Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột…
Chương 4372
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 4372Cô bé vươn tay ra ôm lấy mặt Tô Lam, dùng sức bập môi: “Tất nhiên là có ạ! Ngoài mẹ ra, người con thích nhất là dì Tô Lam!”Tô Lam nghe điều này như mở cờ trong bụng: “Thật tuyệt, dì Tô Lam cũng thích con lắm!”Vào lúc này, Quan Tử Việt đi đến chỗ Tô Lam với vẻ mặt không nói nên lời, nhìn họ lắc đầu: “Con nói nè thưa cô Tô, hôm nay mẹ đến đón con hay mẹ đến đón em ấy?”Đôi mắt Tô Lam sáng lên, khóe miệng hơi nhếch lên: “Chà! Vi Vị con nhìn đi, anh Tử Việt đang ghen đấy!”Mộ Nhất Vi quay đầu lại và nhìn về phía Quan Tử Việt, cô bé cười ngọt ngào: “Anh Tử Việt, mặc dù em biết em rất đáng yêu, nhưng anh là con của dì, mẹ sẽ không muốn anh!”Quan Tử Việt: “…”Tô Lam nhìn biểu cảm không nói nên lời của Quan Tử Việt, không thể nhịn được cười: ‘Đúng nha, Tử Việt, con là đứa con ngoan của mẹt”“Ngay cả khi mẹ thích Vi Vi, mẹ sẽ không muốn conl”Nhưng ai mà biết được rằng anh chàng nhỏ bé Quan Tử Việt chẳng hề nể nang mặt mũi chút nào.Thằng bé đảo mắt, rồi đi về phía xe của mình với khuôn mặt lạnh lùng.Thái độ thờ ơ giống như muốn nói: “Mẹ có thể cầu xin, hoặc là không muốn con đi!”Người ta nói rằng con gái là chiếc áo thân thiết giữa cha và mẹ.Bây giờ ôm Mộ Nhất Vi, Tô Lam càng chắc chăn hơn về tính xác thực của câu nói này.Cô ôm Mộ Nhất Vi đến bên chiếc xe bảo mầu màu đen.Vấn như cũ không thôi cô nhìn cô bé lên xe, sau đó quay lại xe của mình.Sau khi lên xe Tô Lam, dùng tay phải chống má, nhìn xe của Mộ Nhất Vi rời đỉ.Khi hai chiếc xe chạy ngang qua, cô vân có thể nhìn thấy kính cửa sổ mờ, Mộ Nhất Vi đang vui vẻ vẫy tay chào cô.“Bye byel”Tô Lam cười híp mắt chào.Đúng lúc này, giọng nói lạnh lùng của Quan Tử Việt từ phía sau cô vang lên: “Mẹ, mẹ thích em ý lắm sao?”Tô Lam khi nghe những lời này, trong lòng đã “co ro”.Chẳng lẽ vừa rồi cô biểu hiện quá thích Mộ Nhất Vĩ, thằng bé Quan Tử Việt đã ghen tị sao?Một thời gian trước cô đã hiểu lầm đứa con trai quý giá của mình vì chuyện của Bảo Anh.Bây giờ chỉ cân cô nghĩ rằng Quan Tử Việt có thể sẽ để tâm, cô cảm thấy có chút bất an.Cô nhanh chóng quay lại và ôm Quan Tử Việt, ôm Quan Tử Việt ngồi lên đùi của mình.Sau đó nghiêm nghị ôm khuôn mặt nhỏ bé của thằng bé nói: “Tuy rằng Vi Vi rất dễ thương, nhưng con với anh chị mới là bảo bối của mẹ.”“Tình yêu của mẹ dành cho con như nước sông Hoàng Hà, vô tận…”“Mẹ, nếu mẹ thích con gái, mẹ có thể sinh một em bé!”“Cái gì?”
Chương 4372
Cô bé vươn tay ra ôm lấy mặt Tô Lam, dùng sức bập môi: “Tất nhiên là có ạ! Ngoài mẹ ra, người con thích nhất là dì Tô Lam!”
Tô Lam nghe điều này như mở cờ trong bụng: “Thật tuyệt, dì Tô Lam cũng thích con lắm!”
Vào lúc này, Quan Tử Việt đi đến chỗ Tô Lam với vẻ mặt không nói nên lời, nhìn họ lắc đầu: “Con nói nè thưa cô Tô, hôm nay mẹ đến đón con hay mẹ đến đón em ấy?”
Đôi mắt Tô Lam sáng lên, khóe miệng hơi nhếch lên: “Chà! Vi Vị con nhìn đi, anh Tử Việt đang ghen đấy!”
Mộ Nhất Vi quay đầu lại và nhìn về phía Quan Tử Việt, cô bé cười ngọt ngào: “Anh Tử Việt, mặc dù em biết em rất đáng yêu, nhưng anh là con của dì, mẹ sẽ không muốn anh!”
Quan Tử Việt: “…”
Tô Lam nhìn biểu cảm không nói nên lời của Quan Tử Việt, không thể nhịn được cười: ‘Đúng nha, Tử Việt, con là đứa con ngoan của mẹt”
“Ngay cả khi mẹ thích Vi Vi, mẹ sẽ không muốn conl”
Nhưng ai mà biết được rằng anh chàng nhỏ bé Quan Tử Việt chẳng hề nể nang mặt mũi chút nào.
Thằng bé đảo mắt, rồi đi về phía xe của mình với khuôn mặt lạnh lùng.
Thái độ thờ ơ giống như muốn nói: “Mẹ có thể cầu xin, hoặc là không muốn con đi!”
Người ta nói rằng con gái là chiếc áo thân thiết giữa cha và mẹ.
