Hệ thống Tiểu Hoa lên tiếng: “Ký chủ, có phải cảm thấy quá đáng sợ hay không? Ăn viên kẹo nhắm mắt lại nghỉ ngơi trong chốc lát?” Tô Yên nhỏ giọng giao lưu với hệ thống của mình:“Sắp đến muộn.” Phía trước, nam sinh bị đánh không có sức lực đánh trả đột nhiên xông lên. Từ trong túi móc ra dao gập đâm về phía Khương Nhiên. Phỏng chừng là bị sỉ nhục lòng tự trọng, liều mạng cũng phải tìm lại mặt mũi. “Đi tìm chết đi!” Bang một tiếng, dao gập bị chắn bay. Ầm một tiếng, nam sinh kia lại bị đá tới trên tường lần nữa. Cú đá này, sức lực rất lớn, trực tiếp làm nam sinh kia hôn mê. Mà dao gập, cũng bị quăng ra ngoài, thẳng tắp bay về phía Tô Yên đang đứng. Cô nhìn dao nhỏ bay về phía mình, tự nhiên là muốn trốn. Nhưng hiện tại thân thể này quá yếu. Thế cho nên, vừa mới bước một bước, dao nhỏ bay về phía cánh tay cô. Trên làn da trắng nõn xuất hiện một vết thương. Chỉ trong chốc lát, máu tươi theo cánh tay chảy ra. Da thịt tinh tế, máu đỏ tươi, phá lệ rõ ràng. Cô cúi đầu, nhìn cánh tay bị…
Chương 2057: Phiên ngoại 7 (Tô Cổ, TiểuHồng)
Nam Chủ Bệnh Kiều Sủng Lên TrờiTruyện Converter, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHệ thống Tiểu Hoa lên tiếng: “Ký chủ, có phải cảm thấy quá đáng sợ hay không? Ăn viên kẹo nhắm mắt lại nghỉ ngơi trong chốc lát?” Tô Yên nhỏ giọng giao lưu với hệ thống của mình:“Sắp đến muộn.” Phía trước, nam sinh bị đánh không có sức lực đánh trả đột nhiên xông lên. Từ trong túi móc ra dao gập đâm về phía Khương Nhiên. Phỏng chừng là bị sỉ nhục lòng tự trọng, liều mạng cũng phải tìm lại mặt mũi. “Đi tìm chết đi!” Bang một tiếng, dao gập bị chắn bay. Ầm một tiếng, nam sinh kia lại bị đá tới trên tường lần nữa. Cú đá này, sức lực rất lớn, trực tiếp làm nam sinh kia hôn mê. Mà dao gập, cũng bị quăng ra ngoài, thẳng tắp bay về phía Tô Yên đang đứng. Cô nhìn dao nhỏ bay về phía mình, tự nhiên là muốn trốn. Nhưng hiện tại thân thể này quá yếu. Thế cho nên, vừa mới bước một bước, dao nhỏ bay về phía cánh tay cô. Trên làn da trắng nõn xuất hiện một vết thương. Chỉ trong chốc lát, máu tươi theo cánh tay chảy ra. Da thịt tinh tế, máu đỏ tươi, phá lệ rõ ràng. Cô cúi đầu, nhìn cánh tay bị… Edit: Ngân MinnBeta: Tinh NiệmTô Tiểu Hồng thắc mắc cả một buổi học.Vừa hết giờ thì đã vội đeo cặp sách chạy ra ngoài cổng trường.Quán bar Star, quán bar Star, chocolate ơi chocolate à.Tô Tiểu Hồng có vẻ bề ngoài của một thiếu niên 17 tuổi, nhưng nội tâm vẫn chỉ là đứa nhỏ 3 tuổi ngốc nghếch mà thôi.Cậu chạy ra ngoài, vẫy xe taxi.Trực tiếp chạy tới quán bar.......10h tối.Tô Cổ về đến nhà.Khá ngạc nhiên là không nghe thấy âm thanh ầm ĩ của Tiểu Hồng.Hắn ngồi xuống sofa.Ba phút sau.Hắn đứng dậy đi về phía phòng Tiểu Hồng.Mở ra mới phát hiện Tiểu Hồng còn chưa về nhà.Tô Cổ nhíu mày.Chưa về?Lạc đường?Không có khả năng.Sợ cậu lạc đường, Tô Cổ đã đưa cậu đi từ nhà đến trường, từ trường về nhà không dưới trăm lần.