Khi cảnh sát đến trước cửa phòng của khách sạn, lúc đấy Yến Thanh Ti cũng vừa mới từ trên giường của Nhạc Thính Phong bước xuống Bầu không khí  trong phòng vẫn còn vương đầy mùi tình dục, quần áo vứt lung tung trên mặt đất, có thể thấy “trận chiến” đêm qua kịch liệt đến thế nào. “Đoang, Đoang” hàng chục tiếng đập cửa gấp gáp vang lên mà Yến Thanh Ti vẫn từ tốn tắm rửa, mặc quần áo, trang điểm giống như là đây là phòng của mình vậy. Cô là ai a, là Yến Thanh Ti lòng dạ độc ác, là cực phẩm hồ ly tinh, thế nên lúc nào cũng phải xinh đẹp, hoàn mỹ, luôn tỏa ánh hào quang thu hút mọi ánh nhìn. Lúc này Nhạc Thính Phong mới tỉnh dậy, trên cơ thể trần trụi vẫn còn hiện rõ một vài dấu hôn đỏ, có chút quá trớn do Yến Thanh Ti tạo ra, anh châm một điếu thuốc rồi nói: “Chỉ cần cô xin tôi, tôi sẽ giảm hai năm ngồi tù cho cô.” Yến Thanh Ti bước tới lấy điếu thuốc từ miệng anh, hít một hơi, khói thuốc lan tỏa khắp phòng, sau đó cô lại đưa  trả điếu thuốc về vị trí ban đầu. Bàn tay nõn nà của Yến Thanh…

