Khi cảnh sát đến trước cửa phòng của khách sạn, lúc đấy Yến Thanh Ti cũng vừa mới từ trên giường của Nhạc Thính Phong bước xuống Bầu không khí  trong phòng vẫn còn vương đầy mùi tình dục, quần áo vứt lung tung trên mặt đất, có thể thấy “trận chiến” đêm qua kịch liệt đến thế nào. “Đoang, Đoang” hàng chục tiếng đập cửa gấp gáp vang lên mà Yến Thanh Ti vẫn từ tốn tắm rửa, mặc quần áo, trang điểm giống như là đây là phòng của mình vậy. Cô là ai a, là Yến Thanh Ti lòng dạ độc ác, là cực phẩm hồ ly tinh, thế nên lúc nào cũng phải xinh đẹp, hoàn mỹ, luôn tỏa ánh hào quang thu hút mọi ánh nhìn. Lúc này Nhạc Thính Phong mới tỉnh dậy, trên cơ thể trần trụi vẫn còn hiện rõ một vài dấu hôn đỏ, có chút quá trớn do Yến Thanh Ti tạo ra, anh châm một điếu thuốc rồi nói: “Chỉ cần cô xin tôi, tôi sẽ giảm hai năm ngồi tù cho cô.” Yến Thanh Ti bước tới lấy điếu thuốc từ miệng anh, hít một hơi, khói thuốc lan tỏa khắp phòng, sau đó cô lại đưa  trả điếu thuốc về vị trí ban đầu. Bàn tay nõn nà của Yến Thanh…

Chương 1423: Sao em lại đi với cậu ta, em là người của chị mà?

Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn ĐiTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhKhi cảnh sát đến trước cửa phòng của khách sạn, lúc đấy Yến Thanh Ti cũng vừa mới từ trên giường của Nhạc Thính Phong bước xuống Bầu không khí  trong phòng vẫn còn vương đầy mùi tình dục, quần áo vứt lung tung trên mặt đất, có thể thấy “trận chiến” đêm qua kịch liệt đến thế nào. “Đoang, Đoang” hàng chục tiếng đập cửa gấp gáp vang lên mà Yến Thanh Ti vẫn từ tốn tắm rửa, mặc quần áo, trang điểm giống như là đây là phòng của mình vậy. Cô là ai a, là Yến Thanh Ti lòng dạ độc ác, là cực phẩm hồ ly tinh, thế nên lúc nào cũng phải xinh đẹp, hoàn mỹ, luôn tỏa ánh hào quang thu hút mọi ánh nhìn. Lúc này Nhạc Thính Phong mới tỉnh dậy, trên cơ thể trần trụi vẫn còn hiện rõ một vài dấu hôn đỏ, có chút quá trớn do Yến Thanh Ti tạo ra, anh châm một điếu thuốc rồi nói: “Chỉ cần cô xin tôi, tôi sẽ giảm hai năm ngồi tù cho cô.” Yến Thanh Ti bước tới lấy điếu thuốc từ miệng anh, hít một hơi, khói thuốc lan tỏa khắp phòng, sau đó cô lại đưa  trả điếu thuốc về vị trí ban đầu. Bàn tay nõn nà của Yến Thanh… "Đó là thuốc gì?”Ngự Trì nói: “Căn bản không phải kiểu thuốc mà uống vào thì người đầu tiên anh thấy sau khi tỉnh dậy là người anh yêu, đó là một loại độc dược đầu độc thần kinh, sẽ không nguy hiểm tới tính mạng nhưng sau này sẽ biến thành ngu ngốc.”Nhạc Thính Phong nghe xong thì lòng run lên, mẹ nó, may mắn hôm qua anh chưa kịp uống, bằng không biến thành ngu ngốc rồi thì ai chăm sóc vợ con chứ?“Con mụ kia thế nào?”Ngự Trì đáp: “Đã đơ rồi, không hỏi được gì cả.”“Mẹ, biết thế không cho cô ta uống nữa.” Nhạc Thính Phong muốn đá vào bồn cầu một cái nhưng sợ Yến Thanh Ti đang ngủ bên ngoài bị đánh thức nên vội vàng thu chân lại.“Thế những kẻ đi theo cô ta đã bắt hết chưa?”Ngự Trì: “Bắt rồi, đang thẩm tra.”“Vậy nếu có tra ra cái gì thì gọi cho tôi.”Cúp máy xong, Nhạc Thính Phong ra khỏi toilet, Yến Thanh Ti vẫn chưa dậy, anh vội bỏ di động và chui vào chăn.…Sau khi mang thai, Yến Thanh Ti trở thành sủng vật được bao dưỡng, mỗi ngày trừ ăn và ngủ thì không hề được làm gì khác, cô có cảm giác nhân sinh càng lúc càng nhàm chán.Cô gọi điện tới Dung Thành cho ông bà ngoại nói mình đã có thai, bà ngoại vô cùng vui vẻ, như một đứa trẻ vậy, cứ đòi tới Lạc Thành, nhưng Hạ An Lan không cho.Ông nói với lão thái thái, ba mẹ giờ già rồi, cần phải có người thân chăm sóc, nếu ba mẹ tới Lạc Thành thì không những không chăm sóc được cho Thanh Ti mà còn hại cô phải chăm sóc lại họ.Lão thái thái ngẫm nghĩ thấy có lý, mặc dù vẫn rất muốn nhưng… cũng không muốn Yến Thanh Ti vừa phải dưỡng thai vừa phải chăm lo cho mình, thế nên chỉ đành mỗi ngày gọi điện trò chuyện với cô.Ở nhà dưỡng thai được vài ngày thì Yến Thanh Ti đã cảm thấy nhàm chán chết đi được. Thỉnh thoảng cô muốn đi gặp Quý Miên Miên nhưng đều bị Nhạc phu nhân ngăn cản, trời lạnh như thế, lần nào cũng là Quý Miên Miên chạy tới thăm cô.Quý Miên Miên rất gầy, khuôn mặt tròn tròn của cô giờ đã gầy đi một vòng, thon nhỏ, đôi mắt to tròn. Trải qua một lần lột xác, trên người Quý Miên Miên có thêm một phần ý nhị, ngược lại càng đẹp ra.Mỗi lần thấy cô, Yến Thanh Ti đều cố gắng làm cô vi vẻ, nhưng rốt cuộc cô không thể trở lại làm một người vô ưu vô lo như trước.Việc tìm kiếm thi thể Diệp Thiều Quang đã dừng lại bởi vì không thể tìm thấy nữa, ngay cả các phần thi thể cũng không tìm được, giống như trên đời này chưa từng có một người như thế tồn tại.Có đôi khi, Yến Thanh Ti nghĩ, có phải Diệp Thiều Quang vẫn chưa chết hay không?Trong lòng Yến Thanh Ti cảm khái, vươn tay véo véo má Quý Miên Miên: “Sao lại gầy thế này hả? Em nói xem xem, không ở nhà nghỉ ngơi còn tới công ty làm gì? Em đi theo chị thì cứ vừa chơi vừa lĩnh lương thôi.”Quý Miên Miên cười hắc hắc: “Chị Mạch nói mặt em gầy rất đẹp, lúc nào cũng bảo cho em xuất đạo. Hơn nữa, em ở nhà cũng chẳng có việc gì, chị Mạch cho em đi theo hỗ trợ hóa trang cho Lãnh Nhiên, rất thoải mái. Hơn nữa em cũng rất tự do, chỉ cần có việc là đều tính vào giờ làm thêm, thế nên một tháng lương của em tăng rất nhiều. Em cảm thấy chờ chị sinh bảo bối xong thì em đã thành tiểu phú bà rồi.”Yến Thanh Ti vừa nghe đã sốt rột: “Sao em lại đi với cậu ấy, em là người của chị mà?”“Chị, yên tâm đi, em chỉ đi tạm thời thôi. Giờ chị đang ở nhà dưỡng thai nên em cũng rất nhàm chán, chỉ cần chị có việc thì em sẽ mặc kệ chuyện của bọn họ ở bên kia mà.”Yến Thanh Ti sờ bụng: “Bụng còn chưa thấy, chờ bốn tháng nữa thì đúng là có làm gì cũng không làm nổi.”

