Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…
Chương 1642
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Tín vương bị điểm huyệt, toàn thân bủn rủn, hắn đang miễn cưỡng chống người dậy, nhìn thấy Tô Trì liền nước mắt lưng tròng.Hiện tại bản thân chỉ là một phế vật, nhưng mà Tô Trì vẫn nhớ đến mình.Tô Trì tức giận quát lớn: "Tô Mạt, ngươi là nha đầu chết tiệt, còn không mau giải huyệt đạo cho Tín vương, hiện giờ các ngươi lớn mạnh rồi. Cũng không ngẫm lại trước đây là ai chiếu cố các ngươi, chiếu cố Tô gia. Các ngươi đều là đám vong ân phụ nghĩa!"Hắn càng nói càng khó nghe, Tô Hinh Nhi tức giận run cả người, lại không dám cãi lại, dù sao hắn cũng là đại ca.Nghe hắn mắng Tô Mạt, sắc mặt Hoàng Phủ Cẩn trầm xuống, không chờ hắn nói gì, Hoàng Phủ Giới đã không nhịn được, nhảy ra nói: "Có người làm đại ca như ngươi sao? Muội muội thành thân, ngươi không lộ mặt, người khác tới quấy rối, ngươi ngược lại lại đi trách người thân của mình."Tô Trì hừ một tiếng, trừng mắt nhìn Hoàng Phủ Giới một cái, nếu là trước đây, tiểu tử này dám lớn tiếng với hắn sao?Hiện giờ bọn họ đều xưng vương xưng bá, dẫm điện hạ dưới chân, thật sự là -- buồn cười!Chuyện triều đình hắn không quản tới, nhưng đây là Tô gia, nhà của hắn, chẳng lẽ hắn cũng không xen vào?Hắn lạnh lùng nói: "Đây là Tô gia, ta là con trưởng của Tô gia, nói vậy đây là chuyện nhà của ta, không cần một người ngoài quan tâm."Hắn trừng mắt nhìn Tô Mạt, "Nha đầu chết tiệt, còn không qua đây giải huyệt?"Tô Mạt nhướn mày, nói: "Xin lỗi Tô đại gia, Tề vương đã ra tay, tiểu dân chúng ta sẽ không giải, cũng không có năng lực giải huyệt."Hoàng Phủ Tuyên dám tới phá hoại hôn lễ của tỷ tỷ, các nàng còn chưa xử lý hắn, Tô Trì lại dám đến chỉ trích nàng, buồn cười!Đồng thời nàng có chút lo lắng, không biết tỷ phu sẽ nghĩ như thế nào, dù sao trong ngày thành thân, có nam nhân đến nói bản thân và tân nương có quan hệ mờ ám, thậm chí trước đây có quan hệ yêu đương, không có tân lang nào không để ý.Tô Trì biết hắn đánh không lại bọn họ, đấu võ mồm cũng không thắng được nha đầu kia, nơi ở lại không được tự do, lại không thể nhìn Tín vương chịu khổ, tức run cả người, sắc mặt trắng bệch.Không lâu sau, bên ngoài có người truyền lời tới, nói là Trắc vương phi của Tín vương tới làm khách, đưa hạ lễ tới.Tô mạt sợ Tô Văn Nhi làm loạn bên ngoài, vội vàng nhờ Hoàng Phủ Cẩn canh chừng Tín vương, nàng dẫn người ra xem, tránh cho Tô Văn Nhi chọc tức phụ thân.Nàng cảm thấy Tô Văn Nhi sẽ không có lòng tốt tới làm khách, chúc mừng đại tỷ.
Tín vương bị điểm huyệt, toàn thân bủn rủn, hắn đang miễn cưỡng chống người dậy, nhìn thấy Tô Trì liền nước mắt lưng tròng.
Hiện tại bản thân chỉ là một phế vật, nhưng mà Tô Trì vẫn nhớ đến mình.
Tô Trì tức giận quát lớn: "Tô Mạt, ngươi là nha đầu chết tiệt, còn không mau giải huyệt đạo cho Tín vương, hiện giờ các ngươi lớn mạnh rồi. Cũng không ngẫm lại trước đây là ai chiếu cố các ngươi, chiếu cố Tô gia. Các ngươi đều là đám vong ân phụ nghĩa!"
Hắn càng nói càng khó nghe, Tô Hinh Nhi tức giận run cả người, lại không dám cãi lại, dù sao hắn cũng là đại ca.
Nghe hắn mắng Tô Mạt, sắc mặt Hoàng Phủ Cẩn trầm xuống, không chờ hắn nói gì, Hoàng Phủ Giới đã không nhịn được, nhảy ra nói: "Có người làm đại ca như ngươi sao? Muội muội thành thân, ngươi không lộ mặt, người khác tới quấy rối, ngươi ngược lại lại đi trách người thân của mình."
Tô Trì hừ một tiếng, trừng mắt nhìn Hoàng Phủ Giới một cái, nếu là trước đây, tiểu tử này dám lớn tiếng với hắn sao?
Hiện giờ bọn họ đều xưng vương xưng bá, dẫm điện hạ dưới chân, thật sự là -- buồn cười!
Chuyện triều đình hắn không quản tới, nhưng đây là Tô gia, nhà của hắn, chẳng lẽ hắn cũng không xen vào?
