Hệ thống Tiểu Hoa lên tiếng: “Ký chủ, có phải cảm thấy quá đáng sợ hay không? Ăn viên kẹo nhắm mắt lại nghỉ ngơi trong chốc lát?” Tô Yên nhỏ giọng giao lưu với hệ thống của mình:“Sắp đến muộn.” Phía trước, nam sinh bị đánh không có sức lực đánh trả đột nhiên xông lên. Từ trong túi móc ra dao gập đâm về phía Khương Nhiên. Phỏng chừng là bị sỉ nhục lòng tự trọng, liều mạng cũng phải tìm lại mặt mũi. “Đi tìm chết đi!” Bang một tiếng, dao gập bị chắn bay. Ầm một tiếng, nam sinh kia lại bị đá tới trên tường lần nữa. Cú đá này, sức lực rất lớn, trực tiếp làm nam sinh kia hôn mê. Mà dao gập, cũng bị quăng ra ngoài, thẳng tắp bay về phía Tô Yên đang đứng. Cô nhìn dao nhỏ bay về phía mình, tự nhiên là muốn trốn. Nhưng hiện tại thân thể này quá yếu. Thế cho nên, vừa mới bước một bước, dao nhỏ bay về phía cánh tay cô. Trên làn da trắng nõn xuất hiện một vết thương. Chỉ trong chốc lát, máu tươi theo cánh tay chảy ra. Da thịt tinh tế, máu đỏ tươi, phá lệ rõ ràng. Cô cúi đầu, nhìn cánh tay bị…
Chương 2001: Ai da, tang thi!! 56
Nam Chủ Bệnh Kiều Sủng Lên TrờiTruyện Converter, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHệ thống Tiểu Hoa lên tiếng: “Ký chủ, có phải cảm thấy quá đáng sợ hay không? Ăn viên kẹo nhắm mắt lại nghỉ ngơi trong chốc lát?” Tô Yên nhỏ giọng giao lưu với hệ thống của mình:“Sắp đến muộn.” Phía trước, nam sinh bị đánh không có sức lực đánh trả đột nhiên xông lên. Từ trong túi móc ra dao gập đâm về phía Khương Nhiên. Phỏng chừng là bị sỉ nhục lòng tự trọng, liều mạng cũng phải tìm lại mặt mũi. “Đi tìm chết đi!” Bang một tiếng, dao gập bị chắn bay. Ầm một tiếng, nam sinh kia lại bị đá tới trên tường lần nữa. Cú đá này, sức lực rất lớn, trực tiếp làm nam sinh kia hôn mê. Mà dao gập, cũng bị quăng ra ngoài, thẳng tắp bay về phía Tô Yên đang đứng. Cô nhìn dao nhỏ bay về phía mình, tự nhiên là muốn trốn. Nhưng hiện tại thân thể này quá yếu. Thế cho nên, vừa mới bước một bước, dao nhỏ bay về phía cánh tay cô. Trên làn da trắng nõn xuất hiện một vết thương. Chỉ trong chốc lát, máu tươi theo cánh tay chảy ra. Da thịt tinh tế, máu đỏ tươi, phá lệ rõ ràng. Cô cúi đầu, nhìn cánh tay bị… Edit: Ngân MinnBeta: Tinh NiệmMưa bị ngăn cách bên ngoài quầng sáng, ký ức hỗn loạn của Tô Yên dần dần biến mất.Sự không kiên nhẫn và lạnh nhạt trong mắt cô cũng dần dần tan đi.Khóe môi Quân Vực khẽ cong lên.Máu theo khóe môi tràn ra ngoài.Hắn bất đắc dĩ lên tiếng"Thân thể này đã đến cực hạn."Tô Yên nghe xong, không nói gì, chỉ im lặng xoa xoa vết máu ở khóe môi hắn.Quân Vực cọ cọ má cô"Tiểu Quai~"Thanh âm nỉ non, mang theo suy yếu.Tô Yên lên tiếng"Ừm."Quân Vực ôm eo Tô Yên, cọ xát một lúc lâu, mới nói một câu"Về sau, có phải Tiểu Quai nên đối xử với anh tốt hơn một chút không?"Tô Yên nhìn hắn.Quầng sáng màu đỏ bao bọc hai người khỏi làn mưa, bất tri bất giác, mưa cũng đã tạnh.Bầu trời dần sáng lên.