Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột…
Chương 4567
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 4567Khúc Thương Ly xoay người lại, đặt ly rượu sang một bên: “Nhưng tình cảm càng không thể nói rõ này chẳng phải càng nên chôn vùi nó trong lòng, đừng vạch trần nó hay sao?”Nghe vậy, sắc mặt Tống Chỉ Manh thay đổi: “Khúc Thương Ly, anh nói thế là sao hả? Chẳng lẽ ý anh là Quan Triều Viễn còn có ý tưởng khác với cô ta?”Một tiếng “rắc” vang lên.Tống Chỉ Manh vừa dứt lời thì nghe thấy động tĩnh đằng sau. Cô hoảng sợ quay người lại, thấy Tô Lam sắc mặt trắng bệch đứng sau lưng mình. Cô mặc lễ phục, ngón tay siết chặt làn váy.Cho dù cô giấu mình trong bóng tối, Tống Chỉ Manh vẫn có thể thấy sắc mặt đã trắng bệch của cô.“Tô Lam, sao em lại ở đây?” Thấy Tô Lam, Tống Chỉ Manh ngây người.Trời ạ! Cô vừa nói gì vậy? Tô Lam đã đứng đó lắng nghe bao lâu?Nhìn vẻ mặt và sắc mặt trắng bệch của cô, Tống Chỉ Manh đột nhiên có linh cảm chẳng lành. Chẳng lế cô ấy đã đứng sau lưng mình nghe từ đầu tới cuối?“Ừm… Tô Lam, để chị giải thích với em…Tống Chỉ Manh đang định nói thì bị Tô Lam ngắt lời: “Chị Chỉ Manh, có phải chị còn chuyện gì chưa nói với em không?”Sắc mặt Tô Lam hơi trắng bệch, giọng nói trở nên run rẩy, trông rất đáng thương. Thấy cô như vậy, Tống Chỉ Manh chỉ hận không tự tát mình mấy cái. Cô vội bước tới trước mặt Tô Lam, cầm lấy tay cô: “Tô Lam, em nghe chị giải thích, thực ra không phải như vậy đâu…”Nhưng lúc này, Tô Lam cứ như điên rôi, không nghe thấy lời nói của Tống Chỉ Manh. Cô chỉ ngơ ngác nhìn cô ấy, liên tục lặp lại một câu: “Gô ấy là „ ai?”Tô Lam vấn co rằng người phụ nữ quan trọng nhất đối với Quan Triều Viễn chính Lê Duyệt Tư. Cô biết rõ ràng chuyện của Lê Duyệt Tư, cho nên chưa từng để bụng. Nhưng sau khi nghe Tống Chỉ Manh nói xong, cô phát hiện mọi chuyện không như mình nghĩ. Bạch nguyệt quang chân chính của Lê Duyệt Tư không phải là Lê Duyệt Tư, mà là một người phụ nữ khác!Người phụ nữ đó như Tống Chỉ Manh nói, có khúc mắc trong sinh mệnh của anh. Thậm chí hai người còn từng vào sinh ra tử với nhau. Tình cảm sâu đậm như vậy, Tô Lam thậm chí không dám nghĩ tới. Mặc dù cô đã ở bên Quan Triều Viễn rất lâu, nhưng hầu như rất hiếm khi vào sinh ra tử, bởi vì đa số thời gian cô gặp nguy hiểm đều là Quan Triều Viễn từ trên trời giáng xuống, cứu vớt cô khỏi nguy nan. Nhưng theo miêu tả của Tống Chỉ Manh, người phụ nữ mà cô ấy nói có thể sóng vai với Quan Triều Viễn, hơn nữa cũng có thực lực mạnh không kém gì.Tô Lam đột nhiên nhớ tới hôm đó, mình tới văn phòng của Quan Triều Viễn, lúc đó Quan Triều Viễn đang gọi điện cho Tần Tấn Tài. Anh ấy vô cùng chuyên chú, thậm chí mình xuất hiện sau lưng mà anh ấy cũng không phát