Đi xe taxi chưa tới năm phút đã tới nơi.Tô Cổ đi tới thư phòng, mang laptop ra phòng khách ngồi.Ngồi xuống sofa xử lý chút chuyện.Nếu đã tới thế giới này, vậy thì bắt buộc phải theo quỹ đạo của thế giới này.Quan trọng nhất, chính là kiếm tiền.Hơn nữa, Tô Cổ không hề cảm thấy đây là một chuyện buồn tẻ, mà còn rất có thú vị là khác.11h30.Tiểu Hồng vẫn chưa trở về.Tô Cổ mở TV lên.Vừa mới mở lên, đã nghe thấy giọng MC thông báo tin tức"TIN KHẨN: 20 phút trước tại quán bar Star trêи đường Hoài Hải đột nhiên xuất hiện một con mãng xà màu đen sọc hồng vô cùng lớn. Loài rắn trời sinh tính tình điên cuồng, vô cùng hung hãn, phá hủy quán bar Star. Khi cảnh sát tới hiện trường thì nó đã biến mất. Căn cứ vào đánh giá của chuyên gia, con mãng xà này không phải là loài rắn bình thường. Căn cứ vào nọc độc chuyên gia thu thập từ hiện trường trở về. Con mãng xà này là loài rắn kịch độc, sau khi bị cắn chỉ vài giây, nạn nhân sẽ chết. Các chuyên gia cho rằng, con rắn này thuộc về chủng loài biến dị, vô cùng hiếm thấy, mong mọi người chú ý và cẩn thận."TV còn chiếu lên một đoạn clip bộ dáng hung hãn của nó.Tô Cổ nheo mắt.Cái thứ này đang làm gì đây?Bị bắt nạt?Không nha, con rắn ngu ngốc này còn đang chơi rất high kia kìa.Đang xem.Tô Cổ bỗng nhận được điện thoại tới từ cục cảnh sát.Vừa mới bấm nhận máy, liền nghe thấy tiếng quỷ khóc sói gào của Tiểu Hồng"Ô ô ô ô ô ô ô ô ~~~~~ Tô Cổ, ô ô ô ô ~~~~~~~"Tô Cổ sững người.Sau đó, liền đứng bật dậy"Nói rõ ràng."Tô Tiểu Hồng không ngừng gào"Ta khó chịu!"Nó vẫn không ngừng gào khóc.Tô Cổ mặc quần áo xong, đi ra khỏi biệt thự"Cục cảnh sát nào?"Tô Cổ nghe được tiếng động ở đầu bên kia điện thoại truyền tới."Thằng nhóc này, bỏ điện thoại ra, khóc cái gì mà khóc? Một chút khí khái nam tử cũng không có."Người cảnh sát nói như vậy, Tô Tiểu Hồng càng khóc to hơn.Cậu còn chưa thấy mất mặt đâu, ai mượn người khác mất mặt hộ cậu chứ.Cho đến khi Tô Cổ lên tiếng"Đưa điện thoại cho người ta đi."Tô Tiểu Hồng"Ô ô ô ô ô ô ô, được rồi..."Lúc này mới chịu buông điện thoại ra.Đầu bên kia vang lên tiếng nói"Đứa nhỏ này nhìn thì gầy, thế mà sức lực lại không nhỏ đâu."Cảnh sát báo địa chỉ.20 phút sau, Tô Cổ xuất hiện ở trong cục cảnh sát.Tô Tiểu Hồng bị còng tay, ngoắc vào cây cột sắt.Còn có một nhóm người cả trai lẫn gái ăn mặc hở hang ngồi cùng cậu.Người ta bị còng một cái còng, còn Tô Tiểu Hồng bị còng tận ba cái.Tô Cổ nhíu mày, đi đến bên cạnh Tô Tiểu Hồng"Ngươi khóc cái gì? Ta thấy ngươi đi chơi high thế cơ mà?"Tiểu Hồng vừa nghe thấy tiếng Tô Cổ, lập tức nín khóc.Tô Cổ móc từ trong túi ra một miếng chocolate, nhét vào trong mồm nó.
