Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…
Chương 1217: Võ công thích hợp với nàng là gì? 04
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Diệp Tri Vân nói: “Cái tiểu nha đầu nha người, tưởng giống nhau sao. Huyền thiên kinh là trầm ổn, ngươi xem hiện tại Tĩnh nhi đứng lên vẫn là nhẹ nhàng phiêu dật, khiếm khuyết một phần đại khí, còn chưa phải tiến vào cảnh giới một cách chân chính. Chờ các ngươi thật sự tu luyện tới đỉnh, đối với ai đứng thứ nhất cũng không quan trọng bởi vì ở lĩnh vực của các ngươi thì các ngươi luôn là thứ nhất.”Lời nói đầy thiện ý! Tô Mạt cười cười, huých Diệp Tri Vân một chút: “Tốt, con học.”Diệp Tri Vân vui vẻ cười: “Đây mới là hảo nha đầu.”Hoàng Phủ Cẩn yên lặng đem lời định nói nuốt xuống, nghĩa phụ muốn dạy gì đó, không thể nói không học, muốn nói lại bị hắn tính kế. Diệp Trì Vân rạo rực nói với Hoàng Phủ Cẩn: Bộ công pháp kia, Tĩnh nhi hoàn toàn có thể giảng giải cho Mạt nhi. Dọc theo đường đi các ngươi cũng không có thật sự tán gẫu, ngươi mượn việc dạy công pháp bồi nàng đi.”Hắn vẻ mặt chờ mong nói: “Ta muốn nhìn một chút xem có hiệu quả gì.”Tô Mạt xấu hổ: “Diệp lão nhân, ý của người ta còn chưa có ai học bộ công pháp này sao?”Diệp Tri Vân nhướng mi: “Học thì có học nhưng người học được chút cao thâm thì đều đã chết rồi.”Tô Mạt đổ mồ hôi lạnh, lão nhân này a, là muốn hại chết nàng sao? Nếu nàng cùng Hoàng Phủ Cẩn không phải người hoàng gia mà là trên giang hồ chỉ sợ sớm đã bị hắn hại chết. Công pháp tốt như vậy khẳng định người người đều mơ ước.Diệp Tri Vân cười hắc hắc vỗ tay Tô Mạt: “Ngươi luyện tập cho tốt, luyện đến cực hạn là có thể khắc chế hắn.” Nói xong, hắn nhìn Tô Mạt chế nhạo: “Dù sao cho dù ngươi không có công phu cũng khắc chế Tĩnh nhi gắt gao.”Tô Mạt làm mặt quỷ: “Diệp lão nhân, thân thể người tốt lắm, đi làm điểm tâm đi.”Diệp lão nhân hừ một tiếng: “Tốt, người giúp ta làm bơ.”Sau đó lôi kéo Tô Mạt chạy đi, Hoàng Phủ Cẩn đành phải chạy theo sau.Muốn làm bơ thủ công cũng không đơn giản, nhưng may mà có tuyệt đại cao thủ này, chỉ cần Tô Mạt yêu cầu, Diệp lão nhân cơ bản có thể làm được, tay khuấy sữa cũng không khác máy trộn bê tông cho lắm.Tô Mạt chỉ huy Lưu Vân, Lưu Hỏa nướng nhiều bánh ngọt, đem cách làm bơ bánh ngọt dạy kĩ lưỡng chi huynh đệ họ Lưu. Vì họ có võ công lại phối hợp rất hoàn hảo nên học thực mau.
Diệp Tri Vân nói:
“Cái tiểu nha đầu nha người, tưởng giống nhau sao. Huyền thiên kinh là
trầm ổn, ngươi xem hiện tại Tĩnh nhi đứng lên vẫn là nhẹ nhàng phiêu
dật, khiếm khuyết một phần đại khí, còn chưa phải tiến vào cảnh giới một cách chân chính. Chờ các ngươi thật sự tu luyện tới đỉnh, đối với ai
đứng thứ nhất cũng không quan trọng bởi vì ở lĩnh vực của các ngươi thì
các ngươi luôn là thứ nhất.”
Lời nói đầy thiện ý! Tô Mạt cười cười, huých Diệp Tri Vân một chút: “Tốt, con học.”
Diệp Tri Vân vui vẻ cười: “Đây mới là hảo nha đầu.”
Hoàng Phủ Cẩn yên lặng đem lời định nói nuốt xuống, nghĩa phụ muốn dạy gì đó, không thể nói không học, muốn nói lại bị hắn tính kế. Diệp Trì Vân rạo
rực nói với Hoàng Phủ Cẩn: Bộ công pháp kia, Tĩnh nhi hoàn toàn có thể
giảng giải cho Mạt nhi. Dọc theo đường đi các ngươi cũng không có thật
sự tán gẫu, ngươi mượn việc dạy công pháp bồi nàng đi.”
Hắn vẻ mặt chờ mong nói: “Ta muốn nhìn một chút xem có hiệu quả gì.”
Tô Mạt xấu hổ: “Diệp lão nhân, ý của người ta còn chưa có ai học bộ công pháp này sao?”
