Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…
Chương 2127: Hận sâu đậm, yêu đậm sâu 05
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Lúc này nha đầu giữ cửa thở hồng hộc chạy tới” "Đại công tử, mấy người Tam công tử, Tam di nương cùng Tam tiểu thư tới, nhất định phải thấy lão gia."Thẩm Phỉ không nhịn được nói: "Bải bọn họ trở về an tĩnh, không nên tới thêm phiền."Nha đầu kia cơ hồ muốn khóc: "Đại công tử, nếu không ngài đi nói một chút đi, mấy nô tỳ đều đã dùng mệnh ngăn cản, nhưng bọn họ không nghe, tứ công tử còn đánh người, Tam tiểu thư cũng rất tức giận, muốn cho người bán chúng ta đi."Thẩm Tinh Tinh!Thẩm Phỉ có chút nhức đầu, vốn là Tam di nương cùng con bà là Tứ thiếu gia, Tứ Tiểu Thư, cùng Tứ di nương và hai con là Tam tiểu thư Ngũ thiếu gia vô cùng không hợp nhau, người hai phòng gặp mặt liền rùm beng, không thấy mặt cũng phải nói xấu sau lưng.Không ngờ laih cùng đi, thật là xưa nay chưa thấy.Hắn vung tay áo một cái: "Ta đi xem một chút."Thẩm Phỉ đi cửa nách, vì bảo vệ an toàn Thẩm lão gia cùng với Hoàng Phủ Cẩn và Tô Mạt, hắn cố ý cho người ta đóng cửa viện, chỉ mở một cái cửa nách, bất luận kẻ nào ra vào đều phải hồi báo hắn.Dĩ nhiên Hoàng Phủ Cẩn cùng Vân Thiếu khanh không cần hồi báo hắn, hơn nữa hai người đi cửa gì hắn cũng không rõ ràng, dù sao võ công quá cao.Điều này cũng làm cho hắn rất kiêng kỵ, Tử Lâm phu nhân núp trong bóng tối, nói không chừng võ công không phân cao thấp với hai người này, vậy cũng khẳng định qua lại tự nhiên.Cho nên hắn cho cao thủ võ lâm nuôi dưỡng trong nhà đến ở mấy tòa nhà trong vườn, nhưng mà bởi vì mời mấy người Hoàng Phủ Cẩn, cộng thêm liên quan đến bí mật gia đình, cũng không nghĩ sẽ sử dụng những người đó, cũng phải sợ hãi người lắm mồm tạp.Hơn nữa bọn họ chung quy chỉ là môn khách Thẩm gia, không thể để cho bọn họ biết quá nhiều, tránh cho tạo thành ảnh hưởng với danh dự Thẩm gia.Nhưng bây giờ Hoàng Phủ Cẩn không có ở đây, Tô Mạt tránh không tiếp khách, thật ra làm hắn nghĩ đi phải mời những người đó.Trong những người này cũng có mấy người có thể giải độc, nói không chừng để cho bọn họ tới rồi, cũng có thể thử một lần, ngộ nhỡ chậm, phụ thân có vấn đề, hắn cũng đảm đương không nổi.Tuy nói trong đại gia tộc cũng tranh đấu nhiều, nhất là giữa các con, giữa gia chủ, ngay cả phụ tử cũng có thể phản bội, anh em trong nhà cãi cọ nhau, nhưng Thẩm Phỉ từ nhỏ sùng bái phụ thân.Phụ thân mặc dù cùng mẫu thân quan hệ không phải tốt, đối với hắn lại chăm sóc có thừa, từ nhỏ đã mang hắn bên người để hắn đi theo mở mang hiểu biết.Sau lại càng thêm vô cùng tin tưởng, lúc thiếu niên đã ủy thác trách nhiệm nặng nề, lại nói Thẩm Phỉ đối với phụ thân là vô cùng kính trọng.Cho dù có biết rõ chuyện này của phụ thân, cũng không tí ti ảnh hưởng địa vị phụ thân ở trong mắt hắn.
