Hệ thống Tiểu Hoa lên tiếng: “Ký chủ, có phải cảm thấy quá đáng sợ hay không? Ăn viên kẹo nhắm mắt lại nghỉ ngơi trong chốc lát?” Tô Yên nhỏ giọng giao lưu với hệ thống của mình:“Sắp đến muộn.” Phía trước, nam sinh bị đánh không có sức lực đánh trả đột nhiên xông lên. Từ trong túi móc ra dao gập đâm về phía Khương Nhiên. Phỏng chừng là bị sỉ nhục lòng tự trọng, liều mạng cũng phải tìm lại mặt mũi. “Đi tìm chết đi!” Bang một tiếng, dao gập bị chắn bay. Ầm một tiếng, nam sinh kia lại bị đá tới trên tường lần nữa. Cú đá này, sức lực rất lớn, trực tiếp làm nam sinh kia hôn mê. Mà dao gập, cũng bị quăng ra ngoài, thẳng tắp bay về phía Tô Yên đang đứng. Cô nhìn dao nhỏ bay về phía mình, tự nhiên là muốn trốn. Nhưng hiện tại thân thể này quá yếu. Thế cho nên, vừa mới bước một bước, dao nhỏ bay về phía cánh tay cô. Trên làn da trắng nõn xuất hiện một vết thương. Chỉ trong chốc lát, máu tươi theo cánh tay chảy ra. Da thịt tinh tế, máu đỏ tươi, phá lệ rõ ràng. Cô cúi đầu, nhìn cánh tay bị…