Chương 449: Nhớ tôi thật nhiều vào

Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn ĐiTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhKhi cảnh sát đến trước cửa phòng của khách sạn, lúc đấy Yến Thanh Ti cũng vừa mới từ trên giường của Nhạc Thính Phong bước xuống Bầu không khí  trong phòng vẫn còn vương đầy mùi tình dục, quần áo vứt lung tung trên mặt đất, có thể thấy “trận chiến” đêm qua kịch liệt đến thế nào. “Đoang, Đoang” hàng chục tiếng đập cửa gấp gáp vang lên mà Yến Thanh Ti vẫn từ tốn tắm rửa, mặc quần áo, trang điểm giống như là đây là phòng của mình vậy. Cô là ai a, là Yến Thanh Ti lòng dạ độc ác, là cực phẩm hồ ly tinh, thế nên lúc nào cũng phải xinh đẹp, hoàn mỹ, luôn tỏa ánh hào quang thu hút mọi ánh nhìn. Lúc này Nhạc Thính Phong mới tỉnh dậy, trên cơ thể trần trụi vẫn còn hiện rõ một vài dấu hôn đỏ, có chút quá trớn do Yến Thanh Ti tạo ra, anh châm một điếu thuốc rồi nói: “Chỉ cần cô xin tôi, tôi sẽ giảm hai năm ngồi tù cho cô.” Yến Thanh Ti bước tới lấy điếu thuốc từ miệng anh, hít một hơi, khói thuốc lan tỏa khắp phòng, sau đó cô lại đưa  trả điếu thuốc về vị trí ban đầu. Bàn tay nõn nà của Yến Thanh… Yến Thanh Ti cười, đôi mắt xinh đẹp sáng lên rực rỡ, cô trêu anh một câu: “Sao anh không nói thẳng ra là anh muốn ngủ với tôi đi?”Tiểu Từ và Quý Miên Miên hai người ngớ ngẩn nhìn nhau, này…khụ khụ…Nhạc Thính Phong thở dài một tiếng: “Anh cũng muốn lắm chứ, em quên ước mơ ngủ em đến khi nào chán thì tỉnh dậy của anh rồi à, nhưng bây giờ cách xa ngàn dặm, ngay cả mặt em anh còn không thấy, làm sao anh có thể thực hiện được đây?”Yến Thanh Ti bị Nhạc Thính Phong chọc cười ha ha, nói: “ Anh …vậy anh có thể hôn được tôi à?”Nhạc Thính Phong mở ngăn kéo, cầm lấy một đồng xu kẹp trong tay nghịch nghịch: “Cho nên anh mới nói, anh rất nhớ mà!”Ngày nào cũng nhớ, ngoại trừ những lúc làm việc ra, bất kì lúc nào cũng nhớ.Nhạc Thính Phong cảm thấy tâm trí mình thực không thể rời khỏi Yến Thanh Ti được rồi.Yến Thanh Ti nghe ra được sự buồn bã tiếc nuối trong câu nói đó của anh, cô đột nhiên phát hiện ra, bản thân mình hình như cũng có chút nhớ anh, nhưng mà mỗi ngày sau khi kết thúc công việc, mệt quá nằm xuống là ngủ cho nên cô cũng không có thời gian nghĩ nhiều nữa.Yến Thanh Ti ngẩng đầu nhìn bóng người tấp nập ngoài đường lớn, ánh mặt trời chói chang khiến cô không tài nào mà mở được mắt ra, cô ở trong bóng râm, nghe giọng của Nhạc Thính Phong, trong lòng đột nhiên dần dần cảm thấy khoan khoái, bình tĩnh lại.Ảnh hưởng của Nhạc Thính Phong đến cô, bất tri bất giác đã ngấm vào cô rất nhiều.Yến Thanh Ti cong môi lên, “Vậy…cứ nhớ tôi thật nhiều vào, đợi lúc nào quay về, tôi sẽ thưởng cho anh.”Quý Miên Miên nuốt nước miếng, thủ đoạn trêu chọc bạn trai của nữ thân có cần cao đến thế không, mình phải học mới được.Nhạc Thính Phong nghe được câu đó của Yến Thanh Ti, hai tai đỏ hồng, ánh mắt liếc lung tung, anh hắng giọng: “Em nói đấy nhé, không được hối hận đâu đấy.”“Ừ…không hối hận.”Phó đạo diễn đến gọi Yến Thanh Ti, bảo cô chuẩn bị đi mười phút sau bắt đầu cảnh tiếp theo.Yến Thanh Ti nói với Nhạc Thính Phong: “Tôi chuẩn bị quay phim đây, cúp điện thoại trước nhé, ở nhà phải nhớ tôi thật nhiều đấy.”“Từ từ đã, trời nóng như thế này, em không sợ ngất à, Yến Thanh Ti … anh không cấm em quay phim, em muốn quay thì quay, nhưng mà mỗi năm quay ít đi một chút, coi đây là sở thích đi.” Nhạc Thính Phong nhìn ánh nắng chói chang ở bên ngoài, nhiệt độ ở Hải Thành còn cao hơn ở Lạc thành, giữa trưa nhiệt độ mặt đất tăng cao, ngã một cái cũng  có thể bị bỏng, cái thời tiết này quay phim đúng là hành hạ nhau.Nhạc Thính Phong thật không muốn để cô ra ngoài chịu sự hành hạ đó.Trong lòng Yến Thanh Ti cảm thấy chát chát, cô nói: “Sau này…hẵng tính, nói không chừng sau này tôi thành ảnh hậu rồi, anh có muốn tôi đóng tôi cũng không muốn chịu khổ thế này ấy chứ.”Sau này, ai biết được sau này sẽ như thế nào?Nhạc Thính Phong thở dài: “ Được rồi, đành vậy tôi chịu chút thiệt thòi đã, đợi em thành ảnh hậu rồi lại tính tiếp vậy.”Yến Thanh Ti cũng không phản bác, thuận mồm nói: “Được rồi…”“Đúng rồi, tí thì quên mất, mẹ anh chuẩn bị đến gặp em đấy, hình như hôm nay là đến thì phải.”Yến Thanh Ti kinh ngạc nói: “Đến một mình à?’“Còn có cả Ngũ tẩu nữa.”Yến Thanh Ti lo lắng nói: “Anh còn yên tâm được cơ đấy,  thời tiết nóng thế này, anh để bác gái một mình đến đây, nhỡ xảy ra chuyện gì thì làm sao?”Nhạc Thính Phong cong môi: “Anh không ngăn được nha, bà già nhỏ nhà mình nhớ em, bây giờ trong lòng mẹ em còn quan trọng hơn anh nữa kìa, mẹ coi em là đứa con gái bảo bối của bà ấy, bảo là mấy hôm không gặp em, nhớ lắm, nhất quyết phải đi, sợ em cảm nắng còn mang cho em một đống đồ kia kìa.”Tay Yến Thanh Ti run lên, “Tôi…vẫn ổn mà, đóng phim thì đều như thế cả thôi, anh đừng để bác đến, thời tiết ở đây nóng lắm.”

