Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột…
Chương 3264
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 3264Quan Triều Viễn luôn luôn cảnh giác, hơn nữa ngủ rất nông, chẳng mấy chốc đã mở mắt, nhưng trên mặt tràn đầy vẻ mệt mỏi.Tô Lam cảm thấy đau lòng không thôi: “Lên giường ngủ nhé?”Quan Triều Viễn liếc cô một cái, đột nhiên đứng lên, ôm ngang cô lên.Tô Lam sửng sốt: “Anh làm gì đấy?”“Ngủ cùng nhau”“Lời vừa dứt, hai người liền đi thẳng vào phòng ngủ, Quan Triều Viễn kéo bỏ đồ trên người, sau đó mò mẫm cởi đồ Tô Lam.Tô Lam không chống cự được, để mặc anh cởi gần hết, sau đó bị anh ôm vào lòng, năm trên giường ngủ mê man.Vốn dĩ cô đã hơi bưồn ngủ rồi, lúc này được Quan Triều Viễn ôm vào lòng, tràn ngập cảm giác an toàn, rất nhanh liền chìm vào giấc ngủ Điều cô không biết là Lâm Thúy Vân đang bị đối xử dã man trong căn phòng bên cạnh Khắp người đều có dấu vết, hai chân run rẩy, nhân lúc Lục Mặc Thâm không để ý bò xuống giường.Đúng vậy, là bò xuống Bởi vì kể từ khi cô ấy vào, Lục Mặc Thâm bắt đầu chơi trò lưu manh.Đã hai tiếng rồi, chết dấu hiệu kết thúc Còn cô đã bị giày vò đến chí sót lại một hơi.Mặc dù giáo sư Lục rất mạnh mẽ trong chuyện này, nhưng đây không phải là lý do anh ta cứ ép buộc lăn lộn với mình cả đêm!Bây giờ cả lưng lẫn chân cô đều đau, giống như bị một trăm người cùng xông vào đánh vậy.Tay cô vừa chạm vào thành giường, chân đã bị Lục Mặc Thâm bắt lấy: “Em muốn đi đâu?”Lâm Thúy Vân hét lên vì sợ hãi: “Giáo sư Lục, tôi thật sự biết lỗi rồi, cầu xin anh bỏ qua cho tôi đi màt”“Vậy mà khóc rồi?”Lục Mặc Thâm bóp cảm, quay khuôn mặt nhỏ của cô ấy lại: “So sánh một chút, tôi vẫn thích bộ.dạng em khóc nấc vì sướng hơn”Mẹ nói Giáo sư nhân dân làm sao có thể nói những lời thô tục như vậy?Lâm Thúy Vân vừa tức giận vừa bất lực: “Lục Mặc Thâm, chúng ta, chúng ta không phải đã nói chỉ một lần thôi sao?”“Là một lần, nhưng mà là một lần của tôi, không phải một lần của em”Lâm Thúy Vân cảm thấy thật xui xẻo!“Ngoan, cục cưng để tôi yêu thương em một lúc nữa, biểu hiện tốt một chút thì tôi sẽ bỏ qua cho em”Vẽ phương diện này, Lục Mặc Thâm gặp Lâm Thúy Vân liền giống như mở ra cánh cửa thế giới mới Vậy.‘Vốn dĩ anh ta cho rằng bản thân thuộc kiểu cấm dục, nhưng sau khi nếm trải mùi vị ngọt ngào của cô ấy, anh ta mới nhận ra mình đã quá sai lầm!Mới đầu Lâm Thúy Vân còn chống cự một chút, sau đó tất cả lý trí đều bị ăn mòn, anh ta nói gì thì là đó.“Ngoan, Thúy Vân, nói cho tôi biết tôi là ai”Đôi mắt đăm lệ của Lâm Thúy Vân mù sương, mơ mơ hồ hồ: “Lục Mặc Thâm…”“Ngoan lắm”Khóe miệng Lục Mặc Thâm hơi nhếch lên “Nói em yêu tôi”
Chương 3264
Quan Triều Viễn luôn luôn cảnh giác, hơn nữa ngủ rất nông, chẳng mấy chốc đã mở mắt, nhưng trên mặt tràn đầy vẻ mệt mỏi.
