Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…
Chương 1276: Không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con 05
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Mấy người liền dẫn họ vào sâu trong núi gặp Hải Nhất Đao.Đi suốt một đường, Tô Mạt mới thấy rõ núi Dã Kê quả nhiên y hệt lời đồn, địa thế hiểm trở, không thể không thận trọng.Nhiều đỉnh núi tách biệt nhau, đỉnh núi nào cũng cao chọc trời, bốn bên là vực thẳm. Từ bên đỉnh bên này muốn đi qua bên kia chỉ có cách đi bằng dây thừng, sợi dây to đùng, có chỗ đi được bằng ván gỗ, nhưng khi đi lên đó, nó cứ lắc lư không ngừng, làm cho người ta run sợ không thôi.Tô Mạt tự nhiên không khách khí , chỉ từ từ nhắm hai mắt, run run không dám đi, gắt gao kéo ống tay áo Trịnh Vinh.Vài người phía trước cười nói:“Trịnh Vinh, để bọn ta cõng muội ngươi qua cho.”Trịnh Vinh nghiêm mặt:“Không dám phiền các vị.”Hắn ngồi xổm xuống, cõng Tô Mạt đi.Đi rất lâu, Tô Mạt trực giác như thế, khẳng định là bọn hắn cố ý , không chịu cho bọn họ biết đường nào ngắn nhất đi lên núi.Nói vậy, những lần Trịnh Vinh lên đây,cũng chỉ là theo sự chỉ dẫn của bọn họ.Cho tới trưa, vượt không biết bao nhiêu ngọn núi, họ mới tới trước một trại lớn.Trịnh Vinh cõng Tô Mạt vào trại, sau đó đi tiếp qua một đại đường lớn. Một đại hán cao lớn thô kệch cười ha ha từ bên trong đi ra:“Trịnh Thiên tổng, huynh đệ tốt, vất vả cho huynh!”Trịnh Vinh buông Tô Mạt xuống, ôm Hải Nhất Đao, làm toàn bộ các động tác gặp mặt một lượt, sau đó ôm quyền nói:“Đại đương gia dũng mãnh phi thường, tiểu đệ thật sự bội phục. Nay có tin tức quan trọng mới dám mạo muội làm phiền.”Hải Nhất Đao gật gật đầu, cầm tay hắn, liếc nhìn Tô Mạt, loan hạ thắt lưng cùng nàng đối diện, cười nói:“Đây chắc là muội muội của Thiên tổng vị đi. Thật sự là một đại mỹ nhân!”Tô Mạt sợ tới mức vội trốn ra sau lưng Trịnh Vinh, nắm chặt góc áo hắn.Hải Nhất Đao cười ha hả, làm chấn động lỗ tai người khác “Huynh đệ, lâu ngày gặp mặt, chúng ta đến đại đường uống rượu đi.”Nói xong vung tay sai người giết trâu bò chuẩn bị đãi tiệc.Trịnh Vinh vội nói:“Đại đương gia, không cần phiền toái, huynh đệ cũng chỉ có một ngày, không có nhiều thời giờ đâu.”Hải Nhất Đao khoát tay: “Gấp cái gì, không phải Tề vương cho ngươi hai ngày rảnh rỗi để đưa muội muội đi thăm người thân, thuận tiện điều tra tình hình hay sao?”Trịnh Vinh cả kinh, lập tức cười nói:“Đại đương gia, tiểu đệ thật sự là bội phục sát đất .”Rốt cuộc trong phủ nha có bao nhiêu tay mắt của Hải Nhất Đao?
Mấy người liền dẫn họ vào sâu trong núi gặp Hải Nhất Đao.
Đi suốt một đường, Tô Mạt mới thấy rõ núi Dã Kê quả nhiên y hệt lời đồn, địa thế hiểm trở, không thể không thận trọng.
Nhiều đỉnh núi tách biệt nhau, đỉnh núi nào cũng cao chọc trời, bốn bên là
vực thẳm. Từ bên đỉnh bên này muốn đi qua bên kia chỉ có cách đi bằng
dây thừng, sợi dây to đùng, có chỗ đi được bằng ván gỗ, nhưng khi đi lên đó, nó cứ lắc lư không ngừng, làm cho người ta run sợ không thôi.
Tô Mạt tự nhiên không khách khí , chỉ từ từ nhắm hai mắt, run run không dám đi, gắt gao kéo ống tay áo Trịnh Vinh.
Vài người phía trước cười nói:“Trịnh Vinh, để bọn ta cõng muội ngươi qua cho.”
Trịnh Vinh nghiêm mặt:“Không dám phiền các vị.”
Hắn ngồi xổm xuống, cõng Tô Mạt đi.
Đi rất lâu, Tô Mạt trực giác như thế, khẳng định là bọn hắn cố ý , không chịu cho bọn họ biết đường nào ngắn nhất đi lên núi.
Nói vậy, những lần Trịnh Vinh lên đây,cũng chỉ là theo sự chỉ dẫn của bọn họ.
Cho tới trưa, vượt không biết bao nhiêu ngọn núi, họ mới tới trước một trại lớn.
Trịnh Vinh cõng Tô Mạt vào trại, sau đó đi tiếp qua một đại đường lớn. Một
đại hán cao lớn thô kệch cười ha ha từ bên trong đi ra:“Trịnh Thiên
tổng, huynh đệ tốt, vất vả cho huynh!”
