Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 1508

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… “Mạt Nhi, may nhờ có vạn hoa đồng của con.” Lão phu nhân từ trong áo ngủ bằng gấm lấy vạn hoa đồng ra, phía trên được khảm ngọc thạch, nhìn ra được là bà quý trọng nó đến mức nào.Nhờ có vạn hoa đồng, bà mới có thể liên lạc cùng nhi tử và cháu gái, khi bị hoàng đế giam lỏng, cũng nhờ có cái này, Mạt Nhi mới có thể đem kế hoạch của nàng tiết lộ từng chi tiết cho họ biết, để họ an tâm chờ, không nên gấp gáp, hơn nữa không bị rối loạn, tất cả đều nghe theo Tề vương điện hạ an bài là được.Cũng nhờ có vạn hoa đồng truyền tin tức, trong lòng bọn họ mới có thể hiểu rõ, không bị rối loạn, nếu không khi không rõ tình hình, rất dễ xảy ra đại loạn.Tô Mạt ngồi trên giường, ôm lấy cổ lão phu nhân, khẽ cười nói: “Tổ mẫu, vốn là con muốn xin Tề vương điện hạ đưa mọi người trở về Trữ Châu, xem ra hôm nay chưa cần vội như vậy. Hơn nữa Trữ Châu cũng chưa chắc đã ổn định.”Tất nhiên là nàng sẽ đi đến chỗ khác tốt hơn, nơi này không an toàn, hôm nay ngôi vị hoàng đế chưa ổn định, rất nhiều người đang nhìn chằm chằm, chưa thấy Hoàng Phủ Giác xuất hiện, rốt cuộc hắn nghĩ như thế nào, đang làm gì, không ai biết rõ, nàng không thể khinh thường được.Còn có Tín vương, hắn và Vu Hận Sinh cấu kết với nhau, ai biết sẽ có âm mưu gì?Ngược lại Hoàng Phủ Giới lại rất dễ nói chuyện, hắn là một đứa trẻ to xác không có ý xấu, không sợ phải trở thành địch nhân của nhau.Vì Tô Mạt trở về, dù đây là thời điểm nhạy cảm, nhưng lão phu nhân vẫn sai người bày tiệc, còn để Hỉ Thước ôm tiểu nhi tử của nàng ra ngoài, ngoài ra An Trữ công chúa cũng sinh con trai, mới được hai tháng, thường ngày hay ở chỗ lão phu nhân, vì sợ Tô Trì giận cá chém thớt, lôi vợ con ra chút giận.Tô Mạt tự mình mang theo Kim Kết và Thủy muội xuống bếp, ngày cả Lan Nhược và Lưu Hỏa không nhịn được mà cùng tham gia náo nhiệt, giống như lúc ở Sướng viên cùng đám người Tống Dung Hoa tỷ thí tài nghệ nấu ăn, cả nhà đều vui vẻ. Mùa đông giá rét, lấy băng rất dễ, làm thành các loại điểm tâm, cả nhà vây quanh bếp lửa, ai ai cũng khen Tô Mạt khéo tay.Diệp Tri Vân cũng biết nặng nhẹ, lần này tới Tô gia là vì sự đoàn tụ của gia đình, nên không nói đến chuyện chính sự không vui, ông cùng Tô Nhân Vũ, Tô Việt uống rượu, Hoàng Phủ Cẩn cũng uống vài chén sau đó đi tìm Mạt Nhi.Sau khi ăn xong Mạt Nhị nói chuyện một lúc cùng lão phu nhân, tỷ muội các nàng không biết lặng lẽ đến nơi nào nói chuyện.

“Mạt Nhi, may nhờ có vạn hoa đồng của con.” Lão phu nhân từ trong áo ngủ bằng gấm lấy vạn hoa đồng ra, phía trên được khảm ngọc thạch, nhìn ra được là bà quý trọng nó đến mức nào.

Nhờ có vạn hoa đồng, bà mới có thể liên lạc cùng nhi tử và cháu gái, khi bị hoàng đế giam lỏng, cũng nhờ có cái này, Mạt Nhi mới có thể đem kế hoạch của nàng tiết lộ từng chi tiết cho họ biết, để họ an tâm chờ, không nên gấp gáp, hơn nữa không bị rối loạn, tất cả đều nghe theo Tề vương điện hạ an bài là được.

Cũng nhờ có vạn hoa đồng truyền tin tức, trong lòng bọn họ mới có thể hiểu rõ, không bị rối loạn, nếu không khi không rõ tình hình, rất dễ xảy ra đại loạn.

Tô Mạt ngồi trên giường, ôm lấy cổ lão phu nhân, khẽ cười nói: “Tổ mẫu, vốn là con muốn xin Tề vương điện hạ đưa mọi người trở về Trữ Châu, xem ra hôm nay chưa cần vội như vậy. Hơn nữa Trữ Châu cũng chưa chắc đã ổn định.”

Tất nhiên là nàng sẽ đi đến chỗ khác tốt hơn, nơi này không an toàn, hôm nay ngôi vị hoàng đế chưa ổn định, rất nhiều người đang nhìn chằm chằm, chưa thấy Hoàng Phủ Giác xuất hiện, rốt cuộc hắn nghĩ như thế nào, đang làm gì, không ai biết rõ, nàng không thể khinh thường được.

Còn có Tín vương, hắn và Vu Hận Sinh cấu kết với nhau, ai biết sẽ có âm mưu gì?