Chương 1160: Bác sĩ đại nhân, thủ hạ lưu tình 26

Nam Chủ Bệnh Kiều Sủng Lên TrờiTruyện Converter, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHệ thống Tiểu Hoa lên tiếng: “Ký chủ, có phải cảm thấy quá đáng sợ hay không? Ăn viên kẹo nhắm mắt lại nghỉ ngơi trong chốc lát?” Tô Yên nhỏ giọng giao lưu với hệ thống của mình:“Sắp đến muộn.” Phía trước, nam sinh bị đánh không có sức lực đánh trả đột nhiên xông lên. Từ trong túi móc ra dao gập đâm về phía Khương Nhiên. Phỏng chừng là bị sỉ nhục lòng tự trọng, liều mạng cũng phải tìm lại mặt mũi. “Đi tìm chết đi!” Bang một tiếng, dao gập bị chắn bay. Ầm một tiếng, nam sinh kia lại bị đá tới trên tường lần nữa. Cú đá này, sức lực rất lớn, trực tiếp làm nam sinh kia hôn mê. Mà dao gập, cũng bị quăng ra ngoài, thẳng tắp bay về phía Tô Yên đang đứng. Cô nhìn dao nhỏ bay về phía mình, tự nhiên là muốn trốn. Nhưng hiện tại thân thể này quá yếu. Thế cho nên, vừa mới bước một bước, dao nhỏ bay về phía cánh tay cô. Trên làn da trắng nõn xuất hiện một vết thương. Chỉ trong chốc lát, máu tươi theo cánh tay chảy ra. Da thịt tinh tế, máu đỏ tươi, phá lệ rõ ràng. Cô cúi đầu, nhìn cánh tay bị… Edit: Ngọc LiênBeta: Tinh NiệmMột khối đá màu đen, bẹt bẹt, không rõ hình dạng.Mặt trên có hoa văn, khi chạm tay vào, có thể dễ dàng cảm nhận tới.Nhưng cục đá này nhìn qua không có gì đặc biệt.Nếu ném ra một chỗ, sẽ không dẫn người chú ý một chút nào.Tô Yên sờ soạng trong chốc lát.Đặt cục đá kia ở trên bàn.Nhìn về phía Tiểu Hoa ở bên cạnh đang nước mắt lưng tròngHỏi"Em biết cục đá này là gì không?"Tiểu Hoa nhìn nửa ngày, lắc đầu"Ký chủ, cơ sở dữ liệu cũng không có giảng giải về khối đá này."Đừng nói là về cục đá này.Ngay cả tư liệu về Minh giới cũng phi thường ít.Tô Yên đùa nghịch trong chốc lát.Cuối cùng đưa lại cục đá cho Tô Cổ."Giữ cho tốt."Tô Cổ gật đầu, duỗi tay nắm lấy cục đá.Đầu tiên là cẩn thận thưởng thức một trận, sau đó mới cất đi.Tiểu Hồng ở bên cạnh rầm rì.Một bộ dáng rất khó chịu, lắc lư trái phải.Tô Cổ duỗi tay ôm Tiểu Hồng vào trong ngực.Vừa ôm một cái, cục đá kia liền sáng lên một chút.Chỉ là cục đá đã nằm trong túi quần Tô Cổ, bên ngoài sắc trời lại sáng.Ánh sáng mỏng manh yếu ớt kia không đủ để khiến cho mọi người chú ý.Thế cho nên mọi người không có ai chú ý tới.Tô Yên lột ra một viên kẹo.Ăn một cái.Tiểu Hoa ghé vào trên đùi Tô Yên"Ký chủ, chị đang suy nghĩ cái gì?"Tô Yên ngẩng đầu, chậm rì rì nói"Vì sao, nơi này lại có người Minh giới tới."Từ trước đến nay Nhân giới cùng Minh giới phân chia rõ ràng.Không can thiệp vào chuyện của nhau.Hơn nữa Minh giới có quy củ, người tự tiện xâm nhập Nhân giới sẽ bị xử phạt rất nặng.Người áo đen kia cam chịu vi phạm quy củ Minh giới cũng muốn đi tới Nhân giới một chuyến.Vì sao?Tiểu Hoa non nớt nói"Ký chủ, Tiểu Hoa có thể tra tư liệu mới nhất giúp chị."Tô Yên nghi hoặc"Cơ sở dữ liệu của em còn có cái này?"Tiểu Hoa ưỡn ưỡn sống lưng"Cơ sở dữ liệu của Tiểu Hoa cái gì cũng có!"Đồng chí Tiểu Hoa tự động xem nhẹ lời mình vừa nói là không tra được lai lịch của cục đá kia.Tô Yên ra tiếng"Không nóng vội, tra không ra cũng không sao."Những việc này, dù có tra được cô cũng không có cách nào nhúng tay vào.Mảnh nhỏ Chủ Thần cô còn chưa tìm được toàn bộ.Cái gì cũng làm không được.Đang nói, điện thoại Tô Yên vang lên.Cô nhìn thoáng qua màn hình.Mặt trên ghi chú chính là tâm can bảo bối.Tô Yên tức khắc liền nhớ tới vị tiểu tình nhân kia của nguyên thân.Cô ấn tắt điện thoại.Người nọ không ngừng gọi tới.Tô Yên trực tiếp tắt máy.Cô nhớ, lần trước cô đã nói rất rõ ràng.Vì sao hắn còn tìm đến cô??Đang nghĩ ngợi, cô vừa nhấc đầu.Phát hiện không biết từ khi nào Tống Du Cảnh đã xuất hiện ở trước mặt mình.Một tay hắn bưng chén nước, tay kia cầm thuốc.Đôi mắt hắn đen nhánh nhìn cô.Cũng không biết hắn đứng ở chỗ này bao lâu.Cô vươn tay nhỏ, yên lặng đẩy điện thoại xuống phía dưới gối đầu.Tuy rằng cô cũng không có làm chuyện gì khác người.Động tác của Tô Yên bị Tống Du Cảnh thu hết vào trong mắt.Hắn nâng ly nước lên"Uống thuốc."Thanh âm lạnh như băng, vẫn giống lúc trước.Tô Yên ngoan ngoãn nhận lấy.Mới vừa cho thuốc vào trong miệng, uống một miếng nước.Liền nghe hắn nói một câu"Vừa nãy, di động vang lên thật lâu."Tô Yên bị nghẹn một chút.Hắn lại nói"Vì sao không nghe?"Tô Yên nỗ lực nuốt viên thuốc xuống.Chớp chớp mắt"Em không muốn nghe."Tống Du Cảnh không có nói nữa.Tô Yên duỗi tay muốn kéo hắn.Kết quả bàn tay đó bị băng gạc bọc đến kín mít.Cô nhịn không được nói"Có thể gỡ xuống hay không?"Tống Du Cảnh mặt không biểu tình, trả lời"Không thể"

Edit: Ngọc Liên

Beta: Tinh Niệm

Một khối đá màu đen, bẹt bẹt, không rõ hình dạng.