Tô Lam cảm thấy đau lòng không thôi: “Lên giường ngủ nhé?”
Quan Triều Viễn liếc cô một cái, đột nhiên đứng lên, ôm ngang cô lên.
Tô Lam sửng sốt: “Anh làm gì đấy?”
“Ngủ cùng nhau”“
Lời vừa dứt, hai người liền đi thẳng vào phòng ngủ, Quan Triều Viễn kéo bỏ đồ trên người, sau đó mò mẫm cởi đồ Tô Lam.
Tô Lam không chống cự được, để mặc anh cởi gần hết, sau đó bị anh ôm vào lòng, năm trên giường ngủ mê man.
Vốn dĩ cô đã hơi bưồn ngủ rồi, lúc này được Quan Triều Viễn ôm vào lòng, tràn ngập cảm giác an toàn, rất nhanh liền chìm vào giấc ngủ Điều cô không biết là Lâm Thúy Vân đang bị đối xử dã man trong căn phòng bên cạnh Khắp người đều có dấu vết, hai chân run rẩy, nhân lúc Lục Mặc Thâm không để ý bò xuống giường.
Đúng vậy, là bò xuống Bởi vì kể từ khi cô ấy vào, Lục Mặc Thâm bắt đầu chơi trò lưu manh.
Đã hai tiếng rồi, chết dấu hiệu kết thúc Còn cô đã bị giày vò đến chí sót lại một hơi.
Mặc dù giáo sư Lục rất mạnh mẽ trong chuyện này, nhưng đây không phải là lý do anh ta cứ ép buộc lăn lộn với mình cả đêm!
Bây giờ cả lưng lẫn chân cô đều đau, giống như bị một trăm người cùng xông vào đánh vậy.
Tay cô vừa chạm vào thành giường, chân đã bị Lục Mặc Thâm bắt lấy: “Em muốn đi đâu?”
Lâm Thúy Vân hét lên vì sợ hãi: “Giáo sư Lục, tôi thật sự biết lỗi rồi, cầu xin anh bỏ qua cho tôi đi màt”
“Vậy mà khóc rồi?”
Lục Mặc Thâm bóp cảm, quay khuôn mặt nhỏ của cô ấy lại: “So sánh một chút, tôi vẫn thích bộ.
dạng em khóc nấc vì sướng hơn”
Mẹ nói Giáo sư nhân dân làm sao có thể nói những lời thô tục như vậy?
Lâm Thúy Vân vừa tức giận vừa bất lực: “Lục Mặc Thâm, chúng ta, chúng ta không phải đã nói chỉ một lần thôi sao?”
“Là một lần, nhưng mà là một lần của tôi, không phải một lần của em”
Lâm Thúy Vân cảm thấy thật xui xẻo!
“Ngoan, cục cưng để tôi yêu thương em một lúc nữa, biểu hiện tốt một chút thì tôi sẽ bỏ qua cho em”
Vẽ phương diện này, Lục Mặc Thâm gặp Lâm Thúy Vân liền giống như mở ra cánh cửa thế giới mới Vậy.
‘Vốn dĩ anh ta cho rằng bản thân thuộc kiểu cấm dục, nhưng sau khi nếm trải mùi vị ngọt ngào của cô ấy, anh ta mới nhận ra mình đã quá sai lầm!
Mới đầu Lâm Thúy Vân còn chống cự một chút, sau đó tất cả lý trí đều bị ăn mòn, anh ta nói gì thì là đó.
