Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 740: Ngự tiền nữ hành tẩu -- tâm tư hoàng đế 01

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Nàng cùng nhị ca thương lượng một chút kế hoạch buôn bán năm mới của Hương, gia tăng sản phẩm gì, điều chỉnh cái gì, hạ cái cái gì......Cùng Hồ thương hợp tác cái gì.Mấu chốt, phải nghĩ biện pháp giúp hắn lấy được Thị Mậu Tư cái chức quan kia.Nay còn có vài công tử gia cạnh tranh.Trong đó có mấy người cũng không tầm thường, nếu muốn cạnh tranh qua bọn họ, phải chỉ cho nhị ca chỉ ra được những điểm bất đồng mới được.Nhị ca thông minh hiếu học, chỉ cần nàng vừa nói, hắn cơ bản đều có thể lĩnh hội .Ngày thứ hai, Tô Mạt nhận được thủ dụ hoàng đế, kêu Tô Nhân Vũ đưa nàng tiến cung, không cần ở nhà học nhiều quy củ.Vào trong cung chậm rãi học cũng đều như nhau cả.Hoàng đế còn ban cho nàng rất nhiều đồ mà chỉ công chúa mới có.Nhìn tư thái của hoàng đế, là để cho Tô Mạt về sau ở tạm trong cung, cách vài ngày một lần, ngày nghỉ cuối tuần có thể về nhà thăm người thân.Đã biết bản thân mình như kiểu một loại tú nữ trá hình ?Tô Mạt có điểm căm tức.Thời điểm tiến cung, hoàng đế đang ở ngự thư phòng tiếp kiến trọng thần, liền sai Lưu Ngọc thái giám tối đắc lực của hắn cùng Tiền cô cô đưa Tô Mạt đi tới chỗ ở của nàng.Hoàng đế an bài chỗ ở của nàng không phải ở hậu cung, mà là sân viện bên kia Nam Tam Lộ.Kêu là Kỳ Bàn viện, bởi vì trong viện có một khối bàn cờ cẩm thạch.Độc môn độc viện, tổng cộng có đến hai mươi gian phòng ở, ba cái sân.Ngoại trừ người ba nha đầu bên người của Tô Mạt bên cộng một vú em, mặt khác hoàng đế kêu hoàng quý phi lấy ra hai tiểu thái giám tùy thân của hắn, hai cung tì có hiểu biết, hai mụ mụ, ngoài ra có hơn mười người chuyên làm việc cực nhọc.Tô Mạt cẩn thận hỏi, bọn họ quả thật là người bên cạnh hoàng đế được cử tới.Nàng nhìn Lưu Ngọc một cái, nói cảm tạ, lại sai Kim Kết lấy tiền ra thuwonrg cho nhóm thái giám lớn nhỏ.Lưu Ngọc bọn họ đương nhiên là không dám nhận tiền, cũng không có gan lớn như vậy.“Lưu công công, Tiền cô cô, bệ hạ bên kia rời không được nhị vị, vẫn là nên trở lại thôi. Ta chỉ cần chỉnh lý lại một chút thì được rồi.”Quan trọng là làm quen một chút nơi này, nghĩ biện pháp đem Lăng Nhược trà trộn vào đây.Còn phải điều tra một chút vài người bên người này, nàng cũng không muốn âm thầm bị chịu thiệt.Đang nói, có âm thanh thái giám bên ngoài bẩm báo:“Bệ hạ giá lâm!

Nàng cùng nhị ca
thương lượng một chút kế hoạch buôn bán năm mới của Hương, gia tăng sản
phẩm gì, điều chỉnh cái gì, hạ cái cái gì......

Cùng Hồ thương hợp tác cái gì.

Mấu chốt, phải nghĩ biện pháp giúp hắn lấy được Thị Mậu Tư cái chức quan kia.

Nay còn có vài công tử gia cạnh tranh.

Trong đó có mấy người cũng không tầm thường, nếu muốn cạnh tranh qua bọn họ,
phải chỉ cho nhị ca chỉ ra được những điểm bất đồng mới được.

Nhị ca thông minh hiếu học, chỉ cần nàng vừa nói, hắn cơ bản đều có thể lĩnh hội .

Ngày thứ hai, Tô Mạt nhận được thủ dụ hoàng đế, kêu Tô Nhân Vũ đưa nàng tiến cung, không cần ở nhà học nhiều quy củ.

Vào trong cung chậm rãi học cũng đều như nhau cả.

Hoàng đế còn ban cho nàng rất nhiều đồ mà chỉ công chúa mới có.

Nhìn tư thái của hoàng đế, là để cho Tô Mạt về sau ở tạm trong cung, cách
vài ngày một lần, ngày nghỉ cuối tuần có thể về nhà thăm người thân.

Đã biết bản thân mình như kiểu một loại tú nữ trá hình ?

Tô Mạt có điểm căm tức.

Thời điểm tiến cung, hoàng đế đang ở ngự thư phòng tiếp kiến trọng thần,
liền sai Lưu Ngọc thái giám tối đắc lực của hắn cùng Tiền cô cô đưa Tô
Mạt đi tới chỗ ở của nàng.

