Hệ thống Tiểu Hoa lên tiếng: “Ký chủ, có phải cảm thấy quá đáng sợ hay không? Ăn viên kẹo nhắm mắt lại nghỉ ngơi trong chốc lát?” Tô Yên nhỏ giọng giao lưu với hệ thống của mình:“Sắp đến muộn.” Phía trước, nam sinh bị đánh không có sức lực đánh trả đột nhiên xông lên. Từ trong túi móc ra dao gập đâm về phía Khương Nhiên. Phỏng chừng là bị sỉ nhục lòng tự trọng, liều mạng cũng phải tìm lại mặt mũi. “Đi tìm chết đi!” Bang một tiếng, dao gập bị chắn bay. Ầm một tiếng, nam sinh kia lại bị đá tới trên tường lần nữa. Cú đá này, sức lực rất lớn, trực tiếp làm nam sinh kia hôn mê. Mà dao gập, cũng bị quăng ra ngoài, thẳng tắp bay về phía Tô Yên đang đứng. Cô nhìn dao nhỏ bay về phía mình, tự nhiên là muốn trốn. Nhưng hiện tại thân thể này quá yếu. Thế cho nên, vừa mới bước một bước, dao nhỏ bay về phía cánh tay cô. Trên làn da trắng nõn xuất hiện một vết thương. Chỉ trong chốc lát, máu tươi theo cánh tay chảy ra. Da thịt tinh tế, máu đỏ tươi, phá lệ rõ ràng. Cô cúi đầu, nhìn cánh tay bị…
Chương 1755: Tô thiếu hiệp uy vũ 38
Nam Chủ Bệnh Kiều Sủng Lên TrờiTruyện Converter, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHệ thống Tiểu Hoa lên tiếng: “Ký chủ, có phải cảm thấy quá đáng sợ hay không? Ăn viên kẹo nhắm mắt lại nghỉ ngơi trong chốc lát?” Tô Yên nhỏ giọng giao lưu với hệ thống của mình:“Sắp đến muộn.” Phía trước, nam sinh bị đánh không có sức lực đánh trả đột nhiên xông lên. Từ trong túi móc ra dao gập đâm về phía Khương Nhiên. Phỏng chừng là bị sỉ nhục lòng tự trọng, liều mạng cũng phải tìm lại mặt mũi. “Đi tìm chết đi!” Bang một tiếng, dao gập bị chắn bay. Ầm một tiếng, nam sinh kia lại bị đá tới trên tường lần nữa. Cú đá này, sức lực rất lớn, trực tiếp làm nam sinh kia hôn mê. Mà dao gập, cũng bị quăng ra ngoài, thẳng tắp bay về phía Tô Yên đang đứng. Cô nhìn dao nhỏ bay về phía mình, tự nhiên là muốn trốn. Nhưng hiện tại thân thể này quá yếu. Thế cho nên, vừa mới bước một bước, dao nhỏ bay về phía cánh tay cô. Trên làn da trắng nõn xuất hiện một vết thương. Chỉ trong chốc lát, máu tươi theo cánh tay chảy ra. Da thịt tinh tế, máu đỏ tươi, phá lệ rõ ràng. Cô cúi đầu, nhìn cánh tay bị… Lục Vân mặc bộ váy màu hoa anh đào, trêи đầu cài cây trâm, tự nhiên hào phóng, vô cùng xinh đẹp.Lục Vân cười với Tô Yên"Công tử, huynh nói sẽ bồi ta đi mua đồ."Tô Yên gật gật đầu"Ừm."Nàng lên tiếng đáp lại rồi đứng dậy đi ra ngoài.Lục Vân lên tiếng"Công tử, huynh thấy ta mặc bộ y phục này có đẹp hay không?"Tô Yên đáp"Đẹp""Vậy công tử thấy bộ này đẹp, hay bộ màu lam đẹp?""Bộ này đi."Tô Yên nói dứt lời, nụ cười trêи mặt Lục Vân càng