Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột…
Chương 3144
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 3144Quan Triều Viễn đỡ eo cô, dịu cơ thể như đang mềm nhũn ra của cô, cúi đầu hỏi “Anh buông tôi rai”Lúc này, Tô Lam đang cực kỳ tức giận và đơn giản không muốn nói một lời nào với anh.“Anh đã nói rồi, cả đời này anh sẽ không bao giờ buông tay đâu?Giọng nói bình tính của Quan Triều Viễn vang lên, tay lại càng giữ cô chặt hơn, như thể muốn kéo sát cơ thể Tô Lam vào người mình vậy.Tô Lam biết giấy giụa cũng không thể thoát được nên cũng chẳng buồn giấy giụa nữa Cô cúi đầu cười: “Ừ, đúng rồi, suýt chút nữa tôi đã quên mất Từ trước đến nay, phong cách của anh lúc nào cũng lạnh lùng và độc đoán như vậy. Anh định làm gì cũng sẽ không bao giờ bàn bạc với người khác. Đừng nghĩ đến chuyện bỏ chạy nếu tôi đã rơi vào tay anh, đúng không? ““Anh… Khi an biết hai đứa trẻ là con của mình, thực sự anh như nhảy lên vì vui sướng”Thấy cô đã mệt lử vì làm ầm lên, Quan Triều Viễn dứt khoát bế cô lên, hai người ngồi xuống bên cạnh hòn non bộ.Bây giờ, Tô Lam chỉ đơn giản là không muốn đối mặt với anh một chút nào, nhưng lại không thể nào tránh được anh, vì vậy cô chỉ có thể ngang ngược quay mặt đi.“Nhưng em có biết không? Khi anh hỏi em, em đã nói với anh rằng cả đời này em không muốn gặp lại cha ruột của hai đứa trẻ. Em có biết cảm giác của anh lúc đó ra sao không?”Tô Lam vẫn không nhìn anh, nhưng có điều trong lòng cô hơi sững sờ.Cô đã nói những lời này khi nào vậy?Quan Triều Viễn đã hỏi cô về cha ruột của hai đứa trẻ khi nào vậy?Cô nghiêm túc, cẩn thận nhớ lại một lát, quả nhiên là có chút kí ức mơ hồ.Nhưng khi đó, là do cô lo lắng Quan Triều Viễn sẽ ghen nên mới cố tình buông những lời cay độc đó.Có lẽ nào Quan Triều Viễn cố tình che giấu chuyện này với cô vì lý do này?“Em có thể giận anh, cũng có thể cáu gắt với anh, nhưng em không được phép chạy trốn.”Quan Triều Viễn cúi đầu, chăm chú nhìn Tô Lam, nói rõ từng câu từng chữ một.Thật vất vả để biết rốt cuộc ai là cha ruột của.hai đứa trẻ, nhưng lúc này Tô Lam không thể diễn tả được rốt cuộc cảm xúc của mình đang như thế nào.Với tình hình trước mắt mà nói, có thể khẳng định Tô Mỹ Chỉ và Tô Duy Hưng là con ruột của Quan Triều Viễn có thể là kết quả tốt nhất, cô nên thở phào nhẹ nhõm thì hơn Thế nhưng vừa nghĩ tới chuyện cái người Quan Triều Viễn này đã biết sự thật từ lâu nhưng văn giấu diếm không chịu nói cho mình biết, Tô Lam cảm thấy như thể có một ngọn lửa thịnh nộ cháy ở trong lòng.“Tôi mệt rồi”‘Sau một hồi im lặng, Tô Lam chỉ nhàn nhạt nói ra được vài từ.Quan Triều Viễn biết mình đã làm sai, lương tâm cắn rứt, chột dạ, lúc này chỉ còn cách thú nhận với Tô Lam, khi nghe cô nói mệt, anh lập tức nói: “Vậy chúng ta về nghỉ ngơi sớm đi”Tô Lam biết tên này sẽ không buông tay cô ra, cho nên cô cũng không giấy giụa, mặc cho anh nắm tay cô đi về phía phòng khách Trước khi bước vào phòng khách, khi Quan Triều Viễn chuẩn bị di vào, bỗng dưng cô dừng lại: “Tôi muốn ở một mình”Cô cần một chút thời gian để tìm hiểu rõ ràng những chuyện đã xảy ra ngày hôm nay.Hôm nay có quá nhiều chuyện xảy ra, cô có chút không chấp nhận hết được chuyện.