"Đó là thuốc gì?”

Ngự Trì nói: “Căn bản không phải kiểu thuốc mà uống vào thì người đầu tiên anh thấy sau khi tỉnh dậy là người anh yêu, đó là một loại độc dược đầu độc thần kinh, sẽ không nguy hiểm tới tính mạng nhưng sau này sẽ biến thành ngu ngốc.”

Nhạc Thính Phong nghe xong thì lòng run lên, mẹ nó, may mắn hôm qua anh chưa kịp uống, bằng không biến thành ngu ngốc rồi thì ai chăm sóc vợ con chứ?

“Con mụ kia thế nào?”

Ngự Trì đáp: “Đã đơ rồi, không hỏi được gì cả.”

“Mẹ, biết thế không cho cô ta uống nữa.” Nhạc Thính Phong muốn đá vào bồn cầu một cái nhưng sợ Yến Thanh Ti đang ngủ bên ngoài bị đánh thức nên vội vàng thu chân lại.

“Thế những kẻ đi theo cô ta đã bắt hết chưa?”

Ngự Trì: “Bắt rồi, đang thẩm tra.”

“Vậy nếu có tra ra cái gì thì gọi cho tôi.”

Cúp máy xong, Nhạc Thính Phong ra khỏi toilet, Yến Thanh Ti vẫn chưa dậy, anh vội bỏ di động và chui vào chăn.

Sau khi mang thai, Yến Thanh Ti trở thành sủng vật được bao dưỡng, mỗi ngày trừ ăn và ngủ thì không hề được làm gì khác, cô có cảm giác nhân sinh càng lúc càng nhàm chán.

Cô gọi điện tới Dung Thành cho ông bà ngoại nói mình đã có thai, bà ngoại vô cùng vui vẻ, như một đứa trẻ vậy, cứ đòi tới Lạc Thành, nhưng Hạ An Lan không cho.

Ông nói với lão thái thái, ba mẹ giờ già rồi, cần phải có người thân chăm sóc, nếu ba mẹ tới Lạc Thành thì không những không chăm sóc được cho Thanh Ti mà còn hại cô phải chăm sóc lại họ.

Lão thái thái ngẫm nghĩ thấy có lý, mặc dù vẫn rất muốn nhưng… cũng không muốn Yến Thanh Ti vừa phải dưỡng thai vừa phải chăm lo cho mình, thế nên chỉ đành mỗi ngày gọi điện trò chuyện với cô.

Ở nhà dưỡng thai được vài ngày thì Yến Thanh Ti đã cảm thấy nhàm chán chết đi được. Thỉnh thoảng cô muốn đi gặp Quý Miên Miên nhưng đều bị Nhạc phu nhân ngăn cản, trời lạnh như thế, lần nào cũng là Quý Miên Miên chạy tới thăm cô.

Quý Miên Miên rất gầy, khuôn mặt tròn tròn của cô giờ đã gầy đi một vòng, thon nhỏ, đôi mắt to tròn. Trải qua một lần lột xác, trên người Quý Miên Miên có thêm một phần ý nhị, ngược lại càng đẹp ra.

Mỗi lần thấy cô, Yến Thanh Ti đều cố gắng làm cô vi vẻ, nhưng rốt cuộc cô không thể trở lại làm một người vô ưu vô lo như trước.

Việc tìm kiếm thi thể Diệp Thiều Quang đã dừng lại bởi vì không thể tìm thấy nữa, ngay cả các phần thi thể cũng không tìm được, giống như trên đời này chưa từng có một người như thế tồn tại.

Có đôi khi, Yến Thanh Ti nghĩ, có phải Diệp Thiều Quang vẫn chưa chết hay không?

Trong lòng Yến Thanh Ti cảm khái, vươn tay véo véo má Quý Miên Miên: “Sao lại gầy thế này hả? Em nói xem xem, không ở nhà nghỉ ngơi còn tới công ty làm gì? Em đi theo chị thì cứ vừa chơi vừa lĩnh lương thôi.”

