Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột…
Chương 4592
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 4592Anh ta vội vàng chạy tới nên không chuẩn bị bất cứ thứ gì. Nếu anh ta có mang theo thuốc tê thì không chừng sẽ khiến Quan Triều Viễn tỉnh táo lại trong thời gian ngắn. Nhưng bây giờ hai tay trống trơn, anh ta không biết nên xử lý thế nào.Ngay khi Tô Lam đang muốn lại gần Quan Triều Viễn, mọi người phát hiện Quan Triều Viễn đột nhiên cử động. Trong ánh mắt hoảng sợ của mọi người, anh từng bước đi về phía cửa.“Tô… Tô Lam…”Ba chữ này mặc dù rất nhỏ, nhưng mọi người lại mau chóng nghe thâý. Quan Triều Viễn đang gọi cô. Cho dù đã biến thành một con dã thú không thể tự khống chế bản thân, trong tiềm thức của anh vẫn còn nhớ tới mình. Chỉ dựa vào điểm này, Tô Lam không có cách nào bỏ mặc anh không quan tâm.“Quan Triều Viễn, anh đang gọi em à?Em ở đây, anh nhìn em đi…“Anh quay đầu nhìn em đi. Em là Tô Lam”Tô Lam muốn tới gần anh.Nhưng lúc này đôi mắt Quan Triều Viễn trống rỗng, không thể tập trung vào một điểm, anh chỉ nhìn thấy một bóng người càng ngày càng tới gân, cảm giác áp bách càng ngày càng đến gần khiến cả người anh trở nên cảnh giác.“Chồng ơi, anh bình tĩnh chút, nghe em nói được không?” Thấy cơ bắp trên người anh căng cứng, thần kinh của Tô Lam cũng trở nên căng thẳng: “Anh ngoan ngoãn nghe lời, em không làm tổn thương anh đâu. Nếu vết thương trên người anh mà không được xử lý thì anh sẽ gặp nguy hiểm. Tin em một lần, được không?”Tô Lam gần như van xin. Cô chậm rãi tới gân Quan Triều Viễn, khi cô bước vào phạm vi cách anh 1m, rõ ràng nhận thấy sự căng thẳng của anh, sẽ bùng nổ bất cứ lúc nào. Cô chợt nhào tới cầm tay trái của anh: “Chồng!”Xúc cảm mềm mại quen thuộc khiến lửa giận của Quan Triều Viễn bỗng chốc bị dập tắt. Anh mờ mịt nhìn người phụ nữ trước mắt, loáng thoáng cảm thấy cô trông rất quen thuộc.“Dù gì đi nữa, cho dù anh muốn bóp ch3t em cũng được, nhưng để em xem vết thương của anh, để em băng bó cho anh, được không?” Tô Lam dịu dàng nói.Trong ánh mắt hoảng sợ của mọi người, cô bị Quan Triều Viễn dẫn ra bên ngoài. Trong căn phòng này, mê hương còn chưa tan hết. Nếu cứ để anh ấy tiếp tục ở lại đây thì e rằng hậu quả sẽ càng nghiêm trọng hơn.Tần Tấn Tài đã hoàn toàn chấn kinh.Anh ta từng nghe nói khi một người lâm vào trạng thái cảnh giác cực hạn thì sẽ bài xích mọi thứ chung quanh, cả thế giới chỉ còn lại một mình mình, nhất là loại đàn ông có ý chí kiên cường như Quan Triều Viễn. Chỉ cần khơi dậy trạng thái cảnh giác cực hạn này thì hầu như rất khó khôi phục bình thường mà không nhờ dược vật. Thế mà Tô Lam chỉ nói mấy câu đã dõ dành anh ấy ngoan ngoãn nghe lời. Thật sự rất khó tinI Có phải điêu này cũng chứng minh địa vị của Tô Lam ở trong lòng Quan Triều Viễn không ai có thể thay thế không?Thấy Tần Tấn Tài còn đang ngẩn người, Quan Hạo Nhân đột nhiên nổi nóng: “Anh còn làm gì vậy hả? Còn không mau đi chuẩn bị đi!”“Ààà,ừưừửừ..”“Hòm cấp cứu đang ở dưới cốp xe, tôi đi lấy ngay đây, năm phút sau sẽ quay lại. Các cậu mau nghĩ cách, trong khoảng thời gian này nhất định phải làm cho anh hai giữ bình tĩnh, không thì chúng ta không khống chế được anh ấy đâu!”“Đi đi, nói nhảm nhiều quái” Quan Hạo Nhân tức giận đạp lên mông anh ta.
