Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột…
Chương 3142
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 3142Quan Triều Viễn nhìn ông cụ Quan “Năm năm trước, có lần cháu bị phục kích khi ra ngoài làm nhiệm vụ. Sau khi làm phẫu thuật, cháu nửa tỉnh nửa mê, cưỡиɠ ɧϊếp một cô gái..Nếu không nhờ chuyến đi đến thành phố Ninh Lâm nửa năm về trước, cháu thậm chí còn không biết mình có hai đứa con lưu lạc ở bên ngoài”Ánh mắt của ông cụ Quan đột nhiên trở nên vô cùng phức tạp, xem ra nhất thời có chút không thể chấp nhận được.Đột nhiên, một tiếng cười khinh miệt vang lên.“Ha ha, mẹ thực sự không ngờ, Quan Triều Viễn, con có thể làm tới mức này chỉ vì người phụ nữ đó! Thậm chí con còn không ngại bịa ra một lời nói dối hoang đường như vậy để lừa gạt mẹ và ông?”Quan Triều Viễn nhìn Bạch Ninh Hương Chỉ thấy đôi mắt bà đỏ ngàu lên, ánh mắt dữ tợn, dường như bà đang trên bờ vực chuẩn bị sụp đổ của cảm xúc.Anh chậm rãi bước tới, quỳ gối xuống trước xe lăn của mẹ: “Mẹ, cho dù mẹ có tin hay không thì đây đều Vừa nói, Quan Triều Viễn vừa lấy ra bản báo cáo giám định quan hệ cha con mà anh mang theo trong người ra.“Đây là bản báo cáo kết quả giám định quan hệ cha con giữa tôi và hai đứa trẻ. Con người có thể nói dối, nhưng gen thì không bao giờ”Báo cáo giám định quan hệ cha con?Bạch Ninh Hương giật lấy kết quả giám định kia.Bà cẩn thận, nhìn từ trên xuống dưới, đọc một lượt từng câu từng chữ.Kết quả giám định cuối cùng cho thấy: Hai người Tô Mỹ Chỉ và Tô Duy Hưng và Quan Triều Viễn có quan hệ huyết thống đến chín mươi chín phẩy chín mươi chín phần trăm.Mọi thứ chuyển biến quá nhanh, trong chốc lát, ông cụ Quan cứng đờ người ngay tại chỗ, không biết phải phản ứng thế nào.Bạch Ninh Hương cầm báo cáo giám định quan hệ cha con trên tay, sắc mặt bà bắt đầu thay đổi liên tục, cuối cùng chuyển thành tím tái cả mặt mũi.“Mẹ, hai đứa trẻ đó không phải là con hoang, mà là cháu trai và cháu gái của mẹ. Mẹ có biết không?”Bạch Ninh Hương đơn giản là không thể nào chấp nhận kết quả này.Trong đầu bà bắt đầu hiện ra những lời bà đã nói với Tô Duy Hưng vào ngày hôm đó ở biệt thự của nhà họ Quan.“Cho dù chúng mày có thực sự là con của Quan Triều Viễn và Tô Lam, được sinh ra với thân phận thấp hèn của Tô Lam, nhà họ Quan tuyệt đối sẽ không bao giờ chấp nhận”Bạch Ninh Hương giật mình một cái, đột nhiên bà lấy lại tỉnh thần.Bà như nổi điên lên, xé nát tờ giấy kết quả xét nghiệm quan hệ cha con trên tay: “Lừa đảo! Tất cả các người đều là những kẻ lừa đảo! Quan Triều Viễn, chắc chắn là con đã bị kẻ thấp hèn Tô Lam kia dìm xuống rồi.”“Kết quả giám định quan hệ cha con này chỉ đơn giản là giả mạo! Con muốn dùng kết quả giám định giả mạo này để nhà họ Quan của chúng ta chấp nhận hai đứa con hoang đó có phải không?”“Nói cho con biết, không bao giờ có chuyện đó đâu! Cho dù mẹ có chết cũng sẽ không bao giờ chấp nhận hai đứa con hoang đi Bạch Ninh Hương quăng mạnh tờ kết quả giám định quan hệ cha con đã rách xuống đất, những mẩu giấy nhàu nhĩ, rách nát bay lả tả trong mưa, Bạch Ninh Hương vội vàng gọi người giúp việc đến bên.“Chúng ta phải đi ngay lập tức, đi khỏi nơi này!”Nhìn bóng lưng hoang tàn và tuyệt vọng của Bạch Ninh Hương, Quan Triều Viễn đứng yên tại chỗ không đuổi theo.