Quý Miên Miên cười hắc hắc: “Chị Mạch nói mặt em gầy rất đẹp, lúc nào cũng bảo cho em xuất đạo. Hơn nữa, em ở nhà cũng chẳng có việc gì, chị Mạch cho em đi theo hỗ trợ hóa trang cho Lãnh Nhiên, rất thoải mái. Hơn nữa em cũng rất tự do, chỉ cần có việc là đều tính vào giờ làm thêm, thế nên một tháng lương của em tăng rất nhiều. Em cảm thấy chờ chị sinh bảo bối xong thì em đã thành tiểu phú bà rồi.”

Yến Thanh Ti vừa nghe đã sốt rột: “Sao em lại đi với cậu ấy, em là người của chị mà?”

“Chị, yên tâm đi, em chỉ đi tạm thời thôi. Giờ chị đang ở nhà dưỡng thai nên em cũng rất nhàm chán, chỉ cần chị có việc thì em sẽ mặc kệ chuyện của bọn họ ở bên kia mà.”

Yến Thanh Ti sờ bụng: “Bụng còn chưa thấy, chờ bốn tháng nữa thì đúng là có làm gì cũng không làm nổi.”

Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn ĐiTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhKhi cảnh sát đến trước cửa phòng của khách sạn, lúc đấy Yến Thanh Ti cũng vừa mới từ trên giường của Nhạc Thính Phong bước xuống Bầu không khí  trong phòng vẫn còn vương đầy mùi tình dục, quần áo vứt lung tung trên mặt đất, có thể thấy “trận chiến” đêm qua kịch liệt đến thế nào. “Đoang, Đoang” hàng chục tiếng đập cửa gấp gáp vang lên mà Yến Thanh Ti vẫn từ tốn tắm rửa, mặc quần áo, trang điểm giống như là đây là phòng của mình vậy. Cô là ai a, là Yến Thanh Ti lòng dạ độc ác, là cực phẩm hồ ly tinh, thế nên lúc nào cũng phải xinh đẹp, hoàn mỹ, luôn tỏa ánh hào quang thu hút mọi ánh nhìn. Lúc này Nhạc Thính Phong mới tỉnh dậy, trên cơ thể trần trụi vẫn còn hiện rõ một vài dấu hôn đỏ, có chút quá trớn do Yến Thanh Ti tạo ra, anh châm một điếu thuốc rồi nói: “Chỉ cần cô xin tôi, tôi sẽ giảm hai năm ngồi tù cho cô.” Yến Thanh Ti bước tới lấy điếu thuốc từ miệng anh, hít một hơi, khói thuốc lan tỏa khắp phòng, sau đó cô lại đưa  trả điếu thuốc về vị trí ban đầu. Bàn tay nõn nà của Yến Thanh… "Đó là thuốc gì?”Ngự Trì nói: “Căn bản không phải kiểu thuốc mà uống vào thì người đầu tiên anh thấy sau khi tỉnh dậy là người anh yêu, đó là một loại độc dược đầu độc thần kinh, sẽ không nguy hiểm tới tính mạng nhưng sau này sẽ biến thành ngu ngốc.”Nhạc Thính Phong nghe xong thì lòng run lên, mẹ nó, may mắn hôm qua anh chưa kịp uống, bằng không biến thành ngu ngốc rồi thì ai chăm sóc vợ con chứ?“Con mụ kia thế nào?”Ngự Trì đáp: “Đã đơ rồi, không hỏi được gì cả.”“Mẹ, biết thế không cho cô ta uống nữa.” Nhạc Thính Phong muốn đá vào bồn cầu một cái nhưng sợ Yến Thanh Ti đang ngủ bên ngoài bị đánh thức nên vội vàng thu chân lại.“Thế những kẻ đi theo cô ta đã bắt hết chưa?”Ngự Trì: “Bắt rồi, đang thẩm tra.”