Hệ thống Tiểu Hoa lên tiếng: “Ký chủ, có phải cảm thấy quá đáng sợ hay không? Ăn viên kẹo nhắm mắt lại nghỉ ngơi trong chốc lát?” Tô Yên nhỏ giọng giao lưu với hệ thống của mình:“Sắp đến muộn.” Phía trước, nam sinh bị đánh không có sức lực đánh trả đột nhiên xông lên. Từ trong túi móc ra dao gập đâm về phía Khương Nhiên. Phỏng chừng là bị sỉ nhục lòng tự trọng, liều mạng cũng phải tìm lại mặt mũi. “Đi tìm chết đi!” Bang một tiếng, dao gập bị chắn bay. Ầm một tiếng, nam sinh kia lại bị đá tới trên tường lần nữa. Cú đá này, sức lực rất lớn, trực tiếp làm nam sinh kia hôn mê. Mà dao gập, cũng bị quăng ra ngoài, thẳng tắp bay về phía Tô Yên đang đứng. Cô nhìn dao nhỏ bay về phía mình, tự nhiên là muốn trốn. Nhưng hiện tại thân thể này quá yếu. Thế cho nên, vừa mới bước một bước, dao nhỏ bay về phía cánh tay cô. Trên làn da trắng nõn xuất hiện một vết thương. Chỉ trong chốc lát, máu tươi theo cánh tay chảy ra. Da thịt tinh tế, máu đỏ tươi, phá lệ rõ ràng. Cô cúi đầu, nhìn cánh tay bị…
Chương 1002: Xuyên qua thú thế 4
Nam Chủ Bệnh Kiều Sủng Lên TrờiTruyện Converter, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHệ thống Tiểu Hoa lên tiếng: “Ký chủ, có phải cảm thấy quá đáng sợ hay không? Ăn viên kẹo nhắm mắt lại nghỉ ngơi trong chốc lát?” Tô Yên nhỏ giọng giao lưu với hệ thống của mình:“Sắp đến muộn.” Phía trước, nam sinh bị đánh không có sức lực đánh trả đột nhiên xông lên. Từ trong túi móc ra dao gập đâm về phía Khương Nhiên. Phỏng chừng là bị sỉ nhục lòng tự trọng, liều mạng cũng phải tìm lại mặt mũi. “Đi tìm chết đi!” Bang một tiếng, dao gập bị chắn bay. Ầm một tiếng, nam sinh kia lại bị đá tới trên tường lần nữa. Cú đá này, sức lực rất lớn, trực tiếp làm nam sinh kia hôn mê. Mà dao gập, cũng bị quăng ra ngoài, thẳng tắp bay về phía Tô Yên đang đứng. Cô nhìn dao nhỏ bay về phía mình, tự nhiên là muốn trốn. Nhưng hiện tại thân thể này quá yếu. Thế cho nên, vừa mới bước một bước, dao nhỏ bay về phía cánh tay cô. Trên làn da trắng nõn xuất hiện một vết thương. Chỉ trong chốc lát, máu tươi theo cánh tay chảy ra. Da thịt tinh tế, máu đỏ tươi, phá lệ rõ ràng. Cô cúi đầu, nhìn cánh tay bị… Edit: hhhhhhBeta: Tinh NiệmTiểu Hoa nhìn một loạt hành động của ký chủ nhà mình.Tuy nó sớm biết, nhưng vẫn có chút đáng tiếc.Đây chính là nam chủ a.Bởi vì hắn không phải Quân Vực đại nhân, ký chủ nói ném liền ném.Đang nghĩ ngợi, liền nghe được một tiếng phịch.Tô Yên kéo đuôi rắn, trực tiếp vứt xa hơn mười mét.Khiến cây đại thụ gần đó vì bị đụng nên đổ, trên mặt đất để lại dấu vết rất sâu.Tô Yên vừa rời khỏi động.Nhíu nhíu mày"Nóng quá."