Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…
Chương 1083: Vũ khí bí mật của Mạt Mạt 02
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Lưu Ngọc lập tức sai người lấy thêm áo khoác cho hoàng đế mặc thêm.Biết là đi đến hầm băng, hắn đã sai người chuẩn bị sẵn, còn có vài vị lão phu nhân lớn tuổi, cũng đều có đặc ban, có thể khoác thêm áo.Đến dưới hầm, rất trống trải, cơn gió lạnh đánh úp tới, làm cho người ta không khỏi rùng mình.Tiếp theo, ngọn đèn trên vách tường đều sáng lên, tuy rằng làm không được giống như đèn đuốc sáng trưng, nhưng cũng không âm u.Bên trong hầm băng rất rộng lớn, như là cung thất dưới đất, thi công xây dựng rất có quy củ, trật tự hoàn chỉnh.Trên mặt đất thực sạch sẽ, cũng không ẩm ướt.Chính điện thờ phụng các loại tượng thần như Thổ thần, Băng Thần …, thỉnh hoàng đế đi sâu thêm một đoạn đường vào bên trong, vào đến điện thờ phụ .Trong điện đèn đuốc sáng trưng, ở giữa đã dọn xong gia cụ đãi khách, đều là những loại xài trong cung.Ở giữa điện thờ phụ cùng bên phải là phòng nghỉ ngơi, bên trái lại dùng màn trướng che đi, nhìn không thấy bên trong có cái gì.Hoàng đế nhìn về phía Tô Mạt, "Nha đầu nên vén màn bí mật đi. "Tô Mạt mỉm cười, hành lễ nói: "Bệ hạ, ngài chuyên cần việc triều chính lại yêu dân như con, tiết kiệm quốc khố. Đăng cơ tới nay, cũng bất quá chỉ trải qua hai lần vạn thọ, năm nay tiết vạn thọ ngài đã tuyên bố hết thảy đều phải giản lược. Tề vương điện hạ cùng ngũ điện hạ vẫn cảm thấy luôn khiến bệ hạ lo lắng, suy nghĩ muốn dâng lên một phần lễ vật độc đáo mới lạ nhân dịp tiết vạn thọ ( ngày sinh nhật). Không cầu xa hoa, không cầu vô giá cỡ nào, chỉ cần biểu đạt phần tâm ý kia là tốt rồi. Cơ hội này, chúng ta là vì bệ hạ chuẩn bị lễ vật đạp thanh, đồng thời cũng là quà tặng trong ngày lễ vạn thọ, cầu chúc bệ hạ vạn thọ vô cương! "Nói hắn trải qua hai lần tiết vạn thọ, chỉ là khắp chốn mừng vui, ngày sinh của hoàng đế, hàng năm đều trải qua như thế, chỉ có phô trương, sự tiết kiệm giản lược chỉ là lý thuyết.Nói xong nàng đứng dậy, giơ tay lên, tấm sa trướng màu vàng che khuất liền đột nhiên không gió mà động, bay lên, tự động tách ra theo hướng hai bên, sau đó lộ ra hình dáng phía sau.Những điều nhìn thấy trước mắt, mọi người không thể nói hết ra lời, cảm tưởng lúc này, cũng không ai có thể nói được, chỉ là bao nhiêu năm sau, nhớ lại, ký ức vẫn còn như mới mẻ .Rất rung động !Chỉ thấy một thân hình rồng oai hùng uốn quanh năm tầng bánh kem, phong thái nổi bật, linh động như thật, thật là kì diệu.Năm tầng bánh kem ở giữa cũng làm thành những hình dạng khác nhau, chung quanh điểm tô nhưng bông hoa, bên cạnh tản ra những chữ,"Vạn thọ vô cương" Còn có không biết dùng vật liệu gì làm thành những đóa hoa hồng y như thật, xếp thành những chữ hoa Thịnh Thế Phồn Hoa .
Lưu Ngọc lập tức sai người lấy thêm áo khoác cho hoàng đế mặc thêm.
Biết là đi đến hầm băng, hắn đã sai người chuẩn bị sẵn, còn có vài vị lão
phu nhân lớn tuổi, cũng đều có đặc ban, có thể khoác thêm áo.
Đến dưới hầm, rất trống trải, cơn gió lạnh đánh úp tới, làm cho người ta không khỏi rùng mình.
Tiếp theo, ngọn đèn trên vách tường đều sáng lên, tuy rằng làm không được giống như đèn đuốc sáng trưng, nhưng cũng không âm u.
Bên trong hầm băng rất rộng lớn, như là cung thất dưới đất, thi công xây dựng rất có quy củ, trật tự hoàn chỉnh.
Trên mặt đất thực sạch sẽ, cũng không ẩm ướt.
Chính điện thờ phụng các loại tượng thần như Thổ thần, Băng Thần …, thỉnh
hoàng đế đi sâu thêm một đoạn đường vào bên trong, vào đến điện thờ phụ .
Trong điện đèn đuốc sáng trưng, ở giữa đã dọn xong gia cụ đãi khách, đều là những loại xài trong cung.
Ở giữa điện thờ phụ cùng bên phải là phòng nghỉ ngơi, bên trái lại dùng màn trướng che đi, nhìn không thấy bên trong có cái gì.