Đôi mắt Tô Yên biến hóa, con ngươi đen nhánh nhanh chóng biến thành màu vàng.Toàn thân tỏa ra ánh sáng lấp lánh thần thánh.Tiểu Hoa reo lên"Leng keng, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, đạt được mảnh nhỏ Chủ Thần cuối cùng."Tô Yên cúi đầu, chủ động hôn lên đôi môi còn vương máu của Quân Vực."Được!"Tô Yên lên tiếng.Quân Vực ôm cô càng thêm chặt."Tiểu Quai sẽ chủ động hơn một chút sao?"Tô Yên trầm mặc nửa ngày mới nói một câu"Em sẽ cố gắng."Quân Vực cười ra tiếng.Hắn nhắm mắt lại, chỉ nói một câu"Anh ở Thâm Uyên Ma Vực chờ Tiểu Quai tới."Nói xong, hắn liền chìm vào yên lặng.Quầng sáng màu đỏ vẫn che chở cô như cũ.Tô Yên chậm rãi đứng dậy."Yên Yên, Yên Yên!!"Tiểu Hồng quăng nhanh cái đuôi lao về phía Tô Yên"Yên Yên! Yên Yên! Cả người chị đang phát sáng kìa."Tô Cổ lững thững đi phía sau Tiểu Hồng.[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]Quầng sáng bảo vệ xung quanh Tô Yên biến mất, lắc tay cũng nhanh chóng ẩn đi.Tiểu Hồng biến thành hình người.Nó trừng lớn đôi mắt nhìn Tô Yên, vui vẻ lên tiếng"Yên Yên! Yên Yên! Hai mắt của chị biến thành màu vàng kìa."Tô Yên nhìn thoáng qua tay mình, lại quay đầu nhìn về phía sau lưng.Nơi mà vừa rồi cô còn đánh giết đám tang thi, sớm đã biến thành một biển hoa cỏ thơm ngát, chim ca bướm lượn.Bầu trời sáng trong, một tia sáng chiếu thẳng từ trêи cao xuống.Tia sáng càng lúc càng rực rỡ, chạy thẳng đến dưới chân Tô Yên.Trêи không trung, xuất hiện tám thân ảnh.Mặc y phục vàng, trắng đen xen kẽ, đứng yên ở hai bên.Sau đó, quỳ một gối xuống hành lễ"Cung nghênh Chủ Thần trở về Cửu Trọng Thiên."Thanh âm hồn hậu, cực kỳ có lực.Cầu vồng xuất hiện trêи bầu trời, phía sau lưng Tô Yên truyền tới tiếng chim kêu điểu hót.Tiểu Hồng và Tô Cổ có vẻ không chịu nổi ánh sáng này.Cô duỗi tay, nắm lấy tay hai đứa"Ta muốn mang các em đi tới Cửu Trọng Thiên."Cô nói xong, thấy Tô Cổ và Tiểu Hồng đều không phản đối.Vung tay một cái, liền đưa hai đứa vào trong không gian.Tia sáng kia biến ảo, biến thành một cầu thang tỏa ra ánh sáng thánh khiết màu vàng rực rỡ.Khi Tô Yên vừa bước lên bậc thang thứ nhất.Thời gian xung quanh đều ngừng lại.Đám hoa cỏ bên dưới không nhúc nhích, thậm chí trời đang nổi gió nhẹ mà cũng không hề lay động.Cô bước từng bước hướng lên trêи.Mỗi một bước đi, cơ thể cô lại thay đổi thêm một chút.Dần dần, biến thành bộ dáng nguyên bản của cô.Một khuôn mặt tinh xảo, cánh môi đỏ thắm không mang theo ý cười, đôi mắt vàng không chút cảm xúc, không vui không buồn, bình bình đạm đạm, không có lấy một gợn sóng.Tóc dài màu đen gọn gàng phía sau lưng, y phục trêи người biến thành màu trắng tơ vàng.Mỗi một phân trêи người cô đều mang tới cảm giác thần thánh như trích tiên hạ phàm.Tô Yên - Chủ Thần đứng đầu Chín đại Chủ Thần - Chủ của 3000 thế giới - đã trở về.Tiểu Hồng, Tô Cổ, Tiểu Hoa xem đến choáng váng đầu óc.
