Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…
Chương 1029: Đây là chiến trường cũng là vũ đài của nàng 01
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Nàng ta nói vừa nhanh vừa vội, một bộ dáng đầy căm phẫn.Tô Mạt nhìn đại tiểu thư một cái, nói:“Không có việc gì, có thái y tốt nhất đi theo......”Bất quá nàng cũng không thể xác định, nghe tam tỷ miêu tả, hẳn là hai con ngựa đụng nhau, sau đó hai người đồng thời bị ngã ngựa, người phía sau tránh không kịp, ngựa dẫm lên ngực Tần Nguyên Quân?Nếu là như thế, Tô Mạt không cho rằng là ngoài ý muốn, nhớ tới thanh âm lạnh lùng trong bóng đêm kia của thái tử, nàng không khỏi nắm chặt ngón tay.Nàng quyết định thật nhanh nói:“Tỷ tỷ, các ngươi ở trong phòng đợi đi, ta đi nhìn xem.”Nàng là người trong ngự thư phòng của hoàng đế, đi lại có thể tự do chút, cũng không có người sẽ nói lời ong tiếng ve.Hơn nữa Tần Nguyên Quân bị thương, hoàng đế khẳng định sẽ đi thăm, cho dù không đi cũng sẽ sai Tiền cô cô hoặc là Lưu Ngọc đi, vậy nàng đi xem tình huống cũng vừa vặn thích hợp.Đại tiểu thư gật đầu, Tô Hinh Nhi nói:“Ngươi mang thêm vài người theo.”Thấy bộ dáng nàng như kiểu sắp lâm đại địch đến nơi, giống như muốn đi đánh nhau cùng thái tử, Tô Mạt cười cười, an ủi các nàng nói:“Không có việc gì đâu.”Nàng mang hòm thuốc cấp cứu của riêng mình, dẫn theo Kim Kết Thủy Muội …sáu người đi ra ngoài, lần này ngồi cáng, nhỏ hơn kiệu một chút, tốc độ nhanh hơn.Tần gia cùng Tả gia còn có hai nhà khác ở tại Huệ Xuân uyển, lúc này dòng người lui tới không ngừng, hẳn đều là tới thăm Tần Nguyên Quân.Kim Kết tinh mắt lập tức liền thấy Lưu Ngọc và vài thái giám ở trước mặt,“Tiểu thư, Lưu công công đang ở đó.”Tô Mạt lập tức kêu người ta buông cáng xuống, nàng dẫn hai nha đầu bước nhanh đi vào, miễn cho nhiều người thêm phiền, kêu những người còn lại ở bên ngoài im lặng chờ.Nàng dẫn váy bước nhanh vào bên trong, thấy lão phu nhân cùng phụ thân, Lăng Nhược cũng ở trong đám người chung quanh.Nhìn thấy nàng đến, Lăng Nhược lập tức tiến lên, Tô Mạt vừa nhanh vừa vội phân phó nói:“Đi vườn hoa lấy cho ta nguyên bộ hòm thuốc đến đây, lấy thêm nhiều cồn cùng bông y tế và cả băng gạc nữa. A, đúng rồi, hỏi thăm nhị ca cùng A Cổ Thái, bọn họ sao còn không trở về.”Nàng kêu nhị ca đi tìm A Cổ Thái, kết quả hai người bọn họ đều biệt tăm.Tuy rằng bây giờ nàng cơ bản còn chưa thi triển qua y thuật của mình, cũng bất quá là thỉnh thoảng mổ cho tiểu động vật, nhưng sau khi tu luyện huyền thiên kinh, thông thiên bí quyết còn có công phu tiểu cầm nã thủ, thủ nghệ của nàng cũng không hề sút kém đi.Lúc Thủy Muội Hoàng Oanh các nàng đang thiêu thùa may vá nàng cũng thường xuyên thi triển kĩ năng.Trong viện đều là người tới thăm hỏi, trong điện phụ phía tây có người bước nhanh ra vào, từng chậu từng chậu máu bê ra, đỏ bừng.
