Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 701: Bị phạt cấm chừng -- tính kế thoát thân 09

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Mọi người bất chợt cười ha hả.Đám người Xuân Thủy lại vây quanh đại tiểu thư để nhìn cái kia.Tiếng kêu sợ hãi liên tiếp vang lên, trong lúc nhất thời đều đã quên mất bản thân đang ở chỗ nào.Việc này cần cảm kích những người thợ thủ công thông minh tài hoa tại khu nhà máy của Tô Mạt, chỉ cần Tô Mạt đưa ra chút ý kiến, đem đại thể nguyên lý nói cho bọn họ biết.Bọn họ có thể vận dụng trí tuệ vô tận, trải qua trăm ngàn lần thí nghiệm, cuối cùng sẽ làm ra thứ mà Tô Mạt yêu cầu.Cái đó là cái dựa theo yêu cầu của Tô Mạt mà làm thành đó là Vạn Hoa Đồng cực kỳ phức tạp.Chẳng qua bên trong không phải là ba lăng kính, mà là biến hóa càng nhiều.Bên dưới có tác dụng làm nổi bật phóng đại cùng với gia tăng hiệu quả.Bốn phía là gương.Sau đó các nơi xung quanh bốn phía đều có đặt những bức hoạ cuộn tròn.Tùy theo vị trí lúc xoay ống kính di chuyển, sẽ xuất hiện những hình ảnh khác nhau.Sự sáng tạo của con người, thoạt nhìn ở bên trong ống kính, chính là cảm giác mênh mông vô bờ bến.Điểm này chính là Tô Mạt đã phát huy tài năng mà ông trời đã phú cho nàng, đem cả công nghệ 3D cũng áp dụng vào trong luôn.Chính là còn làm chưa được hoàn mỹ.Nếu làm hoàn mỹ hơn, vậy có thể làm thành được một loại đồ vật có hình ảnh động rồi.Hơn nữa tầm nhìn rộng lớn, nội dung câu truyện phong phú.Hơn nữa, cộng dụng của nó rất quảng đại.Mấu chốt nhất là, loại đồ vật này cần rất nhiều nguyên lý cùng với không ít đồ vật bí mật, cho dù người khác có được một cái, cũng không có cách nào biết được phương pháp nghiên cứu.Đây là Tô Mạt tự mình nghiên cứu bản gốc.Việc đan tất là loại việc nhỏ nhặt, nàng không cần để tâm tới.Việc mà hao phí của nàng vô số trí tuệ tâm lực, cũng không thể để dễ dàng như vậy bị người ta học mất.Cho dù là người thông minh đi chăng nữa, đem đồ của nàng chế ra lấy đi, cũng chỉ có thể học sơ qua được một chút mà thôi.Nàng đâu biết rằng, đến vài năm sau nữa cũng có người phát minh ra đồ vật tương tự như của nàng.Đáng tiếc là điểm bắt đầu khác nhau, năng lực cá nhân khác nhau, sự lĩnh hội khác nhau.Đến cuối cùng sản phẩm làm ra cũng đa dạng muôn vẻ.Đương nhiên cũng có có thể nói là thiên tài tự mình khai phá ra một con đường, sẽ phát minh ra những đồ vật khác nhau.

Mọi người bất chợt cười ha hả.

Đám người Xuân Thủy lại vây quanh đại tiểu thư để nhìn cái kia.

Tiếng kêu sợ hãi liên tiếp vang lên, trong lúc nhất thời đều đã quên mất bản thân đang ở chỗ nào.

Việc này cần cảm kích những người thợ thủ công thông minh tài hoa tại khu
nhà máy của Tô Mạt, chỉ cần Tô Mạt đưa ra chút ý kiến, đem đại thể
nguyên lý nói cho bọn họ biết.

Bọn họ có thể vận dụng trí tuệ vô tận, trải qua trăm ngàn lần thí nghiệm, cuối cùng sẽ làm ra thứ mà Tô Mạt yêu cầu.

Cái đó là cái dựa theo yêu cầu của Tô Mạt mà làm thành đó là Vạn Hoa Đồng cực kỳ phức tạp.

Chẳng qua bên trong không phải là ba lăng kính, mà là biến hóa càng nhiều.

Bên dưới có tác dụng làm nổi bật phóng đại cùng với gia tăng hiệu quả.

Bốn phía là gương.

Sau đó các nơi xung quanh bốn phía đều có đặt những bức hoạ cuộn tròn.

Tùy theo vị trí lúc xoay ống kính di chuyển, sẽ xuất hiện những hình ảnh khác nhau.

Sự sáng tạo của con người, thoạt nhìn ở bên trong ống kính, chính là cảm giác mênh mông vô bờ bến.

Điểm này chính là Tô Mạt đã phát huy tài năng mà ông trời đã phú cho nàng, đem cả công nghệ 3D cũng áp dụng vào trong luôn.

