Khi cảnh sát đến trước cửa phòng của khách sạn, lúc đấy Yến Thanh Ti cũng vừa mới từ trên giường của Nhạc Thính Phong bước xuống Bầu không khí  trong phòng vẫn còn vương đầy mùi tình dục, quần áo vứt lung tung trên mặt đất, có thể thấy “trận chiến” đêm qua kịch liệt đến thế nào. “Đoang, Đoang” hàng chục tiếng đập cửa gấp gáp vang lên mà Yến Thanh Ti vẫn từ tốn tắm rửa, mặc quần áo, trang điểm giống như là đây là phòng của mình vậy. Cô là ai a, là Yến Thanh Ti lòng dạ độc ác, là cực phẩm hồ ly tinh, thế nên lúc nào cũng phải xinh đẹp, hoàn mỹ, luôn tỏa ánh hào quang thu hút mọi ánh nhìn. Lúc này Nhạc Thính Phong mới tỉnh dậy, trên cơ thể trần trụi vẫn còn hiện rõ một vài dấu hôn đỏ, có chút quá trớn do Yến Thanh Ti tạo ra, anh châm một điếu thuốc rồi nói: “Chỉ cần cô xin tôi, tôi sẽ giảm hai năm ngồi tù cho cô.” Yến Thanh Ti bước tới lấy điếu thuốc từ miệng anh, hít một hơi, khói thuốc lan tỏa khắp phòng, sau đó cô lại đưa  trả điếu thuốc về vị trí ban đầu. Bàn tay nõn nà của Yến Thanh…

Chương 1461: Nhưng em rất nhớ anh ấy

Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn ĐiTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhKhi cảnh sát đến trước cửa phòng của khách sạn, lúc đấy Yến Thanh Ti cũng vừa mới từ trên giường của Nhạc Thính Phong bước xuống Bầu không khí  trong phòng vẫn còn vương đầy mùi tình dục, quần áo vứt lung tung trên mặt đất, có thể thấy “trận chiến” đêm qua kịch liệt đến thế nào. “Đoang, Đoang” hàng chục tiếng đập cửa gấp gáp vang lên mà Yến Thanh Ti vẫn từ tốn tắm rửa, mặc quần áo, trang điểm giống như là đây là phòng của mình vậy. Cô là ai a, là Yến Thanh Ti lòng dạ độc ác, là cực phẩm hồ ly tinh, thế nên lúc nào cũng phải xinh đẹp, hoàn mỹ, luôn tỏa ánh hào quang thu hút mọi ánh nhìn. Lúc này Nhạc Thính Phong mới tỉnh dậy, trên cơ thể trần trụi vẫn còn hiện rõ một vài dấu hôn đỏ, có chút quá trớn do Yến Thanh Ti tạo ra, anh châm một điếu thuốc rồi nói: “Chỉ cần cô xin tôi, tôi sẽ giảm hai năm ngồi tù cho cô.” Yến Thanh Ti bước tới lấy điếu thuốc từ miệng anh, hít một hơi, khói thuốc lan tỏa khắp phòng, sau đó cô lại đưa  trả điếu thuốc về vị trí ban đầu. Bàn tay nõn nà của Yến Thanh… Lí Nam Kha vội vàng chạy tới, thấy Quý Miên Miên đang đứng ở bên ngoài thì cô vội vàng tới kéo người đi: “Em sao thế? Giờ em đang bị cảm, vừa mới hạ sốt một chút lại muốn bị ốm lại à? Chị nói với em rồi, nếu bị lại thì sẽ càng nghiêm trọng đấy, nói không chừng còn dẫn đến biến chứng nữa.”Quý Miên Miên lắc đầu: “Em không thể về, em muốn đứng đây, em muốn gặp anh ấy.”Lí Nam Kha không hiểu, hỏi: “Anh ấy? Ai cơ?”Mặt mũi Quý Miên Miên đều bị đông lạnh, đỏ bừng, cô nói: “Anh ấy, anh ấy… Là Diệp Thiều Quang…”Lí Nam Kha sửng sốt, sau đó lắc đầu: “Chuyện