Edit: Ngân Minn
Beta: Tinh Niệm
Tô Tiểu Hồng thắc mắc cả một buổi học.
Vừa hết giờ thì đã vội đeo cặp sách chạy ra ngoài cổng trường.
Quán bar Star, quán bar Star, chocolate ơi chocolate à.
Tô Tiểu Hồng có vẻ bề ngoài của một thiếu niên 17 tuổi, nhưng nội tâm vẫn chỉ là đứa nhỏ 3 tuổi ngốc nghếch mà thôi.
Cậu chạy ra ngoài, vẫy xe taxi.
Trực tiếp chạy tới quán bar.
......
10h tối.
Tô Cổ về đến nhà.
Khá ngạc nhiên là không nghe thấy âm thanh ầm ĩ của Tiểu Hồng.
Hắn ngồi xuống sofa.
Ba phút sau.
Hắn đứng dậy đi về phía phòng Tiểu Hồng.
Mở ra mới phát hiện Tiểu Hồng còn chưa về nhà.
Tô Cổ nhíu mày.
Chưa về?
Lạc đường?
Không có khả năng.
Sợ cậu lạc đường, Tô Cổ đã đưa cậu đi từ nhà đến trường, từ trường về nhà không dưới trăm lần.
Đi xe taxi chưa tới năm phút đã tới nơi.
Tô Cổ đi tới thư phòng, mang laptop ra phòng khách ngồi.
Ngồi xuống sofa xử lý chút chuyện.
Nếu đã tới thế giới này, vậy thì bắt buộc phải theo quỹ đạo của thế giới này.
Quan trọng nhất, chính là kiếm tiền.
Hơn nữa, Tô Cổ không hề cảm thấy đây là một chuyện buồn tẻ, mà còn rất có thú vị là khác.
11h30.
Tiểu Hồng vẫn chưa trở về.
Tô Cổ mở TV lên.
Vừa mới mở lên, đã nghe thấy giọng MC thông báo tin tức
"TIN KHẨN: 20 phút trước tại quán bar Star trêи đường Hoài Hải đột nhiên xuất hiện một con mãng xà màu đen sọc hồng vô cùng lớn. Loài rắn trời sinh tính tình điên cuồng, vô cùng hung hãn, phá hủy quán bar Star. Khi cảnh sát tới hiện trường thì nó đã biến mất. Căn cứ vào đánh giá của chuyên gia, con mãng xà này không phải là loài rắn bình thường. Căn cứ vào nọc độc chuyên gia thu thập từ hiện trường trở về. Con mãng xà này là loài rắn kịch độc, sau khi bị cắn chỉ vài giây, nạn nhân sẽ chết. Các chuyên gia cho rằng, con rắn này thuộc về chủng loài biến dị, vô cùng hiếm thấy, mong mọi người chú ý và cẩn thận."
TV còn chiếu lên một đoạn clip bộ dáng hung hãn của nó.
Tô Cổ nheo mắt.
Cái thứ này đang làm gì đây?
Bị bắt nạt?
Không nha, con rắn ngu ngốc này còn đang chơi rất high kia kìa.
Đang xem.
Tô Cổ bỗng nhận được điện thoại tới từ cục cảnh sát.
Vừa mới bấm nhận máy, liền nghe thấy tiếng quỷ khóc sói gào của Tiểu Hồng
"Ô ô ô ô ô ô ô ô ~~~~~ Tô Cổ, ô ô ô ô ~~~~~~~"
Tô Cổ sững người.
Sau đó, liền đứng bật dậy
"Nói rõ ràng."
Tô Tiểu Hồng không ngừng gào
"Ta khó chịu!"
Nó vẫn không ngừng gào khóc.
Tô Cổ mặc quần áo xong, đi ra khỏi biệt thự
"Cục cảnh sát nào?"
Tô Cổ nghe được tiếng động ở đầu bên kia điện thoại truyền tới.
"Thằng nhóc này, bỏ điện thoại ra, khóc cái gì mà khóc? Một chút khí khái nam tử cũng không có."