“Vậy nếu có tra ra cái gì thì gọi cho tôi.”Cúp máy xong, Nhạc Thính Phong ra khỏi toilet, Yến Thanh Ti vẫn chưa dậy, anh vội bỏ di động và chui vào chăn.…Sau khi mang thai, Yến Thanh Ti trở thành sủng vật được bao dưỡng, mỗi ngày trừ ăn và ngủ thì không hề được làm gì khác, cô có cảm giác nhân sinh càng lúc càng nhàm chán.Cô gọi điện tới Dung Thành cho ông bà ngoại nói mình đã có thai, bà ngoại vô cùng vui vẻ, như một đứa trẻ vậy, cứ đòi tới Lạc Thành, nhưng Hạ An Lan không cho.Ông nói với lão thái thái, ba mẹ giờ già rồi, cần phải có người thân chăm sóc, nếu ba mẹ tới Lạc Thành thì không những không chăm sóc được cho Thanh Ti mà còn hại cô phải chăm sóc lại họ.Lão thái thái ngẫm nghĩ thấy có lý, mặc dù vẫn rất muốn nhưng… cũng không muốn Yến Thanh Ti vừa phải dưỡng thai vừa phải chăm lo cho mình, thế nên chỉ đành mỗi ngày gọi điện trò chuyện với cô.Ở nhà dưỡng thai được vài ngày thì Yến Thanh Ti đã cảm thấy nhàm chán chết đi được. Thỉnh thoảng cô muốn đi gặp Quý Miên Miên nhưng đều bị Nhạc phu nhân ngăn cản, trời lạnh như thế, lần nào cũng là Quý Miên Miên chạy tới thăm cô.Quý Miên Miên rất gầy, khuôn mặt tròn tròn của cô giờ đã gầy đi một vòng, thon nhỏ, đôi mắt to tròn. Trải qua một lần lột xác, trên người Quý Miên Miên có thêm một phần ý nhị, ngược lại càng đẹp ra.Mỗi lần thấy cô, Yến Thanh Ti đều cố gắng làm cô vi vẻ, nhưng rốt cuộc cô không thể trở lại làm một người vô ưu vô lo như trước.Việc tìm kiếm thi thể Diệp Thiều Quang đã dừng lại bởi vì không thể tìm thấy nữa, ngay cả các phần thi thể cũng không tìm được, giống như trên đời này chưa từng có một người như thế tồn tại.Có đôi khi, Yến Thanh Ti nghĩ, có phải Diệp Thiều Quang vẫn chưa chết hay không?Trong lòng Yến Thanh Ti cảm khái, vươn tay véo véo má Quý Miên Miên: “Sao lại gầy thế này hả? Em nói xem xem, không ở nhà nghỉ ngơi còn tới công ty làm gì? Em đi theo chị thì cứ vừa chơi vừa lĩnh lương thôi.”Quý Miên Miên cười hắc hắc: “Chị Mạch nói mặt em gầy rất đẹp, lúc nào cũng bảo cho em xuất đạo. Hơn nữa, em ở nhà cũng chẳng có việc gì, chị Mạch cho em đi theo hỗ trợ hóa trang cho Lãnh Nhiên, rất thoải mái. Hơn nữa em cũng rất tự do, chỉ cần có việc là đều tính vào giờ làm thêm, thế nên một tháng lương của em tăng rất nhiều. Em cảm thấy chờ chị sinh bảo bối xong thì em đã thành tiểu phú bà rồi.”Yến Thanh Ti vừa nghe đã sốt rột: “Sao em lại đi với cậu ấy, em là người của chị mà?”“Chị, yên tâm đi, em chỉ đi tạm thời thôi. Giờ chị đang ở nhà dưỡng thai nên em cũng rất nhàm chán, chỉ cần chị có việc thì em sẽ mặc kệ chuyện của bọn họ ở bên kia mà.”Yến Thanh Ti sờ bụng: “Bụng còn chưa thấy, chờ bốn tháng nữa thì đúng là có làm gì cũng không làm nổi.”

Chương 1423: Sao em lại đi với cậu ta, em là người của chị mà?