Hoàng đế nhìn về phía Tô Mạt, "Nha đầu nên vén màn bí mật đi. "
Tô Mạt mỉm cười, hành lễ nói: "Bệ hạ, ngài chuyên cần việc triều chính lại yêu dân như con, tiết kiệm quốc khố. Đăng cơ tới nay, cũng bất quá chỉ
trải qua hai lần vạn thọ, năm nay tiết vạn thọ ngài đã tuyên bố hết thảy đều phải giản lược. Tề vương điện hạ cùng ngũ điện hạ vẫn cảm thấy luôn khiến bệ hạ lo lắng, suy nghĩ muốn dâng lên một phần lễ vật độc đáo mới lạ nhân dịp tiết vạn thọ ( ngày sinh nhật). Không cầu xa hoa, không cầu vô giá cỡ nào, chỉ cần biểu đạt phần tâm ý kia là tốt rồi. Cơ hội này,
chúng ta là vì bệ hạ chuẩn bị lễ vật đạp thanh, đồng thời cũng là quà
tặng trong ngày lễ vạn thọ, cầu chúc bệ hạ vạn thọ vô cương! "
Nói hắn trải qua hai lần tiết vạn thọ, chỉ là khắp chốn mừng vui, ngày sinh của hoàng đế, hàng năm đều trải qua như thế, chỉ có phô trương, sự tiết kiệm giản lược chỉ là lý thuyết.
Nói xong nàng đứng dậy, giơ tay lên, tấm sa trướng màu vàng che khuất liền đột nhiên không gió mà động, bay lên, tự động tách ra theo hướng hai bên, sau đó lộ ra hình dáng
phía sau.
Những điều nhìn thấy trước mắt, mọi người không thể nói hết ra lời, cảm tưởng lúc này, cũng không ai có thể nói được, chỉ là
bao nhiêu năm sau, nhớ lại, ký ức vẫn còn như mới mẻ .
Rất rung động !
Chỉ thấy một thân hình rồng oai hùng uốn quanh năm tầng bánh kem, phong thái nổi bật, linh động như thật, thật là kì diệu.
Năm tầng bánh kem ở giữa cũng làm thành những hình dạng khác nhau, chung
quanh điểm tô nhưng bông hoa, bên cạnh tản ra những chữ,"Vạn thọ vô
cương" Còn có không biết dùng vật liệu gì làm thành những đóa hoa hồng y như thật, xếp thành những chữ hoa Thịnh Thế Phồn Hoa .
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Lưu Ngọc lập tức sai người lấy thêm áo khoác cho hoàng đế mặc thêm.Biết là đi đến hầm băng, hắn đã sai người chuẩn bị sẵn, còn có vài vị lão phu nhân lớn tuổi, cũng đều có đặc ban, có thể khoác thêm áo.Đến dưới hầm, rất trống trải, cơn gió lạnh đánh úp tới, làm cho người ta không khỏi rùng mình.Tiếp theo, ngọn đèn trên vách tường đều sáng lên, tuy rằng làm không được giống như đèn đuốc sáng trưng, nhưng cũng không âm u.Bên trong hầm băng rất rộng lớn, như là cung thất dưới đất, thi công xây dựng rất có quy củ, trật tự hoàn chỉnh.Trên mặt đất thực sạch sẽ, cũng không ẩm ướt.Chính điện thờ phụng các loại tượng thần như Thổ thần, Băng Thần …, thỉnh hoàng đế đi sâu thêm một đoạn đường vào bên trong, vào đến điện thờ phụ .Trong điện đèn đuốc sáng trưng, ở giữa đã dọn xong gia cụ đãi khách, đều là những loại xài trong cung.Ở giữa điện thờ phụ cùng bên phải là phòng nghỉ ngơi, bên trái lại dùng màn trướng che đi, nhìn không thấy bên trong có cái gì.Hoàng đế nhìn về phía Tô Mạt, "Nha đầu nên vén màn bí mật đi. "Tô Mạt mỉm cười, hành lễ nói: "Bệ hạ, ngài chuyên cần việc triều chính lại yêu dân như con, tiết kiệm quốc khố. Đăng cơ tới nay, cũng bất quá chỉ trải qua hai lần vạn thọ, năm nay tiết vạn thọ ngài đã tuyên bố hết thảy đều phải giản lược. Tề vương điện hạ cùng ngũ điện hạ vẫn cảm thấy luôn khiến bệ hạ lo lắng, suy nghĩ muốn dâng lên một phần lễ vật độc đáo mới lạ nhân dịp tiết vạn thọ ( ngày sinh nhật). Không cầu xa hoa, không cầu vô giá cỡ nào, chỉ cần biểu đạt phần tâm ý kia là tốt rồi. Cơ hội này, chúng ta là vì bệ hạ chuẩn bị lễ vật đạp thanh, đồng thời cũng là quà tặng trong ngày lễ vạn thọ, cầu chúc bệ hạ vạn thọ vô cương! "Nói hắn trải qua hai lần tiết vạn thọ, chỉ là khắp chốn mừng vui, ngày sinh của hoàng đế, hàng năm đều trải qua như thế, chỉ có phô trương, sự tiết kiệm giản lược chỉ là lý thuyết.Nói xong nàng đứng dậy, giơ tay lên, tấm sa trướng màu vàng che khuất liền đột nhiên không gió mà động, bay lên, tự động tách ra theo hướng hai bên, sau đó lộ ra hình dáng phía sau.Những điều nhìn thấy trước mắt, mọi người không thể nói hết ra lời, cảm tưởng lúc này, cũng không ai có thể nói được, chỉ là bao nhiêu năm sau, nhớ lại, ký ức vẫn còn như mới mẻ .Rất rung động !Chỉ thấy một thân hình rồng oai hùng uốn quanh năm tầng bánh kem, phong thái nổi bật, linh động như thật, thật là kì diệu.Năm tầng bánh kem ở giữa cũng làm thành những hình dạng khác nhau, chung quanh điểm tô nhưng bông hoa, bên cạnh tản ra những chữ,"Vạn thọ vô cương" Còn có không biết dùng vật liệu gì làm thành những đóa hoa hồng y như thật, xếp thành những chữ hoa Thịnh Thế Phồn Hoa .