Chương 3144
Quan Triều Viễn đỡ eo cô, dịu cơ thể như đang mềm nhũn ra của cô, cúi đầu hỏi “Anh buông tôi rai”
Lúc này, Tô Lam đang cực kỳ tức giận và đơn giản không muốn nói một lời nào với anh.
“Anh đã nói rồi, cả đời này anh sẽ không bao giờ buông tay đâu?
Giọng nói bình tính của Quan Triều Viễn vang lên, tay lại càng giữ cô chặt hơn, như thể muốn kéo sát cơ thể Tô Lam vào người mình vậy.
Tô Lam biết giấy giụa cũng không thể thoát được nên cũng chẳng buồn giấy giụa nữa Cô cúi đầu cười: “Ừ, đúng rồi, suýt chút nữa tôi đã quên mất Từ trước đến nay, phong cách của anh lúc nào cũng lạnh lùng và độc đoán như vậy. Anh định làm gì cũng sẽ không bao giờ bàn bạc với người khác. Đừng nghĩ đến chuyện bỏ chạy nếu tôi đã rơi vào tay anh, đúng không? “
“Anh… Khi an biết hai đứa trẻ là con của mình, thực sự anh như nhảy lên vì vui sướng”
Thấy cô đã mệt lử vì làm ầm lên, Quan Triều Viễn dứt khoát bế cô lên, hai người ngồi xuống bên cạnh hòn non bộ.
Bây giờ, Tô Lam chỉ đơn giản là không muốn đối mặt với anh một chút nào, nhưng lại không thể nào tránh được anh, vì vậy cô chỉ có thể ngang ngược quay mặt đi.
“Nhưng em có biết không? Khi anh hỏi em, em đã nói với anh rằng cả đời này em không muốn gặp lại cha ruột của hai đứa trẻ. Em có biết cảm giác của anh lúc đó ra sao không?”
Tô Lam vẫn không nhìn anh, nhưng có điều trong lòng cô hơi sững sờ.
Cô đã nói những lời này khi nào vậy?
Quan Triều Viễn đã hỏi cô về cha ruột của hai đứa trẻ khi nào vậy?
Cô nghiêm túc, cẩn thận nhớ lại một lát, quả nhiên là có chút kí ức mơ hồ.
Nhưng khi đó, là do cô lo lắng Quan Triều Viễn sẽ ghen nên mới cố tình buông những lời cay độc đó.
Có lẽ nào Quan Triều Viễn cố tình che giấu chuyện này với cô vì lý do này?
“Em có thể giận anh, cũng có thể cáu gắt với anh, nhưng em không được phép chạy trốn.”
Quan Triều Viễn cúi đầu, chăm chú nhìn Tô Lam, nói rõ từng câu từng chữ một.
Thật vất vả để biết rốt cuộc ai là cha ruột của.
hai đứa trẻ, nhưng lúc này Tô Lam không thể diễn tả được rốt cuộc cảm xúc của mình đang như thế nào.
Với tình hình trước mắt mà nói, có thể khẳng định Tô Mỹ Chỉ và Tô Duy Hưng là con ruột của Quan Triều Viễn có thể là kết quả tốt nhất, cô nên thở phào nhẹ nhõm thì hơn Thế nhưng vừa nghĩ tới chuyện cái người Quan Triều Viễn này đã biết sự thật từ lâu nhưng văn giấu diếm không chịu nói cho mình biết, Tô Lam cảm thấy như thể có một ngọn lửa thịnh nộ cháy ở trong lòng.
“Tôi mệt rồi”
‘Sau một hồi im lặng, Tô Lam chỉ nhàn nhạt nói ra được vài từ.
Quan Triều Viễn biết mình đã làm sai, lương tâm cắn rứt, chột dạ, lúc này chỉ còn cách thú nhận với Tô Lam, khi nghe cô nói mệt, anh lập tức nói: “Vậy chúng ta về nghỉ ngơi sớm đi”
Tô Lam biết tên này sẽ không buông tay cô ra, cho nên cô cũng không giấy giụa, mặc cho anh nắm tay cô đi về phía phòng khách Trước khi bước vào phòng khách, khi Quan Triều Viễn chuẩn bị di vào, bỗng dưng cô dừng lại: “Tôi muốn ở một mình”
Cô cần một chút thời gian để tìm hiểu rõ ràng những chuyện đã xảy ra ngày hôm nay.
Hôm nay có quá nhiều chuyện xảy ra, cô có chút không chấp nhận hết được chuyện.
