Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột…

Chương 3197

Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 3197Nói xong cô ấy đang định ngồi xuống Nhưng chưa kịp đặt mông xuống ghế thì đã nhìn thấy Lục Mặc Thâm đứng trên bục giảng lạnh lẽo nhướng mày: “Nếu đã như vậy thì tôi cũng không thể phụ lòng nhiệt tình của em được, câu hỏi tiếp theo sẽ do em trả lời, em lên đây”Cái gì? Lâm Thúy Vân ngơ ngác: “Cái gì, giáo sư Lục, không cần đâu, em thấy là, hay là, thầy nên tìm một người có thành tích tốt một chút..”“Bảo em lên thì cứ lên đi, nói nhiều thế để làm gi”Lâm Thúy Vân bị anh ta nói như vậy, suýt chút nữa đã muốn nổi cáu rồi.Cái tên Lục cầm thú này rốt cuộc có còn là người nữa không? ôm qua là ai đã nhất quyết đòi chạy đến nhà cô ấy ăn nhờ cơm? Ăn cơm xong cũng không chịu về nhà, cuối cùng còn chạy đến phòng của cô ngủ nhờ nữa.Hơn nữa điều khiến người khác phẫn nộ hơn là, anh ta lại lấy danh nghĩa dạy cô ấy học thêm mà làm chuyện ấy với cô ấy.Cái tên cầm thú này vừa làm vừa giúp cô ấy ôn tập lại kiến thức bài học, củng cố lại nội dung trên lớp Nhưng chỉ cần cô ấy trả lời sai, anh ta lại dày vò cô một phen Cô ấy bị hành hạ đến tận 12 giờ đêm và phải trả lời đúng tất cả các câu hỏi thì anh ta mới chịu tha cho.Còn bây giờ thì sao? Cái đồ không biết xấu hổ này bây giờ lại muốn qua cầu rút ván, còn muốn làm cô ấy xấu hổ nơi đông người đúng không? Lâm Thúy Vân nghiến răng tức giận Ánh mắt hung dữ đó như muốn nói Lục Mặc Thâm, anh xong đời rồi!Có điều giáo sư Lục của chúng ta lại vô cùng ăn ý mà né tránh ánh mất của cô ấy Anh ta một tay chống lên bục giảng, tay còn lại đút vào túi quần, ánh mắt sâu xa: “Đừng làm chậm trễ thời gian của mọi người”Lục Mặc Thâm vừa nói xong, ngay cả đám sinh viên cũng bắt đầu gật đầu phụ họa: “Lâm Thúy Vân bình thường không phải rất lợi hại sao? Sao hôm nay ngay cả lên bảng cũng không dám thế này?”“Đem khí thế mà bình thường cậu hay đối xử với mọi người ra đi chứ!”“Đúng rồi đó, chẳng qua cũng chỉ là một câu hỏi thôi mà, trả lời sai cũng không mất mặt lắm đâu, dù sao mọi người cũng đều biết thành tích kém cỏi thường ngày của cậu rồi”“Ha ha ha ha”Trong lớp đột nhiên có một tràng cười phá lên.Chỉ là tiếng cười vừa vang lên thì mọi người liền nhận ra Lục Mặc Thám đã thay đổi sắc mặt Ánh mắt lạnh như băng của anh ta quét qua một lượt, khiến tất cả mọi người đều phải ngậm miệng lại.Lâm Thúy Vân càng tức giận đến nói toàn thân run lên Đám khốn nạn này, dám coi thường người khác chứ gì? “Viết thì viế Lâm Thúy Vân tức giận đập bàn rồi đứng dậy.Hôm nay nếu như cô ấy làm không tốt và bị mọi người cười nhạo, cô ấy sẽ liều mạng với tên Lục cầm thúc này!‘Sau khi Lâm Thúy Vân tức hừng hực bước lên bục giảng, Lục Mặc Thâm đã đề ra câu hỏi xong xuôi cả rồi.Lâm Thúy Vân cầm lấy viên phấn và đi thẳng đến trước bảng.Giờ phút này, cô ấy vần đang cân nhắc rằng, nếu không trả lời được thì cứ viết loạn lên là xong.Nhưng khi cô ấy nhìn thấy câu hỏi trên bảng, cô ấy đột nhiên sững sờ: “Cái nà) Đôi mắt to tròn của cô ấy nhìn chấm chằm vào Lục Mặc Thâm, cô ấy không dám tin vào mắt mình Đúng lúc này, Lục Mặc Thâm cũng vừa vặn đang nhìn cô.Hai cặp mắt nhìn nhau, cô ấy còn có thể nhìn thấy nụ cười ẩn giấu trong đôi mắt của Lục Mặc Thâm: “Nhìn tôi làm gì, nhìn câu hỏi đi”Lâm Thúy Vân cầm lấy viên phấn và bắt đầu trả lời câu hỏi.

