Khi cảnh sát đến trước cửa phòng của khách sạn, lúc đấy Yến Thanh Ti cũng vừa mới từ trên giường của Nhạc Thính Phong bước xuống Bầu không khí trong phòng vẫn còn vương đầy mùi tình dục, quần áo vứt lung tung trên mặt đất, có thể thấy “trận chiến” đêm qua kịch liệt đến thế nào. “Đoang, Đoang” hàng chục tiếng đập cửa gấp gáp vang lên mà Yến Thanh Ti vẫn từ tốn tắm rửa, mặc quần áo, trang điểm giống như là đây là phòng của mình vậy. Cô là ai a, là Yến Thanh Ti lòng dạ độc ác, là cực phẩm hồ ly tinh, thế nên lúc nào cũng phải xinh đẹp, hoàn mỹ, luôn tỏa ánh hào quang thu hút mọi ánh nhìn. Lúc này Nhạc Thính Phong mới tỉnh dậy, trên cơ thể trần trụi vẫn còn hiện rõ một vài dấu hôn đỏ, có chút quá trớn do Yến Thanh Ti tạo ra, anh châm một điếu thuốc rồi nói: “Chỉ cần cô xin tôi, tôi sẽ giảm hai năm ngồi tù cho cô.” Yến Thanh Ti bước tới lấy điếu thuốc từ miệng anh, hít một hơi, khói thuốc lan tỏa khắp phòng, sau đó cô lại đưa trả điếu thuốc về vị trí ban đầu. Bàn tay nõn nà của Yến Thanh…
Chương 1477: Nó chỉ làm chị ta mất đi một vài thứ mà thôi
Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn ĐiTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhKhi cảnh sát đến trước cửa phòng của khách sạn, lúc đấy Yến Thanh Ti cũng vừa mới từ trên giường của Nhạc Thính Phong bước xuống Bầu không khí trong phòng vẫn còn vương đầy mùi tình dục, quần áo vứt lung tung trên mặt đất, có thể thấy “trận chiến” đêm qua kịch liệt đến thế nào. “Đoang, Đoang” hàng chục tiếng đập cửa gấp gáp vang lên mà Yến Thanh Ti vẫn từ tốn tắm rửa, mặc quần áo, trang điểm giống như là đây là phòng của mình vậy. Cô là ai a, là Yến Thanh Ti lòng dạ độc ác, là cực phẩm hồ ly tinh, thế nên lúc nào cũng phải xinh đẹp, hoàn mỹ, luôn tỏa ánh hào quang thu hút mọi ánh nhìn. Lúc này Nhạc Thính Phong mới tỉnh dậy, trên cơ thể trần trụi vẫn còn hiện rõ một vài dấu hôn đỏ, có chút quá trớn do Yến Thanh Ti tạo ra, anh châm một điếu thuốc rồi nói: “Chỉ cần cô xin tôi, tôi sẽ giảm hai năm ngồi tù cho cô.” Yến Thanh Ti bước tới lấy điếu thuốc từ miệng anh, hít một hơi, khói thuốc lan tỏa khắp phòng, sau đó cô lại đưa trả điếu thuốc về vị trí ban đầu. Bàn tay nõn nà của Yến Thanh… Bọn họ đã bị đưa ra khỏi bệnh viện, đang ở trong một ngôi biệt thự vô cùng xa hoa.Mẹ của Tiểu Từ cực kỳ vui vẻ, cầm di động nói liên mồm: “Con trai à, bạn của con tốt thật đấy, con quen được người bạn giàu có thế này từ khi nào thế hả? Họ để cho bố mẹ ở một nơi rất cao cấp, còn có bác sĩ riêng phụ trách chẩn bệnh cho ba con nữa. Họ nói sẽ tìm kiếm thận cho ba con, có người bạn tốt như thế, con cần phải đối đãi với người ta thật tốt nhé!”Mẹ Tiểu Từ nói rất nhiều, nhưng lặp đi lặp lại nhiều nhất chính là dặn cậu phải đối đãi tốt với “người bạn” kia.Nhìn thấy vẻ cao hứng của mẹ, còn có