Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột…
Chương 4377
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 4377Không có một chút hình tượng nào.Trên đời này, bất cứ kẻ nào nhìn thấy bộ dạng thảm hại nhếch nhác của cô ta, cô ta đều không quan tâm.Chỉ ngoại trừ Tô Lami Bởi vì đời này của cô ta và Tô Lam đã được định sẵn là kẻ thù của nhau.Bây giờ cô ta lại bị kẻ thù nhìn thấy dáng vẻ chật vật như vậy, Tô Bích Xuân chỉ muốn tìm cái lỗ mà chui vào.“Aaal”Đột nhiên, Tô Bích Xuân tỉnh táo lại.Cô ta vội vã che lấy mặt mình, hét to rồi quay người chạy mất.Tô Lam cảm thấy hơi kỳ quái khi nhìn thấy bộ dạng này của Tô Bích Xuân.Cô nhíu chặt mày: “Tôi không biết vì sao cô lại xuất hiện trước xe của tôi, nhưng nếu cô bị thương, hơn nữa lại nghiêm trọng như vậy, tôi có thể đưa cô đến bệnh viện kiểm tra một chút.”Tô Lam còn chưa nói xong, Tô Bích Xuân – người đang chuẩn bị chạy trốn với tốc độ ánh sáng đột nhiên dừng lại.Cô ta xoay người lại, dùng ánh mắt vô cùng ác độc mà chằm chằm Tô Lam.“Con đê tiện Tô Lam! Cô nhìn thấy tôi sa sút thảm hại như vậy thì vui lắm đúng không?”“Nếu cô thấy như thế rất vui, thì cứ cười to lên!”“Đừng có giả làm người tốt trước mặt tôi, như vậy chỉ khiến tôi càng ghê tởm cô hơn!”Tô Lam cảm thấy người phụ nữ này thật vô lý: “Cho dù hôm nay cô có thực sự trở thành chó nhà có tang thì đấy cũng là việc của cô, chẳng liên quan gì đến tôi cải”“Nếu như có thể, tôi mong vĩnh viễn cũng không nhìn thấy cái mặt của cô!”“Sở dĩ tôi nói muốn đưa cô đi bệnh viện là vì cô bất ngờ lao tới đầu xe của tôi như kẻ điên vậy.”“Chẳng qua, bây giờ nhìn cô có sức mà kêu gào như vậy, chắc cũng không có vấn đề gì đâu.”“Như thế này chắc tôi cũng không phải tốn công đưa cô đi bệnh viện nữa.”Sau khi bỏ lại những lời này một cách lạnh lùng, Tô Lam trực tiếp rời đỉ: “Chú Lý, chúng ta về.”Quan Tử Việt ngồi phía sau cũng hạ cửa kính xuống.Thăng bé thò nửa cái đầu ra: “Mẹ, ông Lý, mình có về nhà không?”Gương mặt xinh đẹp của Tô Lam mới nấy còn rất u ám liền lập tức nở nụ cười ấm áp tựa như gió xuân: “Đương nhiên rồi, bây giờ chúng ta lập tức về nhài”Những cảnh tượng đang xảy ra đều được Tô Bích Xuân thu vào trong mắt không sót chút nào.Cô ta tức giận đến mức cả người đều run lên, hốc mắt đỏ bừng vì ghen ty.Vì sao chứ? Rốt cuộc là vì sao?Bọn họ đều họ Tô, đều là con gái của Tô Văn Tâm.Vì sao con Tô Lam đê tiện kia có thể thuận buồm xuôi gió từ chim sẻ biến thành phượng hoàng?Còn mình thì lại phải sống đầu đường xó chợ?Thậm chí còn không có nổi một chỗ ở.Cô ta không cam lòng, thực sự không cam lòng!Tô Bích Xuân nắm chặt tay, rồi lao tới, đẩy mạnh Tô Lam: “Con Tô Lam đê tiện này! Cô nghĩ người hại tôi thành cái dạng này là ai hả?”