Người cảnh sát nói như vậy, Tô Tiểu Hồng càng khóc to hơn.
Cậu còn chưa thấy mất mặt đâu, ai mượn người khác mất mặt hộ cậu chứ.
Cho đến khi Tô Cổ lên tiếng
"Đưa điện thoại cho người ta đi."
Tô Tiểu Hồng
"Ô ô ô ô ô ô ô, được rồi..."
Lúc này mới chịu buông điện thoại ra.
Đầu bên kia vang lên tiếng nói
"Đứa nhỏ này nhìn thì gầy, thế mà sức lực lại không nhỏ đâu."
Cảnh sát báo địa chỉ.
20 phút sau, Tô Cổ xuất hiện ở trong cục cảnh sát.
Tô Tiểu Hồng bị còng tay, ngoắc vào cây cột sắt.
Còn có một nhóm người cả trai lẫn gái ăn mặc hở hang ngồi cùng cậu.
Người ta bị còng một cái còng, còn Tô Tiểu Hồng bị còng tận ba cái.
Tô Cổ nhíu mày, đi đến bên cạnh Tô Tiểu Hồng
"Ngươi khóc cái gì? Ta thấy ngươi đi chơi high thế cơ mà?"
Tiểu Hồng vừa nghe thấy tiếng Tô Cổ, lập tức nín khóc.
Tô Cổ móc từ trong túi ra một miếng chocolate, nhét vào trong mồm nó.
Nam Chủ Bệnh Kiều Sủng Lên TrờiTruyện Converter, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHệ thống Tiểu Hoa lên tiếng: “Ký chủ, có phải cảm thấy quá đáng sợ hay không? Ăn viên kẹo nhắm mắt lại nghỉ ngơi trong chốc lát?” Tô Yên nhỏ giọng giao lưu với hệ thống của mình:“Sắp đến muộn.” Phía trước, nam sinh bị đánh không có sức lực đánh trả đột nhiên xông lên. Từ trong túi móc ra dao gập đâm về phía Khương Nhiên. Phỏng chừng là bị sỉ nhục lòng tự trọng, liều mạng cũng phải tìm lại mặt mũi. “Đi tìm chết đi!” Bang một tiếng, dao gập bị chắn bay. Ầm một tiếng, nam sinh kia lại bị đá tới trên tường lần nữa. Cú đá này, sức lực rất lớn, trực tiếp làm nam sinh kia hôn mê. Mà dao gập, cũng bị quăng ra ngoài, thẳng tắp bay về phía Tô Yên đang đứng. Cô nhìn dao nhỏ bay về phía mình, tự nhiên là muốn trốn. Nhưng hiện tại thân thể này quá yếu. Thế cho nên, vừa mới bước một bước, dao nhỏ bay về phía cánh tay cô. Trên làn da trắng nõn xuất hiện một vết thương. Chỉ trong chốc lát, máu tươi theo cánh tay chảy ra. Da thịt tinh tế, máu đỏ tươi, phá lệ rõ ràng. Cô cúi đầu, nhìn cánh tay bị… Edit: Ngân MinnBeta: Tinh NiệmTô Tiểu Hồng thắc mắc cả một buổi học.Vừa hết giờ thì đã vội đeo cặp sách chạy ra ngoài cổng trường.Quán bar Star, quán bar Star, chocolate ơi chocolate à.Tô Tiểu Hồng có vẻ bề ngoài của một thiếu niên 17 tuổi, nhưng nội tâm vẫn chỉ là đứa nhỏ 3 tuổi ngốc nghếch mà thôi.Cậu chạy ra ngoài, vẫy xe taxi.Trực tiếp chạy tới quán bar.......10h tối.Tô Cổ về đến nhà.Khá ngạc nhiên là không nghe thấy âm thanh ầm ĩ của Tiểu Hồng.Hắn ngồi xuống sofa.Ba phút sau.Hắn đứng dậy đi về phía phòng Tiểu Hồng.Mở ra mới phát hiện Tiểu Hồng còn chưa về nhà.Tô Cổ nhíu mày.Chưa về?Lạc đường?Không có khả năng.Sợ cậu lạc đường, Tô Cổ đã đưa cậu đi từ nhà đến trường, từ trường về nhà không dưới trăm lần.