Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột…
Chương 3570
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 3570Người khác có lẽ không biết, nhưng đối với Quan Triều Viễn, Tô Lam thực sự chính là điểm mấu chốt, là người giữ vị trí cực kỳ quan trọng trong lòng anh.Nếu như yêu cầu về vị trí quan trọng trong lòng anh phải ở mức B, nhưng Tô Lam chỉ làm được đến mức C, anh cũng sẵn sàng hạ thấp những yêu cầu ấy xuống mức G.Tô Lam nghe thấy những lời này của anh, hốc mắt bỗng chốc nóng lên, cô vội vàng ngẩng đầu nhìn Quan Triều Viễn: “Thật ra… Thật ra trong buổi tiệc liên quan ở nhà ngày hôm đó, em… Em…Tô Lam còn chưa dứt lời, đột nhiên nghe thấy ngoài cửa có tiếng cãi nhau ồn ào, thậm chí còn có người va đập vào cửa kính.Những lời Tô Lam đang nói dở dang đều bị làm ngắt quãng, hai người bọn họ cùng lúc quay ra nhìn về phía ngoài.Cửa phòng làm việc của Quan Triều Viễn có một đặc điểm đặc biệt, đó là nó là dạng cửa kính một chiều, từ bên trong có thể nhìn rõ tình huống bên ngoài, nhưng từ ngoài nhìn vào lại không thấy được cảnh vật bên trong.Tô Lam liếc mắt một cái đã thấy được một gương mặt vô cùng quen thuộc, chính là Tô Bích Xuân.Cô ta sao lại chạy tới tận đây?Quan Triều Viễn nhíu mày, sắc mặt vô cùng khó coi. Nếu là trước đây, Tô Lam chỉ cần nhìn thêm một chút là sẽ cảm thấy buồn nôn.Lúc này, người phụ nữ này còn tới tận đây gây chuyện, đúng là không muốn giữ thể diện.“Em đi ra bên ngoài xem một chút.”Tô Lam nói dứt lời, quay người đi ra cổng. Quan Triều Viễn cũng đi theo ra ngoài Ngoài cửa, trợ lý Lâm đang dùng hết toàn lực để ngăn cản Tô Bích Xuân: “Cô Tô à, cô làm cái gì vậy? Nếu cô muốn gặp ông chủ thì đợi tôi vào báo một tiếng. Cô xông vào như: vậy không hay ho gì đâu”Tô Bích Xuân tức điên nói: “Anh là cái thá gì mà dám cản đường tôi! Anh có biết tôi có quan hệ gì với Tô Lam không? Ngay cả tôi mà cũng dám cản!”Trợ lý Lâm biết vị trí của Tô Lam ở trong lòng Quan Triều Viễn như thế nào, nhưng anh ta cũng hiểu rõ tính của ông chủ mình.Người phụ nữ không ra làm sao như thế này, dù là mẹ ruột của Tô Lam thì ông chủ cũng chẳng nể nang “Nếu không phải cô nói cô là chị gái của cô Tô, tôi vốn chẳng để cô lên trên. Phiền cô tỉnh táo lại một chút. Nếu cô còn như vậy thì tôi sẽ gọi bảo vệ mời cô ra ngoài đấy”Tô Bích Xuân không dám tin nói: “Cái anh anh… Anh lại dám đuổi tôi đi à? Nếu em lôi mà biết thì anh sẽ ăn đủ đấy”Quan hệ của Tô Bích Xuân và Tô Lam: vốn như nước với lửa. Nếu như có thể, cô ta vốn chẳng muốn nhắc tới tên con nhỏ khốn kiếp kia. Nếu không phải lần này, Tô Bích Xuân muốn cáo trạng trước mặt Quan Triều Viễn, cô ta sẽ chẳng đẩy Tô Lam ra làm bia đỡ đạn.Vì chỉ cần nghĩ tới con nhỏ khốn kiếp kia, Tô Bích Xuân đã cảm thấy buồn nôn rồi. Khi trợ lý Lâm và cô ta vẫn còn dây dưa với nhau, cửa văn phòng tổng giám đốc vốn đóng chặt đột nhiên lại mở ra. Hai người đang giãng co với nhau bị tiếng cửa mở làm giật nảy mình, vội vàng quay đầu nhìn sang “Cô Tô”Trợ lý Lâm thấy Tô Lam bước ra thì lập tức lên tiếng chào hỏi. Tô Bích Xuân vừa rồi còn cực kỳ ngang ngược, giờ biểu cảm trên mặt cô ta trở nên cứng đờ. Tô Bích Xuân khó chịu quay đầu lại, quả nhiên liếc mắt một cái là thấy khuôn mặt bình tĩnh của Tô Lam ở Hề g trước cửa.Giờ phút này, trong lòng Tô Bích Xuân như có hàng chục nghìn con ngựa đang phi nước đại. Cô ta hận không thể tìm được cái kẽ đất nào mà chui vào.