này… không thể nào, anh ta… sao anh ta… Anh ta không phải là đã…”Quý Miên Miên nói: “Đúng thế, không thể nào… không thể nào… Nếu trên đời này có kỳ tích thì em hy vọng… anh ấy còn sống, vì em không tìm được thi thể của anh ấy.Trong lòng Lí Nam Kha rất khó xử, cô vươn tay ôm lấy mặt Quý Miên Miên, xoa xoa vài cái cho cô đỡ lạnh: “Miên Miên, chị biết trong lòng em rất đau khổ, nhưng… Chúng ta không thể thế này mãi được, đúng không? Y học đã chứng minh, một người… đau khổ quá mức sẽ sinh ra ảo giác…”“Không… Không phải ảo giác, anh ấy không phải ảo giác. Em không bị điên mà, em rất tỉnh táo, em có thể phân biệt được ảo giác và sự thật. Anh ấy thật sự xuất hiện, lúc em ở nhà, anh ấy mua bữa sáng rồi treo ngoài cửa cho em, ngày lễ anh ấy còn gửi cả quà, quà vẫn còn ở nhà em mà. Nếu chị không tin thì em có thể mang tới cho chị xem.”Trong lòng Lí Nam Kha rất kinh ngạc, nhưng cô không nghĩ được nhiều, chỉ muốn nhanh chóng đưa Quý Miên Miên về phòng bệnh: “Được, được, được, chời trời sáng rồi chúng ta về đó xem. Nhưng giờ em phải nghe lời chị, mau đi vào đi. Em muốn làm mình chết rét à?”Quý Miên Miên lắc đầu: “Nếu anh ấy là Diệp Thiều Quang, anh ấy tuyệt đối sẽ không nhìn em đứng đây chịu rét đâu, anh ấy sẽ đau lòng nếu em làm thế…”Lí Nam Kha nhẹ vỗ vỗ lên mặt Quý Miên Miên, nói: “Miên Miên… Dù có phải anh ấy hay không, nhưng nếu đến giờ mà anh ấy còn không xuất hiện thì có nghĩ là… anh ấy có nỗi khổ, anh ấy không thể xuất hiện, em có hiểu không? Nếu anh ấy thật sự yêu em thì đợi thời điểm thích hợp, anh ấy sẽ xuất hiện thôi. Giờ em cứ bức bách anh ấy cũng không tốt.”Quý Miên Miên cắn môi: “Nhưng em thật sự… thật sự rất muốn gặp anh ấy.”Lí Nam Kha cũng bắt đầu rét run: “Dù em có nghĩ như vậy nhưng ít nhất… ít nhất bây giờ, em đã có hy vọng rồi đúng không? Cái này so với tuyệt vọng thì tốt hơn nhiều. Chị nói em nghe, một người không sợ ốm đau, không sợ nghèo khổ, sợ nhất chính là mất đi hy vọng. Hiện tại em đã có hy vọng rồi mà. Em phải khỏe lại, phải mạnh mẽ lên thì mới có thể đi tìm anh ấy, đúng không?”Lí Nam Kha thấy Quý Miên Miên suy nghĩ những gì mình vừa nói thì lại tiếp tục: “Em nghĩ xem, nếu anh ấy đã xuất hiện nhiều lần như thế nghĩa là anh ấy luôn ở xung quanh em, chị tin tưởng sớm muộn gì em cũng có thể tóm được anh ấy thôi.”Quý Miên Miên cắn môi, gật đầu một cái.Lí Nam Kha vội vàng kéo cô vào trong: “Đi thôi… Đi thôi… Đi về thôi…”Quý Miên Miên vẫn lẩm bẩm nói: “Em… thật sự có thể tìm được anh ấy sao?”“Đương nhiên rồi… Chị không tin một người có thể biến mất không dấu vết như thế được. Chỉ cần anh ấy xuất hiện là sẽ lưu lại manh mối.”Quý Miên Miên cắn răng: “Vâng!”Lí Nam Kha thở phào trong lòng, rốt cuộc cũng kéo được Quý Miên Miên về lại phòng bệnh.

Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn ĐiTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhKhi cảnh sát đến trước cửa phòng của khách sạn, lúc đấy Yến Thanh Ti cũng vừa mới từ trên giường của Nhạc Thính Phong bước xuống Bầu không khí  trong phòng vẫn còn vương đầy mùi tình dục, quần áo vứt lung tung trên mặt đất, có thể thấy “trận chiến” đêm qua kịch liệt đến thế nào. “Đoang, Đoang” hàng chục tiếng đập cửa gấp gáp vang lên mà Yến Thanh Ti vẫn từ tốn tắm rửa, mặc quần áo, trang điểm giống như là đây là phòng của mình vậy. Cô là ai a, là Yến Thanh Ti lòng dạ độc ác, là cực phẩm hồ ly tinh, thế nên lúc nào cũng phải xinh đẹp, hoàn mỹ, luôn tỏa ánh hào quang thu hút mọi ánh nhìn. Lúc này Nhạc Thính Phong mới tỉnh dậy, trên cơ thể trần trụi vẫn còn hiện rõ một vài dấu hôn đỏ, có chút quá trớn do Yến Thanh Ti tạo ra, anh châm một điếu thuốc rồi nói: “Chỉ cần cô xin tôi, tôi sẽ giảm hai năm ngồi tù cho cô.” Yến Thanh Ti bước tới lấy điếu thuốc từ miệng anh, hít một hơi, khói thuốc lan tỏa khắp phòng, sau đó cô lại đưa  trả điếu thuốc về vị trí ban đầu. Bàn tay nõn nà của Yến Thanh… Lí Nam Kha vội vàng chạy tới, thấy Quý Miên Miên đang đứng ở bên ngoài thì cô vội vàng tới kéo người đi: “Em sao thế? Giờ em đang bị cảm, vừa mới hạ sốt một chút lại muốn bị ốm lại à? Chị nói với em rồi, nếu bị lại thì sẽ càng nghiêm trọng đấy, nói không chừng còn dẫn đến biến chứng nữa.”Quý Miên Miên lắc đầu: “Em không thể về, em muốn đứng đây, em muốn gặp anh ấy.”Lí Nam Kha không hiểu, hỏi: “Anh ấy? Ai cơ?”Mặt mũi Quý Miên Miên đều bị đông lạnh, đỏ bừng, cô nói: “Anh ấy, anh ấy… Là Diệp Thiều Quang…”Lí Nam Kha sửng sốt, sau đó lắc đầu: “Chuyện này… không thể nào, anh ta… sao anh ta… Anh ta không phải là đã…”Quý Miên Miên nói: “Đúng thế, không thể nào… không thể nào… Nếu trên đời này có kỳ tích thì em hy vọng… anh ấy còn sống, vì em không tìm được thi thể của anh ấy.Trong lòng Lí Nam Kha rất khó xử, cô vươn tay ôm lấy mặt Quý Miên Miên, xoa xoa vài cái cho cô đỡ lạnh: “Miên Miên, chị biết trong lòng em rất đau khổ, nhưng… Chúng ta không thể thế này mãi được, đúng không? Y học đã chứng minh, một người… đau khổ quá mức sẽ sinh ra ảo giác…”“Không… Không phải ảo giác, anh ấy không phải ảo giác. Em không bị điên mà, em rất tỉnh táo, em có thể phân biệt được ảo giác và sự thật. Anh ấy thật sự xuất hiện, lúc em ở nhà, anh ấy mua bữa sáng rồi treo ngoài cửa cho em, ngày lễ anh ấy còn gửi cả quà, quà vẫn còn ở nhà em mà. Nếu chị không tin thì em có thể mang tới cho chị xem.”Trong lòng Lí Nam Kha rất kinh ngạc, nhưng cô không nghĩ được nhiều, chỉ muốn nhanh chóng đưa Quý Miên Miên về phòng bệnh: “Được, được, được, chời trời sáng rồi chúng ta về đó xem. Nhưng giờ em phải nghe lời chị, mau đi vào đi. Em muốn làm mình chết rét à?”Quý Miên Miên lắc đầu: “Nếu anh ấy là Diệp Thiều Quang, anh ấy tuyệt đối sẽ không nhìn em đứng đây chịu rét đâu, anh ấy sẽ đau lòng nếu em làm thế…”Lí Nam Kha nhẹ vỗ vỗ lên mặt Quý Miên Miên, nói: “Miên Miên… Dù có phải anh ấy hay không, nhưng nếu đến giờ mà anh ấy còn không xuất hiện thì có nghĩ là… anh ấy có nỗi khổ, anh ấy không thể xuất hiện, em có hiểu không? Nếu anh ấy thật sự yêu em thì đợi thời điểm thích hợp, anh ấy sẽ xuất hiện thôi. Giờ em cứ bức bách anh ấy cũng không tốt.”Quý Miên Miên cắn môi: “Nhưng em thật sự… thật sự rất muốn gặp anh ấy.”Lí Nam Kha cũng bắt đầu rét run: “Dù em có nghĩ như vậy nhưng ít nhất… ít nhất bây giờ, em đã có hy vọng rồi đúng không? Cái này so với tuyệt vọng thì tốt hơn nhiều. Chị nói em nghe, một người không sợ ốm đau, không sợ nghèo khổ, sợ nhất chính là mất đi hy vọng. Hiện tại em đã có hy vọng rồi mà. Em phải khỏe lại, phải mạnh mẽ lên thì mới có thể đi tìm anh ấy, đúng không?”Lí Nam Kha thấy Quý Miên Miên suy nghĩ những gì mình vừa nói thì lại tiếp tục: “Em nghĩ xem, nếu anh ấy đã xuất hiện nhiều lần như thế nghĩa là anh ấy luôn ở xung quanh em, chị tin tưởng sớm muộn gì em cũng có thể tóm được anh ấy thôi.”Quý Miên Miên cắn môi, gật đầu một cái.Lí Nam Kha vội vàng kéo cô vào trong: “Đi thôi… Đi thôi… Đi về thôi…”Quý Miên Miên vẫn lẩm bẩm nói: “Em… thật sự có thể tìm được anh ấy sao?”“Đương nhiên rồi… Chị không tin một người có thể biến mất không dấu vết như thế được. Chỉ cần anh ấy xuất hiện là sẽ lưu lại manh mối.”Quý Miên Miên cắn răng: “Vâng!”Lí Nam Kha thở phào trong lòng, rốt cuộc cũng kéo được Quý Miên Miên về lại phòng bệnh.

Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn ĐiTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhKhi cảnh sát đến trước cửa phòng của khách sạn, lúc đấy Yến Thanh Ti cũng vừa mới từ trên giường của Nhạc Thính Phong bước xuống Bầu không khí  trong phòng vẫn còn vương đầy mùi tình dục, quần áo vứt lung tung trên mặt đất, có thể thấy “trận chiến” đêm qua kịch liệt đến thế nào. “Đoang, Đoang” hàng chục tiếng đập cửa gấp gáp vang lên mà Yến Thanh Ti vẫn từ tốn tắm rửa, mặc quần áo, trang điểm giống như là đây là phòng của mình vậy. Cô là ai a, là Yến Thanh Ti lòng dạ độc ác, là cực phẩm hồ ly tinh, thế nên lúc nào cũng phải xinh đẹp, hoàn mỹ, luôn tỏa ánh hào quang thu hút mọi ánh nhìn. Lúc này Nhạc Thính Phong mới tỉnh dậy, trên cơ thể trần trụi vẫn còn hiện rõ một vài dấu hôn đỏ, có chút quá trớn do Yến Thanh Ti tạo ra, anh châm một điếu thuốc rồi nói: “Chỉ cần cô xin tôi, tôi sẽ giảm hai năm ngồi tù cho cô.” Yến Thanh Ti bước tới lấy điếu thuốc từ miệng anh, hít một hơi, khói thuốc lan tỏa khắp phòng, sau đó cô lại đưa  trả điếu thuốc về vị trí ban đầu. Bàn tay nõn nà của Yến Thanh… Lí Nam Kha vội vàng chạy tới, thấy Quý Miên Miên đang đứng ở bên ngoài thì cô vội vàng tới kéo người đi: “Em sao thế? Giờ em đang bị cảm, vừa mới hạ sốt một chút lại muốn bị ốm lại à? Chị nói với em rồi, nếu bị lại thì sẽ càng nghiêm trọng đấy, nói không chừng còn dẫn đến biến chứng nữa.”Quý Miên Miên lắc đầu: “Em không thể về, em muốn đứng đây, em muốn gặp anh