Lăng Vi nhìn hai người quấn quýt trên giường, chỉ cảm thấy trời đất u ám! “Tử Huân… Bỏ mặc con tiên nhận Lăng Vi kia đi có được không? Hai người ở bên nhau một năm, cô ta chưa bao giờ cho anh chạm vào, cô ta căn bản không quan tâm tới cảm nhận của anh… Không giống em, em thật sự yêu anh… A ~ nhẹ một chút…” Người đàn ông thô bạo làm người phụ nữ không ngừng rên rỉ. Ánh mắt Lăng Vi đỏ như thịt sống, cô hoàn toàn không dám tin tất cả trước mắt mình! Hôm nay là sinh nhật bạn trai cô – Hứa Tử Huân, chẳng lẽ niềm vui bất ngờ mà anh nói là muốn cô đến xem… Hình ảnh dơ bẩn không chịu nổi này? Hứa Tử Huân là học trưởng đại học của cô, tính tình ôn hòa. Trong trường đại học có rất nhiều người theo đuổi cô, nhưng chỉ có anh ta đánh động cô. Qua lại một năm, chưa từng thấy anh ta thất lễ, anh ta quan tâm ôn nhu, dí dỏm hài hước. Cô vẫn cho là sau khi tốt nghiệp, cô sẽ gả cho Hứa Tử Huân… Lại không nghĩ rằng… Hôm nay, anh ta vô tình tát cô một bạt tai thật vang. Lăng Vi đau lòng đến mức sắp tan vỡ…
Chương 1069: Người đàn ông này nha.. (1)
Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều VợTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhLăng Vi nhìn hai người quấn quýt trên giường, chỉ cảm thấy trời đất u ám! “Tử Huân… Bỏ mặc con tiên nhận Lăng Vi kia đi có được không? Hai người ở bên nhau một năm, cô ta chưa bao giờ cho anh chạm vào, cô ta căn bản không quan tâm tới cảm nhận của anh… Không giống em, em thật sự yêu anh… A ~ nhẹ một chút…” Người đàn ông thô bạo làm người phụ nữ không ngừng rên rỉ. Ánh mắt Lăng Vi đỏ như thịt sống, cô hoàn toàn không dám tin tất cả trước mắt mình! Hôm nay là sinh nhật bạn trai cô – Hứa Tử Huân, chẳng lẽ niềm vui bất ngờ mà anh nói là muốn cô đến xem… Hình ảnh dơ bẩn không chịu nổi này? Hứa Tử Huân là học trưởng đại học của cô, tính tình ôn hòa. Trong trường đại học có rất nhiều người theo đuổi cô, nhưng chỉ có anh ta đánh động cô. Qua lại một năm, chưa từng thấy anh ta thất lễ, anh ta quan tâm ôn nhu, dí dỏm hài hước. Cô vẫn cho là sau khi tốt nghiệp, cô sẽ gả cho Hứa Tử Huân… Lại không nghĩ rằng… Hôm nay, anh ta vô tình tát cô một bạt tai thật vang. Lăng Vi đau lòng đến mức sắp tan vỡ… Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.Peach cất chân trở về nhà mình, vừa mới đẩy cửa ra, đã ngửi thấy mùi thức ăn thơm phức.Hàn Yến đã làm xong hai món ăn, cải thảo hầm, khoai tây sợi chua cay... bây giờ anh ta đang xào ngồng tỏi...Peach “Phốc xuy”, cười phun ra. Nam thần quốc dân, lại cũng có lúc làm mấy món thế này!Cô ấy còn tưởng rằng anh ta sẽ làm món nào cho cô ăn, không ngờ rằng lại là cải thảo, khoai tây...Peach cười vui vẻ, Hàn Yến lập tức quay đầu nhìn cô ấy. anh ta đã xào xong ngồng tỏi, múc