Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 1318

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Thái tử tự nhiên nhớ rõ đêm đó, tại Hải Đường viên,sau khi Tô nhu cùng Tô Mạt rời đi, hắn trở về chỗ của mình, chỉ cảm thấy khó chịu bực tức, liền nhịn không được uống rượu, càng uống về sau, hắn ngửi được hương thơm đặc biệt của Nhu nhi, dục vọng đang bị đè nén lập tức nhen lên rồi.Hắn mở to đôi mắt mông lung, nhìn nàng thướt tha đi tới, cười ngượng ngùng với hắn, hắn liền kiềm không được, kéo nàng vào trong lòng.Ở trong mộng nàng nhiệt tình như vậy ,quyến rũ như thế, hắn rất sợ nàng sẽ đột nhiên biến mất, cho nên quấn quýt si mê nàng muốn một lần lại một lần, cũng không chịu bỏ qua.Ai biết ngày thứ hai tỉnh lại đầu đau như muốn nứt ra, nhìn thấy trên người Tô Văn Nhi đầy dấu vết xanh tím.Y phục nàng bị xé nát, thấp thỏm lo âu cuộn mình trong mền gấm, giống như một con dê con đáng thương.Hắn lập tức ý thức được chính mình coi nàng như Tô Nhu. . . . . .Lúc ấy hắn cực kì xấu hổ, nghĩ muốn giải thích, không biết phải mở miệng như thế nào, bởi vì hắn không có khả năng cưới nàng làm Thái Tử Phi, nếu Nhu nhi làm Thái Tử Phi, vậy thì không có khả năng để cho nàng làm Lương đệ, cho nên hắn chỉ có thể nói thật có lỗi với nàng, còn nói sẽ nghĩ cách giúp nàng tìm một hôn nhân tốt .Ai biết nàng chỉ là cười khổ, lắc đầu, một chút cũng không vướng mắc, ngược lại lại chủ động trở về Tô gia, làm cho hắn cực kỳ bất ngờ.Nói ra, ánh mắt nàng cùng Nhu nhi có phần giống, các nàng là tỷ muội ánh mắt đều rất đẹp, Nhu nhi mỹ lệ lại thiên lãnh, văn nhi kiều trung mang khiếp, Tô Hinh nhi xinh đẹp sắc bén, còn Tô Mạt lại là mỹ nhân hoạt bát nhất.Nước mắt nàng cuồn cuộn, thấm ướt quần áo của hắn, "Ta không nghĩ sẽ làm cho điện hạ khó xử, hiện giờ tổ mẫu cùng phụ thân muốn đánh chết ta, nếu là ta ở chỗ này của điện hạ, sẽ làm cho bọn hắn ghi hận điện hạ, mà còn có thể sẽ tìm bệ hạ cáo trạng."Thái tử nói: "Ngươi không cần lo lắng, chuyện này ta đã có biện pháp."Tô Văn nhi cầu cứu hắn, hắn tìm Tống Minh Dương thương lượng, Tống Minh Dương cũng cho hắn ý kiến hay.Tô Văn nhi không phải Tô Nhu, không phải dòng chính nữ, làm Lương đệ là không thành vấn đề.Cho nên hoàng đế sẽ không phản đối , mà Tả tiểu thư có tri thức hiểu lễ nghĩa, từ đầu đến cuối cũng không nghĩ tới thái tử không có nữ nhân, tự nhiên cũng sẽ không phản đối.Như thế duy nhất sẽ đối phó chính là Tô gia.Lấy thứ nữ Tô Gia làm Lương đệ cũng không có vấn đề, dù nàng có thai trước cũng không sao.Thái tử có con nối dòng không phải chuyện bê bối gì, ngược lại là chuyện tốt, hắn đã không còn nhỏ , lúc mới có ngự nữ cũng có thể để cho các nàng thụ thai, chỉ là lúc ấy hắn không có hứng thú mà thôi.