Yến Thanh Ti cười, đôi mắt xinh đẹp sáng lên rực rỡ, cô trêu anh một câu: “Sao anh không nói thẳng ra là anh muốn ngủ với tôi đi?”

Tiểu Từ và Quý Miên Miên hai người ngớ ngẩn nhìn nhau, này…khụ khụ…

Nhạc Thính Phong thở dài một tiếng: “Anh cũng muốn lắm chứ, em quên ước mơ ngủ em đến khi nào chán thì tỉnh dậy của anh rồi à, nhưng bây giờ cách xa ngàn dặm, ngay cả mặt em anh còn không thấy, làm sao anh có thể thực hiện được đây?”

Yến Thanh Ti bị Nhạc Thính Phong chọc cười ha ha, nói: “ Anh …vậy anh có thể hôn được tôi à?”

Nhạc Thính Phong mở ngăn kéo, cầm lấy một đồng xu kẹp trong tay nghịch nghịch: “Cho nên anh mới nói, anh rất nhớ mà!”

Ngày nào cũng nhớ, ngoại trừ những lúc làm việc ra, bất kì lúc nào cũng nhớ.

Nhạc Thính Phong cảm thấy tâm trí mình thực không thể rời khỏi Yến Thanh Ti được rồi.

Yến Thanh Ti nghe ra được sự buồn bã tiếc nuối trong câu nói đó của anh, cô đột nhiên phát hiện ra, bản thân mình hình như cũng có chút nhớ anh, nhưng mà mỗi ngày sau khi kết thúc công việc, mệt quá nằm xuống là ngủ cho nên cô cũng không có thời gian nghĩ nhiều nữa.

Yến Thanh Ti ngẩng đầu nhìn bóng người tấp nập ngoài đường lớn, ánh mặt trời chói chang khiến cô không tài nào mà mở được mắt ra, cô ở trong bóng râm, nghe giọng của Nhạc Thính Phong, trong lòng đột nhiên dần dần cảm thấy khoan khoái, bình tĩnh lại.

Ảnh hưởng của Nhạc Thính Phong đến cô, bất tri bất giác đã ngấm vào cô rất nhiều.

Yến Thanh Ti cong môi lên, “Vậy…cứ nhớ tôi thật nhiều vào, đợi lúc nào quay về, tôi sẽ thưởng cho anh.”

Quý Miên Miên nuốt nước miếng, thủ đoạn trêu chọc bạn trai của nữ thân có cần cao đến thế không, mình phải học mới được.

Nhạc Thính Phong nghe được câu đó của Yến Thanh Ti, hai tai đỏ hồng, ánh mắt liếc lung tung, anh hắng giọng: “Em nói đấy nhé, không được hối hận đâu đấy.”

“Ừ…không hối hận.”

Phó đạo diễn đến gọi Yến Thanh Ti, bảo cô chuẩn bị đi mười phút sau bắt đầu cảnh tiếp theo.

Yến Thanh Ti nói với Nhạc Thính Phong: “Tôi chuẩn bị quay phim đây, cúp điện thoại trước nhé, ở nhà phải nhớ tôi thật nhiều đấy.”

“Từ từ đã, trời nóng như thế này, em không sợ ngất à, Yến Thanh Ti … anh không cấm em quay phim, em muốn quay thì quay, nhưng mà mỗi năm quay ít đi một chút, coi đây là sở thích đi.” Nhạc Thính Phong nhìn ánh nắng chói chang ở bên ngoài, nhiệt độ ở Hải Thành còn cao hơn ở Lạc thành, giữa trưa nhiệt độ mặt đất tăng cao, ngã một cái cũng  có thể bị bỏng, cái thời tiết này quay phim đúng là hành hạ nhau.

Nhạc Thính Phong thật không muốn để cô ra ngoài chịu sự hành hạ đó.

Trong lòng Yến Thanh Ti cảm thấy chát chát, cô nói: “Sau này…hẵng tính, nói không chừng sau này tôi thành ảnh hậu rồi, anh có muốn tôi đóng tôi cũng không muốn chịu khổ thế này ấy chứ.”

Sau này, ai biết được sau này sẽ như thế nào?

