Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 843: Thái Bình các thần bí [04]

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Có tường cao bao vây xung quanh, ban đêm khóa cửa, không cùng bên ngoài giao tiếp.Cho nên bên trong bình thường có người thức suốt thâu đêm, cũng không có người hỏi tới.Tô Mạt kết luận nơi này hẳn là ở thành Tây Nam, vị trí Đông Nam cũng có một con đường là thanh lâu, nơi đó có vẻ xa hoa, sẽ không giống nơi này quản lý nghiêm khắc như vậy.Chủ yếu là bởi vì nơi này hơn phân nửa đều là nơi kỹ nữ tụ tập, cho nên mới như thế.Trong viện cháy sáng những chiếc đuốc cành thông, chiếu trong viện sáng choang, ngay cả nữ nhân thêu thùa may vá ở đường hành lang, còn có cả đám trẻ nít đều vây lại đây.Bọn họ tò mò đánh giá Tô Mạt, trong lòng không hẹn mà cùng nghĩ, nàng thật là xinh đẹp.Quả nhiên là thê tử tương lai của Tĩnh thiếu gia, hai người thật xứng đôi vừa lứa a.Bọn họ cùng nhau hành lễ thỉnh an Tô Mạt, Tô Mạt vội nhảy ra né tránh, tránh ở một bên nấp sau chậu hoa, xua tay nói:“Các ngươi không cần khách khí như vậy, ta chỉ đến chơi thôi.”Nhiều người lớn tuổi hơn nàng mà đi hành lễ với nàng, nàng thật sự hoảng loạn .Thật giống như hồi trước nàng đi theo gia gia đến quân đồn, người ta cúi chào gia gia, nàng phải vội vàng né tránh liên tục.Nếu không, chính là không tôn trọng người ta.Mọi người thấy nàng như thế, giống như đứa trẻ, không khỏi cười rộ lên.Tô Mạt cũng có chút kinh ngạc, vốn nghĩ rằng người của Diệp lão nhân, từ trong miệng của Hoàng Phủ Cẩn nói ra những lời về bọn họ.Nàng còn tưởng rằng bọ họ là người cao lớn thô kệch, hung thần ác sát giống như sát thủ vậy.Ai ngờ lại là một đám người giản dị đáng yêu.Hoàng Phủ Cẩn giới thiệu với nàng từng người nơi này, có mẫu tử bơ vơ được Diệp công công cứu, có đứa nhỏ được chính hắn cứu về, lão nhân......Còn có nhiều người do thuộc hạ của hắn cứu về nữa......Thêm vào Diệp công công cho hắn đội quân bí mật, bọn họ cũng có tên, gọi là Thái Bình các.Thái Bình các là cơ quan tin tức bí mật của tiền triều hoàng đế, đội quân này chỉ có hoàng đế biết, cho dù là hoàng hậu cũng không thể tiết lộ nửa lời.Thời điểm Nữ đế cùng hoàng phu tình cảm sâu đậm nhất, không kiêng kị hắn, đem bí mật của Thái Bình các nói cho hắn biết.Nhưng cũng may không nói ra tất cả.Cho nên cuối cùng cho dù là bị hoàng đế bí mật diệt trừ một bộ phận, nhưng căn cơ cùng trụ cột của Thái Bình các, vẫn được giữ lại.Từ lúc Hoàng Phủ Cẩn tám tuổi, Diệp Tri Vân đã đem đội ngũ bí mật này giao lại cho hắn điều hành.

Có tường cao bao vây xung quanh, ban đêm khóa cửa, không cùng bên ngoài giao tiếp.

Cho nên bên trong bình thường có người thức suốt thâu đêm, cũng không có người hỏi tới.

Tô Mạt kết luận nơi này hẳn là ở thành Tây Nam, vị trí Đông Nam cũng có
một con đường là thanh lâu, nơi đó có vẻ xa hoa, sẽ không giống nơi này
quản lý nghiêm khắc như vậy.

Chủ yếu là bởi vì nơi này hơn phân nửa đều là nơi kỹ nữ tụ tập, cho nên mới như thế.

Trong viện cháy sáng những chiếc đuốc cành thông, chiếu trong viện sáng
choang, ngay cả nữ nhân thêu thùa may vá ở đường hành lang, còn có cả
đám trẻ nít đều vây lại đây.

Bọn họ tò mò đánh giá Tô Mạt, trong lòng không hẹn mà cùng nghĩ, nàng thật là xinh đẹp.

Quả nhiên là thê tử tương lai của Tĩnh thiếu gia, hai người thật xứng đôi vừa lứa a.

Bọn họ cùng nhau hành lễ thỉnh an Tô Mạt, Tô Mạt vội nhảy ra né tránh,
tránh ở một bên nấp sau chậu hoa, xua tay nói:“Các ngươi không cần khách khí như vậy, ta chỉ đến chơi thôi.”

Nhiều người lớn tuổi hơn nàng mà đi hành lễ với nàng, nàng thật sự hoảng loạn .

Thật giống như hồi trước nàng đi theo gia gia đến quân đồn, người ta cúi chào gia gia, nàng phải vội vàng né tránh liên tục.

Nếu không, chính là không tôn trọng người ta.

