Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 1574

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Tô Mạt cười cười: "Không có chuyện gì đâu."Nếu không có sự chuẩn bị trước nàng cũng không dám nói liều như vậy.Ở trong cung Hoàng Phủ Cẩn đang rất bận rộn, hắn cho người về báo rằng hắn vẫn ổn, để cho mọi người không cần lo lắng. Tô Mạt biết tin liền trở về nhà, chuẩn bị để hai ngày sau đến ngân hàng tư nhân kiểm tra một chút.Sau hai ngày, Tô Mạt cùng Tô Việt, Lan Nhược, Thủy Muội xuất môn. Do tính tình của Thủy Muội rất an tĩnh, vẫn luôn đi theo Hồ tiên sinh học y thuật, đã có một chút thành tựu, cũng được Hồ tiên sinh yêu mến.Tô Mạt đưa mấy phương thuốc bí mật cho nàng, để nàng dựa theo phương thuốc đó phối dược.Những dược liệu đó hầu hết là được A Lý mang từ Tây Vực về, có một chút dược liệu được mua ở gần đây, bởi vì vẫn còn thiếu nên Tô Mạt dẫn Thủy muội đi theo, tiện ngang hiệu thuốc liền mua.Trên đường có rất nhiều binh sĩ, từng tốp từng tốp, khiến dân chúng trở nên khẩn trương, mọi người đều rất vội vàng, ở ven đường có rất nhiều quán nhỏ nhưng lại rất vắng, nhà dân thì hầu hết đều đóng cửa, không ai dám nói lớn tiếng.Tô Mạt biết tình trạng như hiện nay là do mấy đạo thánh chỉ khám nhà và xử trảm, tuy hiện giờ là tháng tư, đúng ngày mùa, thông thường thì bây giờ sẽ không xử lý án kiện nhưng chuyện mưu phản không được xếp vào đó, cũng không cần đợi sau mùa thu hoạch mới xử trảm, có thể dựa vào quyết định của hoàng đế và kết quả của tam tư hội thẩm mà lập tức xử trảm.Lưu Tương bị trảm ngay lập tức, tru di tam tộc, khám nhà.Sau mùa thu hoạch Tả Minh Thụy cũng sẽ bị xử trảm, người nhà và nô bộc sẽ bị sung quân, gia sản sẽ nhập vào quốc khố.Nhạc Thiếu Sâm bị lưu đày ba nghìn dặm, tịch thu gia sản, người nhà và nô bộc cũng bị sung quân. Tô Mạt vốn nghĩ rằng hắn sẽ bị xử trảm ngay lập tức, ai biết hoàng đế lại làm ngược lại dự đoán của mọi người, phán hắn bị lưu đày. Tô Mạt biết hoàng đế đang xử lý những người mưu phản, không ai có thể cầu tình cho họ, nếu không muốn bị dính vào. May mà hoàng đế không biết Nhạc Thiếu Sâm là người của Diệp Tri Vân, chỉ cho rằng hắn muốn lấy lòng Tả Minh Thụy, nếu không chỉ sợ không đơn giản là lưu đày, khẳng định là sẽ tru di tam tộc.Ngoài ra vẫn còn một số đồng phạm, tùy tùng, hoặc là bị xử trảm hoặc là bị khám nhà.Cuối xuân khí trời còn đậm, mùi hoa thoang thoảng trong không khí, khiến con người ta muốn say.Nhưng không ai có tâm tình muốn thưởng thức trời xuân, sắc mặt mọi người đều rất nghiêm trọng, tận lực tránh đi những vấn đề nhạy cảm.Xe ngựa vừa đi vào nội thành, đang trên đường đi đến ra ngoài thành, đột nhiên ngừng lại, con ngựa bỗng chồm lên khiến xe bị xóc nảy mạnh.

Tô Mạt cười cười: "Không có chuyện gì đâu."

Nếu không có sự chuẩn bị trước nàng cũng không dám nói liều như vậy.

Ở trong cung Hoàng Phủ Cẩn đang rất bận rộn, hắn cho người về báo rằng hắn vẫn ổn, để cho mọi người không cần lo lắng. Tô Mạt biết tin liền trở về nhà, chuẩn bị để hai ngày sau đến ngân hàng tư nhân kiểm tra một chút.

Sau hai ngày, Tô Mạt cùng Tô Việt, Lan Nhược, Thủy Muội xuất môn. Do tính tình của Thủy Muội rất an tĩnh, vẫn luôn đi theo Hồ tiên sinh học y thuật, đã có một chút thành tựu, cũng được Hồ tiên sinh yêu mến.

Tô Mạt đưa mấy phương thuốc bí mật cho nàng, để nàng dựa theo phương thuốc đó phối dược.

Những dược liệu đó hầu hết là được A Lý mang từ Tây Vực về, có một chút dược liệu được mua ở gần đây, bởi vì vẫn còn thiếu nên Tô Mạt dẫn Thủy muội đi theo, tiện ngang hiệu thuốc liền mua.

Trên đường có rất nhiều binh sĩ, từng tốp từng tốp, khiến dân chúng trở nên khẩn trương, mọi người đều rất vội vàng, ở ven đường có rất nhiều quán nhỏ nhưng lại rất vắng, nhà dân thì hầu hết đều đóng cửa, không ai dám nói lớn tiếng.

Tô Mạt biết tình trạng như hiện nay là do mấy đạo thánh chỉ khám nhà và xử trảm, tuy hiện giờ là tháng tư, đúng ngày mùa, thông thường thì bây giờ sẽ không xử lý án kiện nhưng chuyện mưu phản không được xếp vào đó, cũng không cần đợi sau mùa thu hoạch mới xử trảm, có thể dựa vào quyết định của hoàng đế và kết quả của tam tư hội thẩm mà lập tức xử trảm.

