chẳng lẽ là một cuộc gọi trêu đùa?“Xin chào”Tô Lam lại mở miệng nói: “Nếu không có gì để nói thì tôi cúp máy đây”“Chờ đã Tô Lam… Là mình, là mình” Đầu bên kia là giọng của Lâm Thúy Vân. Cô ấy tận lực nói nhỏ, giọng điệu vô cùng lén lút cẩn thận, hoàn toàn khác với phong cách tùy tiện hãng ngày.Tô Lam nghỉ hoặc hỏi: “Thúy Vân, có chuyện gì à?”“Tô Lam… Có khả năng mình phải ra nước ngoài trốn tránh một thời gian. Hiện tại mình đang ở sân bay, mình gọi để báo với cậu rằng mình vẫn an toàn. Cậu phải nhớ, mặc kệ là ai hỏi mình đi đâu thì cậu đều phải trả lời là không biết, được chứ?”Tâm trạng Tô Lam lập tức khẩn trương lên: “Thúy Vân, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”“Mình… Tô Lam, có thể mình đã bị người †a hãm hại.“Cái gì?”“Lần đầu tiên của mình có thể đã bị cướp tồi “Rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra. Cậu nói rõ cho mình xem.”