Đi xe taxi chưa tới năm phút đã tới nơi.Tô Cổ đi tới thư phòng, mang laptop ra phòng khách ngồi.Ngồi xuống sofa xử lý chút chuyện.Nếu đã tới thế giới này, vậy thì bắt buộc phải theo quỹ đạo của thế giới này.Quan trọng nhất, chính là kiếm tiền.Hơn nữa, Tô Cổ không hề cảm thấy đây là một chuyện buồn tẻ, mà còn rất có thú vị là khác.11h30.Tiểu Hồng vẫn chưa trở về.Tô Cổ mở TV lên.Vừa mới mở lên, đã nghe thấy giọng MC thông báo tin tức"TIN KHẨN: 20 phút trước tại quán bar Star trêи đường Hoài Hải đột nhiên xuất hiện một con mãng xà màu đen sọc hồng vô cùng lớn. Loài rắn trời sinh tính tình điên cuồng, vô cùng hung hãn, phá hủy quán bar Star. Khi cảnh sát tới hiện trường thì nó đã biến mất. Căn cứ vào đánh giá của chuyên gia, con mãng xà này không phải là loài rắn bình thường. Căn cứ vào nọc độc chuyên gia thu thập từ hiện trường trở về. Con mãng xà này là loài rắn kịch độc, sau khi bị cắn chỉ vài giây, nạn nhân sẽ chết. Các chuyên gia cho rằng, con rắn này thuộc về chủng loài biến dị, vô cùng hiếm thấy, mong mọi người chú ý và cẩn thận."TV còn chiếu lên một đoạn clip bộ dáng hung hãn của nó.Tô Cổ nheo mắt.Cái thứ này đang làm gì đây?Bị bắt nạt?Không nha, con rắn ngu ngốc này còn đang chơi rất high kia kìa.Đang xem.Tô Cổ bỗng nhận được điện thoại tới từ cục cảnh sát.Vừa mới bấm nhận máy, liền nghe thấy tiếng quỷ khóc sói gào của Tiểu Hồng"Ô ô ô ô ô ô ô ô ~~~~~ Tô Cổ, ô ô ô ô ~~~~~~~"Tô Cổ sững người.Sau đó, liền đứng bật dậy"Nói rõ ràng."Tô Tiểu Hồng không ngừng gào"Ta khó chịu!"Nó vẫn không ngừng gào khóc.Tô Cổ mặc quần áo xong, đi ra khỏi biệt thự"Cục cảnh sát nào?"Tô Cổ nghe được tiếng động ở đầu bên kia điện thoại truyền tới."Thằng nhóc này, bỏ điện thoại ra, khóc cái gì mà khóc? Một chút khí khái nam tử cũng không có."Người cảnh sát nói như vậy, Tô Tiểu Hồng càng khóc to hơn.Cậu còn chưa thấy mất mặt đâu, ai mượn người khác mất mặt hộ cậu chứ.Cho đến khi Tô Cổ lên tiếng"Đưa điện thoại cho người ta đi."Tô Tiểu Hồng"Ô ô ô ô ô ô ô, được rồi..."Lúc này mới chịu buông điện thoại ra.Đầu bên kia vang lên tiếng nói"Đứa nhỏ này nhìn thì gầy, thế mà sức lực lại không nhỏ đâu."Cảnh sát báo địa chỉ.20 phút sau, Tô Cổ xuất hiện ở trong cục cảnh sát.Tô Tiểu Hồng bị còng tay, ngoắc vào cây cột sắt.Còn có một nhóm người cả trai lẫn gái ăn mặc hở hang ngồi cùng cậu.Người ta bị còng một cái còng, còn Tô Tiểu Hồng bị còng tận ba cái.Tô Cổ nhíu mày, đi đến bên cạnh Tô Tiểu Hồng"Ngươi khóc cái gì? Ta thấy ngươi đi chơi high thế cơ mà?"Tiểu Hồng vừa nghe thấy tiếng Tô Cổ, lập tức nín khóc.Tô Cổ móc từ trong túi ra một miếng chocolate, nhét vào trong mồm nó.