Hắn lạnh lùng nói: "Đây là Tô gia, ta là con trưởng của Tô gia, nói vậy đây là chuyện nhà của ta, không cần một người ngoài quan tâm."
Hắn trừng mắt nhìn Tô Mạt, "Nha đầu chết tiệt, còn không qua đây giải huyệt?"
Tô Mạt nhướn mày, nói: "Xin lỗi Tô đại gia, Tề vương đã ra tay, tiểu dân chúng ta sẽ không giải, cũng không có năng lực giải huyệt."
Hoàng Phủ Tuyên dám tới phá hoại hôn lễ của tỷ tỷ, các nàng còn chưa xử lý hắn, Tô Trì lại dám đến chỉ trích nàng, buồn cười!
Đồng thời nàng có chút lo lắng, không biết tỷ phu sẽ nghĩ như thế nào, dù sao trong ngày thành thân, có nam nhân đến nói bản thân và tân nương có quan hệ mờ ám, thậm chí trước đây có quan hệ yêu đương, không có tân lang nào không để ý.
Tô Trì biết hắn đánh không lại bọn họ, đấu võ mồm cũng không thắng được nha đầu kia, nơi ở lại không được tự do, lại không thể nhìn Tín vương chịu khổ, tức run cả người, sắc mặt trắng bệch.
Không lâu sau, bên ngoài có người truyền lời tới, nói là Trắc vương phi của Tín vương tới làm khách, đưa hạ lễ tới.
Tô mạt sợ Tô Văn Nhi làm loạn bên ngoài, vội vàng nhờ Hoàng Phủ Cẩn canh chừng Tín vương, nàng dẫn người ra xem, tránh cho Tô Văn Nhi chọc tức phụ thân.
Nàng cảm thấy Tô Văn Nhi sẽ không có lòng tốt tới làm khách, chúc mừng đại tỷ.
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Tín vương bị điểm huyệt, toàn thân bủn rủn, hắn đang miễn cưỡng chống người dậy, nhìn thấy Tô Trì liền nước mắt lưng tròng.Hiện tại bản thân chỉ là một phế vật, nhưng mà Tô Trì vẫn nhớ đến mình.Tô Trì tức giận quát lớn: "Tô Mạt, ngươi là nha đầu chết tiệt, còn không mau giải huyệt đạo cho Tín vương, hiện giờ các ngươi lớn mạnh rồi. Cũng không ngẫm lại trước đây là ai chiếu cố các ngươi, chiếu cố Tô gia. Các ngươi đều là đám vong ân phụ nghĩa!"Hắn càng nói càng khó nghe, Tô Hinh Nhi tức giận run cả người, lại không dám cãi lại, dù sao hắn cũng là đại ca.Nghe hắn mắng Tô Mạt, sắc mặt Hoàng Phủ Cẩn trầm xuống, không chờ hắn nói gì, Hoàng Phủ Giới đã không nhịn được, nhảy ra nói: "Có người làm đại ca như ngươi sao? Muội muội thành thân, ngươi không lộ mặt, người khác tới quấy rối, ngươi ngược lại lại đi trách người thân của mình."Tô Trì hừ một tiếng, trừng mắt nhìn Hoàng Phủ Giới một cái, nếu là trước đây, tiểu tử này dám lớn tiếng với hắn sao?Hiện giờ bọn họ đều xưng vương xưng bá, dẫm điện hạ dưới chân, thật sự là -- buồn cười!Chuyện triều đình hắn không quản tới, nhưng đây là Tô gia, nhà của hắn, chẳng lẽ hắn cũng không xen vào?Hắn lạnh lùng nói: "Đây là Tô gia, ta là con trưởng của Tô gia, nói vậy đây là chuyện nhà của ta, không cần một người ngoài quan tâm."Hắn trừng mắt nhìn Tô Mạt, "Nha đầu chết tiệt, còn không qua đây giải huyệt?"Tô Mạt nhướn mày, nói: "Xin lỗi Tô đại gia, Tề vương đã ra tay, tiểu dân chúng ta sẽ không giải, cũng không có năng lực giải huyệt."Hoàng Phủ Tuyên dám tới phá hoại hôn lễ của tỷ tỷ, các nàng còn chưa xử lý hắn, Tô Trì lại dám đến chỉ trích nàng, buồn cười!Đồng thời nàng có chút lo lắng, không biết tỷ phu sẽ nghĩ như thế nào, dù sao trong ngày thành thân, có nam nhân đến nói bản thân và tân nương có quan hệ mờ ám, thậm chí trước đây có quan hệ yêu đương, không có tân lang nào không để ý.Tô Trì biết hắn đánh không lại bọn họ, đấu võ mồm cũng không thắng được nha đầu kia, nơi ở lại không được tự do, lại không thể nhìn Tín vương chịu khổ, tức run cả người, sắc mặt trắng bệch.Không lâu sau, bên ngoài có người truyền lời tới, nói là Trắc vương phi của Tín vương tới làm khách, đưa hạ lễ tới.Tô mạt sợ Tô Văn Nhi làm loạn bên ngoài, vội vàng nhờ Hoàng Phủ Cẩn canh chừng Tín vương, nàng dẫn người ra xem, tránh cho Tô Văn Nhi chọc tức phụ thân.Nàng cảm thấy Tô Văn Nhi sẽ không có lòng tốt tới làm khách, chúc mừng đại tỷ.