vào trong đĩa bưng ra.Peach đứng ở đó, vui vẻ nhìn anh ta. Hàn Yến đặt đĩa xuống, cởi tạp dề ra nói: “Trước mắt... tôi chỉ biết xào mấy món đơn giản này thôi, ừ... Chủ yếu là do trong tủ lạnh nhà em không có nguyên liệu khác...”Peach bụm mặt cười, cô ấy ở căn cứ hơn một tháng tháng, sau khi về nhà, đã đi siêu thị mua thức ăn một lần. Ngoài cải thảo, khoai tây ra, nhà cô ấy thật sự không có thứ gì khác.Hàn Yến rũ mắt xuống, nhìn chằm chằm vào ba món mình làm, cảm thấy màu sắc thức ăn cũng không tệ lắm, anh ta cười nói: “Sau này tôi sẽ mua sách dạy nấu ăn, nghiên cứu kỹ, để ngày ngày thay đổi món ăn cho em.”Peach cắn môi cười, đi tới bên bàn đọc sách bưng bát canh gừng vừa nãy lên uống.Lúc trở về bàn cơm, Hàn Yến đã nấu ăn xong, bày biện bát đũa. Hai người ngồi ở bên cạnh bàn ăn, bàn ăn nhà cô là loại bàn gỗ, được phủ một chiếc khăn trải bàn bằng plastic, Hàn Yến nhìn cô nói: “Loại khăn trải bàn làm bằng plastic này dùng lâu không tốt đâu, buổi chiều tôi sẽ đi siêu thị mua một chiếc khăn trải bàn khác về.”“Ừ...” Peach đột nhiên che mặt... rốt cuộc người đàn ông của gia đình này mọc từ đâu ra? Tại sao anh ta lại đột nhiên chạy đến nhà cô?Anh ta dịu dàng nhìn chằm chằm vào cô, thật sự làm cho cô chịu không nổi!Hàn Yến không nhìn cô ấy nữa, cúi đầu ăn cơm. Lúc này Peach mới cảm thấy áp lực giảm xuống.Dáng vẻ Hàn Yến ăn cơm cực kỳ đẹp mắt, ăn rất nhanh, nhưng vô cùng ưu nhã, quan trọng nhất là dáng vẻ đẹp mắt... nên làm cái gì cũng đẹp mắt... Peach che mặt, nhìn anh ta qua kẽ ngón tay, ôi mẹ ơi... Thật sự không chịu nổi nữa! Không dưng lại đẹp trai như vậy làm gì? Hại cô ngay cả ăn cơm cũng ăn không ngon!Khuôn mặt của Peach nóng bừng lên, bây giờ và trước kia không giống nhau... cho dù trước kia có thích, cô ấy cũng không dám biểu hiện ra.Nhưng cô ấy chăm sóc cho anh ta một tháng, ngày ngày lau mặt, lau chân, lau người cho anh ta. Trên người anh ta có mấy cọng tóc gáy, cô cũng biết rõ.Vừa nghĩ tới chuyện, bây giờ người đàn ông này mạnh như rồng như cọp ngồi ở bên cạnh mình, cả người cô lại như lên cơn sốt!Mặt cô nóng bừng lên như cái bánh kếp hành được rán trên chảo, cả bữa cơm, cô đều không dám nhìn thẳng vào anh ta, cô ấy vẫn luôn lấy tay trái che mặt, tay phải cầm đũa, miệng nhỏ ăn từng miếng từng miếng. Thỉnh thoảng, nhìn anh ta qua kẽ ngón tay trái.Sao người đàn ông đẹp trai như Hàn Yến lại ngồi ở bên cạnh cô ấy, cùng ăn cơm chung với cô ấy? Còn nói ở trong nhà cô ấy là... Phải chăm sóc cô cả đời!Ôi mẹ ơi... trái tim của Peach... đập loạn...Cô ấy thật sự rất muốn móc trái tim của mình ra, gãi cho bớt ngứa...Hàn Yến nhanh chóng ăn xong, anh ta mang bát của mình vào phòng bát rửa, đi ra nói với cô ấy: “Em cứ ăn từ từ, tôi đi đọc sách.”
Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều VợTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhLăng Vi nhìn hai người quấn quýt trên giường, chỉ cảm thấy trời đất u ám! “Tử Huân… Bỏ mặc con tiên nhận Lăng Vi kia đi có được không? Hai người ở bên nhau một năm, cô ta chưa bao giờ cho anh chạm vào, cô ta căn bản không quan tâm tới cảm nhận của anh… Không giống em, em thật sự yêu anh… A ~ nhẹ một chút…” Người đàn ông thô bạo làm người phụ nữ không ngừng rên rỉ. Ánh mắt Lăng Vi đỏ như thịt sống, cô hoàn toàn không dám tin tất cả trước mắt mình! Hôm nay là sinh nhật bạn trai cô – Hứa Tử Huân, chẳng lẽ niềm vui bất ngờ mà anh nói là muốn cô đến xem… Hình ảnh dơ bẩn không chịu nổi này? Hứa Tử Huân là học trưởng đại học của cô, tính tình ôn hòa. Trong trường đại học có rất nhiều người theo đuổi cô, nhưng chỉ có anh ta đánh động cô. Qua lại một năm, chưa từng thấy anh ta thất lễ, anh ta quan tâm ôn nhu, dí dỏm hài hước. Cô vẫn cho là sau khi tốt nghiệp, cô sẽ gả cho Hứa Tử Huân… Lại không nghĩ rằng… Hôm nay, anh ta vô tình tát cô một bạt tai thật vang. Lăng Vi đau lòng đến mức sắp tan vỡ… Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.Peach cất chân trở về nhà mình, vừa mới đẩy cửa ra, đã ngửi thấy mùi thức ăn thơm phức.Hàn Yến đã làm xong hai món ăn, cải thảo hầm, khoai tây sợi chua cay... bây giờ anh ta đang xào ngồng tỏi...Peach “Phốc xuy”, cười phun ra. Nam thần quốc dân, lại cũng có lúc làm mấy món thế này!Cô ấy còn tưởng rằng anh ta sẽ làm món nào cho cô ăn, không ngờ rằng lại là cải thảo, khoai tây...Peach cười vui vẻ, Hàn Yến lập tức quay đầu nhìn cô ấy. anh ta đã xào xong ngồng tỏi, múc vào trong đĩa bưng ra.Peach đứng ở đó, vui vẻ nhìn anh ta. Hàn Yến đặt đĩa xuống, cởi tạp dề ra nói: “Trước mắt... tôi chỉ biết xào mấy món đơn giản này thôi, ừ... Chủ yếu là do trong tủ lạnh nhà em không có nguyên liệu khác...”Peach bụm mặt cười, cô ấy ở căn cứ hơn một tháng tháng, sau khi về nhà, đã đi siêu thị mua thức ăn một lần. Ngoài cải thảo, khoai tây ra, nhà cô ấy thật sự không có thứ gì khác.Hàn Yến rũ mắt xuống, nhìn chằm chằm vào ba món mình làm, cảm thấy màu sắc thức ăn cũng không tệ lắm, anh ta cười nói: “Sau này tôi sẽ mua sách dạy nấu ăn, nghiên cứu kỹ, để ngày ngày thay đổi món ăn cho em.”Peach cắn môi cười, đi tới bên bàn đọc sách bưng bát canh gừng vừa nãy lên uống.Lúc trở về bàn cơm, Hàn Yến đã nấu ăn xong, bày biện bát đũa. Hai người ngồi ở bên cạnh bàn ăn, bàn ăn nhà cô là loại bàn gỗ, được phủ một chiếc khăn trải bàn bằng plastic, Hàn Yến nhìn cô nói: “Loại khăn trải bàn làm bằng plastic này dùng lâu không tốt đâu, buổi chiều tôi sẽ đi siêu thị mua một chiếc khăn trải bàn khác về.”