Hệ thống Tiểu Hoa lên tiếng: “Ký chủ, có phải cảm thấy quá đáng sợ hay không? Ăn viên kẹo nhắm mắt lại nghỉ ngơi trong chốc lát?” Tô Yên nhỏ giọng giao lưu với hệ thống của mình:“Sắp đến muộn.” Phía trước, nam sinh bị đánh không có sức lực đánh trả đột nhiên xông lên. Từ trong túi móc ra dao gập đâm về phía Khương Nhiên. Phỏng chừng là bị sỉ nhục lòng tự trọng, liều mạng cũng phải tìm lại mặt mũi. “Đi tìm chết đi!” Bang một tiếng, dao gập bị chắn bay. Ầm một tiếng, nam sinh kia lại bị đá tới trên tường lần nữa. Cú đá này, sức lực rất lớn, trực tiếp làm nam sinh kia hôn mê. Mà dao gập, cũng bị quăng ra ngoài, thẳng tắp bay về phía Tô Yên đang đứng. Cô nhìn dao nhỏ bay về phía mình, tự nhiên là muốn trốn. Nhưng hiện tại thân thể này quá yếu. Thế cho nên, vừa mới bước một bước, dao nhỏ bay về phía cánh tay cô. Trên làn da trắng nõn xuất hiện một vết thương. Chỉ trong chốc lát, máu tươi theo cánh tay chảy ra. Da thịt tinh tế, máu đỏ tươi, phá lệ rõ ràng. Cô cúi đầu, nhìn cánh tay bị…
Chương 1150: Bác sĩ đại nhân, thủ hạ lưu tình 16
Nam Chủ Bệnh Kiều Sủng Lên TrờiTruyện Converter, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHệ thống Tiểu Hoa lên tiếng: “Ký chủ, có phải cảm thấy quá đáng sợ hay không? Ăn viên kẹo nhắm mắt lại nghỉ ngơi trong chốc lát?” Tô Yên nhỏ giọng giao lưu với hệ thống của mình:“Sắp đến muộn.” Phía trước, nam sinh bị đánh không có sức lực đánh trả đột nhiên xông lên. Từ trong túi móc ra dao gập đâm về phía Khương Nhiên. Phỏng chừng là bị sỉ nhục lòng tự trọng, liều mạng cũng phải tìm lại mặt mũi. “Đi tìm chết đi!” Bang một tiếng, dao gập bị chắn bay. Ầm một tiếng, nam sinh kia lại bị đá tới trên tường lần nữa. Cú đá này, sức lực rất lớn, trực tiếp làm nam sinh kia hôn mê. Mà dao gập, cũng bị quăng ra ngoài, thẳng tắp bay về phía Tô Yên đang đứng. Cô nhìn dao nhỏ bay về phía mình, tự nhiên là muốn trốn. Nhưng hiện tại thân thể này quá yếu. Thế cho nên, vừa mới bước một bước, dao nhỏ bay về phía cánh tay cô. Trên làn da trắng nõn xuất hiện một vết thương. Chỉ trong chốc lát, máu tươi theo cánh tay chảy ra. Da thịt tinh tế, máu đỏ tươi, phá lệ rõ ràng. Cô cúi đầu, nhìn cánh tay bị… Edit: hhhhhhBeta: Tinh NiệmMôt trong những viên đạn đồ chơi đã bắn trúng mặt Tô Tiểu Hoa.Chỗ đó nhanh chóng liền đỏ.Tô Tiểu Hoa hai mắt đỏ hoe"Ngươi!"Tiếp theo, nó xuống khỏi xích đu.