Thái tử tự nhiên
nhớ rõ đêm đó, tại Hải Đường viên,sau khi Tô nhu cùng Tô Mạt rời đi, hắn trở về chỗ của mình, chỉ cảm thấy khó chịu bực tức, liền nhịn không
được uống rượu, càng uống về sau, hắn ngửi được hương thơm đặc biệt của
Nhu nhi, dục vọng đang bị đè nén lập tức nhen lên rồi.

Hắn mở to
đôi mắt mông lung, nhìn nàng thướt tha đi tới, cười ngượng ngùng với
hắn, hắn liền kiềm không được, kéo nàng vào trong lòng.

Ở trong
mộng nàng nhiệt tình như vậy ,quyến rũ như thế, hắn rất sợ nàng sẽ đột
nhiên biến mất, cho nên quấn quýt si mê nàng muốn một lần lại một lần, cũng không chịu bỏ qua.

Ai biết ngày thứ hai tỉnh lại đầu đau như muốn nứt ra, nhìn thấy trên người Tô Văn Nhi đầy dấu vết xanh tím.

Y phục nàng bị xé nát, thấp thỏm lo âu cuộn mình trong mền gấm, giống như một con dê con đáng thương.

Hắn lập tức ý thức được chính mình coi nàng như Tô Nhu. . . . . .

Lúc ấy hắn cực kì xấu hổ, nghĩ muốn giải thích, không biết phải mở miệng
như thế nào, bởi vì hắn không có khả năng cưới nàng làm Thái Tử Phi, nếu Nhu nhi làm Thái Tử Phi, vậy thì không có khả năng để cho nàng làm
Lương đệ, cho nên hắn chỉ có thể nói thật có lỗi với nàng, còn nói sẽ
nghĩ cách giúp nàng tìm một hôn nhân tốt .

Ai biết nàng chỉ là
cười khổ, lắc đầu, một chút cũng không vướng mắc, ngược lại lại chủ
động trở về Tô gia, làm cho hắn cực kỳ bất ngờ.

Nói ra, ánh mắt
nàng cùng Nhu nhi có phần giống, các nàng là tỷ muội ánh mắt đều rất
đẹp, Nhu nhi mỹ lệ lại thiên lãnh, văn nhi kiều trung mang khiếp, Tô
Hinh nhi xinh đẹp sắc bén, còn Tô Mạt lại là mỹ nhân hoạt bát nhất.

Nước mắt nàng cuồn cuộn, thấm ướt quần áo của hắn, "Ta không nghĩ sẽ làm cho điện hạ khó xử, hiện giờ tổ mẫu cùng phụ thân muốn đánh chết ta, nếu là ta ở chỗ này của điện hạ, sẽ làm cho bọn hắn ghi hận điện hạ, mà còn có thể sẽ tìm bệ hạ cáo trạng."

Thái tử nói: "Ngươi không cần lo lắng, chuyện này ta đã có biện pháp."

Tô Văn nhi cầu cứu hắn, hắn tìm Tống Minh Dương thương lượng, Tống Minh Dương cũng cho hắn ý kiến hay.

Tô Văn nhi không phải Tô Nhu, không phải dòng chính nữ, làm Lương đệ là không thành vấn đề.

Cho nên hoàng đế sẽ không phản đối , mà Tả tiểu thư có tri thức hiểu lễ
nghĩa, từ đầu đến cuối cũng không nghĩ tới thái tử không có nữ nhân, tự
nhiên cũng sẽ không phản đối.

Như thế duy nhất sẽ đối phó chính là Tô gia.

Lấy thứ nữ Tô Gia làm Lương đệ cũng không có vấn đề, dù nàng có thai trước cũng không sao.