Chương 4592
Anh ta vội vàng chạy tới nên không chuẩn bị bất cứ thứ gì. Nếu anh ta có mang theo thuốc tê thì không chừng sẽ khiến Quan Triều Viễn tỉnh táo lại trong thời gian ngắn. Nhưng bây giờ hai tay trống trơn, anh ta không biết nên xử lý thế nào.
Ngay khi Tô Lam đang muốn lại gần Quan Triều Viễn, mọi người phát hiện Quan Triều Viễn đột nhiên cử động. Trong ánh mắt hoảng sợ của mọi người, anh từng bước đi về phía cửa.
“Tô… Tô Lam…”
Ba chữ này mặc dù rất nhỏ, nhưng mọi người lại mau chóng nghe thâý. Quan Triều Viễn đang gọi cô. Cho dù đã biến thành một con dã thú không thể tự khống chế bản thân, trong tiềm thức của anh vẫn còn nhớ tới mình. Chỉ dựa vào điểm này, Tô Lam không có cách nào bỏ mặc anh không quan tâm.
“Quan Triều Viễn, anh đang gọi em à?
Em ở đây, anh nhìn em đi…
“Anh quay đầu nhìn em đi. Em là Tô Lam”
Tô Lam muốn tới gần anh.
Nhưng lúc này đôi mắt Quan Triều Viễn trống rỗng, không thể tập trung vào một điểm, anh chỉ nhìn thấy một bóng người càng ngày càng tới gân, cảm giác áp bách càng ngày càng đến gần khiến cả người anh trở nên cảnh giác.
“Chồng ơi, anh bình tĩnh chút, nghe em nói được không?” Thấy cơ bắp trên người anh căng cứng, thần kinh của Tô Lam cũng trở nên căng thẳng: “Anh ngoan ngoãn nghe lời, em không làm tổn thương anh đâu. Nếu vết thương trên người anh mà không được xử lý thì anh sẽ gặp nguy hiểm. Tin em một lần, được không?”
Tô Lam gần như van xin. Cô chậm rãi tới gân Quan Triều Viễn, khi cô bước vào phạm vi cách anh 1m, rõ ràng nhận thấy sự căng thẳng của anh, sẽ bùng nổ bất cứ lúc nào. Cô chợt nhào tới cầm tay trái của anh: “Chồng!”
Xúc cảm mềm mại quen thuộc khiến lửa giận của Quan Triều Viễn bỗng chốc bị dập tắt. Anh mờ mịt nhìn người phụ nữ trước mắt, loáng thoáng cảm thấy cô trông rất quen thuộc.
“Dù gì đi nữa, cho dù anh muốn bóp ch3t em cũng được, nhưng để em xem vết thương của anh, để em băng bó cho anh, được không?” Tô Lam dịu dàng nói.
Trong ánh mắt hoảng sợ của mọi người, cô bị Quan Triều Viễn dẫn ra bên ngoài. Trong căn phòng này, mê hương còn chưa tan hết. Nếu cứ để anh ấy tiếp tục ở lại đây thì e rằng hậu quả sẽ càng nghiêm trọng hơn.
Tần Tấn Tài đã hoàn toàn chấn kinh.
Anh ta từng nghe nói khi một người lâm vào trạng thái cảnh giác cực hạn thì sẽ bài xích mọi thứ chung quanh, cả thế giới chỉ còn lại một mình mình, nhất là loại đàn ông có ý chí kiên cường như Quan Triều Viễn. Chỉ cần khơi dậy trạng thái cảnh giác cực hạn này thì hầu như rất khó khôi phục bình thường mà không nhờ dược vật. Thế mà Tô Lam chỉ nói mấy câu đã dõ dành anh ấy ngoan ngoãn nghe lời. Thật sự rất khó tinI Có phải điêu này cũng chứng minh địa vị của Tô Lam ở trong lòng Quan Triều Viễn không ai có thể thay thế không?
Thấy Tần Tấn Tài còn đang ngẩn người, Quan Hạo Nhân đột nhiên nổi nóng: “Anh còn làm gì vậy hả? Còn không mau đi chuẩn bị đi!”
“Ààà,ừưừửừ..”
“Hòm cấp cứu đang ở dưới cốp xe, tôi đi lấy ngay đây, năm phút sau sẽ quay lại. Các cậu mau nghĩ cách, trong khoảng thời gian này nhất định phải làm cho anh hai giữ bình tĩnh, không thì chúng ta không khống chế được anh ấy đâu!”
“Đi đi, nói nhảm nhiều quái” Quan Hạo Nhân tức giận đạp lên mông anh ta.