hiện.Nhưng lần trước, Tần Tấn Tài nhắc tới “cô ấy” là ngoại lệ. cô nhớ rõ ràng Quan Triều Viễn từng nói với Tần Tấn Tài là hãy giữ mồm giữ miệng, không được tiết lộ chuyện này. Cho nên Tần Tấn Tài, thậm chí là Tống Chỉ Manh, Khúc Thương Ly đều biết, chỉ có một mình mình là không hay biết gì.Nếu Quan Triều Viễn có thể thẳng thắn nói chuyện với cô, cô cũng sẽ không để trong lòng. Nhưng cô sợ nhất là thái độ giấu đầu giấu đuôi của Quan Triều Viễn.Điều đó chứng tỏ vị trí của người phụ nữ đó ở trong lòng anh khác hẳn bình thường.Thấy vẻ mặt hoảng loạn của Tô Lam, Tống Chỉ Manh càng tự trách. Cô rất buồn bực tại sao mình không thể giữ mồm giữ miệng.“Tô Lam, chuyện này tốt nhất hãy để Triều Viễn tự giải thích với em. Bọn chị chỉ là người ngoài cuộc, không chừng càng nói càng mờ ám…”Tống Chỉ Manh còn chưa dứt lời thì đã bị Khúc Thương Ly đè đầu xuống.
Chương 4567
Khúc Thương Ly xoay người lại, đặt ly rượu sang một bên: “Nhưng tình cảm càng không thể nói rõ này chẳng phải càng nên chôn vùi nó trong lòng, đừng vạch trần nó hay sao?”
Nghe vậy, sắc mặt Tống Chỉ Manh thay đổi: “Khúc Thương Ly, anh nói thế là sao hả? Chẳng lẽ ý anh là Quan Triều Viễn còn có ý tưởng khác với cô ta?”
Một tiếng “rắc” vang lên.
Tống Chỉ Manh vừa dứt lời thì nghe thấy động tĩnh đằng sau. Cô hoảng sợ quay người lại, thấy Tô Lam sắc mặt trắng bệch đứng sau lưng mình. Cô mặc lễ phục, ngón tay siết chặt làn váy.
Cho dù cô giấu mình trong bóng tối, Tống Chỉ Manh vẫn có thể thấy sắc mặt đã trắng bệch của cô.
“Tô Lam, sao em lại ở đây?” Thấy Tô Lam, Tống Chỉ Manh ngây người.
Trời ạ! Cô vừa nói gì vậy? Tô Lam đã đứng đó lắng nghe bao lâu?
Nhìn vẻ mặt và sắc mặt trắng bệch của cô, Tống Chỉ Manh đột nhiên có linh cảm chẳng lành. Chẳng lế cô ấy đã đứng sau lưng mình nghe từ đầu tới cuối?
“Ừm… Tô Lam, để chị giải thích với em…
Tống Chỉ Manh đang định nói thì bị Tô Lam ngắt lời: “Chị Chỉ Manh, có phải chị còn chuyện gì chưa nói với em không?”
Sắc mặt Tô Lam hơi trắng bệch, giọng nói trở nên run rẩy, trông rất đáng thương. Thấy cô như vậy, Tống Chỉ Manh chỉ hận không tự tát mình mấy cái. Cô vội bước tới trước mặt Tô Lam, cầm lấy tay cô: “Tô Lam, em nghe chị giải thích, thực ra không phải như vậy đâu…”
Nhưng lúc này, Tô Lam cứ như điên rôi, không nghe thấy lời nói của Tống Chỉ Manh. Cô chỉ ngơ ngác nhìn cô ấy, liên tục lặp lại một câu: “Gô ấy là „ ai?”
Tô Lam vấn co rằng người phụ nữ quan trọng nhất đối với Quan Triều Viễn chính Lê Duyệt Tư. Cô biết rõ ràng chuyện của Lê Duyệt Tư, cho nên chưa từng để bụng. Nhưng sau khi nghe Tống Chỉ Manh nói xong, cô phát hiện mọi chuyện không như mình nghĩ. Bạch nguyệt quang chân chính của Lê Duyệt Tư không phải là Lê Duyệt Tư, mà là một người phụ nữ khác!
