Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột…

Chương 2519

Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 2519Quan Triều Viễn mim cười đầy lạnh lẽo.Nếu Tô Bích Xuân không nhắc tới việc cô ta là chị của Tô Lam thì có lẽ anh đã vì cô ta là phụ nữ mà xuống tay nhẹ hơn một chút tồi “Lục Anh Khoa.”“Boss.”“Diệp Sắc rộng bao nhiêu.”“Không tính ghế lô của tầng hai và ba thì khoảng chừng ba trăm hộ”“Nếu tính?”“Hai nghìn hộ.”Quan Triều Viễn thờ ơ quay đầu lại, lạnh lùng mà nhìn Tô Bích Xuân đã ngã ngồi trên mặt đất “Cho cô ta làm theo cách lúc nãy mà cô ta đã nói bò lên đi, một bước cũng không được thiếu.”Lục Anh Khoa gật đầu: “Vâng”“Đừng, đừng mà. Triều Viễn, cứu em với, đừng đối xử với em như vậy mà…”Tô Bích Xuân ngồi bệt trên mặt đất mà khóc lóc điên cuồng.Quan Triều Viễn ôm Tô Lam bước đi, chẳng thèm quay đầu lại đoái hoài cô ta lấy một lần mà đi thẳng ra ngoài.Sau lưng anh, một đám đàn ông điên cuồng mà hò hét, huýt sáo vang dội cả một hội trường.Dường như tất cả đều đang rất chờ mong cảnh tượng sẽ diễn ra sau đó.Tô Lam mơ mơ màng màng quay đầu nhìn lại, cô nhìn thấy ở phía sau hình như đã có người bắt đầu lôi kéo quần áo trên người của Tô Bích Xuân.Cô đơ người mất vài giây rồi đột nhiên giơ một bàn tay lên che mắt của Quan Triều Viễn lại.Anh bị cô che mắt lại thì bước chân cũng tạm dừng theo, nói: “Tô Lam, bỏ tay ra.”“Em không bỏ ra đâu.” Tô Lam nhõng nhẽo nói: “Anh không thể nhìn.”Quan Triều Viễn đột nhiên hiểu ra điều gì đó.Anh bình thản nói: “Sao người khác thì nhìn được, còn anh thì không nhìn được?”Tô Lam ngơ ngác, dường như chính cô cũng không hiểu rõ vì sao.Bàn tay cũng chậm rãi hạ xuống khỏi mắt của Quan Triều Viễn.Cô nghiêng đầu, đơ mặt ra một lúc lâu, bộ dạng giống như đang muốn xác nhận điều gì đó.“Nói ra xem nào.”Lúc anh nói chuyện, hơi thở nhẹ nhàng lướt qua mặt của cô khiến gương mặt của cô đã hồng lại càng hồng hơn.“Bởi vì… Bởi vì… Bỗng nhiên trong đầu cô loé lên một tia sáng.Hai tay của cô vòng qua cổ Quan Triều Viễn, đầu thì ra sức mà rúc vào trước ngực anh: “Bởi vì anh là của em, không thể nhìn người con gái khác.”Vừa dứt lời thì gương mặt đang sa sầm vì tức giận của Quan Triều Viễn cũng trở nên dễ nhìn hơn: “Vậy sao?”Tô Lam gật gật đầu đầy ngơ ngác, cô ngẩng đầu lên nhìn anh Lạy hồn, người gì mà đẹp trai thế này.Lông mày đẹp, mắt đẹp, mũi đẹp, đến cả miệng cũng đẹp nốt, toàn thân trên dưới nhìn ngang nhìn dọc thế nào cũng đẹp chết đi được.Cô vừa nghĩ thầm vừa dùng đầu ngón tay trượt dọc theo từng bộ phận trên gương mặt của anh.“Ở đây, ở đây, ở đây nữa, đều là của em hết”

Chương 2519

Quan Triều Viễn mim cười đầy lạnh lẽo.

Nếu Tô Bích Xuân không nhắc tới việc cô ta là chị của Tô Lam thì có lẽ anh đã vì cô ta là phụ nữ mà xuống tay nhẹ hơn một chút tồi “Lục Anh Khoa.”

“Boss.”

“Diệp Sắc rộng bao nhiêu.”

“Không tính ghế lô của tầng hai và ba thì khoảng chừng ba trăm hộ”

“Nếu tính?”

“Hai nghìn hộ.”

Quan Triều Viễn thờ ơ quay đầu lại, lạnh lùng mà nhìn Tô Bích Xuân đã ngã ngồi trên mặt đất “Cho cô ta làm theo cách lúc nãy mà cô ta đã nói bò lên đi, một bước cũng không được thiếu.”

Lục Anh Khoa gật đầu: “Vâng”

“Đừng, đừng mà. Triều Viễn, cứu em với, đừng đối xử với em như vậy mà…”

Tô Bích Xuân ngồi bệt trên mặt đất mà khóc lóc điên cuồng.

Quan Triều Viễn ôm Tô Lam bước đi, chẳng thèm quay đầu lại đoái hoài cô ta lấy một lần mà đi thẳng ra ngoài.

Sau lưng anh, một đám đàn ông điên cuồng mà hò hét, huýt sáo vang dội cả một hội trường.

Dường như tất cả đều đang rất chờ mong cảnh tượng sẽ diễn ra sau đó.

Tô Lam mơ mơ màng màng quay đầu nhìn lại, cô nhìn thấy ở phía sau hình như đã có người bắt đầu lôi kéo quần áo trên người của Tô Bích Xuân.

Cô đơ người mất vài giây rồi đột nhiên giơ một bàn tay lên che mắt của Quan Triều Viễn lại.

Anh bị cô che mắt lại thì bước chân cũng tạm dừng theo, nói: “Tô Lam, bỏ tay ra.”