Mặt trên có hoa văn, khi chạm tay vào, có thể dễ dàng cảm nhận tới.

Nhưng cục đá này nhìn qua không có gì đặc biệt.

Nếu ném ra một chỗ, sẽ không dẫn người chú ý một chút nào.

Tô Yên sờ soạng trong chốc lát.

Đặt cục đá kia ở trên bàn.

Nhìn về phía Tiểu Hoa ở bên cạnh đang nước mắt lưng tròng

Hỏi

"Em biết cục đá này là gì không?"

Tiểu Hoa nhìn nửa ngày, lắc đầu

"Ký chủ, cơ sở dữ liệu cũng không có giảng giải về khối đá này."

Đừng nói là về cục đá này.

Ngay cả tư liệu về Minh giới cũng phi thường ít.

Tô Yên đùa nghịch trong chốc lát.

Cuối cùng đưa lại cục đá cho Tô Cổ.

"Giữ cho tốt."

Tô Cổ gật đầu, duỗi tay nắm lấy cục đá.

Đầu tiên là cẩn thận thưởng thức một trận, sau đó mới cất đi.

Tiểu Hồng ở bên cạnh rầm rì.

Một bộ dáng rất khó chịu, lắc lư trái phải.

Tô Cổ duỗi tay ôm Tiểu Hồng vào trong ngực.

Vừa ôm một cái, cục đá kia liền sáng lên một chút.

Chỉ là cục đá đã nằm trong túi quần Tô Cổ, bên ngoài sắc trời lại sáng.

Ánh sáng mỏng manh yếu ớt kia không đủ để khiến cho mọi người chú ý.

Thế cho nên mọi người không có ai chú ý tới.

Tô Yên lột ra một viên kẹo.

Ăn một cái.

Tiểu Hoa ghé vào trên đùi Tô Yên

"Ký chủ, chị đang suy nghĩ cái gì?"

Tô Yên ngẩng đầu, chậm rì rì nói

"Vì sao, nơi này lại có người Minh giới tới."

Từ trước đến nay Nhân giới cùng Minh giới phân chia rõ ràng.

Không can thiệp vào chuyện của nhau.

Hơn nữa Minh giới có quy củ, người tự tiện xâm nhập Nhân giới sẽ bị xử phạt rất nặng.

Người áo đen kia cam chịu vi phạm quy củ Minh giới cũng muốn đi tới Nhân giới một chuyến.

Vì sao?

Tiểu Hoa non nớt nói

"Ký chủ, Tiểu Hoa có thể tra tư liệu mới nhất giúp chị."

Tô Yên nghi hoặc

"Cơ sở dữ liệu của em còn có cái này?"

Tiểu Hoa ưỡn ưỡn sống lưng

"Cơ sở dữ liệu của Tiểu Hoa cái gì cũng có!"

Đồng chí Tiểu Hoa tự động xem nhẹ lời mình vừa nói là không tra được lai lịch của cục đá kia.

Tô Yên ra tiếng

"Không nóng vội, tra không ra cũng không sao."

Những việc này, dù có tra được cô cũng không có cách nào nhúng tay vào.

Mảnh nhỏ Chủ Thần cô còn chưa tìm được toàn bộ.

Cái gì cũng làm không được.

Đang nói, điện thoại Tô Yên vang lên.

Cô nhìn thoáng qua màn hình.

Mặt trên ghi chú chính là tâm can bảo bối.

Tô Yên tức khắc liền nhớ tới vị tiểu tình nhân kia của nguyên thân.

Cô ấn tắt điện thoại.

Người nọ không ngừng gọi tới.

Tô Yên trực tiếp tắt máy.

Cô nhớ, lần trước cô đã nói rất rõ ràng.

Vì sao hắn còn tìm đến cô??

Đang nghĩ ngợi, cô vừa nhấc đầu.

Phát hiện không biết từ khi nào Tống Du Cảnh đã xuất hiện ở trước mặt mình.

