Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột…
Chương 2630
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 2630Tô Lam nhằm mắt, tiếp tục động tác.Bởi vì cô nhắm mắt, cho nên trong suốt quá trình, cô không thể không đụng tới nơi không nên đụng.Tay cô run lên, giống như là nằm phải củ khoai nóng phỏng tay.Chờ khi cô tỉnh táo lặp lại động tác này, tay lại không cẩn thận đụng phải.Trên đỉnh đầu, giọng nói đầy trêu chọc.của Quan Triều Viễn truyền đến.“Em còn nhằm mắt như vậy, thì tôi lại càng có lý do hoài nghỉ em cố ý nhân cơ hội này để đùa giốn lưu manh tôi đấy…”Tô Lam nghẹn họng, do dự vài giây rồi mới chậm rãi mở mắt.Vừa mở mắt ra, lập tức phát hiện dưới sự đụng chạm của cô.Em trai nhỏ thế mà rõ ràng đang có tư thế ngẩng đầu sau sự đụng chạm của cô.“Quan Triều Viễn, anh yên phận một chút cho tôi Vẻ nhiên hơn: “Em muốn tôi nằm, tôi liền nằm, em đụng đến quần áo của tôi, tôi để em cởi, sao lại nói là không yên phận?”Tô Lam mặt không biến sắc, nói: “Anh mau bắt nó xẹp xuống đi”Quan Triều Viễn càng trở nên thản Vẻ mặt của Triều Viễn đầy vô tội: “Cũng không phải tôi làm nó cứng lên”“Anh…”Tô Lam cứng họng không nói được gì Vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy dáng vẻ anh cũng không biết làm gì bây giờ của Quan Triều Viễn, cô chỉ cảm thấy cả người đều cháy lên: “Tôi mặc kệ, nó chính là của anh mà”“Em có biết điều em đang làm là rất xấu không? Tử đầu tới đuôi chỉ mình em dùng nó, cũng chỉ mình em có thể khống chế nó thôi.”Hai người cứ công khai thảo luận vấn đề này như vậy.Tô Lam hận không thể tìm khe nứt để chui vào Quả thực bị độ dày da mặt của người đàn ông này dọa sợ rồi.Tuy nhiên…Cô nhạy bén nắm giữ được một tin tức.Quan Triều Viễn nói, từ đầu đến đuôi chỉ có một người từng dùng.Ý tứ của những lời này, có phải là nói trước khi chạm vào mình, anh ấy vẫn là trai tân không?“Cái cái gì gọi là qua cầu rút ván không?Là em biến nó thành như vậy. Nếu không muốn nhìn thấy nó thì tự mình khiến nó bình thường lại đi. Nói thế nào mó không có công lao cũng có khổ lao. Lúc trước là nó vẫn luôn làm em thoải mái, muốn dừng mà không được…”“Ap Tô Lam thét chói tai, dùng sức che miệng anh lại.Giờ phút này, khuôn mặt cô đỏ đến mức có thể chảy ra máu.“Quan Triều Viễn, anh câm miệng cho tôi Lúc này, cho dù có dịu ngoan như thế nào, Tô Lam cũng không thể chịu được nữa, lập tức nổi bão.“Cho nên còn muốn tiếp tục không?” Quan Triều Viễn vô tội nhíu mày.Tô Lam thở dài một hơi, cầm lấy khăn mặt ném thẳng lên đầu anh.“Không được nhìn nữa, ngậm miệng lại, nếu không tôi sẽ không giúp anh, để anh hôi chết luôn.”
Chương 2630
Tô Lam nhằm mắt, tiếp tục động tác.
Bởi vì cô nhắm mắt, cho nên trong suốt quá trình, cô không thể không đụng tới nơi không nên đụng.
Tay cô run lên, giống như là nằm phải củ khoai nóng phỏng tay.
Chờ khi cô tỉnh táo lặp lại động tác này, tay lại không cẩn thận đụng phải.
Trên đỉnh đầu, giọng nói đầy trêu chọc.
của Quan Triều Viễn truyền đến.
“Em còn nhằm mắt như vậy, thì tôi lại càng có lý do hoài nghỉ em cố ý nhân cơ hội này để đùa giốn lưu manh tôi đấy…”
Tô Lam nghẹn họng, do dự vài giây rồi mới chậm rãi mở mắt.
Vừa mở mắt ra, lập tức phát hiện dưới sự đụng chạm của cô.
Em trai nhỏ thế mà rõ ràng đang có tư thế ngẩng đầu sau sự đụng chạm của cô.
“Quan Triều Viễn, anh yên phận một chút cho tôi Vẻ nhiên hơn: “Em muốn tôi nằm, tôi liền nằm, em đụng đến quần áo của tôi, tôi để em cởi, sao lại nói là không yên phận?”
Tô Lam mặt không biến sắc, nói: “Anh mau bắt nó xẹp xuống đi”
Quan Triều Viễn càng trở nên thản Vẻ mặt của Triều Viễn đầy vô tội: “Cũng không phải tôi làm nó cứng lên”
“Anh…”
Tô Lam cứng họng không nói được gì Vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy dáng vẻ anh cũng không biết làm gì bây giờ của Quan Triều Viễn, cô chỉ cảm thấy cả người đều cháy lên: “Tôi mặc kệ, nó chính là của anh mà”
“Em có biết điều em đang làm là rất xấu không? Tử đầu tới đuôi chỉ mình em dùng nó, cũng chỉ mình em có thể khống chế nó thôi.”
