Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 1012: Độc lĩnh phong tao nhìn đương triều 04

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Lý do là sức khỏe của Tống tả tướng không tốt, cần phải tĩnh dưỡng cẩn thận, không thể quá làm lụng vất vả, kêu Tô quốc Công hỗ trợ nhiều hơn.Đợi đến lúc tả tướng sức khỏe tốt trở lại, sẽ sắp xếp lại.Tuy rằng hoàng đế nói rất thân thiện, đối với Tống tướng lại hết sức thân thiết, nhưng trong triều có thể nắm giữ vị trí đó, trừ phi là vận khí đặc biệt tốt, người nào không phải nhìn chằm chằm vào đó?Cho dù là Tả đại nhân kiểu người thẳng tính, cái gọi là biến động, cũng có thể ngửi được ra.Nhưng hoàng đế cố tình coi đó như việc đạp thanh vậy, kêu ngươi thả lỏng, ngươi lại cứ ngoài mặt thả lỏng bên trong gấp gáp.Hắn nói là thực êm tai, săn sóc Tống tướng, không có chút ý tứ nào là đang giáng chức, nhưng trực giác của chúng quan viên lại cho thấy rằng quyền thế của Tống tướng đang hơi suy yếu đi.Mà Tô Nhân Vũ bởi vì tiếp nhận ân rồi tân nhiệm vụ, lập tức bị bận rộn hẳn lên, tuy nói là đạp thanh, cũng có việc cần phải làm, ngược lại không có nhiều thời gian ở cạnh bên người thân.Lão phu nhân kêu Tô Mạt đi qua ngồi xuống, hơi cười nhìn nàng,“Nha đầu, ngươi đã nghĩ ra ý tưởng hay rồi phải không?”Tô Mạt thấy chung quanh đều là người của mình, liền thấp giọng nói:“Lão tổ mẫu, các nàng ta đấu võ đài, như thế nào còn đem lôi chúng ta vào?”Lão phu nhân thản nhiên cười,“Tâm tư của kẻ trên mà thôi. Hoàng quý phi có nhà mẹ đẻ hỗ trợ, nhà mẹ đẻ Lương phi không có thế lực, nàng đã nói ngũ điện hạ bái phụ thân ngươi làm vi sư học qua binh pháp cùng võ thuật, thì lôi chúng ta vào luôn.”Bà do dự một chút, vẫn nói với Tô Mạt:“Mấu chốt là, ta thấy...... Đối việc này tựa hồ cũng không phản đối, ngược lại còn có ý tứ xem náo nhiệt, còn mừng rỡ trợ giúp.”Tô Mạt lập tức hiểu được, hoàng đế là ủng hộ, nếu không Lương phi cũng sẽ không kiểng nể gì mà chấp nhận âm thầm đấu đá với Hoàng quý phi.Đêm qua đêm thứ nhất đến Vạn Xuân uyển cũng là Lương phi thị tẩm, sáng sớm lại ban thưởng cho Hoàng Phủ Giác nhiều như vậy, còn giao cho thêm chức vụ, nghiễm nhiên muốn cùng thái tử ngang vai ngang vế, đồng thời dìm xuống Tống Dương Tô, cũng dựa theo phương diện khác để chứng minh hoàng đế đang muôn làm suy yếu đi thế lực của Tống gia.Điều này rốt cuộc là làm suy yếu thế lực Tống gia, hay là gián tiếp làm suy yếu thế lực của thái tử?Tô Mạt có chút nhìn không thấu, dù sao chính trị cũng thâm ảo phức tạp, hoa cả mắt, không phải một tiểu nữ tử như nàng có thể hiểu thấu đáo được.Điểm ấy tốt nhất cứ nghe theo lão tổ mẫu cùng phụ thân là được.Tô Mạt cười nói:“Tổ mẫu yên tâm, cái này ta đều nghĩ ổn thỏa rồi, bất quá muốn đại tỷ cùng tam tỷ hỗ trợ mới được.”Nhị tỷ, đương nhiên sẽ tìm lý do cực kì đứng đắn đứng về phía Tống gia.