Lúc này nha đầu giữ cửa thở hồng hộc chạy tới” "Đại công tử, mấy người Tam công tử, Tam di nương cùng Tam tiểu thư tới, nhất định phải thấy lão gia."
Thẩm Phỉ không nhịn được nói: "Bải bọn họ trở về an tĩnh, không nên tới thêm phiền."
Nha đầu kia cơ hồ muốn khóc: "Đại công tử, nếu không ngài đi nói một chút đi, mấy nô tỳ đều đã dùng mệnh ngăn cản, nhưng bọn họ không nghe, tứ công tử còn đánh người, Tam tiểu thư cũng rất tức giận, muốn cho người bán chúng ta đi."
Thẩm Tinh Tinh!
Thẩm Phỉ có chút nhức đầu, vốn là Tam di nương cùng con bà là Tứ thiếu gia, Tứ Tiểu Thư, cùng Tứ di nương và hai con là Tam tiểu thư Ngũ thiếu gia vô cùng không hợp nhau, người hai phòng gặp mặt liền rùm beng, không thấy mặt cũng phải nói xấu sau lưng.
Không ngờ laih cùng đi, thật là xưa nay chưa thấy.
Hắn vung tay áo một cái: "Ta đi xem một chút."
Thẩm Phỉ đi cửa nách, vì bảo vệ an toàn Thẩm lão gia cùng với Hoàng Phủ Cẩn và Tô Mạt, hắn cố ý cho người ta đóng cửa viện, chỉ mở một cái cửa nách, bất luận kẻ nào ra vào đều phải hồi báo hắn.
Dĩ nhiên Hoàng Phủ Cẩn cùng Vân Thiếu khanh không cần hồi báo hắn, hơn nữa hai người đi cửa gì hắn cũng không rõ ràng, dù sao võ công quá cao.
Điều này cũng làm cho hắn rất kiêng kỵ, Tử Lâm phu nhân núp trong bóng tối, nói không chừng võ công không phân cao thấp với hai người này, vậy cũng khẳng định qua lại tự nhiên.
Cho nên hắn cho cao thủ võ lâm nuôi dưỡng trong nhà đến ở mấy tòa nhà trong vườn, nhưng mà bởi vì mời mấy người Hoàng Phủ Cẩn, cộng thêm liên quan đến bí mật gia đình, cũng không nghĩ sẽ sử dụng những người đó, cũng phải sợ hãi người lắm mồm tạp.
Hơn nữa bọn họ chung quy chỉ là môn khách Thẩm gia, không thể để cho bọn họ biết quá nhiều, tránh cho tạo thành ảnh hưởng với danh dự Thẩm gia.
Nhưng bây giờ Hoàng Phủ Cẩn không có ở đây, Tô Mạt tránh không tiếp khách, thật ra làm hắn nghĩ đi phải mời những người đó.
Trong những người này cũng có mấy người có thể giải độc, nói không chừng để cho bọn họ tới rồi, cũng có thể thử một lần, ngộ nhỡ chậm, phụ thân có vấn đề, hắn cũng đảm đương không nổi.
Tuy nói trong đại gia tộc cũng tranh đấu nhiều, nhất là giữa các con, giữa gia chủ, ngay cả phụ tử cũng có thể phản bội, anh em trong nhà cãi cọ nhau, nhưng Thẩm Phỉ từ nhỏ sùng bái phụ thân.
Phụ thân mặc dù cùng mẫu thân quan hệ không phải tốt, đối với hắn lại chăm sóc có thừa, từ nhỏ đã mang hắn bên người để hắn đi theo mở mang hiểu biết.
Sau lại càng thêm vô cùng tin tưởng, lúc thiếu niên đã ủy thác trách nhiệm nặng nề, lại nói Thẩm Phỉ đối với phụ thân là vô cùng kính trọng.
Cho dù có biết rõ chuyện này của phụ thân, cũng không tí ti ảnh hưởng địa vị phụ thân ở trong mắt hắn.