“Em không bỏ ra đâu.” Tô Lam nhõng nhẽo nói: “Anh không thể nhìn.”

Quan Triều Viễn đột nhiên hiểu ra điều gì đó.

Anh bình thản nói: “Sao người khác thì nhìn được, còn anh thì không nhìn được?”

Tô Lam ngơ ngác, dường như chính cô cũng không hiểu rõ vì sao.

Bàn tay cũng chậm rãi hạ xuống khỏi mắt của Quan Triều Viễn.

Cô nghiêng đầu, đơ mặt ra một lúc lâu, bộ dạng giống như đang muốn xác nhận điều gì đó.

“Nói ra xem nào.”

Lúc anh nói chuyện, hơi thở nhẹ nhàng lướt qua mặt của cô khiến gương mặt của cô đã hồng lại càng hồng hơn.

“Bởi vì… Bởi vì… Bỗng nhiên trong đầu cô loé lên một tia sáng.

Hai tay của cô vòng qua cổ Quan Triều Viễn, đầu thì ra sức mà rúc vào trước ngực anh: “Bởi vì anh là của em, không thể nhìn người con gái khác.”

Vừa dứt lời thì gương mặt đang sa sầm vì tức giận của Quan Triều Viễn cũng trở nên dễ nhìn hơn: “Vậy sao?”

Tô Lam gật gật đầu đầy ngơ ngác, cô ngẩng đầu lên nhìn anh Lạy hồn, người gì mà đẹp trai thế này.

Lông mày đẹp, mắt đẹp, mũi đẹp, đến cả miệng cũng đẹp nốt, toàn thân trên dưới nhìn ngang nhìn dọc thế nào cũng đẹp chết đi được.

Cô vừa nghĩ thầm vừa dùng đầu ngón tay trượt dọc theo từng bộ phận trên gương mặt của anh.

“Ở đây, ở đây, ở đây nữa, đều là của em hết”

Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 2519Quan Triều Viễn mim cười đầy lạnh lẽo.Nếu Tô Bích Xuân không nhắc tới việc cô ta là chị của Tô Lam thì có lẽ anh đã vì cô ta là phụ nữ mà xuống tay nhẹ hơn một chút tồi “Lục Anh Khoa.”“Boss.”“Diệp Sắc rộng bao nhiêu.”“Không tính ghế lô của tầng hai và ba thì khoảng chừng ba trăm hộ”“Nếu tính?”“Hai nghìn hộ.”Quan Triều Viễn thờ ơ quay đầu lại, lạnh lùng mà nhìn Tô Bích Xuân đã ngã ngồi trên mặt đất “Cho cô ta làm theo cách lúc nãy mà cô ta đã nói bò lên đi, một bước cũng không được thiếu.”Lục Anh Khoa gật đầu: “Vâng”“Đừng, đừng mà. Triều Viễn, cứu em với, đừng đối xử với em như vậy mà…”Tô Bích Xuân ngồi bệt trên mặt đất mà khóc lóc điên cuồng.Quan Triều Viễn ôm Tô Lam bước đi, chẳng thèm quay đầu lại đoái hoài cô ta lấy một lần mà đi thẳng ra ngoài.Sau lưng anh, một đám đàn ông điên cuồng mà hò hét, huýt sáo vang dội cả một hội trường.Dường như tất cả đều đang rất chờ mong cảnh tượng sẽ diễn ra sau đó.Tô Lam mơ mơ màng màng quay đầu nhìn lại, cô nhìn thấy ở phía sau hình như đã có người bắt đầu lôi kéo quần áo trên người của Tô Bích Xuân.Cô đơ người mất vài giây rồi đột nhiên giơ một bàn tay lên che mắt của Quan Triều Viễn lại.Anh bị cô che mắt lại thì bước chân cũng tạm dừng theo, nói: “Tô Lam, bỏ tay ra.”“Em không bỏ ra đâu.” Tô Lam nhõng nhẽo nói: “Anh không thể nhìn.”Quan Triều Viễn đột nhiên hiểu ra điều gì đó.Anh bình thản nói: “Sao người khác thì nhìn được, còn anh thì không nhìn được?”Tô Lam ngơ ngác, dường như chính cô cũng không hiểu rõ vì sao.Bàn tay cũng chậm rãi hạ xuống khỏi mắt của Quan Triều Viễn.Cô nghiêng đầu, đơ mặt ra một lúc lâu, bộ dạng giống như đang muốn xác nhận điều gì đó.“Nói ra xem nào.”Lúc anh nói chuyện, hơi thở nhẹ nhàng lướt qua mặt của cô khiến gương mặt của cô đã hồng lại càng hồng hơn.“Bởi vì… Bởi vì… Bỗng nhiên trong đầu cô loé lên một tia sáng.Hai tay của cô vòng qua cổ Quan Triều Viễn, đầu thì ra sức mà rúc vào trước ngực anh: “Bởi vì anh là của em, không thể nhìn người con gái khác.”Vừa dứt lời thì gương mặt đang sa sầm vì tức giận của Quan Triều Viễn cũng trở nên dễ nhìn hơn: “Vậy sao?”Tô Lam gật gật đầu đầy ngơ ngác, cô ngẩng đầu lên nhìn anh Lạy hồn, người gì mà đẹp trai thế này.Lông mày đẹp, mắt đẹp, mũi đẹp, đến cả miệng cũng đẹp nốt, toàn thân trên dưới nhìn ngang nhìn dọc thế nào cũng đẹp chết đi được.Cô vừa nghĩ thầm vừa dùng đầu ngón tay trượt dọc theo từng bộ phận trên gương mặt của anh.“Ở đây, ở đây, ở đây nữa, đều là của em hết”

Chương 2519