Người phụ nữ đó như Tống Chỉ Manh nói, có khúc mắc trong sinh mệnh của anh. Thậm chí hai người còn từng vào sinh ra tử với nhau. Tình cảm sâu đậm như vậy, Tô Lam thậm chí không dám nghĩ tới. Mặc dù cô đã ở bên Quan Triều Viễn rất lâu, nhưng hầu như rất hiếm khi vào sinh ra tử, bởi vì đa số thời gian cô gặp nguy hiểm đều là Quan Triều Viễn từ trên trời giáng xuống, cứu vớt cô khỏi nguy nan. Nhưng theo miêu tả của Tống Chỉ Manh, người phụ nữ mà cô ấy nói có thể sóng vai với Quan Triều Viễn, hơn nữa cũng có thực lực mạnh không kém gì.
Tô Lam đột nhiên nhớ tới hôm đó, mình tới văn phòng của Quan Triều Viễn, lúc đó Quan Triều Viễn đang gọi điện cho Tần Tấn Tài. Anh ấy vô cùng chuyên chú, thậm chí mình xuất hiện sau lưng mà anh ấy cũng không phát hiện.
Nhưng lần trước, Tần Tấn Tài nhắc tới “cô ấy” là ngoại lệ. cô nhớ rõ ràng Quan Triều Viễn từng nói với Tần Tấn Tài là hãy giữ mồm giữ miệng, không được tiết lộ chuyện này. Cho nên Tần Tấn Tài, thậm chí là Tống Chỉ Manh, Khúc Thương Ly đều biết, chỉ có một mình mình là không hay biết gì.
Nếu Quan Triều Viễn có thể thẳng thắn nói chuyện với cô, cô cũng sẽ không để trong lòng. Nhưng cô sợ nhất là thái độ giấu đầu giấu đuôi của Quan Triều Viễn.
Điều đó chứng tỏ vị trí của người phụ nữ đó ở trong lòng anh khác hẳn bình thường.
Thấy vẻ mặt hoảng loạn của Tô Lam, Tống Chỉ Manh càng tự trách. Cô rất buồn bực tại sao mình không thể giữ mồm giữ miệng.
“Tô Lam, chuyện này tốt nhất hãy để Triều Viễn tự giải thích với em. Bọn chị chỉ là người ngoài cuộc, không chừng càng nói càng mờ ám…”
Tống Chỉ Manh còn chưa dứt lời thì đã bị Khúc Thương Ly đè đầu xuống.
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 4567Khúc Thương Ly xoay người lại, đặt ly rượu sang một bên: “Nhưng tình cảm càng không thể nói rõ này chẳng phải càng nên chôn vùi nó trong lòng, đừng vạch trần nó hay sao?”Nghe vậy, sắc mặt Tống Chỉ Manh thay đổi: “Khúc Thương Ly, anh nói thế là sao hả? Chẳng lẽ ý anh là Quan Triều Viễn còn có ý tưởng khác với cô ta?”Một tiếng “rắc” vang lên.Tống Chỉ Manh vừa dứt lời thì nghe thấy động tĩnh đằng sau. Cô hoảng sợ quay người lại, thấy Tô Lam sắc mặt trắng bệch đứng sau lưng mình. Cô mặc lễ phục, ngón tay siết chặt làn váy.Cho dù cô giấu mình trong bóng tối, Tống Chỉ Manh vẫn có thể thấy sắc mặt đã trắng bệch của cô.“Tô Lam, sao em lại ở đây?” Thấy Tô Lam, Tống Chỉ Manh ngây người.Trời ạ! Cô vừa nói gì vậy? Tô Lam đã đứng đó lắng nghe bao lâu?Nhìn vẻ mặt và sắc mặt trắng bệch của cô, Tống Chỉ Manh đột nhiên có linh cảm chẳng lành. Chẳng lế cô ấy đã đứng sau lưng mình nghe từ đầu tới cuối?