Edit: Ngân Minn
Beta: Tinh Niệm
Mưa bị ngăn cách bên ngoài quầng sáng, ký ức hỗn loạn của Tô Yên dần dần biến mất.
Sự không kiên nhẫn và lạnh nhạt trong mắt cô cũng dần dần tan đi.
Khóe môi Quân Vực khẽ cong lên.
Máu theo khóe môi tràn ra ngoài.
Hắn bất đắc dĩ lên tiếng
"Thân thể này đã đến cực hạn."
Tô Yên nghe xong, không nói gì, chỉ im lặng xoa xoa vết máu ở khóe môi hắn.
Quân Vực cọ cọ má cô
"Tiểu Quai~"
Thanh âm nỉ non, mang theo suy yếu.
Tô Yên lên tiếng
"Ừm."
Quân Vực ôm eo Tô Yên, cọ xát một lúc lâu, mới nói một câu
"Về sau, có phải Tiểu Quai nên đối xử với anh tốt hơn một chút không?"
Tô Yên nhìn hắn.
Quầng sáng màu đỏ bao bọc hai người khỏi làn mưa, bất tri bất giác, mưa cũng đã tạnh.
Bầu trời dần sáng lên.
Đôi mắt Tô Yên biến hóa, con ngươi đen nhánh nhanh chóng biến thành màu vàng.
Toàn thân tỏa ra ánh sáng lấp lánh thần thánh.
Tiểu Hoa reo lên
"Leng keng, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, đạt được mảnh nhỏ Chủ Thần cuối cùng."
Tô Yên cúi đầu, chủ động hôn lên đôi môi còn vương máu của Quân Vực.
"Được!"
Tô Yên lên tiếng.
Quân Vực ôm cô càng thêm chặt.
"Tiểu Quai sẽ chủ động hơn một chút sao?"
Tô Yên trầm mặc nửa ngày mới nói một câu
"Em sẽ cố gắng."
Quân Vực cười ra tiếng.
Hắn nhắm mắt lại, chỉ nói một câu
"Anh ở Thâm Uyên Ma Vực chờ Tiểu Quai tới."
Nói xong, hắn liền chìm vào yên lặng.
Quầng sáng màu đỏ vẫn che chở cô như cũ.
Tô Yên chậm rãi đứng dậy.
"Yên Yên, Yên Yên!!"
Tiểu Hồng quăng nhanh cái đuôi lao về phía Tô Yên
"Yên Yên! Yên Yên! Cả người chị đang phát sáng kìa."
Tô Cổ lững thững đi phía sau Tiểu Hồng.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Quầng sáng bảo vệ xung quanh Tô Yên biến mất, lắc tay cũng nhanh chóng ẩn đi.
Tiểu Hồng biến thành hình người.
Nó trừng lớn đôi mắt nhìn Tô Yên, vui vẻ lên tiếng
"Yên Yên! Yên Yên! Hai mắt của chị biến thành màu vàng kìa."
Tô Yên nhìn thoáng qua tay mình, lại quay đầu nhìn về phía sau lưng.
Nơi mà vừa rồi cô còn đánh giết đám tang thi, sớm đã biến thành một biển hoa cỏ thơm ngát, chim ca bướm lượn.
Bầu trời sáng trong, một tia sáng chiếu thẳng từ trêи cao xuống.
Tia sáng càng lúc càng rực rỡ, chạy thẳng đến dưới chân Tô Yên.
Trêи không trung, xuất hiện tám thân ảnh.
Mặc y phục vàng, trắng đen xen kẽ, đứng yên ở hai bên.
Sau đó, quỳ một gối xuống hành lễ
"Cung nghênh Chủ Thần trở về Cửu Trọng Thiên."
Thanh âm hồn hậu, cực kỳ có lực.
Cầu vồng xuất hiện trêи bầu trời, phía sau lưng Tô Yên truyền tới tiếng chim kêu điểu hót.
Tiểu Hồng và Tô Cổ có vẻ không chịu nổi ánh sáng này.
Cô duỗi tay, nắm lấy tay hai đứa
"Ta muốn mang các em đi tới Cửu Trọng Thiên."