Đánh về phía tiểu mập mạp.Không ngoài ý muốn, vóc dáng nhỏ bé của Tô Tiểu Hoa bị hạ gục trong tích tắc."Ngươi khi dễ người!"Tiểu bá vương ném súng lục."Ta chính là muốn đánh ngươi!"Nói xong liền đè Tô Tiểu Hoa ra đánh.Nhưng không biết từ chỗ nào xuất hiện một bàn tay.Nắm lấy quần áo của tiểu bá vương.Tức khắc tiểu mập mạp kia bị quăng ra ngoài.Tiểu mập mạp không phản ứng kịp, mông bị tiếp đất.Tô Cổ cúi đầu, nhìn súng đồ chơi rơi trên mặt đất.Hắn chưa từng chơi qua.Tô Cổ cầm lấy, tò mò nghịch một lúc.Tiếp đó giơ súng đồ chơi lên, nhắm vào tiểu mập mạp kia.Cười thực ác liệt.Thịch thịch thịch.Viên đạn đồ chơi phóng ra.Đặc biệt nhằm vào mặt tiểu mập mạp.Tiểu mập mạp muốn chạy, nhưng lại bị thứ gì đó vướng vào chân mình.Nhìn xuống, thế nhưng là một con rắn.Tiểu mập mạp sợ tới mức mặt trắng bệch, oa một tiếng liền khóc.Tô Cổ nghe tiếng khóc, cũng không dừng lại chút nào.Thịch thịch thịch tiếp tục bắn cho đến khi hết đạn.Tô Cổ cảm thấy nhàm chán, duỗi tay ném khẩu súng sang một bên.Không nghĩ tới lại rơi trúng vào đùi tiểu mập mạp.Tiểu mập mạp tưởng là rắn cắn, liền ngất xỉu.Tô Tiểu Hoa đứng dậy, vỗ vỗ bụi.Chạy tới, nói"Hừ!"Tuy không giúp được gì, nhưng nhìn khí chất Tô Tiểu Hoa cứ như nó góp công nhiều nhất vậy.Tiểu Hồng trườn đến trước mặt Tô Tiểu Hoa.Nâng đuôi lên, bang một cái đánh vào cẳng chân nó."Tê tê tê tê tê"Vô dụng, thế mà bị một đứa trẻ nhân loại khi dễ.Tiểu Hồng trợn to mắt nhìn Tô Tiểu Hoa, sau đó trườn đến cổ tay Cô Tổ, quấn quanh ở đó.Tô Cổ"Tô Tiểu Hoa, về sau nếu không đánh lại được thì phải chạy, biết chưa?"Tô Tiểu Hoa do dự"Ký chủ nói, nếu chạy thì lần sau kẻ xấu nhìn thấy ngươi sẽ còn khi dễ tiếp."Tô Cổ hừ lạnh"Nên ngươi định đối chọi cùng tiểu mập mạp, ngươi đánh thắng?"Tô Tiểu Hoa héo bẹp, nó đánh không lại.Tô Cổ"Đánh không lại liền chạy, tìm người có thể đánh bại được hắn."Tiểu Hồng xen mồm"Tê tê tê tê tê"Có thể tìm ta, hoặc là tìm Cổ Vương.Cổ Vương là lợi hại nhất.Khẳng định có thể hạ gục được tất cả bọn họ.Những người khác từ khi nhìn thấy một con rắn quấn quanh đùi tiểu mập mạp, đã sợ tới mức chạy tán loạn khắp nơi.Tô Cổ ra tiếng"Đi thôi."Tô Tiểu Hoa ngẩng đầu"Đi chỗ nào?""Phát huy tác dụng của ngươi."Tô Tiểu Hoa mờ mịt.Tác dụng?Nó có tác dụng gì?Tô Cổ tìm một trung tâm thương mại, đứng ở một chỗ viết một tấm biển."Véo mặt một cái, 100 tệ."Viết xong liền đặt dưới chân Tô Tiểu Hoa.Bởi vì Tô Cổ cùng Tiểu Hồng vừa mới cứu Tô Tiểu Hoa, thế nên Tô Tiểu Hoa rất ngoan ngoãn nghe lời.Tuy rằng, nó còn chưa hiểu rốt cuộc muốn làm gì.Cho đến ba giờ sau.Tô Tiểu Hoa che mặt mình lại,Nước mắt lưng tròng"Đau."Những người phụ nữ đó sờ, véo, xoa, còn chụp ảnh chung với nó.Thậm chí còn hôn nó nữa.Cuối cùng cũng không biết mặt bị hôn đỏ hay bị xoa đỏ.