Hoàng đế an bài chỗ ở của nàng không phải ở hậu cung, mà là sân viện bên kia Nam Tam Lộ.

Kêu là Kỳ Bàn viện, bởi vì trong viện có một khối bàn cờ cẩm thạch.

Độc môn độc viện, tổng cộng có đến hai mươi gian phòng ở, ba cái sân.

Ngoại trừ người ba nha đầu bên người của Tô Mạt bên cộng một vú em, mặt khác
hoàng đế kêu hoàng quý phi lấy ra hai tiểu thái giám tùy thân của hắn,
hai cung tì có hiểu biết, hai mụ mụ, ngoài ra có hơn mười người chuyên
làm việc cực nhọc.

Tô Mạt cẩn thận hỏi, bọn họ quả thật là người bên cạnh hoàng đế được cử tới.

Nàng nhìn Lưu Ngọc một cái, nói cảm tạ, lại sai Kim Kết lấy tiền ra thuwonrg cho nhóm thái giám lớn nhỏ.

Lưu Ngọc bọn họ đương nhiên là không dám nhận tiền, cũng không có gan lớn như vậy.

“Lưu công công, Tiền cô cô, bệ hạ bên kia rời không được nhị vị, vẫn là nên
trở lại thôi. Ta chỉ cần chỉnh lý lại một chút thì được rồi.”

Quan trọng là làm quen một chút nơi này, nghĩ biện pháp đem Lăng Nhược trà trộn vào đây.

Còn phải điều tra một chút vài người bên người này, nàng cũng không muốn âm thầm bị chịu thiệt.

Đang nói, có âm thanh thái giám bên ngoài bẩm báo:“Bệ hạ giá lâm!

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Nàng cùng nhị ca thương lượng một chút kế hoạch buôn bán năm mới của Hương, gia tăng sản phẩm gì, điều chỉnh cái gì, hạ cái cái gì......Cùng Hồ thương hợp tác cái gì.Mấu chốt, phải nghĩ biện pháp giúp hắn lấy được Thị Mậu Tư cái chức quan kia.Nay còn có vài công tử gia cạnh tranh.Trong đó có mấy người cũng không tầm thường, nếu muốn cạnh tranh qua bọn họ, phải chỉ cho nhị ca chỉ ra được những điểm bất đồng mới được.Nhị ca thông minh hiếu học, chỉ cần nàng vừa nói, hắn cơ bản đều có thể lĩnh hội .Ngày thứ hai, Tô Mạt nhận được thủ dụ hoàng đế, kêu Tô Nhân Vũ đưa nàng tiến cung, không cần ở nhà học nhiều quy củ.Vào trong cung chậm rãi học cũng đều như nhau cả.Hoàng đế còn ban cho nàng rất nhiều đồ mà chỉ công chúa mới có.Nhìn tư thái của hoàng đế, là để cho Tô Mạt về sau ở tạm trong cung, cách vài ngày một lần, ngày nghỉ cuối tuần có thể về nhà thăm người thân.Đã biết bản thân mình như kiểu một loại tú nữ trá hình ?Tô Mạt có điểm căm tức.Thời điểm tiến cung, hoàng đế đang ở ngự thư phòng tiếp kiến trọng thần, liền sai Lưu Ngọc thái giám tối đắc lực của hắn cùng Tiền cô cô đưa Tô Mạt đi tới chỗ ở của nàng.Hoàng đế an bài chỗ ở của nàng không phải ở hậu cung, mà là sân viện bên kia Nam Tam Lộ.Kêu là Kỳ Bàn viện, bởi vì trong viện có một khối bàn cờ cẩm thạch.Độc môn độc viện, tổng cộng có đến hai mươi gian phòng ở, ba cái sân.Ngoại trừ người ba nha đầu bên người của Tô Mạt bên cộng một vú em, mặt khác hoàng đế kêu hoàng quý phi lấy ra hai tiểu thái giám tùy thân của hắn, hai cung tì có hiểu biết, hai mụ mụ, ngoài ra có hơn mười người chuyên làm việc cực nhọc.Tô Mạt cẩn thận hỏi, bọn họ quả thật là người bên cạnh hoàng đế được cử tới.Nàng nhìn Lưu Ngọc một cái, nói cảm tạ, lại sai Kim Kết lấy tiền ra thuwonrg cho nhóm thái giám lớn nhỏ.Lưu Ngọc bọn họ đương nhiên là không dám nhận tiền, cũng không có gan lớn như vậy.“Lưu công công, Tiền cô cô, bệ hạ bên kia rời không được nhị vị, vẫn là nên trở lại thôi. Ta chỉ cần chỉnh lý lại một chút thì được rồi.”Quan trọng là làm quen một chút nơi này, nghĩ biện pháp đem Lăng Nhược trà trộn vào đây.Còn phải điều tra một chút vài người bên người này, nàng cũng không muốn âm thầm bị chịu thiệt.Đang nói, có âm thanh thái giám bên ngoài bẩm báo:“Bệ hạ giá lâm!

Chương 740: Ngự tiền nữ hành tẩu -- tâm tư hoàng đế 01