Nàng ta nói vừa nhanh vừa vội, một bộ dáng đầy căm phẫn.
Tô Mạt nhìn đại tiểu thư một cái, nói:“Không có việc gì, có thái y tốt nhất đi theo......”
Bất quá nàng cũng không thể xác định, nghe tam tỷ miêu tả, hẳn là hai con
ngựa đụng nhau, sau đó hai người đồng thời bị ngã ngựa, người phía sau
tránh không kịp, ngựa dẫm lên ngực Tần Nguyên Quân?
Nếu là như
thế, Tô Mạt không cho rằng là ngoài ý muốn, nhớ tới thanh âm lạnh lùng
trong bóng đêm kia của thái tử, nàng không khỏi nắm chặt ngón tay.
Nàng quyết định thật nhanh nói:“Tỷ tỷ, các ngươi ở trong phòng đợi đi, ta đi nhìn xem.”
Nàng là người trong ngự thư phòng của hoàng đế, đi lại có thể tự do chút, cũng không có người sẽ nói lời ong tiếng ve.
Hơn nữa Tần Nguyên Quân bị thương, hoàng đế khẳng định sẽ đi thăm, cho dù
không đi cũng sẽ sai Tiền cô cô hoặc là Lưu Ngọc đi, vậy nàng đi xem
tình huống cũng vừa vặn thích hợp.
Đại tiểu thư gật đầu, Tô Hinh Nhi nói:“Ngươi mang thêm vài người theo.”
Thấy bộ dáng nàng như kiểu sắp lâm đại địch đến nơi, giống như muốn đi đánh
nhau cùng thái tử, Tô Mạt cười cười, an ủi các nàng nói:“Không có việc
gì đâu.”
Nàng mang hòm thuốc cấp cứu của riêng mình, dẫn theo Kim Kết Thủy Muội …sáu người đi ra ngoài, lần này ngồi cáng, nhỏ hơn kiệu
một chút, tốc độ nhanh hơn.
Tần gia cùng Tả gia còn có hai nhà
khác ở tại Huệ Xuân uyển, lúc này dòng người lui tới không ngừng, hẳn
đều là tới thăm Tần Nguyên Quân.
Kim Kết tinh mắt lập tức liền thấy Lưu Ngọc và vài thái giám ở trước mặt,“Tiểu thư, Lưu công công đang ở đó.”
Tô Mạt lập tức kêu người ta buông cáng xuống, nàng dẫn hai nha đầu bước
nhanh đi vào, miễn cho nhiều người thêm phiền, kêu những người còn lại ở bên ngoài im lặng chờ.
Nàng dẫn váy bước nhanh vào bên trong, thấy lão phu nhân cùng phụ thân, Lăng Nhược cũng ở trong đám người chung quanh.
Nhìn thấy nàng đến, Lăng Nhược lập tức tiến lên, Tô Mạt vừa nhanh vừa vội
phân phó nói:“Đi vườn hoa lấy cho ta nguyên bộ hòm thuốc đến đây, lấy
thêm nhiều cồn cùng bông y tế và cả băng gạc nữa. A, đúng rồi, hỏi thăm
nhị ca cùng A Cổ Thái, bọn họ sao còn không trở về.”
Nàng kêu nhị ca đi tìm A Cổ Thái, kết quả hai người bọn họ đều biệt tăm.
Tuy rằng bây giờ nàng cơ bản còn chưa thi triển qua y thuật của mình, cũng
bất quá là thỉnh thoảng mổ cho tiểu động vật, nhưng sau khi tu luyện
huyền thiên kinh, thông thiên bí quyết còn có công phu tiểu cầm nã thủ,
thủ nghệ của nàng cũng không hề sút kém đi.
Lúc Thủy Muội Hoàng Oanh các nàng đang thiêu thùa may vá nàng cũng thường xuyên thi triển kĩ năng.
Trong viện đều là người tới thăm hỏi, trong điện phụ phía tây có người bước
nhanh ra vào, từng chậu từng chậu máu bê ra, đỏ bừng.