Bây giờ ôm Mộ Nhất Vi, Tô Lam càng chắc chăn hơn về tính xác thực của câu nói này.
Cô ôm Mộ Nhất Vi đến bên chiếc xe bảo mầu màu đen.
Vấn như cũ không thôi cô nhìn cô bé lên xe, sau đó quay lại xe của mình.
Sau khi lên xe Tô Lam, dùng tay phải chống má, nhìn xe của Mộ Nhất Vi rời đỉ.
Khi hai chiếc xe chạy ngang qua, cô vân có thể nhìn thấy kính cửa sổ mờ, Mộ Nhất Vi đang vui vẻ vẫy tay chào cô.
“Bye byel”
Tô Lam cười híp mắt chào.
Đúng lúc này, giọng nói lạnh lùng của Quan Tử Việt từ phía sau cô vang lên: “Mẹ, mẹ thích em ý lắm sao?”
Tô Lam khi nghe những lời này, trong lòng đã “co ro”.
Chẳng lẽ vừa rồi cô biểu hiện quá thích Mộ Nhất Vĩ, thằng bé Quan Tử Việt đã ghen tị sao?
Một thời gian trước cô đã hiểu lầm đứa con trai quý giá của mình vì chuyện của Bảo Anh.
Bây giờ chỉ cân cô nghĩ rằng Quan Tử Việt có thể sẽ để tâm, cô cảm thấy có chút bất an.
Cô nhanh chóng quay lại và ôm Quan Tử Việt, ôm Quan Tử Việt ngồi lên đùi của mình.
Sau đó nghiêm nghị ôm khuôn mặt nhỏ bé của thằng bé nói: “Tuy rằng Vi Vi rất dễ thương, nhưng con với anh chị mới là bảo bối của mẹ.”
“Tình yêu của mẹ dành cho con như nước sông Hoàng Hà, vô tận…”
“Mẹ, nếu mẹ thích con gái, mẹ có thể sinh một em bé!”
“Cái gì?”
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 4372Cô bé vươn tay ra ôm lấy mặt Tô Lam, dùng sức bập môi: “Tất nhiên là có ạ! Ngoài mẹ ra, người con thích nhất là dì Tô Lam!”Tô Lam nghe điều này như mở cờ trong bụng: “Thật tuyệt, dì Tô Lam cũng thích con lắm!”Vào lúc này, Quan Tử Việt đi đến chỗ Tô Lam với vẻ mặt không nói nên lời, nhìn họ lắc đầu: “Con nói nè thưa cô Tô, hôm nay mẹ đến đón con hay mẹ đến đón em ấy?”Đôi mắt Tô Lam sáng lên, khóe miệng hơi nhếch lên: “Chà! Vi Vị con nhìn đi, anh Tử Việt đang ghen đấy!”Mộ Nhất Vi quay đầu lại và nhìn về phía Quan Tử Việt, cô bé cười ngọt ngào: “Anh Tử Việt, mặc dù em biết em rất đáng yêu, nhưng anh là con của dì, mẹ sẽ không muốn anh!”Quan Tử Việt: “…”Tô Lam nhìn biểu cảm không nói nên lời của Quan Tử Việt, không thể nhịn được cười: ‘Đúng nha, Tử Việt, con là đứa con ngoan của mẹt”“Ngay cả khi mẹ thích Vi Vi, mẹ sẽ không muốn conl”Nhưng ai mà biết được rằng anh chàng nhỏ bé Quan Tử Việt chẳng hề nể nang mặt mũi chút nào.Thằng bé đảo mắt, rồi đi về phía xe của mình với khuôn mặt lạnh lùng.Thái độ thờ ơ giống như muốn nói: “Mẹ có thể cầu xin, hoặc là không muốn con đi!”Người ta nói rằng con gái là chiếc áo thân thiết giữa cha và mẹ.Bây giờ ôm Mộ Nhất Vi, Tô Lam càng chắc chăn hơn về tính xác thực của câu nói này.Cô ôm Mộ Nhất Vi đến bên chiếc xe bảo mầu màu đen.Vấn như cũ không thôi cô nhìn cô bé lên xe, sau đó quay lại xe của mình.Sau khi lên xe Tô Lam, dùng tay phải chống má, nhìn xe của Mộ Nhất Vi rời đỉ.Khi hai chiếc xe chạy ngang qua, cô vân có thể nhìn thấy kính cửa sổ mờ, Mộ Nhất Vi đang vui vẻ vẫy tay chào cô.“Bye byel”Tô Lam cười híp mắt chào.Đúng lúc này, giọng nói lạnh lùng của Quan Tử Việt từ phía sau cô vang lên: “Mẹ, mẹ thích em ý lắm sao?”Tô Lam khi nghe những lời này, trong lòng đã “co ro”.Chẳng lẽ vừa rồi cô biểu hiện quá thích Mộ Nhất Vĩ, thằng bé Quan Tử Việt đã ghen tị sao?Một thời gian trước cô đã hiểu lầm đứa con trai quý giá của mình vì chuyện của Bảo Anh.Bây giờ chỉ cân cô nghĩ rằng Quan Tử Việt có thể sẽ để tâm, cô cảm thấy có chút bất an.Cô nhanh chóng quay lại và ôm Quan Tử Việt, ôm Quan Tử Việt ngồi lên đùi của mình.Sau đó nghiêm nghị ôm khuôn mặt nhỏ bé của thằng bé nói: “Tuy rằng Vi Vi rất dễ thương, nhưng con với anh chị mới là bảo bối của mẹ.”“Tình yêu của mẹ dành cho con như nước sông Hoàng Hà, vô tận…”“Mẹ, nếu mẹ thích con gái, mẹ có thể sinh một em bé!”“Cái gì?”