Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột…
Chương 2599
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 2599“A!”Chân phải của Tô Lam nhấc lên nhưng có đứng cũng không vững.“Tô Lam, rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt đúng không?”Cố Đức Hiệp nhìn cô lồm cồm dưới đất, từ trên cao nhìn chằm chằm vào cô.“Tôi đối xử tốt với cô, nhẫn nại dỗ dành cô, thoả mãn mọi yêu cầu của cô. Nhưng hết lần này đến lần khác cô đều không chú ý đến tôi, còn muốn người khác đến cứu cô. Đây là cách cô đáp lại tình cảm chân thành của tôi ư?”“Cố Đức Hiệp, anh đừng làm tôi buồn nôn! Anh phản bội thì tôi phải ngoan ngoãn rời đi, anh hồi tâm chuyển ý thì tôi phải ngoan ngoãn quay về, anh nghĩ anh là ai hả?Anh thật sự xem người trong thiên hạ đều là mẹ anh hết à, ai cũng phải nuông chiều anh?”Tô Lam cố nén đau đớn ở đùi phải, dốc sức lui về sau.“Tôi nói cho anh biết, cho dù tôi lấy heo lấy chó, cũng không bao giờ lấy anh, bởi vì chỉ cần nhìn thấy anh tôi đã buồn nôn”“Tìm đường chết”Cố Đức Hiệp hung thần ác sát bước tới Tô Lam xoay người muốn chạy, nhưng chân phải của cô bị thương, không thể chạy nổi Chạy còn chưa được hai mét đã bị Cố Đức Hiệp túm cánh tay lại.Anh ta dùng lực, đột nhiên kéo cô sang chỗ khác.“Bốp!”Mấy cái tát liên tục đã trực tiếp làm cho Tô Lam xây xẩm mặt mày, ngã nhào ra đất.Má phải cô đau rát, trong miệng bắt đầu trào dâng mùi rỉ sắt.Cô lấy tay lau khóe miệng, phát bàn tay có dính tơ máu.Đôi mắt Cố Đức Hiệp trở nên đỏ rực.Anh ta nhào tới như phát bệnh, tàn nhãn bóp lấy cổ Tô Lam, dùng sức lắc người cô: “Thứ đê tiện, tại sao lại muốn gạt tôi? Tôi đối xử tốt với cô như vậy, tại sao cô muốn gạt tôi. Người nào gạt tôi thì đều đáng chết, đặc biệt là phụ nữ!”Tô Lam bị bóp cổ, căn bản không hề có sức đánh trả Khuôn mặt xinh đẹp nháy mắt bị nghẹt thở đến đỏ bừng, cơ thể lảo đảo: “Khụ khụ… Khốn nạn…”“Người gạt tôi đều đáng chết, đều đáng chết”Lực tay của Cố Đức Hiệp càng lúc càng lớn, càng lúc càng mạnh.Mắt thấy Tô Lam sắp bị bóp đến ngất đi, Cố Đức Hiệp chợt tỉnh lại: “Không được, cô không được chết, cô còn phải sinh con cho tôi, cô không được chết, không được chết”Tay anh ta buông lỏng, thân thể Tô Lam như một chiếc lá rụng tàn.Cô thở hồng hộc, nước mắt không ngừng tuôn rơi; Cô vẫn chưa muốn chết!Cô vẫn còn tiếc nuối…Cô vẫn chưa thấy hai cục cưng trưởng thành.Cô vẫn chưa thấy anh trai tỉnh lại.Thậm chí lúc cô rời khỏi Quan Triều Viễn, một câu tạm biệt cũng chưa kịp nói…Không được, cô không muốn chết.Cho dù có lết, cô cũng phải thoát khỏi nơi này.Tô Lam chống đỡ thân thể suy nhược, dốc sức bò ra cổng.
Chương 2599
“A!”
Chân phải của Tô Lam nhấc lên nhưng có đứng cũng không vững.
“Tô Lam, rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt đúng không?”
Cố Đức Hiệp nhìn cô lồm cồm dưới đất, từ trên cao nhìn chằm chằm vào cô.
“Tôi đối xử tốt với cô, nhẫn nại dỗ dành cô, thoả mãn mọi yêu cầu của cô. Nhưng hết lần này đến lần khác cô đều không chú ý đến tôi, còn muốn người khác đến cứu cô. Đây là cách cô đáp lại tình cảm chân thành của tôi ư?”
“Cố Đức Hiệp, anh đừng làm tôi buồn nôn! Anh phản bội thì tôi phải ngoan ngoãn rời đi, anh hồi tâm chuyển ý thì tôi phải ngoan ngoãn quay về, anh nghĩ anh là ai hả?
Anh thật sự xem người trong thiên hạ đều là mẹ anh hết à, ai cũng phải nuông chiều anh?”
Tô Lam cố nén đau đớn ở đùi phải, dốc sức lui về sau.
“Tôi nói cho anh biết, cho dù tôi lấy heo lấy chó, cũng không bao giờ lấy anh, bởi vì chỉ cần nhìn thấy anh tôi đã buồn nôn”
“Tìm đường chết”
Cố Đức Hiệp hung thần ác sát bước tới Tô Lam xoay người muốn chạy, nhưng chân phải của cô bị thương, không thể chạy nổi Chạy còn chưa được hai mét đã bị Cố Đức Hiệp túm cánh tay lại.
Anh ta dùng lực, đột nhiên kéo cô sang chỗ khác.
“Bốp!”
Mấy cái tát liên tục đã trực tiếp làm cho Tô Lam xây xẩm mặt mày, ngã nhào ra đất.
Má phải cô đau rát, trong miệng bắt đầu trào dâng mùi rỉ sắt.
