Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 1810

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Chỉ là từ khi yêu tiểu thư, trong lòng người có nhiều lo lắng hơn.Chỉ cần tiểu thư có chút đau đầu, thiếu gia liền không bình tĩnh được.Đi ngang qua Tô Châu, Tô Mạt cũng không tiến vào như kế hoạch, ngược lại dừng chân ở một thôn xóm nhỏ ở mép nước.Lần này xuôi nam, ngoài Hoàng Phủ Giác, Hoàng Phủ Giới và người Tô gia, cũng không có nhiều người biết.Mà Tô Mạt muốn che dấu tung tích, ít nhất che dấu được một thời gian ngắn cũng không phải điều quá khó.Nhưng nàng biết, chỉ cần Bạch y nhân lộ diện, hoặc Thẩm gia ra mặt, thân phận của nàng và Hoàng Phủ Cẩn tuyệt đối không phải là bí mật.Cũng muốn làm khó Thẩm tam tiểu thư một chút, để cho nàng ta biết muốn một chút cũng thoải mái được vài ngày.Nàng cũng không phải là người không hiểu chuyện, dù hoài nghi Thẩm gia nhưng vẫn để cho họ có cơ hội giải thích.Sau khi Tô Mạt nhận được tin tức từ A Lý thì dừng lại ở một thôn nhỏ bên bờ đê Hà Hoa, tạm thời không xuôi nam, bởi vì nếu bang chủ Tào bang kia ra tay, ở trên nước không tiện bằng ở trên mặt đất.Có thể nàng không coi trọng Thẩm tam tiểu thư, nhưng cũng không thể coi thường Ngụy An Lương.Nghe nói tính tình của Ngụy An Lương giả dối tàn ác, có danh hiệu là Thủy long vương.Từ nhỏ không rõ xuất thân lại không có bối cảnh gì, dưới tình huống dựa vào sự thông minh của bản thân và liều chết tàn nhẫn tạo thành sức mạnh, thể hiện hết tài năng của mình, từ một tiểu mục đầu được phân lên thành đà chủ, sau đó ngồi lên vị trí bang chủ hiện giờ.Chỉ mới hai mấy tuổi, cũng được cho là có dũng có mưu làm bá chủ một phương rồi.Dù là Thẩm gia cũng chỉ là quan hệ hợp tác, tuyệt đối không phải quan hệ lệ thuộc, hắn cũng Thẩm lão gia có thể ngồi ăn cùng một bàn.Mấy trăm năm qua, triều đình và Tào bang giống như đối với giang hồ, tương trợ lẫn nhau.Triều đình kiêng kị sức ảnh hưởng và thế lực của Tào bang, cũng không thể trực tiếp quản lý, ngay cả có tiếp quản cũng không thể làm tốt được so với sự quản lý của Tào bang, ngược lại còn khiến cho đại loạn.Cho nên, các thế hệ triều đình liền lấy dân trị dân, để cho Tào bang giúp quản lý đường thủy, chỉ cần không có mưu đồ làm phản, triều đình không can thiệp nhiều.

Chỉ là từ khi yêu tiểu thư, trong lòng người có nhiều lo lắng hơn.

Chỉ cần tiểu thư có chút đau đầu, thiếu gia liền không bình tĩnh được.

Đi ngang qua Tô Châu, Tô Mạt cũng không tiến vào như kế hoạch, ngược lại dừng chân ở một thôn xóm nhỏ ở mép nước.

Lần này xuôi nam, ngoài Hoàng Phủ Giác, Hoàng Phủ Giới và người Tô gia, cũng không có nhiều người biết.

Mà Tô Mạt muốn che dấu tung tích, ít nhất che dấu được một thời gian ngắn cũng không phải điều quá khó.

Nhưng nàng biết, chỉ cần Bạch y nhân lộ diện, hoặc Thẩm gia ra mặt, thân phận của nàng và Hoàng Phủ Cẩn tuyệt đối không phải là bí mật.

Cũng muốn làm khó Thẩm tam tiểu thư một chút, để cho nàng ta biết muốn một chút cũng thoải mái được vài ngày.

Nàng cũng không phải là người không hiểu chuyện, dù hoài nghi Thẩm gia nhưng vẫn để cho họ có cơ hội giải thích.

Sau khi Tô Mạt nhận được tin tức từ A Lý thì dừng lại ở một thôn nhỏ bên bờ đê Hà Hoa, tạm thời không xuôi nam, bởi vì nếu bang chủ Tào bang kia ra tay, ở trên nước không tiện bằng ở trên mặt đất.