Cô nói xong, thấy Tô Cổ và Tiểu Hồng đều không phản đối.
Vung tay một cái, liền đưa hai đứa vào trong không gian.
Tia sáng kia biến ảo, biến thành một cầu thang tỏa ra ánh sáng thánh khiết màu vàng rực rỡ.
Khi Tô Yên vừa bước lên bậc thang thứ nhất.
Thời gian xung quanh đều ngừng lại.
Đám hoa cỏ bên dưới không nhúc nhích, thậm chí trời đang nổi gió nhẹ mà cũng không hề lay động.
Cô bước từng bước hướng lên trêи.
Mỗi một bước đi, cơ thể cô lại thay đổi thêm một chút.
Dần dần, biến thành bộ dáng nguyên bản của cô.
Một khuôn mặt tinh xảo, cánh môi đỏ thắm không mang theo ý cười, đôi mắt vàng không chút cảm xúc, không vui không buồn, bình bình đạm đạm, không có lấy một gợn sóng.
Tóc dài màu đen gọn gàng phía sau lưng, y phục trêи người biến thành màu trắng tơ vàng.
Mỗi một phân trêи người cô đều mang tới cảm giác thần thánh như trích tiên hạ phàm.
Tô Yên - Chủ Thần đứng đầu Chín đại Chủ Thần - Chủ của 3000 thế giới - đã trở về.
Tiểu Hồng, Tô Cổ, Tiểu Hoa xem đến choáng váng đầu óc.
Nam Chủ Bệnh Kiều Sủng Lên TrờiTruyện Converter, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHệ thống Tiểu Hoa lên tiếng: “Ký chủ, có phải cảm thấy quá đáng sợ hay không? Ăn viên kẹo nhắm mắt lại nghỉ ngơi trong chốc lát?” Tô Yên nhỏ giọng giao lưu với hệ thống của mình:“Sắp đến muộn.” Phía trước, nam sinh bị đánh không có sức lực đánh trả đột nhiên xông lên. Từ trong túi móc ra dao gập đâm về phía Khương Nhiên. Phỏng chừng là bị sỉ nhục lòng tự trọng, liều mạng cũng phải tìm lại mặt mũi. “Đi tìm chết đi!” Bang một tiếng, dao gập bị chắn bay. Ầm một tiếng, nam sinh kia lại bị đá tới trên tường lần nữa. Cú đá này, sức lực rất lớn, trực tiếp làm nam sinh kia hôn mê. Mà dao gập, cũng bị quăng ra ngoài, thẳng tắp bay về phía Tô Yên đang đứng. Cô nhìn dao nhỏ bay về phía mình, tự nhiên là muốn trốn. Nhưng hiện tại thân thể này quá yếu. Thế cho nên, vừa mới bước một bước, dao nhỏ bay về phía cánh tay cô. Trên làn da trắng nõn xuất hiện một vết thương. Chỉ trong chốc lát, máu tươi theo cánh tay chảy ra. Da thịt tinh tế, máu đỏ tươi, phá lệ rõ ràng. Cô cúi đầu, nhìn cánh tay bị… Edit: Ngân MinnBeta: Tinh NiệmMưa bị ngăn cách bên ngoài quầng sáng, ký ức hỗn loạn của Tô Yên dần dần biến mất.Sự không kiên nhẫn và lạnh nhạt trong mắt cô cũng dần dần tan đi.Khóe môi Quân Vực khẽ cong lên.Máu theo khóe môi tràn ra ngoài.Hắn bất đắc dĩ lên tiếng"Thân thể này đã đến cực hạn."Tô Yên nghe xong, không nói gì, chỉ im lặng xoa xoa vết máu ở khóe môi hắn.Quân Vực cọ cọ má cô"Tiểu Quai~"Thanh âm nỉ non, mang theo suy yếu.Tô Yên lên tiếng"Ừm."Quân Vực ôm eo Tô Yên, cọ xát một lúc lâu, mới nói một câu"Về sau, có phải Tiểu Quai nên đối xử với anh tốt hơn một chút không?"Tô Yên nhìn hắn.Quầng sáng màu đỏ bao bọc hai người khỏi làn mưa, bất tri bất giác, mưa cũng đã tạnh.Bầu trời dần sáng lên.