Edit: hhhhhh
Beta: Tinh Niệm
Môt trong những viên đạn đồ chơi đã bắn trúng mặt Tô Tiểu Hoa.
Chỗ đó nhanh chóng liền đỏ.
Tô Tiểu Hoa hai mắt đỏ hoe
"Ngươi!"
Tiếp theo, nó xuống khỏi xích đu.
Đánh về phía tiểu mập mạp.
Không ngoài ý muốn, vóc dáng nhỏ bé của Tô Tiểu Hoa bị hạ gục trong tích tắc.
"Ngươi khi dễ người!"
Tiểu bá vương ném súng lục.
"Ta chính là muốn đánh ngươi!"
Nói xong liền đè Tô Tiểu Hoa ra đánh.
Nhưng không biết từ chỗ nào xuất hiện một bàn tay.
Nắm lấy quần áo của tiểu bá vương.
Tức khắc tiểu mập mạp kia bị quăng ra ngoài.
Tiểu mập mạp không phản ứng kịp, mông bị tiếp đất.
Tô Cổ cúi đầu, nhìn súng đồ chơi rơi trên mặt đất.
Hắn chưa từng chơi qua.
Tô Cổ cầm lấy, tò mò nghịch một lúc.
Tiếp đó giơ súng đồ chơi lên, nhắm vào tiểu mập mạp kia.
Cười thực ác liệt.
Thịch thịch thịch.
Viên đạn đồ chơi phóng ra.
Đặc biệt nhằm vào mặt tiểu mập mạp.
Tiểu mập mạp muốn chạy, nhưng lại bị thứ gì đó vướng vào chân mình.
Nhìn xuống, thế nhưng là một con rắn.
Tiểu mập mạp sợ tới mức mặt trắng bệch, oa một tiếng liền khóc.
Tô Cổ nghe tiếng khóc, cũng không dừng lại chút nào.
Thịch thịch thịch tiếp tục bắn cho đến khi hết đạn.
Tô Cổ cảm thấy nhàm chán, duỗi tay ném khẩu súng sang một bên.
Không nghĩ tới lại rơi trúng vào đùi tiểu mập mạp.
Tiểu mập mạp tưởng là rắn cắn, liền ngất xỉu.
Tô Tiểu Hoa đứng dậy, vỗ vỗ bụi.
Chạy tới, nói
"Hừ!"
Tuy không giúp được gì, nhưng nhìn khí chất Tô Tiểu Hoa cứ như nó góp công nhiều nhất vậy.
Tiểu Hồng trườn đến trước mặt Tô Tiểu Hoa.
Nâng đuôi lên, bang một cái đánh vào cẳng chân nó.
"Tê tê tê tê tê"
Vô dụng, thế mà bị một đứa trẻ nhân loại khi dễ.
Tiểu Hồng trợn to mắt nhìn Tô Tiểu Hoa, sau đó trườn đến cổ tay Cô Tổ, quấn quanh ở đó.
Tô Cổ
"Tô Tiểu Hoa, về sau nếu không đánh lại được thì phải chạy, biết chưa?"
Tô Tiểu Hoa do dự
"Ký chủ nói, nếu chạy thì lần sau kẻ xấu nhìn thấy ngươi sẽ còn khi dễ tiếp."
Tô Cổ hừ lạnh
"Nên ngươi định đối chọi cùng tiểu mập mạp, ngươi đánh thắng?"
Tô Tiểu Hoa héo bẹp, nó đánh không lại.
Tô Cổ
"Đánh không lại liền chạy, tìm người có thể đánh bại được hắn."
Tiểu Hồng xen mồm
"Tê tê tê tê tê"
Có thể tìm ta, hoặc là tìm Cổ Vương.
Cổ Vương là lợi hại nhất.