Có thể nàng không coi trọng Thẩm tam tiểu thư, nhưng cũng không thể coi thường Ngụy An Lương.

Nghe nói tính tình của Ngụy An Lương giả dối tàn ác, có danh hiệu là Thủy long vương.

Từ nhỏ không rõ xuất thân lại không có bối cảnh gì, dưới tình huống dựa vào sự thông minh của bản thân và liều chết tàn nhẫn tạo thành sức mạnh, thể hiện hết tài năng của mình, từ một tiểu mục đầu được phân lên thành đà chủ, sau đó ngồi lên vị trí bang chủ hiện giờ.

Chỉ mới hai mấy tuổi, cũng được cho là có dũng có mưu làm bá chủ một phương rồi.

Dù là Thẩm gia cũng chỉ là quan hệ hợp tác, tuyệt đối không phải quan hệ lệ thuộc, hắn cũng Thẩm lão gia có thể ngồi ăn cùng một bàn.

Mấy trăm năm qua, triều đình và Tào bang giống như đối với giang hồ, tương trợ lẫn nhau.

Triều đình kiêng kị sức ảnh hưởng và thế lực của Tào bang, cũng không thể trực tiếp quản lý, ngay cả có tiếp quản cũng không thể làm tốt được so với sự quản lý của Tào bang, ngược lại còn khiến cho đại loạn.

Cho nên, các thế hệ triều đình liền lấy dân trị dân, để cho Tào bang giúp quản lý đường thủy, chỉ cần không có mưu đồ làm phản, triều đình không can thiệp nhiều.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Chỉ là từ khi yêu tiểu thư, trong lòng người có nhiều lo lắng hơn.Chỉ cần tiểu thư có chút đau đầu, thiếu gia liền không bình tĩnh được.Đi ngang qua Tô Châu, Tô Mạt cũng không tiến vào như kế hoạch, ngược lại dừng chân ở một thôn xóm nhỏ ở mép nước.Lần này xuôi nam, ngoài Hoàng Phủ Giác, Hoàng Phủ Giới và người Tô gia, cũng không có nhiều người biết.Mà Tô Mạt muốn che dấu tung tích, ít nhất che dấu được một thời gian ngắn cũng không phải điều quá khó.Nhưng nàng biết, chỉ cần Bạch y nhân lộ diện, hoặc Thẩm gia ra mặt, thân phận của nàng và Hoàng Phủ Cẩn tuyệt đối không phải là bí mật.Cũng muốn làm khó Thẩm tam tiểu thư một chút, để cho nàng ta biết muốn một chút cũng thoải mái được vài ngày.Nàng cũng không phải là người không hiểu chuyện, dù hoài nghi Thẩm gia nhưng vẫn để cho họ có cơ hội giải thích.Sau khi Tô Mạt nhận được tin tức từ A Lý thì dừng lại ở một thôn nhỏ bên bờ đê Hà Hoa, tạm thời không xuôi nam, bởi vì nếu bang chủ Tào bang kia ra tay, ở trên nước không tiện bằng ở trên mặt đất.Có thể nàng không coi trọng Thẩm tam tiểu thư, nhưng cũng không thể coi thường Ngụy An Lương.Nghe nói tính tình của Ngụy An Lương giả dối tàn ác, có danh hiệu là Thủy long vương.Từ nhỏ không rõ xuất thân lại không có bối cảnh gì, dưới tình huống dựa vào sự thông minh của bản thân và liều chết tàn nhẫn tạo thành sức mạnh, thể hiện hết tài năng của mình, từ một tiểu mục đầu được phân lên thành đà chủ, sau đó ngồi lên vị trí bang chủ hiện giờ.Chỉ mới hai mấy tuổi, cũng được cho là có dũng có mưu làm bá chủ một phương rồi.Dù là Thẩm gia cũng chỉ là quan hệ hợp tác, tuyệt đối không phải quan hệ lệ thuộc, hắn cũng Thẩm lão gia có thể ngồi ăn cùng một bàn.Mấy trăm năm qua, triều đình và Tào bang giống như đối với giang hồ, tương trợ lẫn nhau.Triều đình kiêng kị sức ảnh hưởng và thế lực của Tào bang, cũng không thể trực tiếp quản lý, ngay cả có tiếp quản cũng không thể làm tốt được so với sự quản lý của Tào bang, ngược lại còn khiến cho đại loạn.Cho nên, các thế hệ triều đình liền lấy dân trị dân, để cho Tào bang giúp quản lý đường thủy, chỉ cần không có mưu đồ làm phản, triều đình không can thiệp nhiều.

Chương 1810