Chính là còn làm chưa được hoàn mỹ.

Nếu làm hoàn mỹ hơn, vậy có thể làm thành được một loại đồ vật có hình ảnh động rồi.

Hơn nữa tầm nhìn rộng lớn, nội dung câu truyện phong phú.

Hơn nữa, cộng dụng của nó rất quảng đại.

Mấu chốt nhất là, loại đồ vật này cần rất nhiều nguyên lý cùng với không ít đồ vật bí mật, cho dù người khác có được một cái, cũng không có cách
nào biết được phương pháp nghiên cứu.

Đây là Tô Mạt tự mình nghiên cứu bản gốc.

Việc đan tất là loại việc nhỏ nhặt, nàng không cần để tâm tới.

Việc mà hao phí của nàng vô số trí tuệ tâm lực, cũng không thể để dễ dàng như vậy bị người ta học mất.

Cho dù là người thông minh đi chăng nữa, đem đồ của nàng chế ra lấy đi, cũng chỉ có thể học sơ qua được một chút mà thôi.

Nàng đâu biết rằng, đến vài năm sau nữa cũng có người phát minh ra đồ vật tương tự như của nàng.

Đáng tiếc là điểm bắt đầu khác nhau, năng lực cá nhân khác nhau, sự lĩnh hội khác nhau.

Đến cuối cùng sản phẩm làm ra cũng đa dạng muôn vẻ.

Đương nhiên cũng có có thể nói là thiên tài tự mình khai phá ra một con đường, sẽ phát minh ra những đồ vật khác nhau.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Mọi người bất chợt cười ha hả.Đám người Xuân Thủy lại vây quanh đại tiểu thư để nhìn cái kia.Tiếng kêu sợ hãi liên tiếp vang lên, trong lúc nhất thời đều đã quên mất bản thân đang ở chỗ nào.Việc này cần cảm kích những người thợ thủ công thông minh tài hoa tại khu nhà máy của Tô Mạt, chỉ cần Tô Mạt đưa ra chút ý kiến, đem đại thể nguyên lý nói cho bọn họ biết.Bọn họ có thể vận dụng trí tuệ vô tận, trải qua trăm ngàn lần thí nghiệm, cuối cùng sẽ làm ra thứ mà Tô Mạt yêu cầu.Cái đó là cái dựa theo yêu cầu của Tô Mạt mà làm thành đó là Vạn Hoa Đồng cực kỳ phức tạp.Chẳng qua bên trong không phải là ba lăng kính, mà là biến hóa càng nhiều.Bên dưới có tác dụng làm nổi bật phóng đại cùng với gia tăng hiệu quả.Bốn phía là gương.Sau đó các nơi xung quanh bốn phía đều có đặt những bức hoạ cuộn tròn.Tùy theo vị trí lúc xoay ống kính di chuyển, sẽ xuất hiện những hình ảnh khác nhau.Sự sáng tạo của con người, thoạt nhìn ở bên trong ống kính, chính là cảm giác mênh mông vô bờ bến.Điểm này chính là Tô Mạt đã phát huy tài năng mà ông trời đã phú cho nàng, đem cả công nghệ 3D cũng áp dụng vào trong luôn.Chính là còn làm chưa được hoàn mỹ.Nếu làm hoàn mỹ hơn, vậy có thể làm thành được một loại đồ vật có hình ảnh động rồi.Hơn nữa tầm nhìn rộng lớn, nội dung câu truyện phong phú.Hơn nữa, cộng dụng của nó rất quảng đại.Mấu chốt nhất là, loại đồ vật này cần rất nhiều nguyên lý cùng với không ít đồ vật bí mật, cho dù người khác có được một cái, cũng không có cách nào biết được phương pháp nghiên cứu.Đây là Tô Mạt tự mình nghiên cứu bản gốc.Việc đan tất là loại việc nhỏ nhặt, nàng không cần để tâm tới.Việc mà hao phí của nàng vô số trí tuệ tâm lực, cũng không thể để dễ dàng như vậy bị người ta học mất.Cho dù là người thông minh đi chăng nữa, đem đồ của nàng chế ra lấy đi, cũng chỉ có thể học sơ qua được một chút mà thôi.Nàng đâu biết rằng, đến vài năm sau nữa cũng có người phát minh ra đồ vật tương tự như của nàng.Đáng tiếc là điểm bắt đầu khác nhau, năng lực cá nhân khác nhau, sự lĩnh hội khác nhau.Đến cuối cùng sản phẩm làm ra cũng đa dạng muôn vẻ.Đương nhiên cũng có có thể nói là thiên tài tự mình khai phá ra một con đường, sẽ phát minh ra những đồ vật khác nhau.

Chương 701: Bị phạt cấm chừng -- tính kế thoát thân 09