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Nàng ta nói vừa nhanh vừa vội, một bộ dáng đầy căm phẫn.Tô Mạt nhìn đại tiểu thư một cái, nói:“Không có việc gì, có thái y tốt nhất đi theo......”Bất quá nàng cũng không thể xác định, nghe tam tỷ miêu tả, hẳn là hai con ngựa đụng nhau, sau đó hai người đồng thời bị ngã ngựa, người phía sau tránh không kịp, ngựa dẫm lên ngực Tần Nguyên Quân?Nếu là như thế, Tô Mạt không cho rằng là ngoài ý muốn, nhớ tới thanh âm lạnh lùng trong bóng đêm kia của thái tử, nàng không khỏi nắm chặt ngón tay.Nàng quyết định thật nhanh nói:“Tỷ tỷ, các ngươi ở trong phòng đợi đi, ta đi nhìn xem.”Nàng là người trong ngự thư phòng của hoàng đế, đi lại có thể tự do chút, cũng không có người sẽ nói lời ong tiếng ve.Hơn nữa Tần Nguyên Quân bị thương, hoàng đế khẳng định sẽ đi thăm, cho dù không đi cũng sẽ sai Tiền cô cô hoặc là Lưu Ngọc đi, vậy nàng đi xem tình huống cũng vừa vặn thích hợp.Đại tiểu thư gật đầu, Tô Hinh Nhi nói:“Ngươi mang thêm vài người theo.”Thấy bộ dáng nàng như kiểu sắp lâm đại địch đến nơi, giống như muốn đi đánh nhau cùng thái tử, Tô Mạt cười cười, an ủi các nàng nói:“Không có việc gì đâu.”Nàng mang hòm thuốc cấp cứu của riêng mình, dẫn theo Kim Kết Thủy Muội …sáu người đi ra ngoài, lần này ngồi cáng, nhỏ hơn kiệu một chút, tốc độ nhanh hơn.Tần gia cùng Tả gia còn có hai nhà khác ở tại Huệ Xuân uyển, lúc này dòng người lui tới không ngừng, hẳn đều là tới thăm Tần Nguyên Quân.Kim Kết tinh mắt lập tức liền thấy Lưu Ngọc và vài thái giám ở trước mặt,“Tiểu thư, Lưu công công đang ở đó.”Tô Mạt lập tức kêu người ta buông cáng xuống, nàng dẫn hai nha đầu bước nhanh đi vào, miễn cho nhiều người thêm phiền, kêu những người còn lại ở bên ngoài im lặng chờ.Nàng dẫn váy bước nhanh vào bên trong, thấy lão phu nhân cùng phụ thân, Lăng Nhược cũng ở trong đám người chung quanh.Nhìn thấy nàng đến, Lăng Nhược lập tức tiến lên, Tô Mạt vừa nhanh vừa vội phân phó nói:“Đi vườn hoa lấy cho ta nguyên bộ hòm thuốc đến đây, lấy thêm nhiều cồn cùng bông y tế và cả băng gạc nữa. A, đúng rồi, hỏi thăm nhị ca cùng A Cổ Thái, bọn họ sao còn không trở về.”Nàng kêu nhị ca đi tìm A Cổ Thái, kết quả hai người bọn họ đều biệt tăm.Tuy rằng bây giờ nàng cơ bản còn chưa thi triển qua y thuật của mình, cũng bất quá là thỉnh thoảng mổ cho tiểu động vật, nhưng sau khi tu luyện huyền thiên kinh, thông thiên bí quyết còn có công phu tiểu cầm nã thủ, thủ nghệ của nàng cũng không hề sút kém đi.Lúc Thủy Muội Hoàng Oanh các nàng đang thiêu thùa may vá nàng cũng thường xuyên thi triển kĩ năng.Trong viện đều là người tới thăm hỏi, trong điện phụ phía tây có người bước nhanh ra vào, từng chậu từng chậu máu bê ra, đỏ bừng.