Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột…
Chương 3789
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 3789Trái lại, tình huống như vậy khiến cho hy vọng cô có thể tỉnh lại và khôi phục bình thường bị phá hủy hoàn toàn Bây giờ Mộ Mẫn Loan đã biến thành một người sống thực vậy.Tô Lam không thể tin nổi vào tai mình: “Tại sao lại như Cô không tin nổi ông trời lại đối xử tàn nhẫn với một người như thế, cướp đi con trai của cô ấy không nói, còn suýt chút nữa cướp mất người đàn ông cô yêu.Khó khăn lắm người ấy mới quay trở lại, nhưng bản thân cô lại trở thành người sống thực vật?Sao ông trời lại tàn nhãn như thế?“Anh ơi, để chúng em giúp anh được không?”Lúc Tô Lam mở lời, giọng nói cô như có vẻ thỉnh cầu.Cô không biết mình có thể giúp được gì, nhưng nếu không tới xem thử thì cô luôn cảm thấy băn khoăn trong lòng.Tô Duy Nam do dự một lúc rồi quay đầu nhìn Mộ Mãn Loan vẫn đờ đẫn trên xe lăn như: trước, anh bèn nói: “Anh ở pháo đào lưng chừng núi Wells”Tô Duy Nam vừa nói dứt câu, Tô Lam đã vội vàng đáp: “Được ạ, bọn em đến ngay đây”Ánh mắt Tô Duy Nam sáng lên, đột nhiên anh nhớ tới Tân Tấn Tài từng dặn dò một câu trước khi họ xu “Anh có biết cái gì gọi là tìm thêm đường sống nơi cõi chết không?”Tia sáng lạnh lóe lên trong mắt Tô Duy Nam vô cùng chói mắt.Ngay trước một giây Tô Lam cúp máy, anh đột nhiên nói: “Đợi đã, có một việc anh cần nhờ em giúp…”Quan Triều Viễn lái xe gần một tiếng đồng hồ mới tới được pháo đài ở lưng chừng núi Wells mà Tô Duy Nam nói tới.Quả nhiên pháo đài ngay giữa sườn núi, lúc họ đến nơi thì sắc trời đã hoàn toàn tối lại.Dưới ánh hoàng hôn, xe chạy theo đường núi đi lên.Mới đi được nửa đường trời đã đổ mưa như trút nước.Trận mưa này rất lớn, cũng ập đến quá nhanh, Quan Triều Viễn nhíu mày, nhanh chóng đạp chân ga.Trước khi họ không nhìn thấy rõ đường nữa thì phải lái được xe đến lâu đài nơi lung chừng núi.Quan Triều Viễn vừa dừng xe lại thì tới đỡ Tô Lam chuẩn bị vào nhà.Nhưng mà nơi đỗ xe vào đến nhà chỉ cách một khoảng nhỏ, vậy mà người Quan Triều Viễn cũng bị mưa ướt hết.Tô Lam trốn mình trong lòng anh cũng bị ướt hơn phân nửa.Hai người đẩy cánh cửa vừa dày vừa nặng ra thì thấy Tô Duy Nam đang đốt củi ở lò sửa trong phòng khách.Mộ Mẫn Loan thì ngồi trên xe lăng, cách lò sưởi âm tường không xa lắm.Đúng là cô ấy đnag mở mắt, nhưng mà đáy mắt trong suốt trước kia giờ yên tĩnh như nước đọng, nhìn về phía trước đầy trống rỗng.“Mẫn Loan?”Tô Lam đi tới vài bước đến trước mặt Mộ Mẫn Loan, chào cô ấy.Nhưng ngay cả một chút phản ứng Mộ Mẫn Loan cũng không hề có, thậm chí đôi đồng tử cũng không hề thu lại.Tô Duy Nam ngồi bên cạnh thản nhiên nói: “Trước lúc hai người tới anh có nhận được điện thoại, tối nay mưa sẽ lớn lắm, sau một tiếng có thể ngọn núi này sẽ bị cô lập. Đợi đến tối mai mưa mới ngừng, khi đó chúng ta mới về được”
Chương 3789
Trái lại, tình huống như vậy khiến cho hy vọng cô có thể tỉnh lại và khôi phục bình thường bị phá hủy hoàn toàn Bây giờ Mộ Mẫn Loan đã biến thành một người sống thực vậy.
