Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 924: Dưới trướng chủ mạnh không có thuộc hạ yếu 02

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Đinh Tiểu Căn vội vàng thở dài xin lỗi,“Kim Kết cô nương, câu nói kia của tiểu nhân còn chưa nói xong, ngài đã bỏ chạy, ngài trăm ngàn lần phải giải thích rõ ràng với tiểu thư a.”Kim Kết hừ một tiếng,“Nói đi.”Nàng còn chưa nói với tiểu thư, trước hết nghe xem chuyện ra sao đã.Đinh Tiểu Căn nói:“Lúc trước các nàng ấy sống thiên viện, nhưng có vài tỷ tỷ vừa khóc vùa nháo loạn lên còn đòi thắt cổ, mắng mỏ vương gia miệt thị uy nghiêm của bệ hạ. Bệ hạ đem các nàng ban cho vương gia, nhưng vương gia cũng không thèm nhìn tới các nàng, lạnh nhạt với các nàng ấy ở trong thiên viện, tức là đang miệt thị bệ hạ. Là có thể trị tội. Cho nên vài vị môn khách liền đưa ra cho vương gia mấy chủ ý, cho nên, vương gia để cho bọn họ ở tại hậu viện.”Kim Kết tức giận đến nỗi phùng mang trợn má, hầm hừ nói:“Ở hậu viện thì ở hậu viện, sao còn phải hàng đêm thị tẩm?”Đinh Tiểu Căn liên tục xua tay,“Không có chuyện đó, không có chuyện đó. Là các nàng ấy nói vương gia không thèm nhìn tới các nàng, miệt thị bệ hạ. Vương gia đành để các nàng ấy sống ở hậu viện, sau đó kêu các nàng ấy thay phiên nhau vào buổi tối đến bên cạnh phòng vương gia ngủ. Dù sao ngủ cùng phòng cũng là thị tẩm , không tính là lạnh nhạt với bọn họ.”Hắn quyệt miệng, đắc ý nói:“Dù sao vương gia cũng sẽ không chạm vào các nàng ấy, các nàng ấy muốn thị tẩm, cũng chỉ có thể như vậy!”Kim Kết ha ha cười rộ lên, vỗ tay nói:“Tốt, thật sự tốt, chúng ta quả nhiên không nhìn lầm Tĩnh thiếu gia, xứng đôi tiểu thư chúng ta a.”Đinh Tiểu Căn không hài lòng quyệt miệng, nói như thế nào thì vương gia cũng vẫn là vương gia a, tiểu thư sao có thể so với vương gia a?Chẳng lẽ còn có người mà vương gia bọn họ không xứng sao?Lúc này ở trong phòng Hoàng Phủ Cẩn đã nghe xong khẩu dụ hoàng đế, để hắn tự xử trí đám nữ nhân này, hắn không khỏi lộ ra một tia vui mừng.Mạt nhi, nên như thế nào cảm tạ nàng đây, nói thế nào đây? Thật sự là...... Mỗi một lần đều làm cho người ta hết đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác.Hắn tin tưởng nàng không phải đã tính trước chuyện này, nhưng luôn dựa theo hàn cảnh mà xuất chiêu, đem sức ảnh hưởng của một việc mở rộng đến mức biến hóa lớn nhất.Hắn nhìn về phía Hầu quản gia,“Đi thương lượng với Lưu công công, lấy chút bạc, một người một trăm lượng. Kêu các nàng ta tự định đường đi cho riêng mình.”Hầu quản gia không khỏi xót ruột xót gan, vương gia quá mức hào phóng.Một người một trăm lượng, tổng cộng gần hai nghàn lượng a.Hiện tại Vương phủ chi tiêu nhiều, sao có thể lãng phí như vậy chứ?

Đinh Tiểu Căn vội vàng thở dài xin lỗi,“Kim Kết cô nương, câu nói kia của tiểu nhân còn chưa
nói xong, ngài đã bỏ chạy, ngài trăm ngàn lần phải giải thích rõ ràng
với tiểu thư a.”

Kim Kết hừ một tiếng,“Nói đi.”

Nàng còn chưa nói với tiểu thư, trước hết nghe xem chuyện ra sao đã.

Đinh Tiểu Căn nói:“Lúc trước các nàng ấy sống thiên viện, nhưng có vài tỷ tỷ vừa khóc vùa nháo loạn lên còn đòi thắt cổ, mắng mỏ vương gia miệt thị
uy nghiêm của bệ hạ. Bệ hạ đem các nàng ban cho vương gia, nhưng vương
gia cũng không thèm nhìn tới các nàng, lạnh nhạt với các nàng ấy ở trong thiên viện, tức là đang miệt thị bệ hạ. Là có thể trị tội. Cho nên vài
vị môn khách liền đưa ra cho vương gia mấy chủ ý, cho nên, vương gia để
cho bọn họ ở tại hậu viện.”

Kim Kết tức giận đến nỗi phùng mang trợn má, hầm hừ nói:“Ở hậu viện thì ở hậu viện, sao còn phải hàng đêm thị tẩm?”

Đinh Tiểu Căn liên tục xua tay,“Không có chuyện đó, không có chuyện đó. Là
các nàng ấy nói vương gia không thèm nhìn tới các nàng, miệt thị bệ hạ.
Vương gia đành để các nàng ấy sống ở hậu viện, sau đó kêu các nàng ấy
thay phiên nhau vào buổi tối đến bên cạnh phòng vương gia ngủ. Dù sao
ngủ cùng phòng cũng là thị tẩm , không tính là lạnh nhạt với bọn họ.”