Một tay hắn bưng chén nước, tay kia cầm thuốc.

Đôi mắt hắn đen nhánh nhìn cô.

Cũng không biết hắn đứng ở chỗ này bao lâu.

Cô vươn tay nhỏ, yên lặng đẩy điện thoại xuống phía dưới gối đầu.

Tuy rằng cô cũng không có làm chuyện gì khác người.

Động tác của Tô Yên bị Tống Du Cảnh thu hết vào trong mắt.

Hắn nâng ly nước lên

"Uống thuốc."

Thanh âm lạnh như băng, vẫn giống lúc trước.

Tô Yên ngoan ngoãn nhận lấy.

Mới vừa cho thuốc vào trong miệng, uống một miếng nước.

Liền nghe hắn nói một câu

"Vừa nãy, di động vang lên thật lâu."

Tô Yên bị nghẹn một chút.

Hắn lại nói

"Vì sao không nghe?"

Tô Yên nỗ lực nuốt viên thuốc xuống.

Chớp chớp mắt

"Em không muốn nghe."

Tống Du Cảnh không có nói nữa.

Tô Yên duỗi tay muốn kéo hắn.

Kết quả bàn tay đó bị băng gạc bọc đến kín mít.

Cô nhịn không được nói

"Có thể gỡ xuống hay không?"

Tống Du Cảnh mặt không biểu tình, trả lời

"Không thể"