Khẳng định có thể hạ gục được tất cả bọn họ.
Những người khác từ khi nhìn thấy một con rắn quấn quanh đùi tiểu mập mạp, đã sợ tới mức chạy tán loạn khắp nơi.
Tô Cổ ra tiếng
"Đi thôi."
Tô Tiểu Hoa ngẩng đầu
"Đi chỗ nào?"
"Phát huy tác dụng của ngươi."
Tô Tiểu Hoa mờ mịt.
Tác dụng?
Nó có tác dụng gì?
Tô Cổ tìm một trung tâm thương mại, đứng ở một chỗ viết một tấm biển.
"Véo mặt một cái, 100 tệ."
Viết xong liền đặt dưới chân Tô Tiểu Hoa.
Bởi vì Tô Cổ cùng Tiểu Hồng vừa mới cứu Tô Tiểu Hoa, thế nên Tô Tiểu Hoa rất ngoan ngoãn nghe lời.
Tuy rằng, nó còn chưa hiểu rốt cuộc muốn làm gì.
Cho đến ba giờ sau.
Tô Tiểu Hoa che mặt mình lại,
Nước mắt lưng tròng
"Đau."
Những người phụ nữ đó sờ, véo, xoa, còn chụp ảnh chung với nó.
Thậm chí còn hôn nó nữa.
Cuối cùng cũng không biết mặt bị hôn đỏ hay bị xoa đỏ.
Nam Chủ Bệnh Kiều Sủng Lên TrờiTruyện Converter, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHệ thống Tiểu Hoa lên tiếng: “Ký chủ, có phải cảm thấy quá đáng sợ hay không? Ăn viên kẹo nhắm mắt lại nghỉ ngơi trong chốc lát?” Tô Yên nhỏ giọng giao lưu với hệ thống của mình:“Sắp đến muộn.” Phía trước, nam sinh bị đánh không có sức lực đánh trả đột nhiên xông lên. Từ trong túi móc ra dao gập đâm về phía Khương Nhiên. Phỏng chừng là bị sỉ nhục lòng tự trọng, liều mạng cũng phải tìm lại mặt mũi. “Đi tìm chết đi!” Bang một tiếng, dao gập bị chắn bay. Ầm một tiếng, nam sinh kia lại bị đá tới trên tường lần nữa. Cú đá này, sức lực rất lớn, trực tiếp làm nam sinh kia hôn mê. Mà dao gập, cũng bị quăng ra ngoài, thẳng tắp bay về phía Tô Yên đang đứng. Cô nhìn dao nhỏ bay về phía mình, tự nhiên là muốn trốn. Nhưng hiện tại thân thể này quá yếu. Thế cho nên, vừa mới bước một bước, dao nhỏ bay về phía cánh tay cô. Trên làn da trắng nõn xuất hiện một vết thương. Chỉ trong chốc lát, máu tươi theo cánh tay chảy ra. Da thịt tinh tế, máu đỏ tươi, phá lệ rõ ràng. Cô cúi đầu, nhìn cánh tay bị… Edit: hhhhhhBeta: Tinh NiệmMôt trong những viên đạn đồ chơi đã bắn trúng mặt Tô Tiểu Hoa.Chỗ đó nhanh chóng liền đỏ.Tô Tiểu Hoa hai mắt đỏ hoe"Ngươi!"Tiếp theo, nó xuống khỏi xích đu.