“Ừm… Tô Lam, để chị giải thích với em…Tống Chỉ Manh đang định nói thì bị Tô Lam ngắt lời: “Chị Chỉ Manh, có phải chị còn chuyện gì chưa nói với em không?”Sắc mặt Tô Lam hơi trắng bệch, giọng nói trở nên run rẩy, trông rất đáng thương. Thấy cô như vậy, Tống Chỉ Manh chỉ hận không tự tát mình mấy cái. Cô vội bước tới trước mặt Tô Lam, cầm lấy tay cô: “Tô Lam, em nghe chị giải thích, thực ra không phải như vậy đâu…”Nhưng lúc này, Tô Lam cứ như điên rôi, không nghe thấy lời nói của Tống Chỉ Manh. Cô chỉ ngơ ngác nhìn cô ấy, liên tục lặp lại một câu: “Gô ấy là „ ai?”Tô Lam vấn co rằng người phụ nữ quan trọng nhất đối với Quan Triều Viễn chính Lê Duyệt Tư. Cô biết rõ ràng chuyện của Lê Duyệt Tư, cho nên chưa từng để bụng. Nhưng sau khi nghe Tống Chỉ Manh nói xong, cô phát hiện mọi chuyện không như mình nghĩ. Bạch nguyệt quang chân chính của Lê Duyệt Tư không phải là Lê Duyệt Tư, mà là một người phụ nữ khác!Người phụ nữ đó như Tống Chỉ Manh nói, có khúc mắc trong sinh mệnh của anh. Thậm chí hai người còn từng vào sinh ra tử với nhau. Tình cảm sâu đậm như vậy, Tô Lam thậm chí không dám nghĩ tới. Mặc dù cô đã ở bên Quan Triều Viễn rất lâu, nhưng hầu như rất hiếm khi vào sinh ra tử, bởi vì đa số thời gian cô gặp nguy hiểm đều là Quan Triều Viễn từ trên trời giáng xuống, cứu vớt cô khỏi nguy nan. Nhưng theo miêu tả của Tống Chỉ Manh, người phụ nữ mà cô ấy nói có thể sóng vai với Quan Triều Viễn, hơn nữa cũng có thực lực mạnh không kém gì.Tô Lam đột nhiên nhớ tới hôm đó, mình tới văn phòng của Quan Triều Viễn, lúc đó Quan Triều Viễn đang gọi điện cho Tần Tấn Tài. Anh ấy vô cùng chuyên chú, thậm chí mình xuất hiện sau lưng mà anh ấy cũng không phát hiện.Nhưng lần trước, Tần Tấn Tài nhắc tới “cô ấy” là ngoại lệ. cô nhớ rõ ràng Quan Triều Viễn từng nói với Tần Tấn Tài là hãy giữ mồm giữ miệng, không được tiết lộ chuyện này. Cho nên Tần Tấn Tài, thậm chí là Tống Chỉ Manh, Khúc Thương Ly đều biết, chỉ có một mình mình là không hay biết gì.Nếu Quan Triều Viễn có thể thẳng thắn nói chuyện với cô, cô cũng sẽ không để trong lòng. Nhưng cô sợ nhất là thái độ giấu đầu giấu đuôi của Quan Triều Viễn.Điều đó chứng tỏ vị trí của người phụ nữ đó ở trong lòng anh khác hẳn bình thường.Thấy vẻ mặt hoảng loạn của Tô Lam, Tống Chỉ Manh càng tự trách. Cô rất buồn bực tại sao mình không thể giữ mồm giữ miệng.“Tô Lam, chuyện này tốt nhất hãy để Triều Viễn tự giải thích với em. Bọn chị chỉ là người ngoài cuộc, không chừng càng nói càng mờ ám…”Tống Chỉ Manh còn chưa dứt lời thì đã bị Khúc Thương Ly đè đầu xuống.