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Lúc này nha đầu giữ cửa thở hồng hộc chạy tới” "Đại công tử, mấy người Tam công tử, Tam di nương cùng Tam tiểu thư tới, nhất định phải thấy lão gia."Thẩm Phỉ không nhịn được nói: "Bải bọn họ trở về an tĩnh, không nên tới thêm phiền."Nha đầu kia cơ hồ muốn khóc: "Đại công tử, nếu không ngài đi nói một chút đi, mấy nô tỳ đều đã dùng mệnh ngăn cản, nhưng bọn họ không nghe, tứ công tử còn đánh người, Tam tiểu thư cũng rất tức giận, muốn cho người bán chúng ta đi."Thẩm Tinh Tinh!Thẩm Phỉ có chút nhức đầu, vốn là Tam di nương cùng con bà là Tứ thiếu gia, Tứ Tiểu Thư, cùng Tứ di nương và hai con là Tam tiểu thư Ngũ thiếu gia vô cùng không hợp nhau, người hai phòng gặp mặt liền rùm beng, không thấy mặt cũng phải nói xấu sau lưng.Không ngờ laih cùng đi, thật là xưa nay chưa thấy.Hắn vung tay áo một cái: "Ta đi xem một chút."Thẩm Phỉ đi cửa nách, vì bảo vệ an toàn Thẩm lão gia cùng với Hoàng Phủ Cẩn và Tô Mạt, hắn cố ý cho người ta đóng cửa viện, chỉ mở một cái cửa nách, bất luận kẻ nào ra vào đều phải hồi báo hắn.Dĩ nhiên Hoàng Phủ Cẩn cùng Vân Thiếu khanh không cần hồi báo hắn, hơn nữa hai người đi cửa gì hắn cũng không rõ ràng, dù sao võ công quá cao.Điều này cũng làm cho hắn rất kiêng kỵ, Tử Lâm phu nhân núp trong bóng tối, nói không chừng võ công không phân cao thấp với hai người này, vậy cũng khẳng định qua lại tự nhiên.Cho nên hắn cho cao thủ võ lâm nuôi dưỡng trong nhà đến ở mấy tòa nhà trong vườn, nhưng mà bởi vì mời mấy người Hoàng Phủ Cẩn, cộng thêm liên quan đến bí mật gia đình, cũng không nghĩ sẽ sử dụng những người đó, cũng phải sợ hãi người lắm mồm tạp.Hơn nữa bọn họ chung quy chỉ là môn khách Thẩm gia, không thể để cho bọn họ biết quá nhiều, tránh cho tạo thành ảnh hưởng với danh dự Thẩm gia.Nhưng bây giờ Hoàng Phủ Cẩn không có ở đây, Tô Mạt tránh không tiếp khách, thật ra làm hắn nghĩ đi phải mời những người đó.Trong những người này cũng có mấy người có thể giải độc, nói không chừng để cho bọn họ tới rồi, cũng có thể thử một lần, ngộ nhỡ chậm, phụ thân có vấn đề, hắn cũng đảm đương không nổi.Tuy nói trong đại gia tộc cũng tranh đấu nhiều, nhất là giữa các con, giữa gia chủ, ngay cả phụ tử cũng có thể phản bội, anh em trong nhà cãi cọ nhau, nhưng Thẩm Phỉ từ nhỏ sùng bái phụ thân.Phụ thân mặc dù cùng mẫu thân quan hệ không phải tốt, đối với hắn lại chăm sóc có thừa, từ nhỏ đã mang hắn bên người để hắn đi theo mở mang hiểu biết.Sau lại càng thêm vô cùng tin tưởng, lúc thiếu niên đã ủy thác trách nhiệm nặng nề, lại nói Thẩm Phỉ đối với phụ thân là vô cùng kính trọng.Cho dù có biết rõ chuyện này của phụ thân, cũng không tí ti ảnh hưởng địa vị phụ thân ở trong mắt hắn.