Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…
Chương 1127: Thăm hỏi bệnh tình
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Hắn luôn cảm thấy Tô Nhu Nhi sẽ gả cho mình làm thái tử phi, hắn thấy không xấu, nàng mềm mại, dáng vẻ tiểu thư khuê các chân thành, ôn nhu.Hắn nghe phụ hoàng nói với Lương phi rằng Tần gia cùng Tô gia sắp làm đám hỏi, nàng sắp gả cho nam nhân khác, hắn đột nhiên cảm thấy hết sức khó chịu.Thật giống như bảo bối vốn tưởng là của mình đột nhiên lại thuộc về kẻ khác.Loại cảm giác này nói không nên lời, cũng tuyệt đối khổ sở.Huống hồ dù cho Tả Thượng thư đồng ý thì Tô Nhân Vũ có chịu không?Hắn học tập biện pháp của Tô Mạt, không thể để cho phụ hoàng đánh mất ý niệm tứ hôn, liền loại bỏ Tống Dung Hoa.Hắn cũng muốn làm cho Tần Nguyên Quân buông bỏ Nhu Nhi, rời khỏi cuộc đấu.Ai biết Tần phu nhân thoạt nhìn nhu nhược nhưng lại ứng phó hoàn hảo như vậy.“Có lẽ Tần phu nhân không biết, trong lòng Tô gia đại tiểu thư đã có người khác.”Thái tử hừ một tiếng, khóe miệng nhếch lên nụ cười mỉa mai.Tần phu nhân nhíu mi, chính nghĩa nói: “Thái tử điện hạ sao lại nói như vậy, dù ngài chỉ thuận miệng nói nhưng lời của ngài có thể phá hủy danh dự của một thiên kim tiểu thư như nàng ấy. Đối với thiên kim tiểu thư mà nói, danh dự còn quan trọng hơn cả tính mạng nữa.”Thái tử lạnh lùng nhớ đến lời đại tiểu thư muốn hắn buông tha cho vinh hoa phú quý, trong lòng thầm nghĩ: Nàng có chịu buông tha thành kiến với ta hoặc thà chết không lấy người khác đây?Hắn giơ tay lên cằm, cũng không thèm nhìn Tần phu nhân: “Bản cung chỉ đang nói sự thật, về phần Tần phu nhân, bà có tin hay không tin thì tùy. Cáo từ!”Nói xong hắn cho người để vật phẩm hoàng đế ban lại, dẫn theo người nghênh ngang mà đi.Tần phu nhân cảm thấy cả người vô lực ngồi trên ghế, trong lòng thầm nói nàng sẽ không chủ quan phỏng đoán tâm của một nữ hài tử. Nhưng nếu thật sự đại tiểu thư thích người khác, thậm chí là thái tử?Nghe giọng điệu của Thái tử, chỉ sợ tám chín phần là thật, nếu không đường đường là thái tử lại can thiệp vào chuyện kết hôn của thần tử.Tự nhiên là có thể.Nàng nhất thời cảm thấy trầm trọng, nghĩ có nên cùng Tả phu nhân thương lượng đôi chút hay không. Dù sao, nữ nhi của Tả phu nhân sắp gả cho thái tử làm thái tử phi.
Hắn luôn cảm thấy Tô
Nhu Nhi sẽ gả cho mình làm thái tử phi, hắn thấy không xấu, nàng mềm
mại, dáng vẻ tiểu thư khuê các chân thành, ôn nhu.
Hắn nghe phụ
hoàng nói với Lương phi rằng Tần gia cùng Tô gia sắp làm đám hỏi, nàng
sắp gả cho nam nhân khác, hắn đột nhiên cảm thấy hết sức khó chịu.
Thật giống như bảo bối vốn tưởng là của mình đột nhiên lại thuộc về kẻ khác.
Loại cảm giác này nói không nên lời, cũng tuyệt đối khổ sở.
Huống hồ dù cho Tả Thượng thư đồng ý thì Tô Nhân Vũ có chịu không?
Hắn học tập biện pháp của Tô Mạt, không thể để cho phụ hoàng đánh mất ý niệm tứ hôn, liền loại bỏ Tống Dung Hoa.
Hắn cũng muốn làm cho Tần Nguyên Quân buông bỏ Nhu Nhi, rời khỏi cuộc đấu.
Ai biết Tần phu nhân thoạt nhìn nhu nhược nhưng lại ứng phó hoàn hảo như vậy.
“Có lẽ Tần phu nhân không biết, trong lòng Tô gia đại tiểu thư đã có người khác.”
Thái tử hừ một tiếng, khóe miệng nhếch lên nụ cười mỉa mai.