Hắn quyệt miệng, đắc ý nói:“Dù sao vương gia cũng sẽ không chạm vào các
nàng ấy, các nàng ấy muốn thị tẩm, cũng chỉ có thể như vậy!”

Kim
Kết ha ha cười rộ lên, vỗ tay nói:“Tốt, thật sự tốt, chúng ta quả nhiên
không nhìn lầm Tĩnh thiếu gia, xứng đôi tiểu thư chúng ta a.”

Đinh Tiểu Căn không hài lòng quyệt miệng, nói như thế nào thì vương gia cũng vẫn là vương gia a, tiểu thư sao có thể so với vương gia a?

Chẳng lẽ còn có người mà vương gia bọn họ không xứng sao?

Lúc này ở trong phòng Hoàng Phủ Cẩn đã nghe xong khẩu dụ hoàng đế, để hắn
tự xử trí đám nữ nhân này, hắn không khỏi lộ ra một tia vui mừng.

Mạt nhi, nên như thế nào cảm tạ nàng đây, nói thế nào đây? Thật sự là...... Mỗi một lần đều làm cho người ta hết đi từ ngạc nhiên này đến ngạc
nhiên khác.

Hắn tin tưởng nàng không phải đã tính trước chuyện
này, nhưng luôn dựa theo hàn cảnh mà xuất chiêu, đem sức ảnh hưởng của
một việc mở rộng đến mức biến hóa lớn nhất.

Hắn nhìn về phía Hầu
quản gia,“Đi thương lượng với Lưu công công, lấy chút bạc, một người một trăm lượng. Kêu các nàng ta tự định đường đi cho riêng mình.”

Hầu quản gia không khỏi xót ruột xót gan, vương gia quá mức hào phóng.

Một người một trăm lượng, tổng cộng gần hai nghàn lượng a.

Hiện tại Vương phủ chi tiêu nhiều, sao có thể lãng phí như vậy chứ?

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Đinh Tiểu Căn vội vàng thở dài xin lỗi,“Kim Kết cô nương, câu nói kia của tiểu nhân còn chưa nói xong, ngài đã bỏ chạy, ngài trăm ngàn lần phải giải thích rõ ràng với tiểu thư a.”Kim Kết hừ một tiếng,“Nói đi.”Nàng còn chưa nói với tiểu thư, trước hết nghe xem chuyện ra sao đã.Đinh Tiểu Căn nói:“Lúc trước các nàng ấy sống thiên viện, nhưng có vài tỷ tỷ vừa khóc vùa nháo loạn lên còn đòi thắt cổ, mắng mỏ vương gia miệt thị uy nghiêm của bệ hạ. Bệ hạ đem các nàng ban cho vương gia, nhưng vương gia cũng không thèm nhìn tới các nàng, lạnh nhạt với các nàng ấy ở trong thiên viện, tức là đang miệt thị bệ hạ. Là có thể trị tội. Cho nên vài vị môn khách liền đưa ra cho vương gia mấy chủ ý, cho nên, vương gia để cho bọn họ ở tại hậu viện.”Kim Kết tức giận đến nỗi phùng mang trợn má, hầm hừ nói:“Ở hậu viện thì ở hậu viện, sao còn phải hàng đêm thị tẩm?”Đinh Tiểu Căn liên tục xua tay,“Không có chuyện đó, không có chuyện đó. Là các nàng ấy nói vương gia không thèm nhìn tới các nàng, miệt thị bệ hạ. Vương gia đành để các nàng ấy sống ở hậu viện, sau đó kêu các nàng ấy thay phiên nhau vào buổi tối đến bên cạnh phòng vương gia ngủ. Dù sao ngủ cùng phòng cũng là thị tẩm , không tính là lạnh nhạt với bọn họ.”Hắn quyệt miệng, đắc ý nói:“Dù sao vương gia cũng sẽ không chạm vào các nàng ấy, các nàng ấy muốn thị tẩm, cũng chỉ có thể như vậy!”Kim Kết ha ha cười rộ lên, vỗ tay nói:“Tốt, thật sự tốt, chúng ta quả nhiên không nhìn lầm Tĩnh thiếu gia, xứng đôi tiểu thư chúng ta a.”Đinh Tiểu Căn không hài lòng quyệt miệng, nói như thế nào thì vương gia cũng vẫn là vương gia a, tiểu thư sao có thể so với vương gia a?Chẳng lẽ còn có người mà vương gia bọn họ không xứng sao?Lúc này ở trong phòng Hoàng Phủ Cẩn đã nghe xong khẩu dụ hoàng đế, để hắn tự xử trí đám nữ nhân này, hắn không khỏi lộ ra một tia vui mừng.Mạt nhi, nên như thế nào cảm tạ nàng đây, nói thế nào đây? Thật sự là...... Mỗi một lần đều làm cho người ta hết đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác.Hắn tin tưởng nàng không phải đã tính trước chuyện này, nhưng luôn dựa theo hàn cảnh mà xuất chiêu, đem sức ảnh hưởng của một việc mở rộng đến mức biến hóa lớn nhất.Hắn nhìn về phía Hầu quản gia,“Đi thương lượng với Lưu công công, lấy chút bạc, một người một trăm lượng. Kêu các nàng ta tự định đường đi cho riêng mình.”Hầu quản gia không khỏi xót ruột xót gan, vương gia quá mức hào phóng.Một người một trăm lượng, tổng cộng gần hai nghàn lượng a.Hiện tại Vương phủ chi tiêu nhiều, sao có thể lãng phí như vậy chứ?

Chương 924: Dưới trướng chủ mạnh không có thuộc hạ yếu 02