thêm rạng rỡ.Tất cả tâm tình đều đặt lên người Tô Yên.Hai người còn chưa đi ra khỏi cửa đã bị Hiên Viên Quân Ngọc chặn lại.Hiên Viên Quân Ngọc nhìn thấy Tô Yên, rồi lại nhìn sang Lục Vân mặc váy áo mới, trang điểm xinh đẹp đứng bên cạnh Tô Yên.Hai người cười nói lộ cả lúm đồng tiền xinh như hoa.Hiên Viên Quân Ngọc cảm thấy thật chướng mắt!Tô Yên nhìn thấy hắn xuất hiện, sửng sốt một chút.Đi tới trước mặt hắn"Chàng đi đâu vậy? Ta chờ chàng rất lâu."Hiên Viên Quân Ngọc liếc Tô Yên một cái"Đệ chờ ta làm gì?"Tô Yên lôi từ trong tay áo ra một cái túi tiền"Không phải chàng muốn cái này sao?"Nói xong liền đưa cho hắn.Nhìn cảnh tượng này, ý cười trêи mặt Lục Vân cứng đờ, còn sắc mặt Hiên Viên Quân Ngọc có vẻ hoà hoãn đi không ít.Nhưng cũng chẳng được bao lâu, hắn vừa ngước mắt lên nhìn thấy Lục Vân vẫn đứng nép mình bên cạnh Tô Yên, liền duỗi tay bắt lấy cánh tay Tô Yên đặt lên eo của mình.Cưỡng bách Tô Yên ôm eo của hắn.Hắn vừa bắt Tô Yên ôm hắn vừa nhìn Lục Vân.Tiểu Hoa thì thầm"Ký chủ, Nam chủ đại nhân coi Lục Vân là tình địch rồi nha."
Lục Vân mặc bộ váy màu hoa anh đào, trêи đầu cài cây trâm, tự nhiên hào phóng, vô cùng xinh đẹp.
Lục Vân cười với Tô Yên
"Công tử, huynh nói sẽ bồi ta đi mua đồ."
Tô Yên gật gật đầu
"Ừm."
Nàng lên tiếng đáp lại rồi đứng dậy đi ra ngoài.
Lục Vân lên tiếng
"Công tử, huynh thấy ta mặc bộ y phục này có đẹp hay không?"
Tô Yên đáp
"Đẹp"
"Vậy công tử thấy bộ này đẹp, hay bộ màu lam đẹp?"
"Bộ này đi."
Tô Yên nói dứt lời, nụ cười trêи mặt Lục Vân càng thêm rạng rỡ.
Tất cả tâm tình đều đặt lên người Tô Yên.
Hai người còn chưa đi ra khỏi cửa đã bị Hiên Viên Quân Ngọc chặn lại.
Hiên Viên Quân Ngọc nhìn thấy Tô Yên, rồi lại nhìn sang Lục Vân mặc váy áo mới, trang điểm xinh đẹp đứng bên cạnh Tô Yên.
Hai người cười nói lộ cả lúm đồng tiền xinh như hoa.
Hiên Viên Quân Ngọc cảm thấy thật chướng mắt!
Tô Yên nhìn thấy hắn xuất hiện, sửng sốt một chút.
Đi tới trước mặt hắn
"Chàng đi đâu vậy? Ta chờ chàng rất lâu."
Hiên Viên Quân Ngọc liếc Tô Yên một cái
"Đệ chờ ta làm gì?"
Tô Yên lôi từ trong tay áo ra một cái túi tiền
"Không phải chàng muốn cái này sao?"
Nói xong liền đưa cho hắn.
Nhìn cảnh tượng này, ý cười trêи mặt Lục Vân cứng đờ, còn sắc mặt Hiên Viên Quân Ngọc có vẻ hoà hoãn đi không ít.
Nhưng cũng chẳng được bao lâu, hắn vừa ngước mắt lên nhìn thấy Lục Vân vẫn đứng nép mình bên cạnh Tô Yên, liền duỗi tay bắt lấy cánh tay Tô Yên đặt lên eo của mình.
Cưỡng bách Tô Yên ôm eo của hắn.
Hắn vừa bắt Tô Yên ôm hắn vừa nhìn Lục Vân.
Tiểu Hoa thì thầm
"Ký chủ, Nam chủ đại nhân coi Lục Vân là tình địch rồi nha."