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 3144Quan Triều Viễn đỡ eo cô, dịu cơ thể như đang mềm nhũn ra của cô, cúi đầu hỏi “Anh buông tôi rai”Lúc này, Tô Lam đang cực kỳ tức giận và đơn giản không muốn nói một lời nào với anh.“Anh đã nói rồi, cả đời này anh sẽ không bao giờ buông tay đâu?Giọng nói bình tính của Quan Triều Viễn vang lên, tay lại càng giữ cô chặt hơn, như thể muốn kéo sát cơ thể Tô Lam vào người mình vậy.Tô Lam biết giấy giụa cũng không thể thoát được nên cũng chẳng buồn giấy giụa nữa Cô cúi đầu cười: “Ừ, đúng rồi, suýt chút nữa tôi đã quên mất Từ trước đến nay, phong cách của anh lúc nào cũng lạnh lùng và độc đoán như vậy. Anh định làm gì cũng sẽ không bao giờ bàn bạc với người khác. Đừng nghĩ đến chuyện bỏ chạy nếu tôi đã rơi vào tay anh, đúng không? ““Anh… Khi an biết hai đứa trẻ là con của mình, thực sự anh như nhảy lên vì vui sướng”Thấy cô đã mệt lử vì làm ầm lên, Quan Triều Viễn dứt khoát bế cô lên, hai người ngồi xuống bên cạnh hòn non bộ.Bây giờ, Tô Lam chỉ đơn giản là không muốn đối mặt với anh một chút nào, nhưng lại không thể nào tránh được anh, vì vậy cô chỉ có thể ngang ngược quay mặt đi.“Nhưng em có biết không? Khi anh hỏi em, em đã nói với anh rằng cả đời này em không muốn gặp lại cha ruột của hai đứa trẻ. Em có biết cảm giác của anh lúc đó ra sao không?”Tô Lam vẫn không nhìn anh, nhưng có điều trong lòng cô hơi sững sờ.Cô đã nói những lời này khi nào vậy?Quan Triều Viễn đã hỏi cô về cha ruột của hai đứa trẻ khi nào vậy?Cô nghiêm túc, cẩn thận nhớ lại một lát, quả nhiên là có chút kí ức mơ hồ.Nhưng khi đó, là do cô lo lắng Quan Triều Viễn sẽ ghen nên mới cố tình buông những lời cay độc đó.Có lẽ nào Quan Triều Viễn cố tình che giấu chuyện này với cô vì lý do này?“Em có thể giận anh, cũng có thể cáu gắt với anh, nhưng em không được phép chạy trốn.”Quan Triều Viễn cúi đầu, chăm chú nhìn Tô Lam, nói rõ từng câu từng chữ một.Thật vất vả để biết rốt cuộc ai là cha ruột của.hai đứa trẻ, nhưng lúc này Tô Lam không thể diễn tả được rốt cuộc cảm xúc của mình đang như thế nào.Với tình hình trước mắt mà nói, có thể khẳng định Tô Mỹ Chỉ và Tô Duy Hưng là con ruột của Quan Triều Viễn có thể là kết quả tốt nhất, cô nên thở phào nhẹ nhõm thì hơn Thế nhưng vừa nghĩ tới chuyện cái người Quan Triều Viễn này đã biết sự thật từ lâu nhưng văn giấu diếm không chịu nói cho mình biết, Tô Lam cảm thấy như thể có một ngọn lửa thịnh nộ cháy ở trong lòng.“Tôi mệt rồi”‘Sau một hồi im lặng, Tô Lam chỉ nhàn nhạt nói ra được vài từ.Quan Triều Viễn biết mình đã làm sai, lương tâm cắn rứt, chột dạ, lúc này chỉ còn cách thú nhận với Tô Lam, khi nghe cô nói mệt, anh lập tức nói: “Vậy chúng ta về nghỉ ngơi sớm đi”Tô Lam biết tên này sẽ không buông tay cô ra, cho nên cô cũng không giấy giụa, mặc cho anh nắm tay cô đi về phía phòng khách Trước khi bước vào phòng khách, khi Quan Triều Viễn chuẩn bị di vào, bỗng dưng cô dừng lại: “Tôi muốn ở một mình”Cô cần một chút thời gian để tìm hiểu rõ ràng những chuyện đã xảy ra ngày hôm nay.Hôm nay có quá nhiều chuyện xảy ra, cô có chút không chấp nhận hết được chuyện.