ấy.”Lí Nam Kha không hiểu, hỏi: “Anh ấy? Ai cơ?”Mặt mũi Quý Miên Miên đều bị đông lạnh, đỏ bừng, cô nói: “Anh ấy, anh ấy… Là Diệp Thiều Quang…”Lí Nam Kha sửng sốt, sau đó lắc đầu: “Chuyện này… không thể nào, anh ta… sao anh ta… Anh ta không phải là đã…”Quý Miên Miên nói: “Đúng thế, không thể nào… không thể nào… Nếu trên đời này có kỳ tích thì em hy vọng… anh ấy còn sống, vì em không tìm được thi thể của anh ấy.Trong lòng Lí Nam Kha rất khó xử, cô vươn tay ôm lấy mặt Quý Miên Miên, xoa xoa vài cái cho cô đỡ lạnh: “Miên Miên, chị biết trong lòng em rất đau khổ, nhưng… Chúng ta không thể thế này mãi được, đúng không? Y học đã chứng minh, một người… đau khổ quá mức sẽ sinh ra ảo giác…”“Không… Không phải ảo giác, anh ấy không phải ảo giác. Em không bị điên mà, em rất tỉnh táo, em có thể phân biệt được ảo giác và sự thật. Anh ấy thật sự xuất hiện, lúc em ở nhà, anh ấy mua bữa sáng rồi treo ngoài cửa cho em, ngày lễ anh ấy còn gửi cả quà, quà vẫn còn ở nhà em mà. Nếu chị không tin thì em có thể mang tới cho chị xem.”Trong lòng Lí Nam Kha rất kinh ngạc, nhưng cô không nghĩ được nhiều, chỉ muốn nhanh chóng đưa Quý Miên Miên về phòng bệnh: “Được, được, được, chời trời sáng rồi chúng ta về đó xem. Nhưng giờ em phải nghe lời chị, mau đi vào đi. Em muốn làm mình chết rét à?”Quý Miên Miên lắc đầu: “Nếu anh ấy là Diệp Thiều Quang, anh ấy tuyệt đối sẽ không nhìn em đứng đây chịu rét đâu, anh ấy sẽ đau lòng nếu em làm thế…”Lí Nam Kha nhẹ vỗ vỗ lên mặt Quý Miên Miên, nói: “Miên Miên… Dù có phải anh ấy hay không, nhưng nếu đến giờ mà anh ấy còn không xuất hiện thì có nghĩ là… anh ấy có nỗi khổ, anh ấy không thể xuất hiện, em có hiểu không? Nếu anh ấy thật sự yêu em thì đợi thời điểm thích hợp, anh ấy sẽ xuất hiện thôi. Giờ em cứ bức bách anh ấy cũng không tốt.”Quý Miên Miên cắn môi: “Nhưng em thật sự… thật sự rất muốn gặp anh ấy.”Lí Nam Kha cũng bắt đầu rét run: “Dù em có nghĩ như vậy nhưng ít nhất… ít nhất bây giờ, em đã có hy vọng rồi đúng không? Cái này so với tuyệt vọng thì tốt hơn nhiều. Chị nói em nghe, một người không sợ ốm đau, không sợ nghèo khổ, sợ nhất chính là mất đi hy vọng. Hiện tại em đã có hy vọng rồi mà. Em phải khỏe lại, phải mạnh mẽ lên thì mới có thể đi tìm anh ấy, đúng không?”Lí Nam Kha thấy Quý Miên Miên suy nghĩ những gì mình vừa nói thì lại tiếp tục: “Em nghĩ xem, nếu anh ấy đã xuất hiện nhiều lần như thế nghĩa là anh ấy luôn ở xung quanh em, chị tin tưởng sớm muộn gì em cũng có thể tóm được anh ấy thôi.”Quý Miên Miên cắn môi, gật đầu một cái.Lí Nam Kha vội vàng kéo cô vào trong: “Đi thôi… Đi thôi… Đi về thôi…”Quý Miên Miên vẫn lẩm bẩm nói: “Em… thật sự có thể tìm được anh ấy sao?”“Đương nhiên rồi… Chị không tin một người có thể biến mất không dấu vết như thế được. Chỉ cần anh ấy xuất hiện là sẽ lưu lại manh mối.”Quý Miên Miên cắn răng: “Vâng!”Lí Nam Kha thở phào trong lòng, rốt cuộc cũng kéo được Quý Miên Miên về lại phòng bệnh.

Chương 1461: Nhưng em rất nhớ anh ấy