Lý do là sức khỏe của
Tống tả tướng không tốt, cần phải tĩnh dưỡng cẩn thận, không thể quá làm lụng vất vả, kêu Tô quốc Công hỗ trợ nhiều hơn.

Đợi đến lúc tả tướng sức khỏe tốt trở lại, sẽ sắp xếp lại.

Tuy rằng hoàng đế nói rất thân thiện, đối với Tống tướng lại hết sức thân
thiết, nhưng trong triều có thể nắm giữ vị trí đó, trừ phi là vận khí
đặc biệt tốt, người nào không phải nhìn chằm chằm vào đó?

Cho dù là Tả đại nhân kiểu người thẳng tính, cái gọi là biến động, cũng có thể ngửi được ra.

Nhưng hoàng đế cố tình coi đó như việc đạp thanh vậy, kêu ngươi thả lỏng, ngươi lại cứ ngoài mặt thả lỏng bên trong gấp gáp.

Hắn nói là thực êm tai, săn sóc Tống tướng, không có chút ý tứ nào là đang
giáng chức, nhưng trực giác của chúng quan viên lại cho thấy rằng quyền
thế của Tống tướng đang hơi suy yếu đi.

Mà Tô Nhân Vũ bởi vì tiếp nhận ân rồi tân nhiệm vụ, lập tức bị bận rộn hẳn lên, tuy nói là đạp
thanh, cũng có việc cần phải làm, ngược lại không có nhiều thời gian ở
cạnh bên người thân.

Lão phu nhân kêu Tô Mạt đi qua ngồi xuống, hơi cười nhìn nàng,“Nha đầu, ngươi đã nghĩ ra ý tưởng hay rồi phải không?”

Tô Mạt thấy chung quanh đều là người của mình, liền thấp giọng nói:“Lão tổ mẫu, các nàng ta đấu võ đài, như thế nào còn đem lôi chúng ta vào?”

Lão phu nhân thản nhiên cười,“Tâm tư của kẻ trên mà thôi. Hoàng quý phi có
nhà mẹ đẻ hỗ trợ, nhà mẹ đẻ Lương phi không có thế lực, nàng đã nói ngũ
điện hạ bái phụ thân ngươi làm vi sư học qua binh pháp cùng võ thuật,
thì lôi chúng ta vào luôn.”

Bà do dự một chút, vẫn nói với Tô
Mạt:“Mấu chốt là, ta thấy...... Đối việc này tựa hồ cũng không phản đối, ngược lại còn có ý tứ xem náo nhiệt, còn mừng rỡ trợ giúp.”


Mạt lập tức hiểu được, hoàng đế là ủng hộ, nếu không Lương phi cũng sẽ
không kiểng nể gì mà chấp nhận âm thầm đấu đá với Hoàng quý phi.

Đêm qua đêm thứ nhất đến Vạn Xuân uyển cũng là Lương phi thị tẩm, sáng sớm
lại ban thưởng cho Hoàng Phủ Giác nhiều như vậy, còn giao cho thêm chức
vụ, nghiễm nhiên muốn cùng thái tử ngang vai ngang vế, đồng thời dìm
xuống Tống Dương Tô, cũng dựa theo phương diện khác để chứng minh hoàng
đế đang muôn làm suy yếu đi thế lực của Tống gia.

Điều này rốt cuộc là làm suy yếu thế lực Tống gia, hay là gián tiếp làm suy yếu thế lực của thái tử?

Tô Mạt có chút nhìn không thấu, dù sao chính trị cũng thâm ảo phức tạp,
hoa cả mắt, không phải một tiểu nữ tử như nàng có thể hiểu thấu đáo
được.

Điểm ấy tốt nhất cứ nghe theo lão tổ mẫu cùng phụ thân là được.

Tô Mạt cười nói:“Tổ mẫu yên tâm, cái này ta đều nghĩ ổn thỏa rồi, bất quá muốn đại tỷ cùng tam tỷ hỗ trợ mới được.”