Ngược lại Hoàng Phủ Giới lại rất dễ nói chuyện, hắn là một đứa trẻ to xác không có ý xấu, không sợ phải trở thành địch nhân của nhau.

Vì Tô Mạt trở về, dù đây là thời điểm nhạy cảm, nhưng lão phu nhân vẫn sai người bày tiệc, còn để Hỉ Thước ôm tiểu nhi tử của nàng ra ngoài, ngoài ra An Trữ công chúa cũng sinh con trai, mới được hai tháng, thường ngày hay ở chỗ lão phu nhân, vì sợ Tô Trì giận cá chém thớt, lôi vợ con ra chút giận.

Tô Mạt tự mình mang theo Kim Kết và Thủy muội xuống bếp, ngày cả Lan Nhược và Lưu Hỏa không nhịn được mà cùng tham gia náo nhiệt, giống như lúc ở Sướng viên cùng đám người Tống Dung Hoa tỷ thí tài nghệ nấu ăn, cả nhà đều vui vẻ. Mùa đông giá rét, lấy băng rất dễ, làm thành các loại điểm tâm, cả nhà vây quanh bếp lửa, ai ai cũng khen Tô Mạt khéo tay.

Diệp Tri Vân cũng biết nặng nhẹ, lần này tới Tô gia là vì sự đoàn tụ của gia đình, nên không nói đến chuyện chính sự không vui, ông cùng Tô Nhân Vũ, Tô Việt uống rượu, Hoàng Phủ Cẩn cũng uống vài chén sau đó đi tìm Mạt Nhi.

Sau khi ăn xong Mạt Nhị nói chuyện một lúc cùng lão phu nhân, tỷ muội các nàng không biết lặng lẽ đến nơi nào nói chuyện.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… “Mạt Nhi, may nhờ có vạn hoa đồng của con.” Lão phu nhân từ trong áo ngủ bằng gấm lấy vạn hoa đồng ra, phía trên được khảm ngọc thạch, nhìn ra được là bà quý trọng nó đến mức nào.Nhờ có vạn hoa đồng, bà mới có thể liên lạc cùng nhi tử và cháu gái, khi bị hoàng đế giam lỏng, cũng nhờ có cái này, Mạt Nhi mới có thể đem kế hoạch của nàng tiết lộ từng chi tiết cho họ biết, để họ an tâm chờ, không nên gấp gáp, hơn nữa không bị rối loạn, tất cả đều nghe theo Tề vương điện hạ an bài là được.Cũng nhờ có vạn hoa đồng truyền tin tức, trong lòng bọn họ mới có thể hiểu rõ, không bị rối loạn, nếu không khi không rõ tình hình, rất dễ xảy ra đại loạn.Tô Mạt ngồi trên giường, ôm lấy cổ lão phu nhân, khẽ cười nói: “Tổ mẫu, vốn là con muốn xin Tề vương điện hạ đưa mọi người trở về Trữ Châu, xem ra hôm nay chưa cần vội như vậy. Hơn nữa Trữ Châu cũng chưa chắc đã ổn định.”Tất nhiên là nàng sẽ đi đến chỗ khác tốt hơn, nơi này không an toàn, hôm nay ngôi vị hoàng đế chưa ổn định, rất nhiều người đang nhìn chằm chằm, chưa thấy Hoàng Phủ Giác xuất hiện, rốt cuộc hắn nghĩ như thế nào, đang làm gì, không ai biết rõ, nàng không thể khinh thường được.Còn có Tín vương, hắn và Vu Hận Sinh cấu kết với nhau, ai biết sẽ có âm mưu gì?Ngược lại Hoàng Phủ Giới lại rất dễ nói chuyện, hắn là một đứa trẻ to xác không có ý xấu, không sợ phải trở thành địch nhân của nhau.Vì Tô Mạt trở về, dù đây là thời điểm nhạy cảm, nhưng lão phu nhân vẫn sai người bày tiệc, còn để Hỉ Thước ôm tiểu nhi tử của nàng ra ngoài, ngoài ra An Trữ công chúa cũng sinh con trai, mới được hai tháng, thường ngày hay ở chỗ lão phu nhân, vì sợ Tô Trì giận cá chém thớt, lôi vợ con ra chút giận.Tô Mạt tự mình mang theo Kim Kết và Thủy muội xuống bếp, ngày cả Lan Nhược và Lưu Hỏa không nhịn được mà cùng tham gia náo nhiệt, giống như lúc ở Sướng viên cùng đám người Tống Dung Hoa tỷ thí tài nghệ nấu ăn, cả nhà đều vui vẻ. Mùa đông giá rét, lấy băng rất dễ, làm thành các loại điểm tâm, cả nhà vây quanh bếp lửa, ai ai cũng khen Tô Mạt khéo tay.Diệp Tri Vân cũng biết nặng nhẹ, lần này tới Tô gia là vì sự đoàn tụ của gia đình, nên không nói đến chuyện chính sự không vui, ông cùng Tô Nhân Vũ, Tô Việt uống rượu, Hoàng Phủ Cẩn cũng uống vài chén sau đó đi tìm Mạt Nhi.Sau khi ăn xong Mạt Nhị nói chuyện một lúc cùng lão phu nhân, tỷ muội các nàng không biết lặng lẽ đến nơi nào nói chuyện.

Chương 1508