Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 1442: Lấy dáng vẻ huynh trưởng

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Thiên hạ này, bọn họ ai muốn lấy thì lấy, chẳng qua đừng tới phiền nàng là được.Bởi vì Tô Mạt phát động đánh trả đối với thái tử, làm cho thế lực thái tử liên tục thất bại, mà Hoàng Phủ Cẩn vẫn như thường lệ không biết chuyện gì xảy ra, vốn còn sứt đầu mẻ trán, tình thế đột nhiên xoay chuyển, thái tử ngược lại mới có việc hệ trọng.Bọn họ lập tức sửa chữa lần nữa, một bên âm thầm truyền tin cho Hoàng Phủ Giác, làm cho hắn nhanh tróng hồi kinh, không dự thánh giá, để ngừa có biến.Mà thái tử một mặt đối phó ngũ hoàng tử, một mặt còn muốn lôi kéo phái trung gian, lại thuận tiện tiến công đánh đám người Tô Mạt.Nếu không phải có đám người Tống Minh Dương chống đỡ vì thái tử, lấy tính cách bảo thủ của hắn, đã sớm bị thế lực tam phương làm cho chia rẽ.Trong tháng tư, đám người Từ Thiểu Khôn ở Thành Tây sớm khai trương làng du lịch, cho nên trước mắt bọn họ đuổi theo Tống Dung Hoa.Có chủ ý của Tô Mạt, đám người Từ Thiểu Khôn mở màn hoàn toàn mới, vô cùng vang động, gần như hấp dẫn tầm mắt mọi người.Ngày đầu khai trương liền chật ních tân khách, ngày vào kiếm tiền, bận rộn kinh khủng.Đám người Từ Thiểu Khôn, vốn không phải người có địa vị, nay có tiền, thì càng dốc lòng gia tăng việc buôn bán đếm bạc ở làng du lịch.Vài ngày náo nhiệt, đám người Tô Mạt cuối cùng cũng không xuống dưới, ở trong viện nhị ca phơi nắng nhìn thược dược.Hôm nay Tần Nguyên Quân thỉnh thoảng tỉnh dậy, Hồ tiên sinh cùng Tô Mạt sợ hắn sẽ phát bệnh nặng hơn, mỗi lần để cho hắn tỉnh một canh giờ lại tiếp tục cho hắn ngủ, như vậy thân thể hắn sẽ không bị thương tổn, có thể khống chế bệnh tình.Mặc dù hắn vẫn không nhớ người nào, nhưng mỗi lần tỉnh lại sẽ nhận biết mấy, ngược lại lẫn vào cùng mọi người, tính khí vẫn sáng sủa nhiệt tình như vậy.♥An Bình công chúa nhàn hạ nói chuyện phiếm cùng mọi người, nàng lẫn vào đám người Đại tiểu thư rất tốt, có sự hòa thuận, nhất là hiện giờ Tô Trì không có ở đây .Mọi người đang cười nói Tô Trì vội vàng từ bên ngoài đi vào, đối tiểu nha đầu trước mặt đang hành lễ đá văng ra, phân phó Tô Mạt cùng Tô Việt nói: “ Hai ngươi đi theo ta.”Mọi người sửng sốt, nhưng Tô Trì là đại thiếu gia, phụ thân không ở nhà, huynh trưởng là cha, là gia trưởng trong nhà.An Bình công chúa nhìn thấy hắn, theo bản năng sẽ đi nghênh đón lập tức, nhưng hắn lại không thèm nhìn tới nàng, nàng cắn môi đành phải ngồi trở về.Tô Việt cùng Tô Mạt đi qua, đến tiểu viện bên cạnh.Tô Trì đứng ở trong góc nhỏ,thấy bọn hắn đi đến, mới hừ một tiếng, đối Tô Mạt nói: “Ngươi càng ngày càng kỳ cục. Ngươi cũng dám trực tiếp giúp đỡ Hoàng Phủ Quyết đối phó thái tử, lá gan cũng lớn quá.”