Cô lấy tay lau khóe miệng, phát bàn tay có dính tơ máu.
Đôi mắt Cố Đức Hiệp trở nên đỏ rực.
Anh ta nhào tới như phát bệnh, tàn nhãn bóp lấy cổ Tô Lam, dùng sức lắc người cô: “Thứ đê tiện, tại sao lại muốn gạt tôi? Tôi đối xử tốt với cô như vậy, tại sao cô muốn gạt tôi. Người nào gạt tôi thì đều đáng chết, đặc biệt là phụ nữ!”
Tô Lam bị bóp cổ, căn bản không hề có sức đánh trả Khuôn mặt xinh đẹp nháy mắt bị nghẹt thở đến đỏ bừng, cơ thể lảo đảo: “Khụ khụ… Khốn nạn…”
“Người gạt tôi đều đáng chết, đều đáng chết”
Lực tay của Cố Đức Hiệp càng lúc càng lớn, càng lúc càng mạnh.
Mắt thấy Tô Lam sắp bị bóp đến ngất đi, Cố Đức Hiệp chợt tỉnh lại: “Không được, cô không được chết, cô còn phải sinh con cho tôi, cô không được chết, không được chết”
Tay anh ta buông lỏng, thân thể Tô Lam như một chiếc lá rụng tàn.
Cô thở hồng hộc, nước mắt không ngừng tuôn rơi; Cô vẫn chưa muốn chết!
Cô vẫn còn tiếc nuối…
Cô vẫn chưa thấy hai cục cưng trưởng thành.
Cô vẫn chưa thấy anh trai tỉnh lại.
Thậm chí lúc cô rời khỏi Quan Triều Viễn, một câu tạm biệt cũng chưa kịp nói…
Không được, cô không muốn chết.
Cho dù có lết, cô cũng phải thoát khỏi nơi này.
Tô Lam chống đỡ thân thể suy nhược, dốc sức bò ra cổng.
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 2599“A!”Chân phải của Tô Lam nhấc lên nhưng có đứng cũng không vững.“Tô Lam, rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt đúng không?”Cố Đức Hiệp nhìn cô lồm cồm dưới đất, từ trên cao nhìn chằm chằm vào cô.“Tôi đối xử tốt với cô, nhẫn nại dỗ dành cô, thoả mãn mọi yêu cầu của cô. Nhưng hết lần này đến lần khác cô đều không chú ý đến tôi, còn muốn người khác đến cứu cô. Đây là cách cô đáp lại tình cảm chân thành của tôi ư?”“Cố Đức Hiệp, anh đừng làm tôi buồn nôn! Anh phản bội thì tôi phải ngoan ngoãn rời đi, anh hồi tâm chuyển ý thì tôi phải ngoan ngoãn quay về, anh nghĩ anh là ai hả?Anh thật sự xem người trong thiên hạ đều là mẹ anh hết à, ai cũng phải nuông chiều anh?”Tô Lam cố nén đau đớn ở đùi phải, dốc sức lui về sau.“Tôi nói cho anh biết, cho dù tôi lấy heo lấy chó, cũng không bao giờ lấy anh, bởi vì chỉ cần nhìn thấy anh tôi đã buồn nôn”“Tìm đường chết”Cố Đức Hiệp hung thần ác sát bước tới Tô Lam xoay người muốn chạy, nhưng chân phải của cô bị thương, không thể chạy nổi Chạy còn chưa được hai mét đã bị Cố Đức Hiệp túm cánh tay lại.Anh ta dùng lực, đột nhiên kéo cô sang chỗ khác.“Bốp!”Mấy cái tát liên tục đã trực tiếp làm cho Tô Lam xây xẩm mặt mày, ngã nhào ra đất.Má phải cô đau rát, trong miệng bắt đầu trào dâng mùi rỉ sắt.Cô lấy tay lau khóe miệng, phát bàn tay có dính tơ máu.Đôi mắt Cố Đức Hiệp trở nên đỏ rực.Anh ta nhào tới như phát bệnh, tàn nhãn bóp lấy cổ Tô Lam, dùng sức lắc người cô: “Thứ đê tiện, tại sao lại muốn gạt tôi? Tôi đối xử tốt với cô như vậy, tại sao cô muốn gạt tôi. Người nào gạt tôi thì đều đáng chết, đặc biệt là phụ nữ!”Tô Lam bị bóp cổ, căn bản không hề có sức đánh trả Khuôn mặt xinh đẹp nháy mắt bị nghẹt thở đến đỏ bừng, cơ thể lảo đảo: “Khụ khụ… Khốn nạn…”“Người gạt tôi đều đáng chết, đều đáng chết”Lực tay của Cố Đức Hiệp càng lúc càng lớn, càng lúc càng mạnh.Mắt thấy Tô Lam sắp bị bóp đến ngất đi, Cố Đức Hiệp chợt tỉnh lại: “Không được, cô không được chết, cô còn phải sinh con cho tôi, cô không được chết, không được chết”Tay anh ta buông lỏng, thân thể Tô Lam như một chiếc lá rụng tàn.Cô thở hồng hộc, nước mắt không ngừng tuôn rơi; Cô vẫn chưa muốn chết!Cô vẫn còn tiếc nuối…Cô vẫn chưa thấy hai cục cưng trưởng thành.Cô vẫn chưa thấy anh trai tỉnh lại.Thậm chí lúc cô rời khỏi Quan Triều Viễn, một câu tạm biệt cũng chưa kịp nói…Không được, cô không muốn chết.Cho dù có lết, cô cũng phải thoát khỏi nơi này.Tô Lam chống đỡ thân thể suy nhược, dốc sức bò ra cổng.