Đánh về phía tiểu mập mạp.Không ngoài ý muốn, vóc dáng nhỏ bé của Tô Tiểu Hoa bị hạ gục trong tích tắc."Ngươi khi dễ người!"Tiểu bá vương ném súng lục."Ta chính là muốn đánh ngươi!"Nói xong liền đè Tô Tiểu Hoa ra đánh.Nhưng không biết từ chỗ nào xuất hiện một bàn tay.Nắm lấy quần áo của tiểu bá vương.Tức khắc tiểu mập mạp kia bị quăng ra ngoài.Tiểu mập mạp không phản ứng kịp, mông bị tiếp đất.Tô Cổ cúi đầu, nhìn súng đồ chơi rơi trên mặt đất.Hắn chưa từng chơi qua.Tô Cổ cầm lấy, tò mò nghịch một lúc.Tiếp đó giơ súng đồ chơi lên, nhắm vào tiểu mập mạp kia.Cười thực ác liệt.Thịch thịch thịch.Viên đạn đồ chơi phóng ra.Đặc biệt nhằm vào mặt tiểu mập mạp.Tiểu mập mạp muốn chạy, nhưng lại bị thứ gì đó vướng vào chân mình.Nhìn xuống, thế nhưng là một con rắn.Tiểu mập mạp sợ tới mức mặt trắng bệch, oa một tiếng liền khóc.Tô Cổ nghe tiếng khóc, cũng không dừng lại chút nào.Thịch thịch thịch tiếp tục bắn cho đến khi hết đạn.Tô Cổ cảm thấy nhàm chán, duỗi tay ném khẩu súng sang một bên.Không nghĩ tới lại rơi trúng vào đùi tiểu mập mạp.Tiểu mập mạp tưởng là rắn cắn, liền ngất xỉu.Tô Tiểu Hoa đứng dậy, vỗ vỗ bụi.Chạy tới, nói"Hừ!"Tuy không giúp được gì, nhưng nhìn khí chất Tô Tiểu Hoa cứ như nó góp công nhiều nhất vậy.Tiểu Hồng trườn đến trước mặt Tô Tiểu Hoa.Nâng đuôi lên, bang một cái đánh vào cẳng chân nó."Tê tê tê tê tê"Vô dụng, thế mà bị một đứa trẻ nhân loại khi dễ.Tiểu Hồng trợn to mắt nhìn Tô Tiểu Hoa, sau đó trườn đến cổ tay Cô Tổ, quấn quanh ở đó.Tô Cổ"Tô Tiểu Hoa, về sau nếu không đánh lại được thì phải chạy, biết chưa?"Tô Tiểu Hoa do dự"Ký chủ nói, nếu chạy thì lần sau kẻ xấu nhìn thấy ngươi sẽ còn khi dễ tiếp."Tô Cổ hừ lạnh"Nên ngươi định đối chọi cùng tiểu mập mạp, ngươi đánh thắng?"Tô Tiểu Hoa héo bẹp, nó đánh không lại.Tô Cổ"Đánh không lại liền chạy, tìm người có thể đánh bại được hắn."Tiểu Hồng xen mồm"Tê tê tê tê tê"Có thể tìm ta, hoặc là tìm Cổ Vương.Cổ Vương là lợi hại nhất.Khẳng định có thể hạ gục được tất cả bọn họ.Những người khác từ khi nhìn thấy một con rắn quấn quanh đùi tiểu mập mạp, đã sợ tới mức chạy tán loạn khắp nơi.Tô Cổ ra tiếng"Đi thôi."Tô Tiểu Hoa ngẩng đầu"Đi chỗ nào?""Phát huy tác dụng của ngươi."Tô Tiểu Hoa mờ mịt.Tác dụng?Nó có tác dụng gì?Tô Cổ tìm một trung tâm thương mại, đứng ở một chỗ viết một tấm biển."Véo mặt một cái, 100 tệ."Viết xong liền đặt dưới chân Tô Tiểu Hoa.Bởi vì Tô Cổ cùng Tiểu Hồng vừa mới cứu Tô Tiểu Hoa, thế nên Tô Tiểu Hoa rất ngoan ngoãn nghe lời.Tuy rằng, nó còn chưa hiểu rốt cuộc muốn làm gì.Cho đến ba giờ sau.Tô Tiểu Hoa che mặt mình lại,Nước mắt lưng tròng"Đau."Những người phụ nữ đó sờ, véo, xoa, còn chụp ảnh chung với nó.Thậm chí còn hôn nó nữa.Cuối cùng cũng không biết mặt bị hôn đỏ hay bị xoa đỏ.