“Ừ...” Peach đột nhiên che mặt... rốt cuộc người đàn ông của gia đình này mọc từ đâu ra? Tại sao anh ta lại đột nhiên chạy đến nhà cô?Anh ta dịu dàng nhìn chằm chằm vào cô, thật sự làm cho cô chịu không nổi!Hàn Yến không nhìn cô ấy nữa, cúi đầu ăn cơm. Lúc này Peach mới cảm thấy áp lực giảm xuống.Dáng vẻ Hàn Yến ăn cơm cực kỳ đẹp mắt, ăn rất nhanh, nhưng vô cùng ưu nhã, quan trọng nhất là dáng vẻ đẹp mắt... nên làm cái gì cũng đẹp mắt... Peach che mặt, nhìn anh ta qua kẽ ngón tay, ôi mẹ ơi... Thật sự không chịu nổi nữa! Không dưng lại đẹp trai như vậy làm gì? Hại cô ngay cả ăn cơm cũng ăn không ngon!Khuôn mặt của Peach nóng bừng lên, bây giờ và trước kia không giống nhau... cho dù trước kia có thích, cô ấy cũng không dám biểu hiện ra.Nhưng cô ấy chăm sóc cho anh ta một tháng, ngày ngày lau mặt, lau chân, lau người cho anh ta. Trên người anh ta có mấy cọng tóc gáy, cô cũng biết rõ.Vừa nghĩ tới chuyện, bây giờ người đàn ông này mạnh như rồng như cọp ngồi ở bên cạnh mình, cả người cô lại như lên cơn sốt!Mặt cô nóng bừng lên như cái bánh kếp hành được rán trên chảo, cả bữa cơm, cô đều không dám nhìn thẳng vào anh ta, cô ấy vẫn luôn lấy tay trái che mặt, tay phải cầm đũa, miệng nhỏ ăn từng miếng từng miếng. Thỉnh thoảng, nhìn anh ta qua kẽ ngón tay trái.Sao người đàn ông đẹp trai như Hàn Yến lại ngồi ở bên cạnh cô ấy, cùng ăn cơm chung với cô ấy? Còn nói ở trong nhà cô ấy là... Phải chăm sóc cô cả đời!Ôi mẹ ơi... trái tim của Peach... đập loạn...Cô ấy thật sự rất muốn móc trái tim của mình ra, gãi cho bớt ngứa...Hàn Yến nhanh chóng ăn xong, anh ta mang bát của mình vào phòng bát rửa, đi ra nói với cô ấy: “Em cứ ăn từ từ, tôi đi đọc sách.”
Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều VợTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhLăng Vi nhìn hai người quấn quýt trên giường, chỉ cảm thấy trời đất u ám! “Tử Huân… Bỏ mặc con tiên nhận Lăng Vi kia đi có được không? Hai người ở bên nhau một năm, cô ta chưa bao giờ cho anh chạm vào, cô ta căn bản không quan tâm tới cảm nhận của anh… Không giống em, em thật sự yêu anh… A ~ nhẹ một chút…” Người đàn ông thô bạo làm người phụ nữ không ngừng rên rỉ. Ánh mắt Lăng Vi đỏ như thịt sống, cô hoàn toàn không dám tin tất cả trước mắt mình! Hôm nay là sinh nhật bạn trai cô – Hứa Tử Huân, chẳng lẽ niềm vui bất ngờ mà anh nói là muốn cô đến xem… Hình ảnh dơ bẩn không chịu nổi này? Hứa Tử Huân là học trưởng đại học của cô, tính tình ôn hòa. Trong trường đại học có rất nhiều người theo đuổi cô, nhưng chỉ có anh ta đánh động cô. Qua lại một năm, chưa từng thấy anh ta thất lễ, anh ta quan tâm ôn nhu, dí dỏm hài hước. Cô vẫn cho là sau khi tốt nghiệp, cô sẽ gả cho Hứa Tử Huân… Lại không nghĩ rằng… Hôm nay, anh ta vô tình tát cô một bạt tai thật vang. Lăng Vi đau lòng đến mức sắp tan vỡ… Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.Peach cất chân trở về nhà mình, vừa mới đẩy cửa ra, đã ngửi thấy mùi thức ăn thơm phức.Hàn Yến đã làm xong hai món ăn, cải thảo hầm, khoai tây sợi chua cay... bây giờ anh ta đang xào ngồng tỏi...Peach “Phốc xuy”, cười phun ra. Nam thần quốc dân, lại cũng có lúc làm mấy