Lưu Tương bị trảm ngay lập tức, tru di tam tộc, khám nhà.

Sau mùa thu hoạch Tả Minh Thụy cũng sẽ bị xử trảm, người nhà và nô bộc sẽ bị sung quân, gia sản sẽ nhập vào quốc khố.

Nhạc Thiếu Sâm bị lưu đày ba nghìn dặm, tịch thu gia sản, người nhà và nô bộc cũng bị sung quân. Tô Mạt vốn nghĩ rằng hắn sẽ bị xử trảm ngay lập tức, ai biết hoàng đế lại làm ngược lại dự đoán của mọi người, phán hắn bị lưu đày. Tô Mạt biết hoàng đế đang xử lý những người mưu phản, không ai có thể cầu tình cho họ, nếu không muốn bị dính vào. May mà hoàng đế không biết Nhạc Thiếu Sâm là người của Diệp Tri Vân, chỉ cho rằng hắn muốn lấy lòng Tả Minh Thụy, nếu không chỉ sợ không đơn giản là lưu đày, khẳng định là sẽ tru di tam tộc.

Ngoài ra vẫn còn một số đồng phạm, tùy tùng, hoặc là bị xử trảm hoặc là bị khám nhà.

Cuối xuân khí trời còn đậm, mùi hoa thoang thoảng trong không khí, khiến con người ta muốn say.

Nhưng không ai có tâm tình muốn thưởng thức trời xuân, sắc mặt mọi người đều rất nghiêm trọng, tận lực tránh đi những vấn đề nhạy cảm.

Xe ngựa vừa đi vào nội thành, đang trên đường đi đến ra ngoài thành, đột nhiên ngừng lại, con ngựa bỗng chồm lên khiến xe bị xóc nảy mạnh.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Tô Mạt cười cười: "Không có chuyện gì đâu."Nếu không có sự chuẩn bị trước nàng cũng không dám nói liều như vậy.Ở trong cung Hoàng Phủ Cẩn đang rất bận rộn, hắn cho người về báo rằng hắn vẫn ổn, để cho mọi người không cần lo lắng. Tô Mạt biết tin liền trở về nhà, chuẩn bị để hai ngày sau đến ngân hàng tư nhân kiểm tra một chút.Sau hai ngày, Tô Mạt cùng Tô Việt, Lan Nhược, Thủy Muội xuất môn. Do tính tình của Thủy Muội rất an tĩnh, vẫn luôn đi theo Hồ tiên sinh học y thuật, đã có một chút thành tựu, cũng được Hồ tiên sinh yêu mến.Tô Mạt đưa mấy phương thuốc bí mật cho nàng, để nàng dựa theo phương thuốc đó phối dược.Những dược liệu đó hầu hết là được A Lý mang từ Tây Vực về, có một chút dược liệu được mua ở gần đây, bởi vì vẫn còn thiếu nên Tô Mạt dẫn Thủy muội đi theo, tiện ngang hiệu thuốc liền mua.Trên đường có rất nhiều binh sĩ, từng tốp từng tốp, khiến dân chúng trở nên khẩn trương, mọi người đều rất vội vàng, ở ven đường có rất nhiều quán nhỏ nhưng lại rất vắng, nhà dân thì hầu hết đều đóng cửa, không ai dám nói lớn tiếng.Tô Mạt biết tình trạng như hiện nay là do mấy đạo thánh chỉ khám nhà và xử trảm, tuy hiện giờ là tháng tư, đúng ngày mùa, thông thường thì bây giờ sẽ không xử lý án kiện nhưng chuyện mưu phản không được xếp vào đó, cũng không cần đợi sau mùa thu hoạch mới xử trảm, có thể dựa vào quyết định của hoàng đế và kết quả của tam tư hội thẩm mà lập tức xử trảm.Lưu Tương bị trảm ngay lập tức, tru di tam tộc, khám nhà.Sau mùa thu hoạch Tả Minh Thụy cũng sẽ bị xử trảm, người nhà và nô bộc sẽ bị sung quân, gia sản sẽ nhập vào quốc khố.Nhạc Thiếu Sâm bị lưu đày ba nghìn dặm, tịch thu gia sản, người nhà và nô bộc cũng bị sung quân. Tô Mạt vốn nghĩ rằng hắn sẽ bị xử trảm ngay lập tức, ai biết hoàng đế lại làm ngược lại dự đoán của mọi người, phán hắn bị lưu đày. Tô Mạt biết hoàng đế đang xử lý những người mưu phản, không ai có thể cầu tình cho họ, nếu không muốn bị dính vào. May mà hoàng đế không biết Nhạc Thiếu Sâm là người của Diệp Tri Vân, chỉ cho rằng hắn muốn lấy lòng Tả Minh Thụy, nếu không chỉ sợ không đơn giản là lưu đày, khẳng định là sẽ tru di tam tộc.Ngoài ra vẫn còn một số đồng phạm, tùy tùng, hoặc là bị xử trảm hoặc là bị khám nhà.Cuối xuân khí trời còn đậm, mùi hoa thoang thoảng trong không khí, khiến con người ta muốn say.Nhưng không ai có tâm tình muốn thưởng thức trời xuân, sắc mặt mọi người đều rất nghiêm trọng, tận lực tránh đi những vấn đề nhạy cảm.Xe ngựa vừa đi vào nội thành, đang trên đường đi đến ra ngoài thành, đột nhiên ngừng lại, con ngựa bỗng chồm lên khiến xe bị xóc nảy mạnh.

Chương 1574