Mọi người thấy nàng như thế, giống như đứa trẻ, không khỏi cười rộ lên.

Tô Mạt cũng có chút kinh ngạc, vốn nghĩ rằng người của Diệp lão nhân, từ
trong miệng của Hoàng Phủ Cẩn nói ra những lời về bọn họ.

Nàng còn tưởng rằng bọ họ là người cao lớn thô kệch, hung thần ác sát giống như sát thủ vậy.

Ai ngờ lại là một đám người giản dị đáng yêu.

Hoàng Phủ Cẩn giới thiệu với nàng từng người nơi này, có mẫu tử bơ vơ được
Diệp công công cứu, có đứa nhỏ được chính hắn cứu về, lão nhân......

Còn có nhiều người do thuộc hạ của hắn cứu về nữa......

Thêm vào Diệp công công cho hắn đội quân bí mật, bọn họ cũng có tên, gọi là Thái Bình các.

Thái Bình các là cơ quan tin tức bí mật của tiền triều hoàng đế, đội quân
này chỉ có hoàng đế biết, cho dù là hoàng hậu cũng không thể tiết lộ nửa lời.

Thời điểm Nữ đế cùng hoàng phu tình cảm sâu đậm nhất, không kiêng kị hắn, đem bí mật của Thái Bình các nói cho hắn biết.

Nhưng cũng may không nói ra tất cả.

Cho nên cuối cùng cho dù là bị hoàng đế bí mật diệt trừ một bộ phận, nhưng
căn cơ cùng trụ cột của Thái Bình các, vẫn được giữ lại.

Từ lúc Hoàng Phủ Cẩn tám tuổi, Diệp Tri Vân đã đem đội ngũ bí mật này giao lại cho hắn điều hành.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Có tường cao bao vây xung quanh, ban đêm khóa cửa, không cùng bên ngoài giao tiếp.Cho nên bên trong bình thường có người thức suốt thâu đêm, cũng không có người hỏi tới.Tô Mạt kết luận nơi này hẳn là ở thành Tây Nam, vị trí Đông Nam cũng có một con đường là thanh lâu, nơi đó có vẻ xa hoa, sẽ không giống nơi này quản lý nghiêm khắc như vậy.Chủ yếu là bởi vì nơi này hơn phân nửa đều là nơi kỹ nữ tụ tập, cho nên mới như thế.Trong viện cháy sáng những chiếc đuốc cành thông, chiếu trong viện sáng choang, ngay cả nữ nhân thêu thùa may vá ở đường hành lang, còn có cả đám trẻ nít đều vây lại đây.Bọn họ tò mò đánh giá Tô Mạt, trong lòng không hẹn mà cùng nghĩ, nàng thật là xinh đẹp.Quả nhiên là thê tử tương lai của Tĩnh thiếu gia, hai người thật xứng đôi vừa lứa a.Bọn họ cùng nhau hành lễ thỉnh an Tô Mạt, Tô Mạt vội nhảy ra né tránh, tránh ở một bên nấp sau chậu hoa, xua tay nói:“Các ngươi không cần khách khí như vậy, ta chỉ đến chơi thôi.”Nhiều người lớn tuổi hơn nàng mà đi hành lễ với nàng, nàng thật sự hoảng loạn .Thật giống như hồi trước nàng đi theo gia gia đến quân đồn, người ta cúi chào gia gia, nàng phải vội vàng né tránh liên tục.Nếu không, chính là không tôn trọng người ta.Mọi người thấy nàng như thế, giống như đứa trẻ, không khỏi cười rộ lên.Tô Mạt cũng có chút kinh ngạc, vốn nghĩ rằng người của Diệp lão nhân, từ trong miệng của Hoàng Phủ Cẩn nói ra những lời về bọn họ.Nàng còn tưởng rằng bọ họ là người cao lớn thô kệch, hung thần ác sát giống như sát thủ vậy.Ai ngờ lại là một đám người giản dị đáng yêu.Hoàng Phủ Cẩn giới thiệu với nàng từng người nơi này, có mẫu tử bơ vơ được Diệp công công cứu, có đứa nhỏ được chính hắn cứu về, lão nhân......Còn có nhiều người do thuộc hạ của hắn cứu về nữa......Thêm vào Diệp công công cho hắn đội quân bí mật, bọn họ cũng có tên, gọi là Thái Bình các.Thái Bình các là cơ quan tin tức bí mật của tiền triều hoàng đế, đội quân này chỉ có hoàng đế biết, cho dù là hoàng hậu cũng không thể tiết lộ nửa lời.Thời điểm Nữ đế cùng hoàng phu tình cảm sâu đậm nhất, không kiêng kị hắn, đem bí mật của Thái Bình các nói cho hắn biết.Nhưng cũng may không nói ra tất cả.Cho nên cuối cùng cho dù là bị hoàng đế bí mật diệt trừ một bộ phận, nhưng căn cơ cùng trụ cột của Thái Bình các, vẫn được giữ lại.Từ lúc Hoàng Phủ Cẩn tám tuổi, Diệp Tri Vân đã đem đội ngũ bí mật này giao lại cho hắn điều hành.

Chương 843: Thái Bình các thần bí [04]