món thế này!Cô ấy còn tưởng rằng anh ta sẽ làm món nào cho cô ăn, không ngờ rằng lại là cải thảo, khoai tây...Peach cười vui vẻ, Hàn Yến lập tức quay đầu nhìn cô ấy. anh ta đã xào xong ngồng tỏi, múc vào trong đĩa bưng ra.Peach đứng ở đó, vui vẻ nhìn anh ta. Hàn Yến đặt đĩa xuống, cởi tạp dề ra nói: “Trước mắt... tôi chỉ biết xào mấy món đơn giản này thôi, ừ... Chủ yếu là do trong tủ lạnh nhà em không có nguyên liệu khác...”Peach bụm mặt cười, cô ấy ở căn cứ hơn một tháng tháng, sau khi về nhà, đã đi siêu thị mua thức ăn một lần. Ngoài cải thảo, khoai tây ra, nhà cô ấy thật sự không có thứ gì khác.Hàn Yến rũ mắt xuống, nhìn chằm chằm vào ba món mình làm, cảm thấy màu sắc thức ăn cũng không tệ lắm, anh ta cười nói: “Sau này tôi sẽ mua sách dạy nấu ăn, nghiên cứu kỹ, để ngày ngày thay đổi món ăn cho em.”Peach cắn môi cười, đi tới bên bàn đọc sách bưng bát canh gừng vừa nãy lên uống.Lúc trở về bàn cơm, Hàn Yến đã nấu ăn xong, bày biện bát đũa. Hai người ngồi ở bên cạnh bàn ăn, bàn ăn nhà cô là loại bàn gỗ, được phủ một chiếc khăn trải bàn bằng plastic, Hàn Yến nhìn cô nói: “Loại khăn trải bàn làm bằng plastic này dùng lâu không tốt đâu, buổi chiều tôi sẽ đi siêu thị mua một chiếc khăn trải bàn khác về.”“Ừ...” Peach đột nhiên che mặt... rốt cuộc người đàn ông của gia đình này mọc từ đâu ra? Tại sao anh ta lại đột nhiên chạy đến nhà cô?Anh ta dịu dàng nhìn chằm chằm vào cô, thật sự làm cho cô chịu không nổi!Hàn Yến không nhìn cô ấy nữa, cúi đầu ăn cơm. Lúc này Peach mới cảm thấy áp lực giảm xuống.Dáng vẻ Hàn Yến ăn cơm cực kỳ đẹp mắt, ăn rất nhanh, nhưng vô cùng ưu nhã, quan trọng nhất là dáng vẻ đẹp mắt... nên làm cái gì cũng đẹp mắt... Peach che mặt, nhìn anh ta qua kẽ ngón tay, ôi mẹ ơi... Thật sự không chịu nổi nữa! Không dưng lại đẹp trai như vậy làm gì? Hại cô ngay cả ăn cơm cũng ăn không ngon!Khuôn mặt của Peach nóng bừng lên, bây giờ và trước kia không giống nhau... cho dù trước kia có thích, cô ấy cũng không dám biểu hiện ra.Nhưng cô ấy chăm sóc cho anh ta một tháng, ngày ngày lau mặt, lau chân, lau người cho anh ta. Trên người anh ta có mấy cọng tóc gáy, cô cũng biết rõ.Vừa nghĩ tới chuyện, bây giờ người đàn ông này mạnh như rồng như cọp ngồi ở bên cạnh mình, cả người cô lại như lên cơn sốt!Mặt cô nóng bừng lên như cái bánh kếp hành được rán trên chảo, cả bữa cơm, cô đều không dám nhìn thẳng vào anh ta, cô ấy vẫn luôn lấy tay trái che mặt, tay phải cầm đũa, miệng nhỏ ăn từng miếng từng miếng. Thỉnh thoảng, nhìn anh ta qua kẽ ngón tay trái.Sao người đàn ông đẹp trai như Hàn Yến lại ngồi ở bên cạnh cô ấy, cùng ăn cơm chung với cô ấy? Còn nói ở trong nhà cô ấy là... Phải chăm sóc cô cả đời!Ôi mẹ ơi... trái tim của Peach... đập loạn...Cô ấy thật sự rất muốn móc trái tim của mình ra, gãi cho bớt ngứa...Hàn Yến nhanh chóng ăn xong, anh ta mang bát của mình vào phòng bát rửa, đi ra nói với cô ấy: “Em cứ ăn từ từ, tôi đi đọc sách.”