Nam Chủ Bệnh Kiều Sủng Lên TrờiTruyện Converter, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHệ thống Tiểu Hoa lên tiếng: “Ký chủ, có phải cảm thấy quá đáng sợ hay không? Ăn viên kẹo nhắm mắt lại nghỉ ngơi trong chốc lát?” Tô Yên nhỏ giọng giao lưu với hệ thống của mình:“Sắp đến muộn.” Phía trước, nam sinh bị đánh không có sức lực đánh trả đột nhiên xông lên. Từ trong túi móc ra dao gập đâm về phía Khương Nhiên. Phỏng chừng là bị sỉ nhục lòng tự trọng, liều mạng cũng phải tìm lại mặt mũi. “Đi tìm chết đi!” Bang một tiếng, dao gập bị chắn bay. Ầm một tiếng, nam sinh kia lại bị đá tới trên tường lần nữa. Cú đá này, sức lực rất lớn, trực tiếp làm nam sinh kia hôn mê. Mà dao gập, cũng bị quăng ra ngoài, thẳng tắp bay về phía Tô Yên đang đứng. Cô nhìn dao nhỏ bay về phía mình, tự nhiên là muốn trốn. Nhưng hiện tại thân thể này quá yếu. Thế cho nên, vừa mới bước một bước, dao nhỏ bay về phía cánh tay cô. Trên làn da trắng nõn xuất hiện một vết thương. Chỉ trong chốc lát, máu tươi theo cánh tay chảy ra. Da thịt tinh tế, máu đỏ tươi, phá lệ rõ ràng. Cô cúi đầu, nhìn cánh tay bị… Lục Vân mặc bộ váy màu hoa anh đào, trêи đầu cài cây trâm, tự nhiên hào phóng, vô cùng xinh đẹp.Lục Vân cười với Tô Yên"Công tử, huynh nói sẽ bồi ta đi mua đồ."Tô Yên gật gật đầu"Ừm."Nàng lên tiếng đáp lại rồi đứng dậy đi ra ngoài.Lục Vân lên tiếng"Công tử, huynh thấy ta mặc bộ y phục này có đẹp hay không?"Tô Yên đáp"Đẹp""Vậy công tử thấy bộ này đẹp, hay bộ màu lam đẹp?""Bộ này đi."Tô Yên nói dứt lời, nụ cười trêи mặt Lục Vân càng thêm rạng rỡ.Tất cả tâm tình đều đặt lên người Tô Yên.Hai người còn chưa đi ra khỏi cửa đã bị Hiên Viên Quân Ngọc chặn lại.Hiên Viên Quân Ngọc nhìn thấy Tô Yên, rồi lại nhìn sang Lục Vân mặc váy áo mới, trang điểm xinh đẹp đứng bên cạnh Tô Yên.Hai người cười nói lộ cả lúm đồng tiền xinh như hoa.Hiên Viên Quân Ngọc cảm thấy thật chướng mắt!Tô Yên nhìn thấy hắn xuất hiện, sửng sốt một chút.Đi tới trước mặt hắn"Chàng đi đâu vậy? Ta chờ chàng rất lâu."Hiên Viên Quân Ngọc liếc Tô Yên một cái"Đệ chờ ta làm gì?"Tô Yên lôi từ trong tay áo ra một cái túi tiền"Không phải chàng muốn cái này sao?"Nói xong liền đưa cho hắn.Nhìn cảnh tượng này, ý cười trêи mặt Lục Vân cứng đờ, còn sắc mặt Hiên Viên Quân Ngọc có vẻ hoà hoãn đi không ít.Nhưng cũng chẳng được bao lâu, hắn vừa ngước mắt lên nhìn thấy Lục Vân vẫn đứng nép mình bên cạnh Tô Yên, liền duỗi tay bắt lấy cánh tay Tô Yên đặt lên eo của mình.Cưỡng bách Tô Yên ôm eo của hắn.Hắn vừa bắt Tô Yên ôm hắn vừa nhìn Lục Vân.Tiểu Hoa thì thầm"Ký chủ, Nam chủ đại nhân coi Lục Vân là tình địch rồi nha."