“Ngoan, Thúy Vân, nói cho tôi biết tôi là ai”
Đôi mắt đăm lệ của Lâm Thúy Vân mù sương, mơ mơ hồ hồ: “Lục Mặc Thâm…”
“Ngoan lắm”
Khóe miệng Lục Mặc Thâm hơi nhếch lên “Nói em yêu tôi”
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 3264Quan Triều Viễn luôn luôn cảnh giác, hơn nữa ngủ rất nông, chẳng mấy chốc đã mở mắt, nhưng trên mặt tràn đầy vẻ mệt mỏi.Tô Lam cảm thấy đau lòng không thôi: “Lên giường ngủ nhé?”Quan Triều Viễn liếc cô một cái, đột nhiên đứng lên, ôm ngang cô lên.Tô Lam sửng sốt: “Anh làm gì đấy?”“Ngủ cùng nhau”“Lời vừa dứt, hai người liền đi thẳng vào phòng ngủ, Quan Triều Viễn kéo bỏ đồ trên người, sau đó mò mẫm cởi đồ Tô Lam.Tô Lam không chống cự được, để mặc anh cởi gần hết, sau đó bị anh ôm vào lòng, năm trên giường ngủ mê man.Vốn dĩ cô đã hơi bưồn ngủ rồi, lúc này được Quan Triều Viễn ôm vào lòng, tràn ngập cảm giác an toàn, rất nhanh liền chìm vào giấc ngủ Điều cô không biết là Lâm Thúy Vân đang bị đối xử dã man trong căn phòng bên cạnh Khắp người đều có dấu vết, hai chân run rẩy, nhân lúc Lục Mặc Thâm không để ý bò xuống giường.Đúng vậy, là bò xuống Bởi vì kể từ khi cô ấy vào, Lục Mặc Thâm bắt đầu chơi trò lưu manh.Đã hai tiếng rồi, chết dấu hiệu kết thúc Còn cô đã bị giày vò đến chí sót lại một hơi.Mặc dù giáo sư Lục rất mạnh mẽ trong chuyện này, nhưng đây không phải là lý do anh ta cứ ép buộc lăn lộn với mình cả đêm!Bây giờ cả lưng lẫn chân cô đều đau, giống như bị một trăm người cùng xông vào đánh vậy.Tay cô vừa chạm vào thành giường, chân đã bị Lục Mặc Thâm bắt lấy: “Em muốn đi đâu?”Lâm Thúy Vân hét lên vì sợ hãi: “Giáo sư Lục, tôi thật sự biết lỗi rồi, cầu xin anh bỏ qua cho tôi đi màt”“Vậy mà khóc rồi?”Lục Mặc Thâm bóp cảm, quay khuôn mặt nhỏ của cô ấy lại: “So sánh một chút, tôi vẫn thích bộ.dạng em khóc nấc vì sướng hơn”Mẹ nói Giáo sư nhân dân làm sao có thể nói những lời thô tục như vậy?Lâm Thúy Vân vừa tức giận vừa bất lực: “Lục Mặc Thâm, chúng ta, chúng ta không phải đã nói chỉ một lần thôi sao?”“Là một lần, nhưng mà là một lần của tôi, không phải một lần của em”Lâm Thúy Vân cảm thấy thật xui xẻo!“Ngoan, cục cưng để tôi yêu thương em một lúc nữa, biểu hiện tốt một chút thì tôi sẽ bỏ qua cho em”Vẽ phương diện này, Lục Mặc Thâm gặp Lâm Thúy Vân liền giống như mở ra cánh cửa thế giới mới Vậy.‘Vốn dĩ anh ta cho rằng bản thân thuộc kiểu cấm dục, nhưng sau khi nếm trải mùi vị ngọt ngào của cô ấy, anh ta mới nhận ra mình đã quá sai lầm!Mới đầu Lâm Thúy Vân còn chống cự một chút, sau đó tất cả lý trí đều bị ăn mòn, anh ta nói gì thì là đó.“Ngoan, Thúy Vân, nói cho tôi biết tôi là ai”Đôi mắt đăm lệ của Lâm Thúy Vân mù sương, mơ mơ hồ hồ: “Lục Mặc Thâm…”“Ngoan lắm”Khóe miệng Lục Mặc Thâm hơi nhếch lên “Nói em yêu tôi”