Chương 3570
Người khác có lẽ không biết, nhưng đối với Quan Triều Viễn, Tô Lam thực sự chính là điểm mấu chốt, là người giữ vị trí cực kỳ quan trọng trong lòng anh.
Nếu như yêu cầu về vị trí quan trọng trong lòng anh phải ở mức B, nhưng Tô Lam chỉ làm được đến mức C, anh cũng sẵn sàng hạ thấp những yêu cầu ấy xuống mức G.
Tô Lam nghe thấy những lời này của anh, hốc mắt bỗng chốc nóng lên, cô vội vàng ngẩng đầu nhìn Quan Triều Viễn: “Thật ra… Thật ra trong buổi tiệc liên quan ở nhà ngày hôm đó, em… Em…
Tô Lam còn chưa dứt lời, đột nhiên nghe thấy ngoài cửa có tiếng cãi nhau ồn ào, thậm chí còn có người va đập vào cửa kính.
Những lời Tô Lam đang nói dở dang đều bị làm ngắt quãng, hai người bọn họ cùng lúc quay ra nhìn về phía ngoài.
Cửa phòng làm việc của Quan Triều Viễn có một đặc điểm đặc biệt, đó là nó là dạng cửa kính một chiều, từ bên trong có thể nhìn rõ tình huống bên ngoài, nhưng từ ngoài nhìn vào lại không thấy được cảnh vật bên trong.
Tô Lam liếc mắt một cái đã thấy được một gương mặt vô cùng quen thuộc, chính là Tô Bích Xuân.
Cô ta sao lại chạy tới tận đây?
Quan Triều Viễn nhíu mày, sắc mặt vô cùng khó coi. Nếu là trước đây, Tô Lam chỉ cần nhìn thêm một chút là sẽ cảm thấy buồn nôn.
Lúc này, người phụ nữ này còn tới tận đây gây chuyện, đúng là không muốn giữ thể diện.
“Em đi ra bên ngoài xem một chút.”
Tô Lam nói dứt lời, quay người đi ra cổng. Quan Triều Viễn cũng đi theo ra ngoài Ngoài cửa, trợ lý Lâm đang dùng hết toàn lực để ngăn cản Tô Bích Xuân: “Cô Tô à, cô làm cái gì vậy? Nếu cô muốn gặp ông chủ thì đợi tôi vào báo một tiếng. Cô xông vào như: vậy không hay ho gì đâu”
Tô Bích Xuân tức điên nói: “Anh là cái thá gì mà dám cản đường tôi! Anh có biết tôi có quan hệ gì với Tô Lam không? Ngay cả tôi mà cũng dám cản!”
Trợ lý Lâm biết vị trí của Tô Lam ở trong lòng Quan Triều Viễn như thế nào, nhưng anh ta cũng hiểu rõ tính của ông chủ mình.
Người phụ nữ không ra làm sao như thế này, dù là mẹ ruột của Tô Lam thì ông chủ cũng chẳng nể nang “Nếu không phải cô nói cô là chị gái của cô Tô, tôi vốn chẳng để cô lên trên. Phiền cô tỉnh táo lại một chút. Nếu cô còn như vậy thì tôi sẽ gọi bảo vệ mời cô ra ngoài đấy”
Tô Bích Xuân không dám tin nói: “Cái anh anh… Anh lại dám đuổi tôi đi à? Nếu em lôi mà biết thì anh sẽ ăn đủ đấy”
Quan hệ của Tô Bích Xuân và Tô Lam: vốn như nước với lửa. Nếu như có thể, cô ta vốn chẳng muốn nhắc tới tên con nhỏ khốn kiếp kia. Nếu không phải lần này, Tô Bích Xuân muốn cáo trạng trước mặt Quan Triều Viễn, cô ta sẽ chẳng đẩy Tô Lam ra làm bia đỡ đạn.
Vì chỉ cần nghĩ tới con nhỏ khốn kiếp kia, Tô Bích Xuân đã cảm thấy buồn nôn rồi. Khi trợ lý Lâm và cô ta vẫn còn dây dưa với nhau, cửa văn phòng tổng giám đốc vốn đóng chặt đột nhiên lại mở ra. Hai người đang giãng co với nhau bị tiếng cửa mở làm giật nảy mình, vội vàng quay đầu nhìn sang “Cô Tô”
Trợ lý Lâm thấy Tô Lam bước ra thì lập tức lên tiếng chào hỏi. Tô Bích Xuân vừa rồi còn cực kỳ ngang ngược, giờ biểu cảm trên mặt cô ta trở nên cứng đờ. Tô Bích Xuân khó chịu quay đầu lại, quả nhiên liếc mắt một cái là thấy khuôn mặt bình tĩnh của Tô Lam ở Hề g trước cửa.
Giờ phút này, trong lòng Tô Bích Xuân như có hàng chục nghìn con ngựa đang phi nước đại. Cô ta hận không thể tìm được cái kẽ đất nào mà chui vào.