Ánh mặt trời giống như thiêu đốt da thịt.Cô đi vào trong sơn động.Sau đó, liền nghe xung quanh truyền đến âm thanh sột soạt.Chồn, nhím,.....Cùng các loài thú săn mồi ở trong bụi cỏ.Có loài coi Tô Yên là con mồi.Có loài bởi vì thấy Tô Yên là tiểu giống cái nhu nhược, hơn nữa trên người cô còn tản mát ra hơi thở tươi mát.Tô Yên đi vào trong sơn động.Quá nóng.Cô coi như không phát hiện mấy thứ xung quanh.Khi vào trong sơn động.Liền có một con chồn rốt cuộc nhịn không được.Xông thẳng vào trong sơn động.Chỉ là, phanh!Con Chồn đụng vào một đồ vật cứng rắn.Xúc cảm lạnh lẽo.Vừa ngẩng đầu liền thấy.Một cự mãng vằn đen đỏ đan xen phun lưỡi màu đỏ tươi, cúi đầu tới gần.Con chồn tức khắc hoảng hốt, quay đầu liền chạy.Tiểu Hồng nâng đuôi lên, bắt lấy nó.Ngô, thực đói bụng.Sau đó mở miệng liền nuốt chửng con chồn kia.Xung quanh vốn dĩ đang ngo ngoe rục rịch.Tức khắc, yên tĩnh lại.Phù.....còn may mình không có chạy ra.Bằng không, là đã chết trong miệng con xà kia rồi.Tô Yên trở về trong động.Nhìn một vòng, phát hiện ngoài hành lý thì không còn bất cứ thứ gì khác.Cô đi đến chỗ hành lý.Mở ra.Xem đồ bên trong.Quần áo, giày, đồ trang điểm. Còn có...... hết rồi.Tô Yên nhìn đều là đồ vô dụng.Lại tìm lần nữa.Rốt cuộc, tìm thấy con dao gập trong một ngăn nhỏ của hành lý.Trên dao còn dính vỏ lê.Đây là nguyên thân dùng để gọt hoa quả?Còn đem dao để trong hành lý?Cô cầm lấy dao gập.Sau đó nhìn chiếc váy màu trắng mình đang mặc.Lại tìm kiếm quần áo, muốn tìm một bộ để dễ dàng hoạt động.Kết quả tất cả đều là váy.Váy hai dây, váy ngắn, áo ngực.Nguyên thân tựa hồ không nghĩ phải đi thật lâu nên chỉ mang theo mấy thứ nhẹ nhàng.Cuối cùng, Tô Yên từ bỏ ý tưởng đổi quần áo.Tiểu Hoa lên tiếng"Ký chủ, chị thoạt nhìn thật rối rắm, là suy nghĩ muốn đổi quần áo gì sao?"Tô Yên"Không phải, trên váy không có túi.""Ký chủ muốn túi làm gì?""Đựng đồ.""Ách, nếu ký chủ muốn cất dao gập, có thể để trong không gian."Tô Yên nghe đề nghị này.Ngẩng đầu lên.Tiểu Hoa nhỏ giọng nói"Trong không gian có hai vị trí, ký chủ cho Tiểu Hồng ra, liền có thể để đồ vào."Tô Yên chưa từng nghĩ tới cái này.Rốt cuộc cho tới nay, hai vị trí kia đều dành cho Tiểu Hồng cùng Cổ Vương.Cho nên chưa bao giờ nghĩ tới, nếu bỏ một đứa ra, còn có thể thêm cái khác vào.Cô nắm dao nhỏ trong tay, ý niệm vừa động.Dao gập trong tay liền biến mất.Tô Yên dang hai tay, nhìn nhìn, phải dùng thử một lần.Bỗng nhiên, dao gập lại xuất hiện lần nữa.
Edit: hhhhhh
Beta: Tinh Niệm
Tiểu Hoa nhìn một loạt hành động của ký chủ nhà mình.
Tuy nó sớm biết, nhưng vẫn có chút đáng tiếc.
Đây chính là nam chủ a.
Bởi vì hắn không phải Quân Vực đại nhân, ký chủ nói ném liền ném.
Đang nghĩ ngợi, liền nghe được một tiếng phịch.
Tô Yên kéo đuôi rắn, trực tiếp vứt xa hơn mười mét.
Khiến cây đại thụ gần đó vì bị đụng nên đổ, trên mặt đất để lại dấu vết rất sâu.
Tô Yên vừa rời khỏi động.
Nhíu nhíu mày
"Nóng quá."
Ánh mặt trời giống như thiêu đốt da thịt.
Cô đi vào trong sơn động.
Sau đó, liền nghe xung quanh truyền đến âm thanh sột soạt.
Chồn, nhím,.....
Cùng các loài thú săn mồi ở trong bụi cỏ.
Có loài coi Tô Yên là con mồi.
Có loài bởi vì thấy Tô Yên là tiểu giống cái nhu nhược, hơn nữa trên người cô còn tản mát ra hơi thở tươi mát.
Tô Yên đi vào trong sơn động.
Quá nóng.
Cô coi như không phát hiện mấy thứ xung quanh.
Khi vào trong sơn động.
Liền có một con chồn rốt cuộc nhịn không được.
Xông thẳng vào trong sơn động.
Chỉ là, phanh!
