Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột…
Chương 2315
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 2315Vì cuộc sống hạnh phúc lâu dài sau này, Quan Triều Viễn quyết định nghiến răng chịu đựng.Nhẫn nhịn nhưng khoản lãi mà Tô Lam phải trả một cái cũng không được thiếu.Suốt một đêm, Tô Lam mơ mơ màng màng luôn cảm thấy có một đôi tay to lớn không ngừng di chuyển trên eo cô, điên cuồng gặm nhấm làm cho mỗi tấc da thịt trên toàn thân cô đều nóng bừng.Quá trình này kéo dài dân gần như cả đêm, cho đến khi sắc trời chuyển sang màu trằng cô mới được buông tha. Cô chìm vào giấc ngủ chập chờn vì kiệt sức.Ngày thứ hai, khi Tô Lam tỉnh dậy sau cơn đau đầu dữ dội, cả người dọa cho cô một phen.Bởi vì cô phát hiện mình không có mặc quần áo, hơn nữa khắp người đều có dấu vết xanh tím.Chẳng lẽ sau khi cô uống say rồi bị người khác đưa về nhà, sau đó… làm một việc gì đó không thể miểu tả được?Tô Lam không dám tiếp tục nghĩ.Cô kinh hãi nhìn xung quanh.Sau khi nhận ra đây là biệt thự của Quan Triều Viễn, trái tim vốn đang bị treo lơ lửng bây giờ mới có thể bình tĩnh trở lại.Quan Triều Viễn?Không lẽ anh đã trở về rồi?Hình như cô còn nhớ, cái tên kia từng nói với cô rằng ghét nhất là phụ nữ say rượu.Nếu như tối qua là anh đưa cô về nhà.Lần đầu tiên của cô chẳng phải chính là anh sao?Cái tên này..Anh đã thừa dịp lúc cô say và không tỉnh táo mà làm ra việc khiến người ta căm phẫn như vậy.Tô Lam đứng trước gương nhìn những vết bầm trên cơ thể mà không khỏi lấy tay che mặt.Tối qua cái tên kia rốt cuộc là đã kịch liệt như thế nào?Cô mặc xong quần áo, có chút lo lắng rồi đi xuống lầu.Vốn nghĩ rằng Quan Triều Viễn sẽ có ở nhà nhưng khi cô đi quanh một vòng mới phát hiện ra cả căn biệt thự trống rỗng không một bóng người.Cô thất thần đứng ở cửa, không biết là thở phào nhẹ nhóm hay là có chút thất vọng.Vào lúc này là khoảng tháng tám tháng chín, thời tiết thành phố Ninh Lâm biến đổi rất nhiều.Trong vòng hai mươi phút, sấm chớp vang dội bên ngoài cửa sổ.Những đám mây đen trên trời cuồn cuộn kéo đến, gió lớn cuộn màn cửa lại, trong chốc lát thì trời đổ mưa to.Chiếc Rolls Royce màu đen châm chậm chạy vào biệt thự.‘Sau khi xuống xe, Quan Triều Viễn đi thẳng lên phòng ngủ trên tầng hai Khi mở cửa ra, anh thấy trên chiếc giường lớn không một bóng người Anh nhíu mày, xoay người sải bước xuống tầng một.Vừa lên xe anh liền bấm số của Tô Lam, nhưng đầu dây bên kia lại truyền đến: “Người dùng mà bạn gọi đã tắt máy”.
Chương 2315
Vì cuộc sống hạnh phúc lâu dài sau này, Quan Triều Viễn quyết định nghiến răng chịu đựng.
Nhẫn nhịn nhưng khoản lãi mà Tô Lam phải trả một cái cũng không được thiếu.
Suốt một đêm, Tô Lam mơ mơ màng màng luôn cảm thấy có một đôi tay to lớn không ngừng di chuyển trên eo cô, điên cuồng gặm nhấm làm cho mỗi tấc da thịt trên toàn thân cô đều nóng bừng.
Quá trình này kéo dài dân gần như cả đêm, cho đến khi sắc trời chuyển sang màu trằng cô mới được buông tha. Cô chìm vào giấc ngủ chập chờn vì kiệt sức.
Ngày thứ hai, khi Tô Lam tỉnh dậy sau cơn đau đầu dữ dội, cả người dọa cho cô một phen.
Bởi vì cô phát hiện mình không có mặc quần áo, hơn nữa khắp người đều có dấu vết xanh tím.
Chẳng lẽ sau khi cô uống say rồi bị người khác đưa về nhà, sau đó… làm một việc gì đó không thể miểu tả được?
Tô Lam không dám tiếp tục nghĩ.
Cô kinh hãi nhìn xung quanh.
Sau khi nhận ra đây là biệt thự của Quan Triều Viễn, trái tim vốn đang bị treo lơ lửng bây giờ mới có thể bình tĩnh trở lại.
Quan Triều Viễn?
Không lẽ anh đã trở về rồi?
Hình như cô còn nhớ, cái tên kia từng nói với cô rằng ghét nhất là phụ nữ say rượu.
Nếu như tối qua là anh đưa cô về nhà.