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 3570Người khác có lẽ không biết, nhưng đối với Quan Triều Viễn, Tô Lam thực sự chính là điểm mấu chốt, là người giữ vị trí cực kỳ quan trọng trong lòng anh.Nếu như yêu cầu về vị trí quan trọng trong lòng anh phải ở mức B, nhưng Tô Lam chỉ làm được đến mức C, anh cũng sẵn sàng hạ thấp những yêu cầu ấy xuống mức G.Tô Lam nghe thấy những lời này của anh, hốc mắt bỗng chốc nóng lên, cô vội vàng ngẩng đầu nhìn Quan Triều Viễn: “Thật ra… Thật ra trong buổi tiệc liên quan ở nhà ngày hôm đó, em… Em…Tô Lam còn chưa dứt lời, đột nhiên nghe thấy ngoài cửa có tiếng cãi nhau ồn ào, thậm chí còn có người va đập vào cửa kính.Những lời Tô Lam đang nói dở dang đều bị làm ngắt quãng, hai người bọn họ cùng lúc quay ra nhìn về phía ngoài.Cửa phòng làm việc của Quan Triều Viễn có một đặc điểm đặc biệt, đó là nó là dạng cửa kính một chiều, từ bên trong có thể nhìn rõ tình huống bên ngoài, nhưng từ ngoài nhìn vào lại không thấy được cảnh vật bên trong.Tô Lam liếc mắt một cái đã thấy được một gương mặt vô cùng quen thuộc, chính là Tô Bích Xuân.Cô ta sao lại chạy tới tận đây?Quan Triều Viễn nhíu mày, sắc mặt vô cùng khó coi. Nếu là trước đây, Tô Lam chỉ cần nhìn thêm một chút là sẽ cảm thấy buồn nôn.Lúc này, người phụ nữ này còn tới tận đây gây chuyện, đúng là không muốn giữ thể diện.“Em đi ra bên ngoài xem một chút.”Tô Lam nói dứt lời, quay người đi ra cổng. Quan Triều Viễn cũng đi theo ra ngoài Ngoài cửa, trợ lý Lâm đang dùng hết toàn lực để ngăn cản Tô Bích Xuân: “Cô Tô à, cô làm cái gì vậy? Nếu cô muốn gặp ông chủ thì đợi tôi vào báo một tiếng. Cô xông vào như: vậy không hay ho gì đâu”Tô Bích Xuân tức điên nói: “Anh là cái thá gì mà dám cản đường tôi! Anh có biết tôi có quan hệ gì với Tô Lam không? Ngay cả tôi mà cũng dám cản!”Trợ lý Lâm biết vị trí của Tô Lam ở trong lòng Quan Triều Viễn như thế nào, nhưng anh ta cũng hiểu rõ tính của ông chủ mình.Người phụ nữ không ra làm sao như thế này, dù là mẹ ruột của Tô Lam thì ông chủ cũng chẳng nể nang “Nếu không phải cô nói cô là chị gái của cô Tô, tôi vốn chẳng để cô lên trên. Phiền cô tỉnh táo lại một chút. Nếu cô còn như vậy thì tôi sẽ gọi bảo vệ mời cô ra ngoài đấy”Tô Bích Xuân không dám tin nói: “Cái anh anh… Anh lại dám đuổi tôi đi à? Nếu em lôi mà biết thì anh sẽ ăn đủ đấy”Quan hệ của Tô Bích Xuân và Tô Lam: vốn như nước với lửa. Nếu như có thể, cô ta vốn chẳng muốn nhắc tới tên con nhỏ khốn kiếp kia. Nếu không phải lần này, Tô Bích Xuân muốn cáo trạng trước mặt Quan Triều Viễn, cô ta sẽ chẳng đẩy Tô Lam ra làm bia đỡ đạn.Vì chỉ cần nghĩ tới con nhỏ khốn kiếp kia, Tô Bích Xuân đã cảm thấy buồn nôn rồi. Khi trợ lý Lâm và cô ta vẫn còn dây dưa với nhau, cửa văn phòng tổng giám đốc vốn đóng chặt đột nhiên lại mở ra. Hai người đang giãng co với nhau bị tiếng cửa mở làm giật nảy mình, vội vàng quay đầu nhìn sang “Cô Tô”Trợ lý Lâm thấy Tô Lam bước ra thì lập tức lên tiếng chào hỏi. Tô Bích Xuân vừa rồi còn cực kỳ ngang ngược, giờ biểu cảm trên mặt cô ta trở nên cứng đờ. Tô Bích Xuân khó chịu quay đầu lại, quả nhiên liếc mắt một cái là thấy khuôn mặt bình tĩnh của Tô Lam ở Hề g trước cửa.Giờ phút này, trong lòng Tô Bích Xuân như có hàng chục nghìn con ngựa đang phi nước đại. Cô ta hận không thể tìm được cái kẽ đất nào mà chui vào.