Tần phu nhân nhíu mi, chính nghĩa nói: “Thái tử điện hạ sao lại nói như
vậy, dù ngài chỉ thuận miệng nói nhưng lời của ngài có thể phá hủy danh
dự của một thiên kim tiểu thư như nàng ấy. Đối với thiên kim tiểu thư mà nói, danh dự còn quan trọng hơn cả tính mạng nữa.”
Thái tử lạnh
lùng nhớ đến lời đại tiểu thư muốn hắn buông tha cho vinh hoa phú quý,
trong lòng thầm nghĩ: Nàng có chịu buông tha thành kiến với ta hoặc thà
chết không lấy người khác đây?
Hắn giơ tay lên cằm, cũng không
thèm nhìn Tần phu nhân: “Bản cung chỉ đang nói sự thật, về phần Tần phu
nhân, bà có tin hay không tin thì tùy. Cáo từ!”
Nói xong hắn cho người để vật phẩm hoàng đế ban lại, dẫn theo người nghênh ngang mà đi.
Tần phu nhân cảm thấy cả người vô lực ngồi trên ghế, trong lòng thầm nói
nàng sẽ không chủ quan phỏng đoán tâm của một nữ hài tử. Nhưng nếu thật
sự đại tiểu thư thích người khác, thậm chí là thái tử?
Nghe giọng điệu của Thái tử, chỉ sợ tám chín phần là thật, nếu không đường đường
là thái tử lại can thiệp vào chuyện kết hôn của thần tử.
Tự nhiên là có thể.
Nàng nhất thời cảm thấy trầm trọng, nghĩ có nên cùng Tả phu nhân thương
lượng đôi chút hay không. Dù sao, nữ nhi của Tả phu nhân sắp gả cho
thái tử làm thái tử phi.
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Hắn luôn cảm thấy Tô Nhu Nhi sẽ gả cho mình làm thái tử phi, hắn thấy không xấu, nàng mềm mại, dáng vẻ tiểu thư khuê các chân thành, ôn nhu.Hắn nghe phụ hoàng nói với Lương phi rằng Tần gia cùng Tô gia sắp làm đám hỏi, nàng sắp gả cho nam nhân khác, hắn đột nhiên cảm thấy hết sức khó chịu.Thật giống như bảo bối vốn tưởng là của mình đột nhiên lại thuộc về kẻ khác.Loại cảm giác này nói không nên lời, cũng tuyệt đối khổ sở.Huống hồ dù cho Tả Thượng thư đồng ý thì Tô Nhân Vũ có chịu không?Hắn học tập biện pháp của Tô Mạt, không thể để cho phụ hoàng đánh mất ý niệm tứ hôn, liền loại bỏ Tống Dung Hoa.Hắn cũng muốn làm cho Tần Nguyên Quân buông bỏ Nhu Nhi, rời khỏi cuộc đấu.Ai biết Tần phu nhân thoạt nhìn nhu nhược nhưng lại ứng phó hoàn hảo như vậy.“Có lẽ Tần phu nhân không biết, trong lòng Tô gia đại tiểu thư đã có người khác.”Thái tử hừ một tiếng, khóe miệng nhếch lên nụ cười mỉa mai.Tần phu nhân nhíu mi, chính nghĩa nói: “Thái tử điện hạ sao lại nói như vậy, dù ngài chỉ thuận miệng nói nhưng lời của ngài có thể phá hủy danh dự của một thiên kim tiểu thư như nàng ấy. Đối với thiên kim tiểu thư mà nói, danh dự còn quan trọng hơn cả tính mạng nữa.”Thái tử lạnh lùng nhớ đến lời đại tiểu thư muốn hắn buông tha cho vinh hoa phú quý, trong lòng thầm nghĩ: Nàng có chịu buông tha thành kiến với ta hoặc thà chết không lấy người khác đây?Hắn giơ tay lên cằm, cũng không thèm nhìn Tần phu nhân: “Bản cung chỉ đang nói sự thật, về phần Tần phu nhân, bà có tin hay không tin thì tùy. Cáo từ!”Nói xong hắn cho người để vật phẩm hoàng đế ban lại, dẫn theo người nghênh ngang mà đi.Tần phu nhân cảm thấy cả người vô lực ngồi trên ghế, trong lòng thầm nói nàng sẽ không chủ quan phỏng đoán tâm của một nữ hài tử. Nhưng nếu thật sự đại tiểu thư thích người khác, thậm chí là thái tử?Nghe giọng điệu của Thái tử, chỉ sợ tám chín phần là thật, nếu không đường đường là thái tử lại can thiệp vào chuyện kết hôn của thần tử.Tự nhiên là có thể.Nàng nhất thời cảm thấy trầm trọng, nghĩ có nên cùng Tả phu nhân thương lượng đôi chút hay không. Dù sao, nữ nhi của Tả phu nhân sắp gả cho thái tử làm thái tử phi.