Con Chồn đụng vào một đồ vật cứng rắn.
Xúc cảm lạnh lẽo.
Vừa ngẩng đầu liền thấy.
Một cự mãng vằn đen đỏ đan xen phun lưỡi màu đỏ tươi, cúi đầu tới gần.
Con chồn tức khắc hoảng hốt, quay đầu liền chạy.
Tiểu Hồng nâng đuôi lên, bắt lấy nó.
Ngô, thực đói bụng.
Sau đó mở miệng liền nuốt chửng con chồn kia.
Xung quanh vốn dĩ đang ngo ngoe rục rịch.
Tức khắc, yên tĩnh lại.
Phù.....còn may mình không có chạy ra.
Bằng không, là đã chết trong miệng con xà kia rồi.
Tô Yên trở về trong động.
Nhìn một vòng, phát hiện ngoài hành lý thì không còn bất cứ thứ gì khác.
Cô đi đến chỗ hành lý.
Mở ra.
Xem đồ bên trong.
Quần áo, giày, đồ trang điểm. Còn có...... hết rồi.
Tô Yên nhìn đều là đồ vô dụng.
Lại tìm lần nữa.
Rốt cuộc, tìm thấy con dao gập trong một ngăn nhỏ của hành lý.
Trên dao còn dính vỏ lê.
Đây là nguyên thân dùng để gọt hoa quả?
Còn đem dao để trong hành lý?
Cô cầm lấy dao gập.
Sau đó nhìn chiếc váy màu trắng mình đang mặc.
Lại tìm kiếm quần áo, muốn tìm một bộ để dễ dàng hoạt động.
Kết quả tất cả đều là váy.
Váy hai dây, váy ngắn, áo ngực.
Nguyên thân tựa hồ không nghĩ phải đi thật lâu nên chỉ mang theo mấy thứ nhẹ nhàng.
Cuối cùng, Tô Yên từ bỏ ý tưởng đổi quần áo.
Tiểu Hoa lên tiếng
"Ký chủ, chị thoạt nhìn thật rối rắm, là suy nghĩ muốn đổi quần áo gì sao?"
Tô Yên
"Không phải, trên váy không có túi."
"Ký chủ muốn túi làm gì?"
"Đựng đồ."
"Ách, nếu ký chủ muốn cất dao gập, có thể để trong không gian."
Tô Yên nghe đề nghị này.
Ngẩng đầu lên.
Tiểu Hoa nhỏ giọng nói
"Trong không gian có hai vị trí, ký chủ cho Tiểu Hồng ra, liền có thể để đồ vào."
Tô Yên chưa từng nghĩ tới cái này.
Rốt cuộc cho tới nay, hai vị trí kia đều dành cho Tiểu Hồng cùng Cổ Vương.
Cho nên chưa bao giờ nghĩ tới, nếu bỏ một đứa ra, còn có thể thêm cái khác vào.
Cô nắm dao nhỏ trong tay, ý niệm vừa động.
Dao gập trong tay liền biến mất.
Tô Yên dang hai tay, nhìn nhìn, phải dùng thử một lần.
Bỗng nhiên, dao gập lại xuất hiện lần nữa.
Nam Chủ Bệnh Kiều Sủng Lên TrờiTruyện Converter, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHệ thống Tiểu Hoa lên tiếng: “Ký chủ, có phải cảm thấy quá đáng sợ hay không? Ăn viên kẹo nhắm mắt lại nghỉ ngơi trong chốc lát?” Tô Yên nhỏ giọng giao lưu với hệ thống của mình:“Sắp đến muộn.” Phía trước, nam sinh bị đánh không có sức lực đánh trả đột nhiên xông lên. Từ trong túi móc ra dao gập đâm về phía Khương Nhiên. Phỏng chừng là bị sỉ nhục lòng tự trọng, liều mạng cũng phải tìm lại mặt mũi. “Đi tìm chết đi!” Bang một tiếng, dao gập bị chắn bay. Ầm một tiếng, nam sinh kia lại bị đá tới trên tường lần nữa. Cú đá này, sức lực rất lớn, trực tiếp làm nam sinh kia hôn mê. Mà dao gập, cũng bị quăng ra ngoài, thẳng tắp bay về phía Tô Yên đang đứng. Cô nhìn dao nhỏ bay về phía mình, tự nhiên là muốn trốn. Nhưng hiện tại thân thể này quá yếu. Thế cho nên, vừa mới bước một bước, dao nhỏ bay về phía cánh tay cô. Trên làn da trắng nõn xuất hiện một vết thương. Chỉ trong chốc lát, máu tươi theo cánh tay chảy ra. Da thịt tinh tế, máu đỏ tươi, phá lệ rõ ràng. Cô cúi đầu, nhìn cánh tay bị… Edit: hhhhhhBeta: Tinh NiệmTiểu Hoa nhìn một loạt hành động của ký chủ nhà mình.Tuy nó sớm biết, nhưng vẫn có chút đáng tiếc.