Chương 3197

Nói xong cô ấy đang định ngồi xuống Nhưng chưa kịp đặt mông xuống ghế thì đã nhìn thấy Lục Mặc Thâm đứng trên bục giảng lạnh lẽo nhướng mày: “Nếu đã như vậy thì tôi cũng không thể phụ lòng nhiệt tình của em được, câu hỏi tiếp theo sẽ do em trả lời, em lên đây”

Cái gì? Lâm Thúy Vân ngơ ngác: “Cái gì, giáo sư Lục, không cần đâu, em thấy là, hay là, thầy nên tìm một người có thành tích tốt một chút..”

“Bảo em lên thì cứ lên đi, nói nhiều thế để làm gi”

Lâm Thúy Vân bị anh ta nói như vậy, suýt chút nữa đã muốn nổi cáu rồi.

Cái tên Lục cầm thú này rốt cuộc có còn là người nữa không? ôm qua là ai đã nhất quyết đòi chạy đến nhà cô ấy ăn nhờ cơm? Ăn cơm xong cũng không chịu về nhà, cuối cùng còn chạy đến phòng của cô ngủ nhờ nữa.

Hơn nữa điều khiến người khác phẫn nộ hơn là, anh ta lại lấy danh nghĩa dạy cô ấy học thêm mà làm chuyện ấy với cô ấy.

Cái tên cầm thú này vừa làm vừa giúp cô ấy ôn tập lại kiến thức bài học, củng cố lại nội dung trên lớp Nhưng chỉ cần cô ấy trả lời sai, anh ta lại dày vò cô một phen Cô ấy bị hành hạ đến tận 12 giờ đêm và phải trả lời đúng tất cả các câu hỏi thì anh ta mới chịu tha cho.

Còn bây giờ thì sao? Cái đồ không biết xấu hổ này bây giờ lại muốn qua cầu rút ván, còn muốn làm cô ấy xấu hổ nơi đông người đúng không? Lâm Thúy Vân nghiến răng tức giận Ánh mắt hung dữ đó như muốn nói Lục Mặc Thâm, anh xong đời rồi!

Có điều giáo sư Lục của chúng ta lại vô cùng ăn ý mà né tránh ánh mất của cô ấy Anh ta một tay chống lên bục giảng, tay còn lại đút vào túi quần, ánh mắt sâu xa: “Đừng làm chậm trễ thời gian của mọi người”

Lục Mặc Thâm vừa nói xong, ngay cả đám sinh viên cũng bắt đầu gật đầu phụ họa: “Lâm Thúy Vân bình thường không phải rất lợi hại sao? Sao hôm nay ngay cả lên bảng cũng không dám thế này?”

“Đem khí thế mà bình thường cậu hay đối xử với mọi người ra đi chứ!”

“Đúng rồi đó, chẳng qua cũng chỉ là một câu hỏi thôi mà, trả lời sai cũng không mất mặt lắm đâu, dù sao mọi người cũng đều biết thành tích kém cỏi thường ngày của cậu rồi”

“Ha ha ha ha”

Trong lớp đột nhiên có một tràng cười phá lên.

Chỉ là tiếng cười vừa vang lên thì mọi người liền nhận ra Lục Mặc Thám đã thay đổi sắc mặt Ánh mắt lạnh như băng của anh ta quét qua một lượt, khiến tất cả mọi người đều phải ngậm miệng lại.

Lâm Thúy Vân càng tức giận đến nói toàn thân run lên Đám khốn nạn này, dám coi thường người khác chứ gì? “Viết thì viế Lâm Thúy Vân tức giận đập bàn rồi đứng dậy.

Hôm nay nếu như cô ấy làm không tốt và bị mọi người cười nhạo, cô ấy sẽ liều mạng với tên Lục cầm thúc này!

‘Sau khi Lâm Thúy Vân tức hừng hực bước lên bục giảng, Lục Mặc Thâm đã đề ra câu hỏi xong xuôi cả rồi.

Lâm Thúy Vân cầm lấy viên phấn và đi thẳng đến trước bảng.

Giờ phút này, cô ấy vần đang cân nhắc rằng, nếu không trả lời được thì cứ viết loạn lên là xong.

Nhưng khi cô ấy nhìn thấy câu hỏi trên bảng, cô ấy đột nhiên sững sờ: “Cái nà) Đôi mắt to tròn của cô ấy nhìn chấm chằm vào Lục Mặc Thâm, cô ấy không dám tin vào mắt mình Đúng lúc này, Lục Mặc Thâm cũng vừa vặn đang nhìn cô.

Hai cặp mắt nhìn nhau, cô ấy còn có thể nhìn thấy nụ cười ẩn giấu trong đôi mắt của Lục Mặc Thâm: “Nhìn tôi làm gì, nhìn câu hỏi đi”

Lâm Thúy Vân cầm lấy viên phấn và bắt đầu trả lời câu hỏi.

Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 3197Nói xong cô ấy đang định ngồi xuống Nhưng chưa kịp đặt mông xuống ghế thì đã nhìn thấy Lục Mặc Thâm đứng trên bục giảng lạnh lẽo nhướng mày: “Nếu đã như vậy thì tôi cũng không thể phụ lòng nhiệt tình của em được, câu hỏi tiếp theo sẽ do em trả lời, em lên đây”Cái gì? Lâm Thúy Vân ngơ ngác: “Cái gì, giáo sư Lục, không cần đâu, em thấy là, hay là, thầy nên tìm một người có thành tích tốt một chút..”“Bảo em lên thì cứ lên đi, nói nhiều thế để làm gi”Lâm Thúy Vân bị anh ta nói như vậy, suýt chút nữa đã muốn nổi cáu rồi.Cái tên Lục cầm thú này rốt cuộc có còn là người nữa không? ôm qua là ai đã nhất quyết đòi chạy đến nhà cô ấy ăn nhờ cơm? Ăn cơm xong cũng không chịu về nhà, cuối cùng còn chạy đến phòng của cô ngủ nhờ nữa.Hơn nữa điều khiến người khác phẫn nộ hơn là, anh ta lại lấy danh nghĩa dạy cô ấy học thêm mà làm chuyện ấy với cô ấy.Cái tên cầm thú này vừa làm vừa giúp cô ấy ôn tập lại kiến thức bài học, củng cố lại nội dung trên lớp Nhưng chỉ cần cô ấy trả lời sai, anh ta lại dày vò cô một phen Cô ấy bị hành hạ đến tận 12 giờ đêm và phải trả lời đúng tất cả các câu hỏi thì anh ta mới chịu tha cho.Còn bây giờ thì sao? Cái đồ không biết xấu hổ này bây giờ lại muốn qua cầu rút ván, còn muốn làm cô ấy xấu hổ nơi đông người đúng không? Lâm Thúy Vân nghiến răng tức giận Ánh mắt hung dữ đó như muốn nói Lục Mặc Thâm, anh xong đời rồi!Có điều giáo sư Lục của chúng ta lại vô cùng ăn ý mà né tránh ánh mất của cô ấy Anh ta một tay chống lên bục giảng, tay còn lại đút vào túi quần, ánh mắt sâu xa: “Đừng làm chậm trễ thời gian của mọi người”Lục Mặc Thâm vừa nói xong, ngay cả đám sinh viên cũng bắt đầu gật đầu phụ họa: “Lâm Thúy Vân bình thường không phải rất lợi hại sao? Sao hôm nay ngay cả lên bảng cũng không dám thế này?”“Đem khí thế mà bình thường cậu hay đối xử với mọi người ra đi chứ!”“Đúng rồi đó, chẳng qua cũng chỉ là một câu hỏi thôi mà, trả lời sai cũng không mất mặt lắm đâu, dù sao mọi người cũng đều biết thành tích kém cỏi thường ngày của cậu rồi”“Ha ha ha ha”Trong lớp đột nhiên có một tràng cười phá lên.Chỉ là tiếng cười vừa vang lên thì mọi người liền nhận ra Lục Mặc Thám đã thay đổi sắc mặt Ánh mắt lạnh như băng của anh ta quét qua một lượt, khiến tất cả mọi người đều phải ngậm miệng lại.Lâm Thúy Vân càng tức giận đến nói toàn thân run lên Đám khốn nạn này, dám coi thường người khác chứ gì? “Viết thì viế Lâm Thúy Vân tức giận đập bàn rồi đứng dậy.Hôm nay nếu như cô ấy làm không tốt và bị mọi người cười nhạo, cô ấy sẽ liều mạng với tên Lục cầm thúc này!‘Sau khi Lâm Thúy Vân tức hừng hực bước lên bục giảng, Lục Mặc Thâm đã đề ra câu hỏi xong xuôi cả rồi.Lâm Thúy Vân cầm lấy viên phấn và đi thẳng đến trước bảng.Giờ phút này, cô ấy vần đang cân nhắc rằng, nếu không trả lời được thì cứ viết loạn lên là xong.Nhưng khi cô ấy nhìn thấy câu hỏi trên bảng, cô ấy đột nhiên sững sờ: “Cái nà) Đôi mắt to tròn của cô ấy nhìn chấm chằm vào Lục Mặc Thâm, cô ấy không dám tin vào mắt mình Đúng lúc này, Lục Mặc Thâm cũng vừa vặn đang nhìn cô.Hai cặp mắt nhìn nhau, cô ấy còn có thể nhìn thấy nụ cười ẩn giấu trong đôi mắt của Lục Mặc Thâm: “Nhìn tôi làm gì, nhìn câu hỏi đi”Lâm Thúy Vân cầm lấy viên phấn và bắt đầu trả lời câu hỏi.

Chương 3197