Chương 3142
Quan Triều Viễn nhìn ông cụ Quan “Năm năm trước, có lần cháu bị phục kích khi ra ngoài làm nhiệm vụ. Sau khi làm phẫu thuật, cháu nửa tỉnh nửa mê, cưỡиɠ ɧϊếp một cô gái..
Nếu không nhờ chuyến đi đến thành phố Ninh Lâm nửa năm về trước, cháu thậm chí còn không biết mình có hai đứa con lưu lạc ở bên ngoài”
Ánh mắt của ông cụ Quan đột nhiên trở nên vô cùng phức tạp, xem ra nhất thời có chút không thể chấp nhận được.
Đột nhiên, một tiếng cười khinh miệt vang lên.
“Ha ha, mẹ thực sự không ngờ, Quan Triều Viễn, con có thể làm tới mức này chỉ vì người phụ nữ đó! Thậm chí con còn không ngại bịa ra một lời nói dối hoang đường như vậy để lừa gạt mẹ và ông?”
Quan Triều Viễn nhìn Bạch Ninh Hương Chỉ thấy đôi mắt bà đỏ ngàu lên, ánh mắt dữ tợn, dường như bà đang trên bờ vực chuẩn bị sụp đổ của cảm xúc.
Anh chậm rãi bước tới, quỳ gối xuống trước xe lăn của mẹ: “Mẹ, cho dù mẹ có tin hay không thì đây đều Vừa nói, Quan Triều Viễn vừa lấy ra bản báo cáo giám định quan hệ cha con mà anh mang theo trong người ra.
“Đây là bản báo cáo kết quả giám định quan hệ cha con giữa tôi và hai đứa trẻ. Con người có thể nói dối, nhưng gen thì không bao giờ”
Báo cáo giám định quan hệ cha con?
Bạch Ninh Hương giật lấy kết quả giám định kia.
Bà cẩn thận, nhìn từ trên xuống dưới, đọc một lượt từng câu từng chữ.
Kết quả giám định cuối cùng cho thấy: Hai người Tô Mỹ Chỉ và Tô Duy Hưng và Quan Triều Viễn có quan hệ huyết thống đến chín mươi chín phẩy chín mươi chín phần trăm.
Mọi thứ chuyển biến quá nhanh, trong chốc lát, ông cụ Quan cứng đờ người ngay tại chỗ, không biết phải phản ứng thế nào.
Bạch Ninh Hương cầm báo cáo giám định quan hệ cha con trên tay, sắc mặt bà bắt đầu thay đổi liên tục, cuối cùng chuyển thành tím tái cả mặt mũi.
“Mẹ, hai đứa trẻ đó không phải là con hoang, mà là cháu trai và cháu gái của mẹ. Mẹ có biết không?”
Bạch Ninh Hương đơn giản là không thể nào chấp nhận kết quả này.
Trong đầu bà bắt đầu hiện ra những lời bà đã nói với Tô Duy Hưng vào ngày hôm đó ở biệt thự của nhà họ Quan.
“Cho dù chúng mày có thực sự là con của Quan Triều Viễn và Tô Lam, được sinh ra với thân phận thấp hèn của Tô Lam, nhà họ Quan tuyệt đối sẽ không bao giờ chấp nhận”
Bạch Ninh Hương giật mình một cái, đột nhiên bà lấy lại tỉnh thần.
Bà như nổi điên lên, xé nát tờ giấy kết quả xét nghiệm quan hệ cha con trên tay: “Lừa đảo! Tất cả các người đều là những kẻ lừa đảo! Quan Triều Viễn, chắc chắn là con đã bị kẻ thấp hèn Tô Lam kia dìm xuống rồi.”
“Kết quả giám định quan hệ cha con này chỉ đơn giản là giả mạo! Con muốn dùng kết quả giám định giả mạo này để nhà họ Quan của chúng ta chấp nhận hai đứa con hoang đó có phải không?”
“Nói cho con biết, không bao giờ có chuyện đó đâu! Cho dù mẹ có chết cũng sẽ không bao giờ chấp nhận hai đứa con hoang đi Bạch Ninh Hương quăng mạnh tờ kết quả giám định quan hệ cha con đã rách xuống đất, những mẩu giấy nhàu nhĩ, rách nát bay lả tả trong mưa, Bạch Ninh Hương vội vàng gọi người giúp việc đến bên.
“Chúng ta phải đi ngay lập tức, đi khỏi nơi này!”
Nhìn bóng lưng hoang tàn và tuyệt vọng của Bạch Ninh Hương, Quan Triều Viễn đứng yên tại chỗ không đuổi theo.