Nam Chủ Bệnh Kiều Sủng Lên TrờiTruyện Converter, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHệ thống Tiểu Hoa lên tiếng: “Ký chủ, có phải cảm thấy quá đáng sợ hay không? Ăn viên kẹo nhắm mắt lại nghỉ ngơi trong chốc lát?” Tô Yên nhỏ giọng giao lưu với hệ thống của mình:“Sắp đến muộn.” Phía trước, nam sinh bị đánh không có sức lực đánh trả đột nhiên xông lên. Từ trong túi móc ra dao gập đâm về phía Khương Nhiên. Phỏng chừng là bị sỉ nhục lòng tự trọng, liều mạng cũng phải tìm lại mặt mũi. “Đi tìm chết đi!” Bang một tiếng, dao gập bị chắn bay. Ầm một tiếng, nam sinh kia lại bị đá tới trên tường lần nữa. Cú đá này, sức lực rất lớn, trực tiếp làm nam sinh kia hôn mê. Mà dao gập, cũng bị quăng ra ngoài, thẳng tắp bay về phía Tô Yên đang đứng. Cô nhìn dao nhỏ bay về phía mình, tự nhiên là muốn trốn. Nhưng hiện tại thân thể này quá yếu. Thế cho nên, vừa mới bước một bước, dao nhỏ bay về phía cánh tay cô. Trên làn da trắng nõn xuất hiện một vết thương. Chỉ trong chốc lát, máu tươi theo cánh tay chảy ra. Da thịt tinh tế, máu đỏ tươi, phá lệ rõ ràng. Cô cúi đầu, nhìn cánh tay bị… Edit: Ngọc LiênBeta: Tinh NiệmMột khối đá màu đen, bẹt bẹt, không rõ hình dạng.Mặt trên có hoa văn, khi chạm tay vào, có thể dễ dàng cảm nhận tới.Nhưng cục đá này nhìn qua không có gì đặc biệt.Nếu ném ra một chỗ, sẽ không dẫn người chú ý một chút nào.Tô Yên sờ soạng trong chốc lát.Đặt cục đá kia ở trên bàn.Nhìn về phía Tiểu Hoa ở bên cạnh đang nước mắt lưng tròngHỏi"Em biết cục đá này là gì không?"Tiểu Hoa nhìn nửa ngày, lắc đầu"Ký chủ, cơ sở dữ liệu cũng không có giảng giải về khối đá này."Đừng nói là về cục đá này.Ngay cả tư liệu về Minh giới cũng phi thường ít.Tô Yên đùa nghịch trong chốc lát.Cuối cùng đưa lại cục đá cho Tô Cổ."Giữ cho tốt."Tô Cổ gật đầu, duỗi tay nắm lấy cục đá.Đầu tiên là cẩn thận thưởng thức một trận, sau đó mới cất đi.Tiểu Hồng ở bên cạnh rầm rì.Một bộ dáng rất khó chịu, lắc lư trái phải.Tô Cổ duỗi tay ôm Tiểu Hồng vào trong ngực.Vừa ôm một cái, cục đá kia liền sáng lên một chút.Chỉ là cục đá đã nằm trong túi quần Tô Cổ, bên ngoài sắc trời lại sáng.Ánh sáng mỏng manh yếu ớt kia không đủ để khiến cho mọi người chú ý.Thế cho nên mọi người không có ai chú ý tới.Tô Yên lột ra một viên kẹo.Ăn một cái.Tiểu Hoa ghé vào trên đùi Tô Yên"Ký chủ, chị đang suy nghĩ cái gì?"Tô Yên ngẩng đầu, chậm rì rì nói"Vì sao, nơi này lại có người Minh giới tới."Từ trước đến nay Nhân giới cùng Minh giới phân chia rõ ràng.Không can thiệp vào chuyện của nhau.Hơn nữa Minh giới có quy củ, người tự tiện xâm nhập Nhân giới sẽ bị xử phạt rất nặng.Người áo đen kia cam chịu vi phạm quy củ Minh giới cũng muốn đi tới Nhân giới một chuyến.Vì sao?Tiểu Hoa non nớt nói"Ký chủ, Tiểu Hoa có thể tra tư liệu mới nhất giúp chị."Tô Yên nghi hoặc"Cơ sở dữ liệu của em còn có cái này?"Tiểu Hoa ưỡn ưỡn sống lưng"Cơ sở dữ liệu của Tiểu Hoa cái gì cũng có!"Đồng chí Tiểu Hoa tự động xem nhẹ lời mình vừa nói là không tra được lai lịch của cục đá kia.Tô Yên ra tiếng"Không nóng vội, tra không ra cũng không sao."Những việc này, dù có tra được cô cũng không có cách nào nhúng tay vào.Mảnh nhỏ Chủ Thần cô còn chưa tìm được toàn bộ.Cái gì cũng làm không được.Đang nói, điện thoại Tô Yên vang lên.Cô nhìn thoáng qua màn hình.Mặt trên ghi chú chính là tâm can bảo bối.Tô Yên tức khắc liền nhớ tới vị tiểu tình nhân kia của nguyên thân.Cô ấn tắt điện thoại.Người nọ không ngừng gọi tới.Tô Yên trực tiếp tắt máy.Cô nhớ, lần trước cô đã nói rất rõ ràng.Vì sao hắn còn tìm đến cô??Đang nghĩ ngợi, cô vừa nhấc đầu.Phát hiện không biết từ khi nào Tống Du Cảnh đã xuất hiện ở trước mặt mình.Một tay hắn bưng chén nước, tay kia cầm thuốc.Đôi mắt hắn đen nhánh nhìn cô.Cũng không biết hắn đứng ở chỗ này bao lâu.Cô vươn tay nhỏ, yên lặng đẩy điện thoại xuống phía dưới gối đầu.Tuy rằng cô cũng không có làm chuyện gì khác người.Động tác của Tô Yên bị Tống Du Cảnh thu hết vào trong mắt.Hắn nâng ly nước lên"Uống thuốc."Thanh âm lạnh như băng, vẫn giống lúc trước.Tô Yên ngoan ngoãn nhận lấy.Mới vừa cho thuốc vào trong miệng, uống một miếng nước.Liền nghe hắn nói một câu"Vừa nãy, di động vang lên thật lâu."Tô Yên bị nghẹn một chút.Hắn lại nói"Vì sao không nghe?"Tô Yên nỗ lực nuốt viên thuốc xuống.Chớp chớp mắt"Em không muốn nghe."Tống Du Cảnh không có nói nữa.Tô Yên duỗi tay muốn kéo hắn.Kết quả bàn tay đó bị băng gạc bọc đến kín mít.Cô nhịn không được nói"Có thể gỡ xuống hay không?"Tống Du Cảnh mặt không biểu tình, trả lời"Không thể"

Chương 1160: Bác sĩ đại nhân, thủ hạ lưu tình 26