Đây chính là nam chủ a.Bởi vì hắn không phải Quân Vực đại nhân, ký chủ nói ném liền ném.Đang nghĩ ngợi, liền nghe được một tiếng phịch.Tô Yên kéo đuôi rắn, trực tiếp vứt xa hơn mười mét.Khiến cây đại thụ gần đó vì bị đụng nên đổ, trên mặt đất để lại dấu vết rất sâu.Tô Yên vừa rời khỏi động.Nhíu nhíu mày"Nóng quá."Ánh mặt trời giống như thiêu đốt da thịt.Cô đi vào trong sơn động.Sau đó, liền nghe xung quanh truyền đến âm thanh sột soạt.Chồn, nhím,.....Cùng các loài thú săn mồi ở trong bụi cỏ.Có loài coi Tô Yên là con mồi.Có loài bởi vì thấy Tô Yên là tiểu giống cái nhu nhược, hơn nữa trên người cô còn tản mát ra hơi thở tươi mát.Tô Yên đi vào trong sơn động.Quá nóng.Cô coi như không phát hiện mấy thứ xung quanh.Khi vào trong sơn động.Liền có một con chồn rốt cuộc nhịn không được.Xông thẳng vào trong sơn động.Chỉ là, phanh!Con Chồn đụng vào một đồ vật cứng rắn.Xúc cảm lạnh lẽo.Vừa ngẩng đầu liền thấy.Một cự mãng vằn đen đỏ đan xen phun lưỡi màu đỏ tươi, cúi đầu tới gần.Con chồn tức khắc hoảng hốt, quay đầu liền chạy.Tiểu Hồng nâng đuôi lên, bắt lấy nó.Ngô, thực đói bụng.Sau đó mở miệng liền nuốt chửng con chồn kia.Xung quanh vốn dĩ đang ngo ngoe rục rịch.Tức khắc, yên tĩnh lại.Phù.....còn may mình không có chạy ra.Bằng không, là đã chết trong miệng con xà kia rồi.Tô Yên trở về trong động.Nhìn một vòng, phát hiện ngoài hành lý thì không còn bất cứ thứ gì khác.Cô đi đến chỗ hành lý.Mở ra.Xem đồ bên trong.Quần áo, giày, đồ trang điểm. Còn có...... hết rồi.Tô Yên nhìn đều là đồ vô dụng.Lại tìm lần nữa.Rốt cuộc, tìm thấy con dao gập trong một ngăn nhỏ của hành lý.Trên dao còn dính vỏ lê.Đây là nguyên thân dùng để gọt hoa quả?Còn đem dao để trong hành lý?Cô cầm lấy dao gập.Sau đó nhìn chiếc váy màu trắng mình đang mặc.Lại tìm kiếm quần áo, muốn tìm một bộ để dễ dàng hoạt động.Kết quả tất cả đều là váy.Váy hai dây, váy ngắn, áo ngực.Nguyên thân tựa hồ không nghĩ phải đi thật lâu nên chỉ mang theo mấy thứ nhẹ nhàng.Cuối cùng, Tô Yên từ bỏ ý tưởng đổi quần áo.Tiểu Hoa lên tiếng"Ký chủ, chị thoạt nhìn thật rối rắm, là suy nghĩ muốn đổi quần áo gì sao?"Tô Yên"Không phải, trên váy không có túi.""Ký chủ muốn túi làm gì?""Đựng đồ.""Ách, nếu ký chủ muốn cất dao gập, có thể để trong không gian."Tô Yên nghe đề nghị này.Ngẩng đầu lên.Tiểu Hoa nhỏ giọng nói"Trong không gian có hai vị trí, ký chủ cho Tiểu Hồng ra, liền có thể để đồ vào."Tô Yên chưa từng nghĩ tới cái này.Rốt cuộc cho tới nay, hai vị trí kia đều dành cho Tiểu Hồng cùng Cổ Vương.Cho nên chưa bao giờ nghĩ tới, nếu bỏ một đứa ra, còn có thể thêm cái khác vào.Cô nắm dao nhỏ trong tay, ý niệm vừa động.Dao gập trong tay liền biến mất.Tô Yên dang hai tay, nhìn nhìn, phải dùng thử một lần.Bỗng nhiên, dao gập lại xuất hiện lần nữa.