Chương 4377
Không có một chút hình tượng nào.
Trên đời này, bất cứ kẻ nào nhìn thấy bộ dạng thảm hại nhếch nhác của cô ta, cô ta đều không quan tâm.
Chỉ ngoại trừ Tô Lami Bởi vì đời này của cô ta và Tô Lam đã được định sẵn là kẻ thù của nhau.
Bây giờ cô ta lại bị kẻ thù nhìn thấy dáng vẻ chật vật như vậy, Tô Bích Xuân chỉ muốn tìm cái lỗ mà chui vào.
“Aaal”
Đột nhiên, Tô Bích Xuân tỉnh táo lại.
Cô ta vội vã che lấy mặt mình, hét to rồi quay người chạy mất.
Tô Lam cảm thấy hơi kỳ quái khi nhìn thấy bộ dạng này của Tô Bích Xuân.
Cô nhíu chặt mày: “Tôi không biết vì sao cô lại xuất hiện trước xe của tôi, nhưng nếu cô bị thương, hơn nữa lại nghiêm trọng như vậy, tôi có thể đưa cô đến bệnh viện kiểm tra một chút.”
Tô Lam còn chưa nói xong, Tô Bích Xuân – người đang chuẩn bị chạy trốn với tốc độ ánh sáng đột nhiên dừng lại.
Cô ta xoay người lại, dùng ánh mắt vô cùng ác độc mà chằm chằm Tô Lam.
“Con đê tiện Tô Lam! Cô nhìn thấy tôi sa sút thảm hại như vậy thì vui lắm đúng không?”
“Nếu cô thấy như thế rất vui, thì cứ cười to lên!”
“Đừng có giả làm người tốt trước mặt tôi, như vậy chỉ khiến tôi càng ghê tởm cô hơn!”
Tô Lam cảm thấy người phụ nữ này thật vô lý: “Cho dù hôm nay cô có thực sự trở thành chó nhà có tang thì đấy cũng là việc của cô, chẳng liên quan gì đến tôi cải”
“Nếu như có thể, tôi mong vĩnh viễn cũng không nhìn thấy cái mặt của cô!”
“Sở dĩ tôi nói muốn đưa cô đi bệnh viện là vì cô bất ngờ lao tới đầu xe của tôi như kẻ điên vậy.”
“Chẳng qua, bây giờ nhìn cô có sức mà kêu gào như vậy, chắc cũng không có vấn đề gì đâu.”
“Như thế này chắc tôi cũng không phải tốn công đưa cô đi bệnh viện nữa.”
Sau khi bỏ lại những lời này một cách lạnh lùng, Tô Lam trực tiếp rời đỉ: “Chú Lý, chúng ta về.”
Quan Tử Việt ngồi phía sau cũng hạ cửa kính xuống.
Thăng bé thò nửa cái đầu ra: “Mẹ, ông Lý, mình có về nhà không?”
Gương mặt xinh đẹp của Tô Lam mới nấy còn rất u ám liền lập tức nở nụ cười ấm áp tựa như gió xuân: “Đương nhiên rồi, bây giờ chúng ta lập tức về nhài”
Những cảnh tượng đang xảy ra đều được Tô Bích Xuân thu vào trong mắt không sót chút nào.
Cô ta tức giận đến mức cả người đều run lên, hốc mắt đỏ bừng vì ghen ty.
Vì sao chứ? Rốt cuộc là vì sao?
Bọn họ đều họ Tô, đều là con gái của Tô Văn Tâm.
Vì sao con Tô Lam đê tiện kia có thể thuận buồm xuôi gió từ chim sẻ biến thành phượng hoàng?
Còn mình thì lại phải sống đầu đường xó chợ?
Thậm chí còn không có nổi một chỗ ở.
Cô ta không cam lòng, thực sự không cam lòng!
Tô Bích Xuân nắm chặt tay, rồi lao tới, đẩy mạnh Tô Lam: “Con Tô Lam đê tiện này! Cô nghĩ người hại tôi thành cái dạng này là ai hả?”