Thiên hạ này, bọn họ ai muốn lấy thì lấy, chẳng qua đừng tới phiền nàng là được.

Bởi vì Tô Mạt phát động đánh trả đối với thái tử, làm cho thế lực thái tử
liên tục thất bại, mà Hoàng Phủ Cẩn vẫn như thường lệ không biết chuyện
gì xảy ra, vốn còn sứt đầu mẻ trán, tình thế đột nhiên xoay chuyển, thái tử ngược lại mới có việc hệ trọng.

Bọn họ lập tức sửa chữa lần
nữa, một bên âm thầm truyền tin cho Hoàng Phủ Giác, làm cho hắn nhanh
tróng hồi kinh, không dự thánh giá, để ngừa có biến.

Mà thái tử
một mặt đối phó ngũ hoàng tử, một mặt còn muốn lôi kéo phái trung gian,
lại thuận tiện tiến công đánh đám người Tô Mạt.

Nếu không phải có đám người Tống Minh Dương chống đỡ vì thái tử, lấy tính cách bảo thủ
của hắn, đã sớm bị thế lực tam phương làm cho chia rẽ.

Trong
tháng tư, đám người Từ Thiểu Khôn ở Thành Tây sớm khai trương làng du
lịch, cho nên trước mắt bọn họ đuổi theo Tống Dung Hoa.

Có chủ ý của Tô Mạt, đám người Từ Thiểu Khôn mở màn hoàn toàn mới, vô cùng vang động, gần như hấp dẫn tầm mắt mọi người.

Ngày đầu khai trương liền chật ních tân khách, ngày vào kiếm tiền, bận rộn kinh khủng.

Đám người Từ Thiểu Khôn, vốn không phải người có địa vị, nay có tiền, thì
càng dốc lòng gia tăng việc buôn bán đếm bạc ở làng du lịch.

Vài ngày náo nhiệt, đám người Tô Mạt cuối cùng cũng không xuống dưới, ở trong viện nhị ca phơi nắng nhìn thược dược.

Hôm nay Tần Nguyên Quân thỉnh thoảng tỉnh dậy, Hồ tiên sinh cùng Tô Mạt sợ
hắn sẽ phát bệnh nặng hơn, mỗi lần để cho hắn tỉnh một canh giờ lại tiếp tục cho hắn ngủ, như vậy thân thể hắn sẽ không bị thương tổn, có thể
khống chế bệnh tình.

Mặc dù hắn vẫn không nhớ người nào, nhưng
mỗi lần tỉnh lại sẽ nhận biết mấy, ngược lại lẫn vào cùng mọi người,
tính khí vẫn sáng sủa nhiệt tình như vậy.♥

An Bình công
chúa nhàn hạ nói chuyện phiếm cùng mọi người, nàng lẫn vào đám người Đại tiểu thư rất tốt, có sự hòa thuận, nhất là hiện giờ Tô Trì không có ở
đây .

Mọi người đang cười nói Tô Trì vội vàng từ bên ngoài đi
vào, đối tiểu nha đầu trước mặt đang hành lễ đá văng ra, phân phó Tô Mạt cùng Tô Việt nói: “ Hai ngươi đi theo ta.”

Mọi người sửng sốt, nhưng Tô Trì là đại thiếu gia, phụ thân không ở nhà, huynh trưởng là cha, là gia trưởng trong nhà.

An Bình công chúa nhìn thấy hắn, theo bản năng sẽ đi nghênh đón lập tức,
nhưng hắn lại không thèm nhìn tới nàng, nàng cắn môi đành phải ngồi trở
về.

Tô Việt cùng Tô Mạt đi qua, đến tiểu viện bên cạnh.

Tô Trì đứng ở trong góc nhỏ,thấy bọn hắn đi đến, mới hừ một tiếng, đối Tô
Mạt nói: “Ngươi càng ngày càng kỳ cục. Ngươi cũng dám trực tiếp giúp đỡ
Hoàng Phủ Quyết đối phó thái tử, lá gan cũng lớn quá.”