Nhị tỷ, đương nhiên sẽ tìm lý do cực kì đứng đắn đứng về phía Tống gia.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Lý do là sức khỏe của Tống tả tướng không tốt, cần phải tĩnh dưỡng cẩn thận, không thể quá làm lụng vất vả, kêu Tô quốc Công hỗ trợ nhiều hơn.Đợi đến lúc tả tướng sức khỏe tốt trở lại, sẽ sắp xếp lại.Tuy rằng hoàng đế nói rất thân thiện, đối với Tống tướng lại hết sức thân thiết, nhưng trong triều có thể nắm giữ vị trí đó, trừ phi là vận khí đặc biệt tốt, người nào không phải nhìn chằm chằm vào đó?Cho dù là Tả đại nhân kiểu người thẳng tính, cái gọi là biến động, cũng có thể ngửi được ra.Nhưng hoàng đế cố tình coi đó như việc đạp thanh vậy, kêu ngươi thả lỏng, ngươi lại cứ ngoài mặt thả lỏng bên trong gấp gáp.Hắn nói là thực êm tai, săn sóc Tống tướng, không có chút ý tứ nào là đang giáng chức, nhưng trực giác của chúng quan viên lại cho thấy rằng quyền thế của Tống tướng đang hơi suy yếu đi.Mà Tô Nhân Vũ bởi vì tiếp nhận ân rồi tân nhiệm vụ, lập tức bị bận rộn hẳn lên, tuy nói là đạp thanh, cũng có việc cần phải làm, ngược lại không có nhiều thời gian ở cạnh bên người thân.Lão phu nhân kêu Tô Mạt đi qua ngồi xuống, hơi cười nhìn nàng,“Nha đầu, ngươi đã nghĩ ra ý tưởng hay rồi phải không?”Tô Mạt thấy chung quanh đều là người của mình, liền thấp giọng nói:“Lão tổ mẫu, các nàng ta đấu võ đài, như thế nào còn đem lôi chúng ta vào?”Lão phu nhân thản nhiên cười,“Tâm tư của kẻ trên mà thôi. Hoàng quý phi có nhà mẹ đẻ hỗ trợ, nhà mẹ đẻ Lương phi không có thế lực, nàng đã nói ngũ điện hạ bái phụ thân ngươi làm vi sư học qua binh pháp cùng võ thuật, thì lôi chúng ta vào luôn.”Bà do dự một chút, vẫn nói với Tô Mạt:“Mấu chốt là, ta thấy...... Đối việc này tựa hồ cũng không phản đối, ngược lại còn có ý tứ xem náo nhiệt, còn mừng rỡ trợ giúp.”Tô Mạt lập tức hiểu được, hoàng đế là ủng hộ, nếu không Lương phi cũng sẽ không kiểng nể gì mà chấp nhận âm thầm đấu đá với Hoàng quý phi.Đêm qua đêm thứ nhất đến Vạn Xuân uyển cũng là Lương phi thị tẩm, sáng sớm lại ban thưởng cho Hoàng Phủ Giác nhiều như vậy, còn giao cho thêm chức vụ, nghiễm nhiên muốn cùng thái tử ngang vai ngang vế, đồng thời dìm xuống Tống Dương Tô, cũng dựa theo phương diện khác để chứng minh hoàng đế đang muôn làm suy yếu đi thế lực của Tống gia.Điều này rốt cuộc là làm suy yếu thế lực Tống gia, hay là gián tiếp làm suy yếu thế lực của thái tử?Tô Mạt có chút nhìn không thấu, dù sao chính trị cũng thâm ảo phức tạp, hoa cả mắt, không phải một tiểu nữ tử như nàng có thể hiểu thấu đáo được.Điểm ấy tốt nhất cứ nghe theo lão tổ mẫu cùng phụ thân là được.Tô Mạt cười nói:“Tổ mẫu yên tâm, cái này ta đều nghĩ ổn thỏa rồi, bất quá muốn đại tỷ cùng tam tỷ hỗ trợ mới được.”Nhị tỷ, đương nhiên sẽ tìm lý do cực kì đứng đắn đứng về phía Tống gia.

Chương 1012: Độc lĩnh phong tao nhìn đương triều 04