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 4377Không có một chút hình tượng nào.Trên đời này, bất cứ kẻ nào nhìn thấy bộ dạng thảm hại nhếch nhác của cô ta, cô ta đều không quan tâm.Chỉ ngoại trừ Tô Lami Bởi vì đời này của cô ta và Tô Lam đã được định sẵn là kẻ thù của nhau.Bây giờ cô ta lại bị kẻ thù nhìn thấy dáng vẻ chật vật như vậy, Tô Bích Xuân chỉ muốn tìm cái lỗ mà chui vào.“Aaal”Đột nhiên, Tô Bích Xuân tỉnh táo lại.Cô ta vội vã che lấy mặt mình, hét to rồi quay người chạy mất.Tô Lam cảm thấy hơi kỳ quái khi nhìn thấy bộ dạng này của Tô Bích Xuân.Cô nhíu chặt mày: “Tôi không biết vì sao cô lại xuất hiện trước xe của tôi, nhưng nếu cô bị thương, hơn nữa lại nghiêm trọng như vậy, tôi có thể đưa cô đến bệnh viện kiểm tra một chút.”Tô Lam còn chưa nói xong, Tô Bích Xuân – người đang chuẩn bị chạy trốn với tốc độ ánh sáng đột nhiên dừng lại.Cô ta xoay người lại, dùng ánh mắt vô cùng ác độc mà chằm chằm Tô Lam.“Con đê tiện Tô Lam! Cô nhìn thấy tôi sa sút thảm hại như vậy thì vui lắm đúng không?”“Nếu cô thấy như thế rất vui, thì cứ cười to lên!”“Đừng có giả làm người tốt trước mặt tôi, như vậy chỉ khiến tôi càng ghê tởm cô hơn!”Tô Lam cảm thấy người phụ nữ này thật vô lý: “Cho dù hôm nay cô có thực sự trở thành chó nhà có tang thì đấy cũng là việc của cô, chẳng liên quan gì đến tôi cải”“Nếu như có thể, tôi mong vĩnh viễn cũng không nhìn thấy cái mặt của cô!”“Sở dĩ tôi nói muốn đưa cô đi bệnh viện là vì cô bất ngờ lao tới đầu xe của tôi như kẻ điên vậy.”“Chẳng qua, bây giờ nhìn cô có sức mà kêu gào như vậy, chắc cũng không có vấn đề gì đâu.”“Như thế này chắc tôi cũng không phải tốn công đưa cô đi bệnh viện nữa.”Sau khi bỏ lại những lời này một cách lạnh lùng, Tô Lam trực tiếp rời đỉ: “Chú Lý, chúng ta về.”Quan Tử Việt ngồi phía sau cũng hạ cửa kính xuống.Thăng bé thò nửa cái đầu ra: “Mẹ, ông Lý, mình có về nhà không?”Gương mặt xinh đẹp của Tô Lam mới nấy còn rất u ám liền lập tức nở nụ cười ấm áp tựa như gió xuân: “Đương nhiên rồi, bây giờ chúng ta lập tức về nhài”Những cảnh tượng đang xảy ra đều được Tô Bích Xuân thu vào trong mắt không sót chút nào.Cô ta tức giận đến mức cả người đều run lên, hốc mắt đỏ bừng vì ghen ty.Vì sao chứ? Rốt cuộc là vì sao?Bọn họ đều họ Tô, đều là con gái của Tô Văn Tâm.Vì sao con Tô Lam đê tiện kia có thể thuận buồm xuôi gió từ chim sẻ biến thành phượng hoàng?Còn mình thì lại phải sống đầu đường xó chợ?Thậm chí còn không có nổi một chỗ ở.Cô ta không cam lòng, thực sự không cam lòng!Tô Bích Xuân nắm chặt tay, rồi lao tới, đẩy mạnh Tô Lam: “Con Tô Lam đê tiện này! Cô nghĩ người hại tôi thành cái dạng này là ai hả?”