Hai người cứ công khai thảo luận vấn đề này như vậy.
Tô Lam hận không thể tìm khe nứt để chui vào Quả thực bị độ dày da mặt của người đàn ông này dọa sợ rồi.
Tuy nhiên…
Cô nhạy bén nắm giữ được một tin tức.
Quan Triều Viễn nói, từ đầu đến đuôi chỉ có một người từng dùng.
Ý tứ của những lời này, có phải là nói trước khi chạm vào mình, anh ấy vẫn là trai tân không?
“Cái cái gì gọi là qua cầu rút ván không?
Là em biến nó thành như vậy. Nếu không muốn nhìn thấy nó thì tự mình khiến nó bình thường lại đi. Nói thế nào mó không có công lao cũng có khổ lao. Lúc trước là nó vẫn luôn làm em thoải mái, muốn dừng mà không được…”
“Ap Tô Lam thét chói tai, dùng sức che miệng anh lại.
Giờ phút này, khuôn mặt cô đỏ đến mức có thể chảy ra máu.
“Quan Triều Viễn, anh câm miệng cho tôi Lúc này, cho dù có dịu ngoan như thế nào, Tô Lam cũng không thể chịu được nữa, lập tức nổi bão.
“Cho nên còn muốn tiếp tục không?” Quan Triều Viễn vô tội nhíu mày.
Tô Lam thở dài một hơi, cầm lấy khăn mặt ném thẳng lên đầu anh.
“Không được nhìn nữa, ngậm miệng lại, nếu không tôi sẽ không giúp anh, để anh hôi chết luôn.”
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 2630Tô Lam nhằm mắt, tiếp tục động tác.Bởi vì cô nhắm mắt, cho nên trong suốt quá trình, cô không thể không đụng tới nơi không nên đụng.Tay cô run lên, giống như là nằm phải củ khoai nóng phỏng tay.Chờ khi cô tỉnh táo lặp lại động tác này, tay lại không cẩn thận đụng phải.Trên đỉnh đầu, giọng nói đầy trêu chọc.của Quan Triều Viễn truyền đến.“Em còn nhằm mắt như vậy, thì tôi lại càng có lý do hoài nghỉ em cố ý nhân cơ hội này để đùa giốn lưu manh tôi đấy…”Tô Lam nghẹn họng, do dự vài giây rồi mới chậm rãi mở mắt.Vừa mở mắt ra, lập tức phát hiện dưới sự đụng chạm của cô.Em trai nhỏ thế mà rõ ràng đang có tư thế ngẩng đầu sau sự đụng chạm của cô.“Quan Triều Viễn, anh yên phận một chút cho tôi Vẻ nhiên hơn: “Em muốn tôi nằm, tôi liền nằm, em đụng đến quần áo của tôi, tôi để em cởi, sao lại nói là không yên phận?”Tô Lam mặt không biến sắc, nói: “Anh mau bắt nó xẹp xuống đi”Quan Triều Viễn càng trở nên thản Vẻ mặt của Triều Viễn đầy vô tội: “Cũng không phải tôi làm nó cứng lên”“Anh…”Tô Lam cứng họng không nói được gì Vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy dáng vẻ anh cũng không biết làm gì bây giờ của Quan Triều Viễn, cô chỉ cảm thấy cả người đều cháy lên: “Tôi mặc kệ, nó chính là của anh mà”“Em có biết điều em đang làm là rất xấu không? Tử đầu tới đuôi chỉ mình em dùng nó, cũng chỉ mình em có thể khống chế nó thôi.”Hai người cứ công khai thảo luận vấn đề này như vậy.Tô Lam hận không thể tìm khe nứt để chui vào Quả thực bị độ dày da mặt của người đàn ông này dọa sợ rồi.Tuy nhiên…Cô nhạy bén nắm giữ được một tin tức.Quan Triều Viễn nói, từ đầu đến đuôi chỉ có một người từng dùng.Ý tứ của những lời này, có phải là nói trước khi chạm vào mình, anh ấy vẫn là trai tân không?“Cái cái gì gọi là qua cầu rút ván không?Là em biến nó thành như vậy. Nếu không muốn nhìn thấy nó thì tự mình khiến nó bình thường lại đi. Nói thế nào mó không có công lao cũng có khổ lao. Lúc trước là nó vẫn luôn làm em thoải mái, muốn dừng mà không được…”“Ap Tô Lam thét chói tai, dùng sức che miệng anh lại.Giờ phút này, khuôn mặt cô đỏ đến mức có thể chảy ra máu.“Quan Triều Viễn, anh câm miệng cho tôi Lúc này, cho dù có dịu ngoan như thế nào, Tô Lam cũng không thể chịu được nữa, lập tức nổi bão.“Cho nên còn muốn tiếp tục không?” Quan Triều Viễn vô tội nhíu mày.Tô Lam thở dài một hơi, cầm lấy khăn mặt ném thẳng lên đầu anh.“Không được nhìn nữa, ngậm miệng lại, nếu không tôi sẽ không giúp anh, để anh hôi chết luôn.”