Nhạc Thính Phong thở dài: “ Được rồi, đành vậy tôi chịu chút thiệt thòi đã, đợi em thành ảnh hậu rồi lại tính tiếp vậy.”

Yến Thanh Ti cũng không phản bác, thuận mồm nói: “Được rồi…”

“Đúng rồi, tí thì quên mất, mẹ anh chuẩn bị đến gặp em đấy, hình như hôm nay là đến thì phải.”

Yến Thanh Ti kinh ngạc nói: “Đến một mình à?’

“Còn có cả Ngũ tẩu nữa.”

Yến Thanh Ti lo lắng nói: “Anh còn yên tâm được cơ đấy,  thời tiết nóng thế này, anh để bác gái một mình đến đây, nhỡ xảy ra chuyện gì thì làm sao?”

Nhạc Thính Phong cong môi: “Anh không ngăn được nha, bà già nhỏ nhà mình nhớ em, bây giờ trong lòng mẹ em còn quan trọng hơn anh nữa kìa, mẹ coi em là đứa con gái bảo bối của bà ấy, bảo là mấy hôm không gặp em, nhớ lắm, nhất quyết phải đi, sợ em cảm nắng còn mang cho em một đống đồ kia kìa.”

Tay Yến Thanh Ti run lên, “Tôi…vẫn ổn mà, đóng phim thì đều như thế cả thôi, anh đừng để bác đến, thời tiết ở đây nóng lắm.”

Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn ĐiTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhKhi cảnh sát đến trước cửa phòng của khách sạn, lúc đấy Yến Thanh Ti cũng vừa mới từ trên giường của Nhạc Thính Phong bước xuống Bầu không khí  trong phòng vẫn còn vương đầy mùi tình dục, quần áo vứt lung tung trên mặt đất, có thể thấy “trận chiến” đêm qua kịch liệt đến thế nào. “Đoang, Đoang” hàng chục tiếng đập cửa gấp gáp vang lên mà Yến Thanh Ti vẫn từ tốn tắm rửa, mặc quần áo, trang điểm giống như là đây là phòng của mình vậy. Cô là ai a, là Yến Thanh Ti lòng dạ độc ác, là cực phẩm hồ ly tinh, thế nên lúc nào cũng phải xinh đẹp, hoàn mỹ, luôn tỏa ánh hào quang thu hút mọi ánh nhìn. Lúc này Nhạc Thính Phong mới tỉnh dậy, trên cơ thể trần trụi vẫn còn hiện rõ một vài dấu hôn đỏ, có chút quá trớn do Yến Thanh Ti tạo ra, anh châm một điếu thuốc rồi nói: “Chỉ cần cô xin tôi, tôi sẽ giảm hai năm ngồi tù cho cô.” Yến Thanh Ti bước tới lấy điếu thuốc từ miệng anh, hít một hơi, khói thuốc lan tỏa khắp phòng, sau đó cô lại đưa  trả điếu thuốc về vị trí ban đầu. Bàn tay nõn nà của Yến Thanh… Yến Thanh Ti cười, đôi mắt xinh đẹp sáng lên rực rỡ, cô trêu anh một câu: “Sao anh không nói thẳng ra là anh muốn ngủ với tôi đi?”Tiểu Từ và Quý Miên Miên hai người ngớ ngẩn nhìn nhau, này…khụ khụ…Nhạc Thính Phong thở dài một tiếng: “Anh cũng muốn lắm chứ, em quên ước mơ ngủ em đến khi nào chán thì tỉnh dậy của anh rồi à, nhưng bây giờ cách xa ngàn dặm, ngay cả mặt em anh còn không thấy, làm sao anh có thể thực hiện được đây?”Yến Thanh Ti bị Nhạc Thính Phong chọc cười ha ha, nói: “ Anh …vậy anh có thể hôn được tôi à?”Nhạc Thính Phong mở ngăn kéo, cầm lấy một đồng xu kẹp trong tay nghịch nghịch: “Cho nên anh mới nói, anh rất nhớ mà!”Ngày nào cũng nhớ, ngoại trừ những lúc làm việc ra, bất kì lúc nào cũng nhớ.Nhạc Thính Phong cảm thấy tâm trí mình thực không thể rời khỏi Yến Thanh Ti được rồi.Yến Thanh Ti nghe ra được sự buồn bã tiếc nuối trong câu nói đó của anh, cô đột nhiên phát hiện ra, bản thân mình hình như cũng có chút nhớ anh, nhưng mà mỗi ngày sau khi kết thúc công việc, mệt quá nằm xuống là ngủ cho nên cô cũng không có thời gian nghĩ nhiều nữa.Yến Thanh Ti ngẩng đầu nhìn bóng người tấp nập ngoài đường lớn, ánh mặt trời chói chang khiến cô không tài nào mà mở được mắt ra, cô ở trong bóng râm, nghe giọng của Nhạc Thính Phong, trong lòng đột nhiên dần dần cảm thấy khoan khoái, bình tĩnh lại.Ảnh hưởng của Nhạc Thính Phong đến cô, bất tri bất giác đã ngấm vào cô rất nhiều.Yến Thanh Ti cong môi lên, “Vậy…cứ nhớ tôi thật nhiều vào, đợi lúc nào quay về, tôi sẽ thưởng cho anh.”Quý Miên Miên nuốt nước miếng, thủ đoạn trêu chọc bạn trai của nữ thân có cần cao đến thế không, mình phải học mới được.Nhạc Thính Phong nghe được câu đó của Yến Thanh Ti, hai tai đỏ hồng, ánh mắt liếc lung tung, anh hắng giọng: “Em nói đấy nhé, không được hối hận đâu đấy.”“Ừ…không hối hận.”Phó đạo diễn đến gọi Yến Thanh Ti, bảo cô chuẩn bị đi mười phút sau bắt đầu cảnh tiếp theo.Yến Thanh Ti nói với Nhạc Thính Phong: “Tôi chuẩn bị quay phim đây, cúp điện thoại trước nhé, ở nhà phải nhớ tôi thật nhiều đấy.”“Từ từ đã, trời nóng như thế này, em không sợ ngất à, Yến Thanh Ti … anh không cấm em quay phim, em muốn quay thì quay, nhưng mà mỗi năm quay ít đi một chút, coi đây là sở thích đi.” Nhạc Thính Phong nhìn ánh nắng chói chang ở bên ngoài, nhiệt độ ở Hải Thành còn cao hơn ở Lạc thành, giữa trưa nhiệt độ mặt đất tăng cao, ngã một cái cũng  có thể bị bỏng, cái thời tiết này quay phim đúng là hành hạ nhau.Nhạc Thính Phong thật không muốn để cô ra ngoài chịu sự hành hạ đó.Trong lòng Yến Thanh Ti cảm thấy chát chát, cô nói: “Sau này…hẵng tính, nói không chừng sau này tôi thành ảnh hậu rồi, anh có muốn tôi đóng tôi cũng không muốn chịu khổ thế này ấy chứ.”Sau này, ai biết được sau này sẽ như thế nào?Nhạc Thính Phong thở dài: “ Được rồi, đành vậy tôi chịu chút thiệt thòi đã, đợi em thành ảnh hậu rồi lại tính tiếp vậy.”Yến Thanh Ti cũng không phản bác, thuận mồm nói: “Được rồi…”“Đúng rồi, tí thì quên mất, mẹ anh chuẩn bị đến gặp em đấy, hình như hôm nay là đến thì phải.”Yến Thanh Ti kinh ngạc nói: “Đến một mình à?’“Còn có cả Ngũ tẩu nữa.”Yến Thanh Ti lo lắng nói: “Anh còn yên tâm được cơ đấy,  thời tiết nóng thế này, anh để bác gái một mình đến đây, nhỡ xảy ra chuyện gì thì làm sao?”Nhạc Thính Phong cong môi: “Anh không ngăn được nha, bà già nhỏ nhà mình nhớ em, bây giờ trong lòng mẹ em còn quan trọng hơn anh nữa kìa, mẹ coi em là đứa con gái bảo bối của bà ấy, bảo là mấy hôm không gặp em, nhớ lắm, nhất quyết phải đi, sợ em cảm nắng còn mang cho em một đống đồ kia kìa.”Tay Yến Thanh Ti run lên, “Tôi…vẫn ổn mà, đóng phim thì đều như thế cả thôi, anh đừng để bác đến, thời tiết ở đây nóng lắm.”

Chương 449: Nhớ tôi thật nhiều vào