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Thiên hạ này, bọn họ ai muốn lấy thì lấy, chẳng qua đừng tới phiền nàng là được.Bởi vì Tô Mạt phát động đánh trả đối với thái tử, làm cho thế lực thái tử liên tục thất bại, mà Hoàng Phủ Cẩn vẫn như thường lệ không biết chuyện gì xảy ra, vốn còn sứt đầu mẻ trán, tình thế đột nhiên xoay chuyển, thái tử ngược lại mới có việc hệ trọng.Bọn họ lập tức sửa chữa lần nữa, một bên âm thầm truyền tin cho Hoàng Phủ Giác, làm cho hắn nhanh tróng hồi kinh, không dự thánh giá, để ngừa có biến.Mà thái tử một mặt đối phó ngũ hoàng tử, một mặt còn muốn lôi kéo phái trung gian, lại thuận tiện tiến công đánh đám người Tô Mạt.Nếu không phải có đám người Tống Minh Dương chống đỡ vì thái tử, lấy tính cách bảo thủ của hắn, đã sớm bị thế lực tam phương làm cho chia rẽ.Trong tháng tư, đám người Từ Thiểu Khôn ở Thành Tây sớm khai trương làng du lịch, cho nên trước mắt bọn họ đuổi theo Tống Dung Hoa.Có chủ ý của Tô Mạt, đám người Từ Thiểu Khôn mở màn hoàn toàn mới, vô cùng vang động, gần như hấp dẫn tầm mắt mọi người.Ngày đầu khai trương liền chật ních tân khách, ngày vào kiếm tiền, bận rộn kinh khủng.Đám người Từ Thiểu Khôn, vốn không phải người có địa vị, nay có tiền, thì càng dốc lòng gia tăng việc buôn bán đếm bạc ở làng du lịch.Vài ngày náo nhiệt, đám người Tô Mạt cuối cùng cũng không xuống dưới, ở trong viện nhị ca phơi nắng nhìn thược dược.Hôm nay Tần Nguyên Quân thỉnh thoảng tỉnh dậy, Hồ tiên sinh cùng Tô Mạt sợ hắn sẽ phát bệnh nặng hơn, mỗi lần để cho hắn tỉnh một canh giờ lại tiếp tục cho hắn ngủ, như vậy thân thể hắn sẽ không bị thương tổn, có thể khống chế bệnh tình.Mặc dù hắn vẫn không nhớ người nào, nhưng mỗi lần tỉnh lại sẽ nhận biết mấy, ngược lại lẫn vào cùng mọi người, tính khí vẫn sáng sủa nhiệt tình như vậy.♥An Bình công chúa nhàn hạ nói chuyện phiếm cùng mọi người, nàng lẫn vào đám người Đại tiểu thư rất tốt, có sự hòa thuận, nhất là hiện giờ Tô Trì không có ở đây .Mọi người đang cười nói Tô Trì vội vàng từ bên ngoài đi vào, đối tiểu nha đầu trước mặt đang hành lễ đá văng ra, phân phó Tô Mạt cùng Tô Việt nói: “ Hai ngươi đi theo ta.”Mọi người sửng sốt, nhưng Tô Trì là đại thiếu gia, phụ thân không ở nhà, huynh trưởng là cha, là gia trưởng trong nhà.An Bình công chúa nhìn thấy hắn, theo bản năng sẽ đi nghênh đón lập tức, nhưng hắn lại không thèm nhìn tới nàng, nàng cắn môi đành phải ngồi trở về.Tô Việt cùng Tô Mạt đi qua, đến tiểu viện bên cạnh.Tô Trì đứng ở trong góc nhỏ,thấy bọn hắn đi đến, mới hừ một tiếng, đối Tô Mạt nói: “Ngươi càng ngày càng kỳ cục. Ngươi cũng dám trực tiếp giúp đỡ Hoàng Phủ Quyết đối phó thái tử, lá gan cũng lớn quá.”

Chương 1442: Lấy dáng vẻ huynh trưởng