Diệp Tri Vân nhướng mi: “Học thì có học nhưng người học được chút cao thâm thì đều đã chết rồi.”
Tô Mạt đổ mồ hôi lạnh, lão nhân này a, là muốn hại chết nàng sao? Nếu nàng cùng Hoàng Phủ Cẩn không phải người hoàng gia mà là trên giang hồ chỉ
sợ sớm đã bị hắn hại chết. Công pháp tốt như vậy khẳng định người người
đều mơ ước.
Diệp Tri Vân cười hắc hắc vỗ tay Tô Mạt: “Ngươi
luyện tập cho tốt, luyện đến cực hạn là có thể khắc chế hắn.” Nói xong,
hắn nhìn Tô Mạt chế nhạo: “Dù sao cho dù ngươi không có công phu cũng
khắc chế Tĩnh nhi gắt gao.”
Tô Mạt làm mặt quỷ: “Diệp lão nhân, thân thể người tốt lắm, đi làm điểm tâm đi.”
Diệp lão nhân hừ một tiếng: “Tốt, người giúp ta làm bơ.”
Sau đó lôi kéo Tô Mạt chạy đi, Hoàng Phủ Cẩn đành phải chạy theo sau.
Muốn làm bơ thủ công cũng không đơn giản, nhưng may mà có tuyệt đại cao thủ này, chỉ cần Tô Mạt yêu cầu, Diệp lão nhân cơ bản có thể làm được, tay
khuấy sữa cũng không khác máy trộn bê tông cho lắm.
Tô Mạt chỉ
huy Lưu Vân, Lưu Hỏa nướng nhiều bánh ngọt, đem cách làm bơ bánh ngọt
dạy kĩ lưỡng chi huynh đệ họ Lưu. Vì họ có võ công lại phối hợp rất hoàn hảo nên học thực mau.
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Diệp Tri Vân nói: “Cái tiểu nha đầu nha người, tưởng giống nhau sao. Huyền thiên kinh là trầm ổn, ngươi xem hiện tại Tĩnh nhi đứng lên vẫn là nhẹ nhàng phiêu dật, khiếm khuyết một phần đại khí, còn chưa phải tiến vào cảnh giới một cách chân chính. Chờ các ngươi thật sự tu luyện tới đỉnh, đối với ai đứng thứ nhất cũng không quan trọng bởi vì ở lĩnh vực của các ngươi thì các ngươi luôn là thứ nhất.”Lời nói đầy thiện ý! Tô Mạt cười cười, huých Diệp Tri Vân một chút: “Tốt, con học.”Diệp Tri Vân vui vẻ cười: “Đây mới là hảo nha đầu.”Hoàng Phủ Cẩn yên lặng đem lời định nói nuốt xuống, nghĩa phụ muốn dạy gì đó, không thể nói không học, muốn nói lại bị hắn tính kế. Diệp Trì Vân rạo rực nói với Hoàng Phủ Cẩn: Bộ công pháp kia, Tĩnh nhi hoàn toàn có thể giảng giải cho Mạt nhi. Dọc theo đường đi các ngươi cũng không có thật sự tán gẫu, ngươi mượn việc dạy công pháp bồi nàng đi.”Hắn vẻ mặt chờ mong nói: “Ta muốn nhìn một chút xem có hiệu quả gì.”Tô Mạt xấu hổ: “Diệp lão nhân, ý của người ta còn chưa có ai học bộ công pháp này sao?”Diệp Tri Vân nhướng mi: “Học thì có học nhưng người học được chút cao thâm thì đều đã chết rồi.”Tô Mạt đổ mồ hôi lạnh, lão nhân này a, là muốn hại chết nàng sao? Nếu nàng cùng Hoàng Phủ Cẩn không phải người hoàng gia mà là trên giang hồ chỉ sợ sớm đã bị hắn hại chết. Công pháp tốt như vậy khẳng định người người đều mơ ước.Diệp Tri Vân cười hắc hắc vỗ tay Tô Mạt: “Ngươi luyện tập cho tốt, luyện đến cực hạn là có thể khắc chế hắn.” Nói xong, hắn nhìn Tô Mạt chế nhạo: “Dù sao cho dù ngươi không có công phu cũng khắc chế Tĩnh nhi gắt gao.”Tô Mạt làm mặt quỷ: “Diệp lão nhân, thân thể người tốt lắm, đi làm điểm tâm đi.”Diệp lão nhân hừ một tiếng: “Tốt, người giúp ta làm bơ.”Sau đó lôi kéo Tô Mạt chạy đi, Hoàng Phủ Cẩn đành phải chạy theo sau.Muốn làm bơ thủ công cũng không đơn giản, nhưng may mà có tuyệt đại cao thủ này, chỉ cần Tô Mạt yêu cầu, Diệp lão nhân cơ bản có thể làm được, tay khuấy sữa cũng không khác máy trộn bê tông cho lắm.Tô Mạt chỉ huy Lưu Vân, Lưu Hỏa nướng nhiều bánh ngọt, đem cách làm bơ bánh ngọt dạy kĩ lưỡng chi huynh đệ họ Lưu. Vì họ có võ công lại phối hợp rất hoàn hảo nên học thực mau.