Tô Lam không thể tin nổi vào tai mình: “Tại sao lại như Cô không tin nổi ông trời lại đối xử tàn nhẫn với một người như thế, cướp đi con trai của cô ấy không nói, còn suýt chút nữa cướp mất người đàn ông cô yêu.
Khó khăn lắm người ấy mới quay trở lại, nhưng bản thân cô lại trở thành người sống thực vật?
Sao ông trời lại tàn nhãn như thế?
“Anh ơi, để chúng em giúp anh được không?”
Lúc Tô Lam mở lời, giọng nói cô như có vẻ thỉnh cầu.
Cô không biết mình có thể giúp được gì, nhưng nếu không tới xem thử thì cô luôn cảm thấy băn khoăn trong lòng.
Tô Duy Nam do dự một lúc rồi quay đầu nhìn Mộ Mãn Loan vẫn đờ đẫn trên xe lăn như: trước, anh bèn nói: “Anh ở pháo đào lưng chừng núi Wells”
Tô Duy Nam vừa nói dứt câu, Tô Lam đã vội vàng đáp: “Được ạ, bọn em đến ngay đây”
Ánh mắt Tô Duy Nam sáng lên, đột nhiên anh nhớ tới Tân Tấn Tài từng dặn dò một câu trước khi họ xu “Anh có biết cái gì gọi là tìm thêm đường sống nơi cõi chết không?”
Tia sáng lạnh lóe lên trong mắt Tô Duy Nam vô cùng chói mắt.
Ngay trước một giây Tô Lam cúp máy, anh đột nhiên nói: “Đợi đã, có một việc anh cần nhờ em giúp…”
Quan Triều Viễn lái xe gần một tiếng đồng hồ mới tới được pháo đài ở lưng chừng núi Wells mà Tô Duy Nam nói tới.
Quả nhiên pháo đài ngay giữa sườn núi, lúc họ đến nơi thì sắc trời đã hoàn toàn tối lại.
Dưới ánh hoàng hôn, xe chạy theo đường núi đi lên.
Mới đi được nửa đường trời đã đổ mưa như trút nước.
Trận mưa này rất lớn, cũng ập đến quá nhanh, Quan Triều Viễn nhíu mày, nhanh chóng đạp chân ga.
Trước khi họ không nhìn thấy rõ đường nữa thì phải lái được xe đến lâu đài nơi lung chừng núi.
Quan Triều Viễn vừa dừng xe lại thì tới đỡ Tô Lam chuẩn bị vào nhà.
Nhưng mà nơi đỗ xe vào đến nhà chỉ cách một khoảng nhỏ, vậy mà người Quan Triều Viễn cũng bị mưa ướt hết.
Tô Lam trốn mình trong lòng anh cũng bị ướt hơn phân nửa.
Hai người đẩy cánh cửa vừa dày vừa nặng ra thì thấy Tô Duy Nam đang đốt củi ở lò sửa trong phòng khách.
Mộ Mẫn Loan thì ngồi trên xe lăng, cách lò sưởi âm tường không xa lắm.
Đúng là cô ấy đnag mở mắt, nhưng mà đáy mắt trong suốt trước kia giờ yên tĩnh như nước đọng, nhìn về phía trước đầy trống rỗng.
“Mẫn Loan?”
Tô Lam đi tới vài bước đến trước mặt Mộ Mẫn Loan, chào cô ấy.
Nhưng ngay cả một chút phản ứng Mộ Mẫn Loan cũng không hề có, thậm chí đôi đồng tử cũng không hề thu lại.