Đôi mắt Tô Yên biến hóa, con ngươi đen nhánh nhanh chóng biến thành màu vàng.Toàn thân tỏa ra ánh sáng lấp lánh thần thánh.Tiểu Hoa reo lên"Leng keng, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, đạt được mảnh nhỏ Chủ Thần cuối cùng."Tô Yên cúi đầu, chủ động hôn lên đôi môi còn vương máu của Quân Vực."Được!"Tô Yên lên tiếng.Quân Vực ôm cô càng thêm chặt."Tiểu Quai sẽ chủ động hơn một chút sao?"Tô Yên trầm mặc nửa ngày mới nói một câu"Em sẽ cố gắng."Quân Vực cười ra tiếng.Hắn nhắm mắt lại, chỉ nói một câu"Anh ở Thâm Uyên Ma Vực chờ Tiểu Quai tới."Nói xong, hắn liền chìm vào yên lặng.Quầng sáng màu đỏ vẫn che chở cô như cũ.Tô Yên chậm rãi đứng dậy."Yên Yên, Yên Yên!!"Tiểu Hồng quăng nhanh cái đuôi lao về phía Tô Yên"Yên Yên! Yên Yên! Cả người chị đang phát sáng kìa."Tô Cổ lững thững đi phía sau Tiểu Hồng.[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]Quầng sáng bảo vệ xung quanh Tô Yên biến mất, lắc tay cũng nhanh chóng ẩn đi.Tiểu Hồng biến thành hình người.Nó trừng lớn đôi mắt nhìn Tô Yên, vui vẻ lên tiếng"Yên Yên! Yên Yên! Hai mắt của chị biến thành màu vàng kìa."Tô Yên nhìn thoáng qua tay mình, lại quay đầu nhìn về phía sau lưng.Nơi mà vừa rồi cô còn đánh giết đám tang thi, sớm đã biến thành một biển hoa cỏ thơm ngát, chim ca bướm lượn.Bầu trời sáng trong, một tia sáng chiếu thẳng từ trêи cao xuống.Tia sáng càng lúc càng rực rỡ, chạy thẳng đến dưới chân Tô Yên.Trêи không trung, xuất hiện tám thân ảnh.Mặc y phục vàng, trắng đen xen kẽ, đứng yên ở hai bên.Sau đó, quỳ một gối xuống hành lễ"Cung nghênh Chủ Thần trở về Cửu Trọng Thiên."Thanh âm hồn hậu, cực kỳ có lực.Cầu vồng xuất hiện trêи bầu trời, phía sau lưng Tô Yên truyền tới tiếng chim kêu điểu hót.Tiểu Hồng và Tô Cổ có vẻ không chịu nổi ánh sáng này.Cô duỗi tay, nắm lấy tay hai đứa"Ta muốn mang các em đi tới Cửu Trọng Thiên."Cô nói xong, thấy Tô Cổ và Tiểu Hồng đều không phản đối.Vung tay một cái, liền đưa hai đứa vào trong không gian.Tia sáng kia biến ảo, biến thành một cầu thang tỏa ra ánh sáng thánh khiết màu vàng rực rỡ.Khi Tô Yên vừa bước lên bậc thang thứ nhất.Thời gian xung quanh đều ngừng lại.Đám hoa cỏ bên dưới không nhúc nhích, thậm chí trời đang nổi gió nhẹ mà cũng không hề lay động.Cô bước từng bước hướng lên trêи.Mỗi một bước đi, cơ thể cô lại thay đổi thêm một chút.Dần dần, biến thành bộ dáng nguyên bản của cô.Một khuôn mặt tinh xảo, cánh môi đỏ thắm không mang theo ý cười, đôi mắt vàng không chút cảm xúc, không vui không buồn, bình bình đạm đạm, không có lấy một gợn sóng.Tóc dài màu đen gọn gàng phía sau lưng, y phục trêи người biến thành màu trắng tơ vàng.Mỗi một phân trêи người cô đều mang tới cảm giác thần thánh như trích tiên hạ phàm.Tô Yên - Chủ Thần đứng đầu Chín đại Chủ Thần - Chủ của 3000 thế giới - đã trở về.Tiểu Hồng, Tô Cổ, Tiểu Hoa xem đến choáng váng đầu óc.