Lần đầu tiên của cô chẳng phải chính là anh sao?
Cái tên này..
Anh đã thừa dịp lúc cô say và không tỉnh táo mà làm ra việc khiến người ta căm phẫn như vậy.
Tô Lam đứng trước gương nhìn những vết bầm trên cơ thể mà không khỏi lấy tay che mặt.
Tối qua cái tên kia rốt cuộc là đã kịch liệt như thế nào?
Cô mặc xong quần áo, có chút lo lắng rồi đi xuống lầu.
Vốn nghĩ rằng Quan Triều Viễn sẽ có ở nhà nhưng khi cô đi quanh một vòng mới phát hiện ra cả căn biệt thự trống rỗng không một bóng người.
Cô thất thần đứng ở cửa, không biết là thở phào nhẹ nhóm hay là có chút thất vọng.
Vào lúc này là khoảng tháng tám tháng chín, thời tiết thành phố Ninh Lâm biến đổi rất nhiều.
Trong vòng hai mươi phút, sấm chớp vang dội bên ngoài cửa sổ.
Những đám mây đen trên trời cuồn cuộn kéo đến, gió lớn cuộn màn cửa lại, trong chốc lát thì trời đổ mưa to.
Chiếc Rolls Royce màu đen châm chậm chạy vào biệt thự.
‘Sau khi xuống xe, Quan Triều Viễn đi thẳng lên phòng ngủ trên tầng hai Khi mở cửa ra, anh thấy trên chiếc giường lớn không một bóng người Anh nhíu mày, xoay người sải bước xuống tầng một.
Vừa lên xe anh liền bấm số của Tô Lam, nhưng đầu dây bên kia lại truyền đến: “Người dùng mà bạn gọi đã tắt máy”.
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 2315Vì cuộc sống hạnh phúc lâu dài sau này, Quan Triều Viễn quyết định nghiến răng chịu đựng.Nhẫn nhịn nhưng khoản lãi mà Tô Lam phải trả một cái cũng không được thiếu.Suốt một đêm, Tô Lam mơ mơ màng màng luôn cảm thấy có một đôi tay to lớn không ngừng di chuyển trên eo cô, điên cuồng gặm nhấm làm cho mỗi tấc da thịt trên toàn thân cô đều nóng bừng.Quá trình này kéo dài dân gần như cả đêm, cho đến khi sắc trời chuyển sang màu trằng cô mới được buông tha. Cô chìm vào giấc ngủ chập chờn vì kiệt sức.Ngày thứ hai, khi Tô Lam tỉnh dậy sau cơn đau đầu dữ dội, cả người dọa cho cô một phen.Bởi vì cô phát hiện mình không có mặc quần áo, hơn nữa khắp người đều có dấu vết xanh tím.Chẳng lẽ sau khi cô uống say rồi bị người khác đưa về nhà, sau đó… làm một việc gì đó không thể miểu tả được?Tô Lam không dám tiếp tục nghĩ.Cô kinh hãi nhìn xung quanh.Sau khi nhận ra đây là biệt thự của Quan Triều Viễn, trái tim vốn đang bị treo lơ lửng bây giờ mới có thể bình tĩnh trở lại.Quan Triều Viễn?Không lẽ anh đã trở về rồi?Hình như cô còn nhớ, cái tên kia từng nói với cô rằng ghét nhất là phụ nữ say rượu.Nếu như tối qua là anh đưa cô về nhà.Lần đầu tiên của cô chẳng phải chính là anh sao?Cái tên này..Anh đã thừa dịp lúc cô say và không tỉnh táo mà làm ra việc khiến người ta căm phẫn như vậy.Tô Lam đứng trước gương nhìn những vết bầm trên cơ thể mà không khỏi lấy tay che mặt.Tối qua cái tên kia rốt cuộc là đã kịch liệt như thế nào?Cô mặc xong quần áo, có chút lo lắng rồi đi xuống lầu.Vốn nghĩ rằng Quan Triều Viễn sẽ có ở nhà nhưng khi cô đi quanh một vòng mới phát hiện ra cả căn biệt thự trống rỗng không một bóng người.Cô thất thần đứng ở cửa, không biết là thở phào nhẹ nhóm hay là có chút thất vọng.Vào lúc này là khoảng tháng tám tháng chín, thời tiết thành phố Ninh Lâm biến đổi rất nhiều.Trong vòng hai mươi phút, sấm chớp vang dội bên ngoài cửa sổ.Những đám mây đen trên trời cuồn cuộn kéo đến, gió lớn cuộn màn cửa lại, trong chốc lát thì trời đổ mưa to.Chiếc Rolls Royce màu đen châm chậm chạy vào biệt thự.‘Sau khi xuống xe, Quan Triều Viễn đi thẳng lên phòng ngủ trên tầng hai Khi mở cửa ra, anh thấy trên chiếc giường lớn không một bóng người Anh nhíu mày, xoay người sải bước xuống tầng một.Vừa lên xe anh liền bấm số của Tô Lam, nhưng đầu dây bên kia lại truyền đến: “Người dùng mà bạn gọi đã tắt máy”.