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 3142Quan Triều Viễn nhìn ông cụ Quan “Năm năm trước, có lần cháu bị phục kích khi ra ngoài làm nhiệm vụ. Sau khi làm phẫu thuật, cháu nửa tỉnh nửa mê, cưỡиɠ ɧϊếp một cô gái..Nếu không nhờ chuyến đi đến thành phố Ninh Lâm nửa năm về trước, cháu thậm chí còn không biết mình có hai đứa con lưu lạc ở bên ngoài”Ánh mắt của ông cụ Quan đột nhiên trở nên vô cùng phức tạp, xem ra nhất thời có chút không thể chấp nhận được.Đột nhiên, một tiếng cười khinh miệt vang lên.“Ha ha, mẹ thực sự không ngờ, Quan Triều Viễn, con có thể làm tới mức này chỉ vì người phụ nữ đó! Thậm chí con còn không ngại bịa ra một lời nói dối hoang đường như vậy để lừa gạt mẹ và ông?”Quan Triều Viễn nhìn Bạch Ninh Hương Chỉ thấy đôi mắt bà đỏ ngàu lên, ánh mắt dữ tợn, dường như bà đang trên bờ vực chuẩn bị sụp đổ của cảm xúc.Anh chậm rãi bước tới, quỳ gối xuống trước xe lăn của mẹ: “Mẹ, cho dù mẹ có tin hay không thì đây đều Vừa nói, Quan Triều Viễn vừa lấy ra bản báo cáo giám định quan hệ cha con mà anh mang theo trong người ra.“Đây là bản báo cáo kết quả giám định quan hệ cha con giữa tôi và hai đứa trẻ. Con người có thể nói dối, nhưng gen thì không bao giờ”Báo cáo giám định quan hệ cha con?Bạch Ninh Hương giật lấy kết quả giám định kia.Bà cẩn thận, nhìn từ trên xuống dưới, đọc một lượt từng câu từng chữ.Kết quả giám định cuối cùng cho thấy: Hai người Tô Mỹ Chỉ và Tô Duy Hưng và Quan Triều Viễn có quan hệ huyết thống đến chín mươi chín phẩy chín mươi chín phần trăm.Mọi thứ chuyển biến quá nhanh, trong chốc lát, ông cụ Quan cứng đờ người ngay tại chỗ, không biết phải phản ứng thế nào.Bạch Ninh Hương cầm báo cáo giám định quan hệ cha con trên tay, sắc mặt bà bắt đầu thay đổi liên tục, cuối cùng chuyển thành tím tái cả mặt mũi.“Mẹ, hai đứa trẻ đó không phải là con hoang, mà là cháu trai và cháu gái của mẹ. Mẹ có biết không?”Bạch Ninh Hương đơn giản là không thể nào chấp nhận kết quả này.Trong đầu bà bắt đầu hiện ra những lời bà đã nói với Tô Duy Hưng vào ngày hôm đó ở biệt thự của nhà họ Quan.“Cho dù chúng mày có thực sự là con của Quan Triều Viễn và Tô Lam, được sinh ra với thân phận thấp hèn của Tô Lam, nhà họ Quan tuyệt đối sẽ không bao giờ chấp nhận”Bạch Ninh Hương giật mình một cái, đột nhiên bà lấy lại tỉnh thần.Bà như nổi điên lên, xé nát tờ giấy kết quả xét nghiệm quan hệ cha con trên tay: “Lừa đảo! Tất cả các người đều là những kẻ lừa đảo! Quan Triều Viễn, chắc chắn là con đã bị kẻ thấp hèn Tô Lam kia dìm xuống rồi.”“Kết quả giám định quan hệ cha con này chỉ đơn giản là giả mạo! Con muốn dùng kết quả giám định giả mạo này để nhà họ Quan của chúng ta chấp nhận hai đứa con hoang đó có phải không?”“Nói cho con biết, không bao giờ có chuyện đó đâu! Cho dù mẹ có chết cũng sẽ không bao giờ chấp nhận hai đứa con hoang đi Bạch Ninh Hương quăng mạnh tờ kết quả giám định quan hệ cha con đã rách xuống đất, những mẩu giấy nhàu nhĩ, rách nát bay lả tả trong mưa, Bạch Ninh Hương vội vàng gọi người giúp việc đến bên.“Chúng ta phải đi ngay lập tức, đi khỏi nơi này!”Nhìn bóng lưng hoang tàn và tuyệt vọng của Bạch Ninh Hương, Quan Triều Viễn đứng yên tại chỗ không đuổi theo.