Thái tử có con nối dòng không phải chuyện bê bối gì, ngược lại là chuyện
tốt, hắn đã không còn nhỏ , lúc mới có ngự nữ cũng có thể để cho các
nàng thụ thai, chỉ là lúc ấy hắn không có hứng thú mà thôi.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Thái tử tự nhiên nhớ rõ đêm đó, tại Hải Đường viên,sau khi Tô nhu cùng Tô Mạt rời đi, hắn trở về chỗ của mình, chỉ cảm thấy khó chịu bực tức, liền nhịn không được uống rượu, càng uống về sau, hắn ngửi được hương thơm đặc biệt của Nhu nhi, dục vọng đang bị đè nén lập tức nhen lên rồi.Hắn mở to đôi mắt mông lung, nhìn nàng thướt tha đi tới, cười ngượng ngùng với hắn, hắn liền kiềm không được, kéo nàng vào trong lòng.Ở trong mộng nàng nhiệt tình như vậy ,quyến rũ như thế, hắn rất sợ nàng sẽ đột nhiên biến mất, cho nên quấn quýt si mê nàng muốn một lần lại một lần, cũng không chịu bỏ qua.Ai biết ngày thứ hai tỉnh lại đầu đau như muốn nứt ra, nhìn thấy trên người Tô Văn Nhi đầy dấu vết xanh tím.Y phục nàng bị xé nát, thấp thỏm lo âu cuộn mình trong mền gấm, giống như một con dê con đáng thương.Hắn lập tức ý thức được chính mình coi nàng như Tô Nhu. . . . . .Lúc ấy hắn cực kì xấu hổ, nghĩ muốn giải thích, không biết phải mở miệng như thế nào, bởi vì hắn không có khả năng cưới nàng làm Thái Tử Phi, nếu Nhu nhi làm Thái Tử Phi, vậy thì không có khả năng để cho nàng làm Lương đệ, cho nên hắn chỉ có thể nói thật có lỗi với nàng, còn nói sẽ nghĩ cách giúp nàng tìm một hôn nhân tốt .Ai biết nàng chỉ là cười khổ, lắc đầu, một chút cũng không vướng mắc, ngược lại lại chủ động trở về Tô gia, làm cho hắn cực kỳ bất ngờ.Nói ra, ánh mắt nàng cùng Nhu nhi có phần giống, các nàng là tỷ muội ánh mắt đều rất đẹp, Nhu nhi mỹ lệ lại thiên lãnh, văn nhi kiều trung mang khiếp, Tô Hinh nhi xinh đẹp sắc bén, còn Tô Mạt lại là mỹ nhân hoạt bát nhất.Nước mắt nàng cuồn cuộn, thấm ướt quần áo của hắn, "Ta không nghĩ sẽ làm cho điện hạ khó xử, hiện giờ tổ mẫu cùng phụ thân muốn đánh chết ta, nếu là ta ở chỗ này của điện hạ, sẽ làm cho bọn hắn ghi hận điện hạ, mà còn có thể sẽ tìm bệ hạ cáo trạng."Thái tử nói: "Ngươi không cần lo lắng, chuyện này ta đã có biện pháp."Tô Văn nhi cầu cứu hắn, hắn tìm Tống Minh Dương thương lượng, Tống Minh Dương cũng cho hắn ý kiến hay.Tô Văn nhi không phải Tô Nhu, không phải dòng chính nữ, làm Lương đệ là không thành vấn đề.Cho nên hoàng đế sẽ không phản đối , mà Tả tiểu thư có tri thức hiểu lễ nghĩa, từ đầu đến cuối cũng không nghĩ tới thái tử không có nữ nhân, tự nhiên cũng sẽ không phản đối.Như thế duy nhất sẽ đối phó chính là Tô gia.Lấy thứ nữ Tô Gia làm Lương đệ cũng không có vấn đề, dù nàng có thai trước cũng không sao.Thái tử có con nối dòng không phải chuyện bê bối gì, ngược lại là chuyện tốt, hắn đã không còn nhỏ , lúc mới có ngự nữ cũng có thể để cho các nàng thụ thai, chỉ là lúc ấy hắn không có hứng thú mà thôi.

Chương 1318