Tô Duy Nam ngồi bên cạnh thản nhiên nói: “Trước lúc hai người tới anh có nhận được điện thoại, tối nay mưa sẽ lớn lắm, sau một tiếng có thể ngọn núi này sẽ bị cô lập. Đợi đến tối mai mưa mới ngừng, khi đó chúng ta mới về được”
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 3789Trái lại, tình huống như vậy khiến cho hy vọng cô có thể tỉnh lại và khôi phục bình thường bị phá hủy hoàn toàn Bây giờ Mộ Mẫn Loan đã biến thành một người sống thực vậy.Tô Lam không thể tin nổi vào tai mình: “Tại sao lại như Cô không tin nổi ông trời lại đối xử tàn nhẫn với một người như thế, cướp đi con trai của cô ấy không nói, còn suýt chút nữa cướp mất người đàn ông cô yêu.Khó khăn lắm người ấy mới quay trở lại, nhưng bản thân cô lại trở thành người sống thực vật?Sao ông trời lại tàn nhãn như thế?“Anh ơi, để chúng em giúp anh được không?”Lúc Tô Lam mở lời, giọng nói cô như có vẻ thỉnh cầu.Cô không biết mình có thể giúp được gì, nhưng nếu không tới xem thử thì cô luôn cảm thấy băn khoăn trong lòng.Tô Duy Nam do dự một lúc rồi quay đầu nhìn Mộ Mãn Loan vẫn đờ đẫn trên xe lăn như: trước, anh bèn nói: “Anh ở pháo đào lưng chừng núi Wells”Tô Duy Nam vừa nói dứt câu, Tô Lam đã vội vàng đáp: “Được ạ, bọn em đến ngay đây”Ánh mắt Tô Duy Nam sáng lên, đột nhiên anh nhớ tới Tân Tấn Tài từng dặn dò một câu trước khi họ xu “Anh có biết cái gì gọi là tìm thêm đường sống nơi cõi chết không?”Tia sáng lạnh lóe lên trong mắt Tô Duy Nam vô cùng chói mắt.Ngay trước một giây Tô Lam cúp máy, anh đột nhiên nói: “Đợi đã, có một việc anh cần nhờ em giúp…”Quan Triều Viễn lái xe gần một tiếng đồng hồ mới tới được pháo đài ở lưng chừng núi Wells mà Tô Duy Nam nói tới.Quả nhiên pháo đài ngay giữa sườn núi, lúc họ đến nơi thì sắc trời đã hoàn toàn tối lại.Dưới ánh hoàng hôn, xe chạy theo đường núi đi lên.Mới đi được nửa đường trời đã đổ mưa như trút nước.Trận mưa này rất lớn, cũng ập đến quá nhanh, Quan Triều Viễn nhíu mày, nhanh chóng đạp chân ga.Trước khi họ không nhìn thấy rõ đường nữa thì phải lái được xe đến lâu đài nơi lung chừng núi.Quan Triều Viễn vừa dừng xe lại thì tới đỡ Tô Lam chuẩn bị vào nhà.Nhưng mà nơi đỗ xe vào đến nhà chỉ cách một khoảng nhỏ, vậy mà người Quan Triều Viễn cũng bị mưa ướt hết.Tô Lam trốn mình trong lòng anh cũng bị ướt hơn phân nửa.Hai người đẩy cánh cửa vừa dày vừa nặng ra thì thấy Tô Duy Nam đang đốt củi ở lò sửa trong phòng khách.Mộ Mẫn Loan thì ngồi trên xe lăng, cách lò sưởi âm tường không xa lắm.Đúng là cô ấy đnag mở mắt, nhưng mà đáy mắt trong suốt trước kia giờ yên tĩnh như nước đọng, nhìn về phía trước đầy trống rỗng.“Mẫn Loan?”Tô Lam đi tới vài bước đến trước mặt Mộ Mẫn Loan, chào cô ấy.Nhưng ngay cả một chút phản ứng Mộ Mẫn Loan cũng không hề có, thậm chí đôi đồng tử cũng không hề thu lại.Tô Duy Nam ngồi bên cạnh thản nhiên nói: “Trước lúc hai người tới anh có nhận được điện thoại, tối nay mưa sẽ lớn lắm, sau một tiếng có thể ngọn núi này sẽ bị cô lập. Đợi đến tối mai mưa mới ngừng, khi đó chúng ta mới về được”