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo RồiTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhTiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi. Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái. Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới. Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi. Thành phố Z Quán bar Tình Thư: Trong quán bar ồn ào tiếng người, dưới ánh đèn chớp nháy sặc sỡ, từng tốp nam nữ lắc lư thân mình, điên cuồng nhảy múa trên sàn nhảy. Một bóng người lướt qua đám đông, áo phông trảng, quần bò xanh nhạt, cột… Chương 4592Anh ta vội vàng chạy tới nên không chuẩn bị bất cứ thứ gì. Nếu anh ta có mang theo thuốc tê thì không chừng sẽ khiến Quan Triều Viễn tỉnh táo lại trong thời gian ngắn. Nhưng bây giờ hai tay trống trơn, anh ta không biết nên xử lý thế nào.Ngay khi Tô Lam đang muốn lại gần Quan Triều Viễn, mọi người phát hiện Quan Triều Viễn đột nhiên cử động. Trong ánh mắt hoảng sợ của mọi người, anh từng bước đi về phía cửa.“Tô… Tô Lam…”Ba chữ này mặc dù rất nhỏ, nhưng mọi người lại mau chóng nghe thâý. Quan Triều Viễn đang gọi cô. Cho dù đã biến thành một con dã thú không thể tự khống chế bản thân, trong tiềm thức của anh vẫn còn nhớ tới mình. Chỉ dựa vào điểm này, Tô Lam không có cách nào bỏ mặc anh không quan tâm.“Quan Triều Viễn, anh đang gọi em à?Em ở đây, anh nhìn em đi…“Anh quay đầu nhìn em đi. Em là Tô Lam”Tô Lam muốn tới gần anh.Nhưng lúc này đôi mắt Quan Triều Viễn trống rỗng, không thể tập trung vào một điểm, anh chỉ nhìn thấy một bóng người càng ngày càng tới gân, cảm giác áp bách càng ngày càng đến gần khiến cả người anh trở nên cảnh giác.“Chồng ơi, anh bình tĩnh chút, nghe em nói được không?” Thấy cơ bắp trên người anh căng cứng, thần kinh của Tô Lam cũng trở nên căng thẳng: “Anh ngoan ngoãn nghe lời, em không làm tổn thương anh đâu. Nếu vết thương trên người anh mà không được xử lý thì anh sẽ gặp nguy hiểm. Tin em một lần, được không?”Tô Lam gần như van xin. Cô chậm rãi tới gân Quan Triều Viễn, khi cô bước vào phạm vi cách anh 1m, rõ ràng nhận thấy sự căng thẳng của anh, sẽ bùng nổ bất cứ lúc nào. Cô chợt nhào tới cầm tay trái của anh: “Chồng!”Xúc cảm mềm mại quen thuộc khiến lửa giận của Quan Triều Viễn bỗng chốc bị dập tắt. Anh mờ mịt nhìn người phụ nữ trước mắt, loáng thoáng cảm thấy cô trông rất quen thuộc.“Dù gì đi nữa, cho dù anh muốn bóp ch3t em cũng được, nhưng để em xem vết thương của anh, để em băng bó cho anh, được không?” Tô Lam dịu dàng nói.Trong ánh mắt hoảng sợ của mọi người, cô bị Quan Triều Viễn dẫn ra bên ngoài. Trong căn phòng này, mê hương còn chưa tan hết. Nếu cứ để anh ấy tiếp tục ở lại đây thì e rằng hậu quả sẽ càng nghiêm trọng hơn.Tần Tấn Tài đã hoàn toàn chấn kinh.Anh ta từng nghe nói khi một người lâm vào trạng thái cảnh giác cực hạn thì sẽ bài xích mọi thứ chung quanh, cả thế giới chỉ còn lại một mình mình, nhất là loại đàn ông có ý chí kiên cường như Quan Triều Viễn. Chỉ cần khơi dậy trạng thái cảnh giác cực hạn này thì hầu như rất khó khôi phục bình thường mà không nhờ dược vật. Thế mà Tô Lam chỉ nói mấy câu đã dõ dành anh ấy ngoan ngoãn nghe lời. Thật sự rất khó tinI Có phải điêu này cũng chứng minh địa vị của Tô Lam ở trong lòng Quan Triều Viễn không ai có thể thay thế không?Thấy Tần Tấn Tài còn đang ngẩn người, Quan Hạo Nhân đột nhiên nổi nóng: “Anh còn làm gì vậy hả? Còn không mau đi chuẩn bị đi!”“Ààà,ừưừửừ..”“Hòm cấp cứu đang ở dưới cốp xe, tôi đi lấy ngay đây, năm phút sau sẽ quay lại. Các cậu mau nghĩ cách, trong khoảng thời gian này nhất định phải làm cho anh hai giữ bình tĩnh, không thì chúng ta không khống chế được anh ấy đâu!”“Đi đi, nói nhảm nhiều quái” Quan Hạo Nhân tức giận đạp lên mông anh ta.