Trịnh Vinh buông Tô Mạt
xuống, ôm Hải Nhất Đao, làm toàn bộ các động tác gặp mặt một lượt, sau
đó ôm quyền nói:“Đại đương gia dũng mãnh phi thường, tiểu đệ thật sự bội phục. Nay có tin tức quan trọng mới dám mạo muội làm phiền.”
Hải Nhất Đao gật gật đầu, cầm tay hắn, liếc nhìn Tô Mạt, loan hạ thắt lưng
cùng nàng đối diện, cười nói:“Đây chắc là muội muội của Thiên tổng vị
đi. Thật sự là một đại mỹ nhân!”
Tô Mạt sợ tới mức vội trốn ra sau lưng Trịnh Vinh, nắm chặt góc áo hắn.
Hải Nhất Đao cười ha hả, làm chấn động lỗ tai người khác “Huynh đệ, lâu ngày gặp mặt, chúng ta đến đại đường uống rượu đi.”
Nói xong vung tay sai người giết trâu bò chuẩn bị đãi tiệc.
Trịnh Vinh vội nói:“Đại đương gia, không cần phiền toái, huynh đệ cũng chỉ có một ngày, không có nhiều thời giờ đâu.”
Hải Nhất Đao khoát tay: “Gấp cái gì, không phải Tề vương cho ngươi hai ngày rảnh rỗi để đưa muội muội đi thăm người thân, thuận tiện điều tra tình
hình hay sao?”
Trịnh Vinh cả kinh, lập tức cười nói:“Đại đương gia, tiểu đệ thật sự là bội phục sát đất .”
Rốt cuộc trong phủ nha có bao nhiêu tay mắt của Hải Nhất Đao?
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Mấy người liền dẫn họ vào sâu trong núi gặp Hải Nhất Đao.Đi suốt một đường, Tô Mạt mới thấy rõ núi Dã Kê quả nhiên y hệt lời đồn, địa thế hiểm trở, không thể không thận trọng.Nhiều đỉnh núi tách biệt nhau, đỉnh núi nào cũng cao chọc trời, bốn bên là vực thẳm. Từ bên đỉnh bên này muốn đi qua bên kia chỉ có cách đi bằng dây thừng, sợi dây to đùng, có chỗ đi được bằng ván gỗ, nhưng khi đi lên đó, nó cứ lắc lư không ngừng, làm cho người ta run sợ không thôi.Tô Mạt tự nhiên không khách khí , chỉ từ từ nhắm hai mắt, run run không dám đi, gắt gao kéo ống tay áo Trịnh Vinh.Vài người phía trước cười nói:“Trịnh Vinh, để bọn ta cõng muội ngươi qua cho.”Trịnh Vinh nghiêm mặt:“Không dám phiền các vị.”Hắn ngồi xổm xuống, cõng Tô Mạt đi.Đi rất lâu, Tô Mạt trực giác như thế, khẳng định là bọn hắn cố ý , không chịu cho bọn họ biết đường nào ngắn nhất đi lên núi.Nói vậy, những lần Trịnh Vinh lên đây,cũng chỉ là theo sự chỉ dẫn của bọn họ.Cho tới trưa, vượt không biết bao nhiêu ngọn núi, họ mới tới trước một trại lớn.Trịnh Vinh cõng Tô Mạt vào trại, sau đó đi tiếp qua một đại đường lớn. Một đại hán cao lớn thô kệch cười ha ha từ bên trong đi ra:“Trịnh Thiên tổng, huynh đệ tốt, vất vả cho huynh!”Trịnh Vinh buông Tô Mạt xuống, ôm Hải Nhất Đao, làm toàn bộ các động tác gặp mặt một lượt, sau đó ôm quyền nói:“Đại đương gia dũng mãnh phi thường, tiểu đệ thật sự bội phục. Nay có tin tức quan trọng mới dám mạo muội làm phiền.”Hải Nhất Đao gật gật đầu, cầm tay hắn, liếc nhìn Tô Mạt, loan hạ thắt lưng cùng nàng đối diện, cười nói:“Đây chắc là muội muội của Thiên tổng vị đi. Thật sự là một đại mỹ nhân!”Tô Mạt sợ tới mức vội trốn ra sau lưng Trịnh Vinh, nắm chặt góc áo hắn.Hải Nhất Đao cười ha hả, làm chấn động lỗ tai người khác “Huynh đệ, lâu ngày gặp mặt, chúng ta đến đại đường uống rượu đi.”Nói xong vung tay sai người giết trâu bò chuẩn bị đãi tiệc.Trịnh Vinh vội nói:“Đại đương gia, không cần phiền toái, huynh đệ cũng chỉ có một ngày, không có nhiều thời giờ đâu.”Hải Nhất Đao khoát tay: “Gấp cái gì, không phải Tề vương cho ngươi hai ngày rảnh rỗi để đưa muội muội đi thăm người thân, thuận tiện điều tra tình hình hay sao?”Trịnh Vinh cả kinh, lập tức cười nói:“Đại đương gia, tiểu đệ thật sự là bội phục sát đất .”Rốt cuộc trong phủ nha có bao nhiêu tay mắt của Hải Nhất Đao?