Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…
Chương 912: Một kiểu săn sóc ôn nhu như thế 04
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Hai cái gã sai vặt không dám hé răng, chậm rãi cẩn thận băng bó xử lý lại miệng vết thương.Vị vương gia này của bọn họ nhìn mặt mày lạnh lùng vậy thôi, nhưng trên thực tế đối với người trong phủ cũng có lòng, bọn họ những người hạ nhân trong phủ chưa hề bị vương gia chửi bới, quát mắng hay đánh đập gì hết.Hơn nữa vương gia là người đại lượng rộng rãi, đối với hạ nhân bên người cũng không hà khắc, ban cho tiền tiêu vặt hàng tháng cũng nhiều.Quan trọng nhất là, Tô tiểu thư là người trong lòng của vương gia, luyến tiếc để nàng chịu một chút ủy khuất, nếu biết vương gia là thật sự bị thương ở chân, khẳng định rất đau lòng.Tô tiểu thư đau lòng, còn hơn là lấy đao khoét thẳng vào trái tim của vương gia.Cho nên, hai gã sai vặt suy nghĩ thật thấu đáo, ngậm miệng thật chặt nửa chũ cũng không được hó hé.Thay thuốc xong, Hoàng Phủ Cẩn liền nằm ở trên giường vận công nghỉ ngơi, hai gã sai vặt một người lưu lại trong phòng một người đi ra ngoài xử lý đám băng gạc bị nhiễm máu.Gã sai vặt kia đi một quãng xa, kết quả lập tức bị người ta chặn đường, nhìn thấy là Kim Kết, vội chào hỏi.Kim Kết trợn tròn mắt,“Các ngươi giở trò quỷ gì hả?”Nàng nhớ không ra gã sai vặt tên là gì, lại hỏi:“Ngươi tên là gì?”Nàng phát hiện vương gia cùng tiểu thư rất giống nhau, không thích đổi tên cho người hầu xung quanh mình, mà những thiếu gia tiểu thư khác, đều rất thích sửa tên của đám nha đầu bên người.Cái gì như Cầm Kì Thư Họa, Tiêu Địch Kiếm Thi .Gã sai vặt ngớ ra một chút, rầu rĩ nói:“Kim Kết cô nương, ta gọi là Đinh Tiểu Căn.”“Đinh Tiểu Căn!” Kim Kết gào to một tiếng, Đinh Tiểu Căn sợ tới mức giật mình một cái,“Kim Kết cô nương, có chuyện gì sao?”Kim Kết hừ một tiếng, giành lấy cái bọc trong lòng hắn, mày liễu nhất dựng thẳng lên,“Đây là cái gì? Chẳng lẽ là thương thế của vương gia rất trầm trọng ?”Đinh Tiểu Căn cuống quít xua tay,“Nói nhỏ chút, không nghiêm trọng, không thể để cho tiểu thư biết.”Cặp lông mày của Kim Kết nhíu lại sắp biến thành chữ Xuyên,“Sao phải sợ chúng ta tiểu thư biết.”Đinh Tiểu Căn sợ nàng tiết lộ ra, vội phân tích sự tình lợi hại cho nàng nghe, vẻ mặt khát vọng nhìn nàng,“Kim Kết cô nương, ngươi nói có phải như vậy hay không?”Kim Kết gật đầu, nàng đương nhiên biết vương gia yêu nhất là tiểu thư, làm như vậy khẳng định là sợ tiểu thư lo lắng, nhưng thương thế của vương gia là thật, thế nhưng còn đi lại nghênh ngang trên mặt đất cho tiểu thư nhìn, thật sự là......Kêu nàng phải nói sao cho phải a, trong lòng cũng cực kỳ cảm động.Nhưng...... Có một số việc cần phải hỏi cho rõ ràng .
Hai cái gã sai vặt không dám hé răng, chậm rãi cẩn thận băng bó xử lý lại miệng vết thương.
Vị vương gia này của bọn họ nhìn mặt mày lạnh lùng vậy thôi, nhưng trên
thực tế đối với người trong phủ cũng có lòng, bọn họ những người hạ nhân trong phủ chưa hề bị vương gia chửi bới, quát mắng hay đánh đập gì hết.
Hơn nữa vương gia là người đại lượng rộng rãi, đối với hạ nhân bên người
cũng không hà khắc, ban cho tiền tiêu vặt hàng tháng cũng nhiều.
Quan trọng nhất là, Tô tiểu thư là người trong lòng của vương gia, luyến
tiếc để nàng chịu một chút ủy khuất, nếu biết vương gia là thật sự bị
thương ở chân, khẳng định rất đau lòng.
Tô tiểu thư đau lòng, còn hơn là lấy đao khoét thẳng vào trái tim của vương gia.
Cho nên, hai gã sai vặt suy nghĩ thật thấu đáo, ngậm miệng thật chặt nửa chũ cũng không được hó hé.
Thay thuốc xong, Hoàng Phủ Cẩn liền nằm ở trên giường vận công nghỉ ngơi,
hai gã sai vặt một người lưu lại trong phòng một người đi ra ngoài xử lý đám băng gạc bị nhiễm máu.
Gã sai vặt kia đi một quãng xa, kết quả lập tức bị người ta chặn đường, nhìn thấy là Kim Kết, vội chào hỏi.
Kim Kết trợn tròn mắt,“Các ngươi giở trò quỷ gì hả?”
Nàng nhớ không ra gã sai vặt tên là gì, lại hỏi:“Ngươi tên là gì?”
Nàng phát hiện vương gia cùng tiểu thư rất giống nhau, không thích đổi tên
cho người hầu xung quanh mình, mà những thiếu gia tiểu thư khác, đều rất thích sửa tên của đám nha đầu bên người.
Cái gì như Cầm Kì Thư Họa, Tiêu Địch Kiếm Thi .
Gã sai vặt ngớ ra một chút, rầu rĩ nói:“Kim Kết cô nương, ta gọi là Đinh Tiểu Căn.”
“Đinh Tiểu Căn!” Kim Kết gào to một tiếng, Đinh Tiểu Căn sợ tới mức giật mình một cái,“Kim Kết cô nương, có chuyện gì sao?”
Kim Kết hừ một tiếng, giành lấy cái bọc trong lòng hắn, mày liễu nhất dựng
thẳng lên,“Đây là cái gì? Chẳng lẽ là thương thế của vương gia rất trầm
trọng ?”
Đinh Tiểu Căn cuống quít xua tay,“Nói nhỏ chút, không nghiêm trọng, không thể để cho tiểu thư biết.”
Cặp lông mày của Kim Kết nhíu lại sắp biến thành chữ Xuyên,“Sao phải sợ chúng ta tiểu thư biết.”
Đinh Tiểu Căn sợ nàng tiết lộ ra, vội phân tích sự tình lợi hại cho nàng
nghe, vẻ mặt khát vọng nhìn nàng,“Kim Kết cô nương, ngươi nói có phải
như vậy hay không?”
Kim Kết gật đầu, nàng đương nhiên biết vương
gia yêu nhất là tiểu thư, làm như vậy khẳng định là sợ tiểu thư lo lắng, nhưng thương thế của vương gia là thật, thế nhưng còn đi lại nghênh
ngang trên mặt đất cho tiểu thư nhìn, thật sự là......
Kêu nàng phải nói sao cho phải a, trong lòng cũng cực kỳ cảm động.
Nhưng...... Có một số việc cần phải hỏi cho rõ ràng .
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Hai cái gã sai vặt không dám hé răng, chậm rãi cẩn thận băng bó xử lý lại miệng vết thương.Vị vương gia này của bọn họ nhìn mặt mày lạnh lùng vậy thôi, nhưng trên thực tế đối với người trong phủ cũng có lòng, bọn họ những người hạ nhân trong phủ chưa hề bị vương gia chửi bới, quát mắng hay đánh đập gì hết.Hơn nữa vương gia là người đại lượng rộng rãi, đối với hạ nhân bên người cũng không hà khắc, ban cho tiền tiêu vặt hàng tháng cũng nhiều.Quan trọng nhất là, Tô tiểu thư là người trong lòng của vương gia, luyến tiếc để nàng chịu một chút ủy khuất, nếu biết vương gia là thật sự bị thương ở chân, khẳng định rất đau lòng.Tô tiểu thư đau lòng, còn hơn là lấy đao khoét thẳng vào trái tim của vương gia.Cho nên, hai gã sai vặt suy nghĩ thật thấu đáo, ngậm miệng thật chặt nửa chũ cũng không được hó hé.Thay thuốc xong, Hoàng Phủ Cẩn liền nằm ở trên giường vận công nghỉ ngơi, hai gã sai vặt một người lưu lại trong phòng một người đi ra ngoài xử lý đám băng gạc bị nhiễm máu.Gã sai vặt kia đi một quãng xa, kết quả lập tức bị người ta chặn đường, nhìn thấy là Kim Kết, vội chào hỏi.Kim Kết trợn tròn mắt,“Các ngươi giở trò quỷ gì hả?”Nàng nhớ không ra gã sai vặt tên là gì, lại hỏi:“Ngươi tên là gì?”Nàng phát hiện vương gia cùng tiểu thư rất giống nhau, không thích đổi tên cho người hầu xung quanh mình, mà những thiếu gia tiểu thư khác, đều rất thích sửa tên của đám nha đầu bên người.Cái gì như Cầm Kì Thư Họa, Tiêu Địch Kiếm Thi .Gã sai vặt ngớ ra một chút, rầu rĩ nói:“Kim Kết cô nương, ta gọi là Đinh Tiểu Căn.”“Đinh Tiểu Căn!” Kim Kết gào to một tiếng, Đinh Tiểu Căn sợ tới mức giật mình một cái,“Kim Kết cô nương, có chuyện gì sao?”Kim Kết hừ một tiếng, giành lấy cái bọc trong lòng hắn, mày liễu nhất dựng thẳng lên,“Đây là cái gì? Chẳng lẽ là thương thế của vương gia rất trầm trọng ?”Đinh Tiểu Căn cuống quít xua tay,“Nói nhỏ chút, không nghiêm trọng, không thể để cho tiểu thư biết.”Cặp lông mày của Kim Kết nhíu lại sắp biến thành chữ Xuyên,“Sao phải sợ chúng ta tiểu thư biết.”Đinh Tiểu Căn sợ nàng tiết lộ ra, vội phân tích sự tình lợi hại cho nàng nghe, vẻ mặt khát vọng nhìn nàng,“Kim Kết cô nương, ngươi nói có phải như vậy hay không?”Kim Kết gật đầu, nàng đương nhiên biết vương gia yêu nhất là tiểu thư, làm như vậy khẳng định là sợ tiểu thư lo lắng, nhưng thương thế của vương gia là thật, thế nhưng còn đi lại nghênh ngang trên mặt đất cho tiểu thư nhìn, thật sự là......Kêu nàng phải nói sao cho phải a, trong lòng cũng cực kỳ cảm động.Nhưng...... Có một số việc cần phải hỏi cho rõ ràng .