cha đang nằm trên giường phía sau, tâm tình Tiểu Từ nặng nề như bị một ngọn núi đè lên.Yến Minh Tu nói: “Anh nên nghĩ xem mình nên làm một đứa con hiếu thảo hay một đàn em trung thành đi. Anh là con trai độc nhất trong nhà, điều kiện nhà anh rất nghèo, cha mẹ anh vì tương lai của anh nên ra sức làm lụng, cha anh vì để đóng tiền học phí đại học cho anh nên mới mệt nhọc thành bệnh, anh… thật sự có thể mặc kệ họ sao?”Từng câu từng chữ của Yến Minh Tu đều chọc thẳng vào nội tâm Tiểu Từ, những kí ức tuổi thơ nhanh chóng chảy xuôi về.Cậu che mặt, nức nở hỏi: “Tại sao lại làm thế với tôi? Tại sao lại nhằm vào tôi?”Yến Minh Tu xem người con người hèn mọn này, hắn cười khẩy: “Vì… anh là người thích hợp nhất.”Bởi vì Tiểu Từ yếu đuối, bởi vì anh ta sợ hãi, vì anh ta có gánh nặng…Tiểu Từ cả người toàn là nhược điểm, đây mới là nguyên nhân quan trọng nhất để Yến Minh Tu chọn cậu.Một người toàn thân đều là nhược điểm thì cho dù anh ta có lương thiện đến đâu, dù có trung thành với Yến Thanh Ti thế nào thì anh ta vẫn rất dễ bị lợi dụng.Yến Minh Tu dặt bình thuốc tới trước mặt Tiểu Từ: “Thuốc đây… giữ cho tốt vào.”Tiểu Từ buông tay, ánh mắt đỏ bừng, gắt gao nhìn chằm chằm vào Yến Minh Tu: “Đây là thuốc gì?”Yến Minh Tu mở tay ra: “Yên tâm, không phải thuốc giết người đâu. Đó là chị gái của tôi, còn chưa gặp mặt sao có thể giết chị ta ngay được?”Tiểu Từ đột nhiên hét lớn: “Rốt cuộc là thuốc gì?”Yến Minh Tu lạnh lùng cười: “Anh không cần biết, anh chỉ cần biết anh không có nhiều thời gian, tôi chờ tin tức tốt của anh.”Tiểu Từ hỏi lại: “Rốt cuộc là thuốc gì?”Yến Minh Tu đứng lên, vẻ mặt dửng dưng: “Chỉ là thuốc làm chị ta mất đi một số thứ thôi.”Nói rồi hắn đưa điện thoại cho Tiểu Từ: “Có thể… gọi điện cho chị Thanh Ti của anh rồi. Nói cho tình cảm vào.”Tiểu Từ nhìn di động mà không khác gì như đang nhìn một quả bom.“Tôi tin, anh có thể làm được. Hãy nhớ, chỉ cần anh làm được chuyện nhỏ này, cha của anh có thể khỏe lại, quá có lời rồi, đúng không?”Ánh mắt Tiểu Từ như sắp nhỏ máu tới nơi, cậu cắn răng, cả giận nói: “Chuyện tốt như thế sao cậu không tự đi mà làm?”Yến Minh Tu xòe tay: “Bởi vì… chị gái tôi không chào đón tôi…”Rồi hắn nâng tay vỗ vỗ bả vai Tiểu Từ: “Cố gắng làm cho tốt, tôi tin anh có thể làm được.”Yến Minh Tu mang người của mình rời đi, chỉ còn lại mình Tiểu Từ. Cậu nhìn di động rồi lại nhìn bình thuốc, chỉ mong giá như người bị bệnh là mình thì tốt rồi.Tiểu Từ ôm đầu ngồi xổm xuống, cậu luôn yếu đuối như thế, luôn hèn mọn, khiếp đảm như thế, cậu không thể làm được cái gì.Cậu không thể làm được như Diệp Thiều Quang, liều cả tính mạng mình để cứu Quý Miên Miên.Cậu không cứu được ai, ngay cả bản thân mình cũng không cứu nổi.Di động của Tiểu Từ lại vang lên lần nữa, tiếng chuông này là cậu cài riêng cho Yến Thanh Ti.
Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn ĐiTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhKhi cảnh sát đến trước cửa phòng của khách sạn, lúc đấy Yến Thanh Ti cũng vừa mới từ trên giường của Nhạc Thính Phong bước xuống Bầu không khí trong phòng vẫn còn vương đầy mùi tình dục, quần áo vứt lung tung trên mặt đất, có thể thấy “trận chiến” đêm qua kịch liệt đến thế nào. “Đoang, Đoang” hàng chục tiếng đập cửa gấp gáp vang lên mà Yến Thanh Ti vẫn từ tốn tắm rửa, mặc quần áo, trang điểm giống như là đây là phòng của mình vậy. Cô là ai a, là Yến Thanh Ti lòng dạ độc ác, là cực phẩm hồ ly tinh, thế nên lúc nào cũng phải xinh đẹp, hoàn mỹ, luôn tỏa ánh hào quang thu hút mọi ánh nhìn. Lúc này Nhạc Thính Phong mới tỉnh dậy, trên cơ thể trần trụi vẫn còn hiện rõ một vài dấu hôn đỏ, có chút quá trớn do Yến Thanh Ti tạo ra, anh châm một điếu thuốc rồi nói: “Chỉ cần cô xin tôi, tôi sẽ giảm hai năm ngồi tù cho cô.” Yến Thanh Ti bước tới lấy điếu thuốc từ miệng anh, hít một hơi, khói thuốc lan tỏa khắp phòng, sau đó cô lại đưa trả điếu thuốc về vị trí ban đầu. Bàn tay nõn nà của Yến Thanh… Bọn họ đã bị đưa ra khỏi bệnh viện, đang ở trong một ngôi biệt thự vô cùng xa hoa.Mẹ của Tiểu Từ cực kỳ vui vẻ, cầm di động nói liên mồm: “Con trai à, bạn của con tốt thật đấy, con quen được người bạn giàu có thế này từ khi nào thế hả? Họ để cho bố mẹ ở một nơi rất cao cấp, còn có bác sĩ riêng phụ trách chẩn bệnh cho ba con nữa. Họ nói sẽ tìm kiếm thận cho ba con, có người bạn tốt như thế, con cần phải đối đãi với người ta thật tốt nhé!”Mẹ Tiểu Từ nói rất nhiều, nhưng lặp đi lặp lại nhiều nhất chính là dặn cậu phải đối đãi tốt với “người bạn” kia.Nhìn thấy vẻ cao hứng của mẹ, còn có cha đang nằm trên giường phía sau, tâm tình Tiểu Từ nặng nề như bị một ngọn núi đè lên.Yến Minh Tu nói: “Anh nên nghĩ xem mình nên làm một đứa con hiếu thảo hay một đàn em trung thành đi. Anh là con trai độc nhất trong nhà, điều kiện nhà anh rất nghèo, cha mẹ anh vì tương lai của anh nên ra sức làm lụng, cha anh vì để đóng tiền học phí đại học cho anh nên mới mệt nhọc thành bệnh, anh… thật sự có thể mặc kệ họ sao?”Từng câu từng chữ của Yến Minh Tu đều chọc thẳng vào nội tâm Tiểu Từ, những kí ức tuổi thơ nhanh chóng chảy xuôi về.Cậu che mặt, nức nở hỏi: “Tại sao lại làm thế với tôi? Tại sao lại nhằm vào tôi?”Yến Minh Tu xem người con người hèn mọn này, hắn cười khẩy: “Vì… anh là người thích hợp nhất.”Bởi vì Tiểu Từ yếu đuối, bởi vì anh ta sợ hãi, vì anh ta có gánh nặng…Tiểu Từ cả người toàn là nhược điểm, đây mới là nguyên nhân quan trọng nhất để Yến Minh Tu chọn cậu.Một người toàn thân đều là nhược điểm thì cho dù anh ta có lương thiện đến đâu, dù có trung thành với Yến Thanh Ti thế nào thì anh ta vẫn rất dễ bị lợi dụng.Yến Minh Tu dặt bình thuốc tới trước mặt Tiểu Từ: “Thuốc đây… giữ cho tốt vào.”Tiểu Từ buông tay, ánh mắt đỏ bừng, gắt gao nhìn chằm chằm vào Yến Minh Tu: “Đây là thuốc gì?”Yến Minh Tu mở tay ra: “Yên tâm, không phải thuốc giết người đâu. Đó là chị gái của tôi, còn chưa gặp mặt sao có thể giết chị ta ngay được?”Tiểu Từ đột nhiên hét lớn: “Rốt cuộc là thuốc gì?”Yến Minh Tu lạnh lùng cười: “Anh không cần biết, anh chỉ cần biết anh không có nhiều thời gian, tôi chờ tin tức tốt của anh.”Tiểu Từ hỏi lại: “Rốt cuộc là thuốc gì?”Yến Minh Tu đứng lên, vẻ mặt dửng dưng: “Chỉ là thuốc làm chị ta mất đi một số thứ thôi.”Nói rồi hắn đưa điện thoại cho Tiểu Từ: “Có thể… gọi điện cho chị Thanh Ti của anh rồi. Nói cho tình cảm vào.”Tiểu Từ nhìn di động mà không khác gì như đang nhìn một quả bom.“Tôi tin, anh có thể làm được. Hãy nhớ, chỉ cần anh làm được chuyện nhỏ này, cha của anh có thể khỏe lại, quá có lời rồi, đúng không?”Ánh mắt Tiểu Từ như sắp nhỏ máu tới nơi, cậu cắn răng, cả giận nói: “Chuyện tốt như thế sao cậu không tự đi mà làm?”Yến Minh Tu xòe tay: “Bởi vì… chị gái tôi không chào đón tôi…”Rồi hắn nâng tay vỗ vỗ bả vai Tiểu Từ: “Cố gắng làm cho tốt, tôi tin anh có thể làm được.”Yến Minh Tu mang người của mình rời đi, chỉ còn lại mình Tiểu Từ. Cậu nhìn di động rồi lại nhìn bình thuốc, chỉ mong giá như người bị bệnh là mình thì tốt rồi.Tiểu Từ ôm đầu ngồi xổm xuống, cậu luôn yếu đuối như thế, luôn hèn mọn, khiếp đảm như thế, cậu không thể làm được cái gì.Cậu không thể làm được như Diệp Thiều Quang, liều cả tính mạng mình để cứu Quý Miên Miên.Cậu không cứu được ai, ngay cả bản thân mình cũng không cứu nổi.Di động của Tiểu Từ lại vang lên lần nữa, tiếng chuông này là cậu cài riêng cho Yến Thanh Ti.
Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn ĐiTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhKhi cảnh sát đến trước cửa phòng của khách sạn, lúc đấy Yến Thanh Ti cũng vừa mới từ trên giường của Nhạc Thính Phong bước xuống Bầu không khí trong phòng vẫn còn vương đầy mùi tình dục, quần áo vứt lung tung trên mặt đất, có thể thấy “trận chiến” đêm qua kịch liệt đến thế nào. “Đoang, Đoang” hàng chục tiếng đập cửa gấp gáp vang lên mà Yến Thanh Ti vẫn từ tốn tắm rửa, mặc quần áo, trang điểm giống như là đây là phòng của mình vậy. Cô là ai a, là Yến Thanh Ti lòng dạ độc ác, là cực phẩm hồ ly tinh, thế nên lúc nào cũng phải xinh đẹp, hoàn mỹ, luôn tỏa ánh hào quang thu hút mọi ánh nhìn. Lúc này Nhạc Thính Phong mới tỉnh dậy, trên cơ thể trần trụi vẫn còn hiện rõ một vài dấu hôn đỏ, có chút quá trớn do Yến Thanh Ti tạo ra, anh châm một điếu thuốc rồi nói: “Chỉ cần cô xin tôi, tôi sẽ giảm hai năm ngồi tù cho cô.” Yến Thanh Ti bước tới lấy điếu thuốc từ miệng anh, hít một hơi, khói thuốc lan tỏa khắp phòng, sau đó cô lại đưa trả điếu thuốc về vị trí ban đầu. Bàn tay nõn nà của Yến Thanh… Bọn họ đã bị đưa ra khỏi bệnh viện, đang ở trong một ngôi biệt thự vô cùng xa hoa.Mẹ của Tiểu Từ cực kỳ vui vẻ, cầm di động nói liên mồm: “Con trai à, bạn của con tốt thật đấy, con quen được người bạn giàu có thế này từ khi nào thế hả? Họ để cho bố mẹ ở một nơi rất cao cấp, còn có bác sĩ riêng phụ trách chẩn bệnh cho ba con nữa. Họ nói sẽ tìm kiếm thận cho ba con, có người bạn tốt như thế, con cần phải đối đãi với người ta thật tốt nhé!”Mẹ Tiểu Từ nói rất nhiều, nhưng lặp đi lặp lại nhiều nhất chính là dặn cậu phải đối đãi tốt với “người bạn” kia.Nhìn thấy vẻ cao hứng của mẹ, còn có cha đang nằm trên giường phía sau, tâm tình Tiểu Từ nặng nề như bị một ngọn núi đè lên.Yến Minh Tu nói: “Anh nên nghĩ xem mình nên làm một đứa con hiếu thảo hay một đàn em trung thành đi. Anh là con trai độc nhất trong nhà, điều kiện nhà anh rất nghèo, cha mẹ anh vì tương lai của anh nên ra sức làm lụng, cha anh vì để đóng tiền học phí đại học cho anh nên mới mệt nhọc thành bệnh, anh… thật sự có thể mặc kệ họ sao?”Từng câu từng chữ của Yến Minh Tu đều chọc thẳng vào nội tâm Tiểu Từ, những kí ức tuổi thơ nhanh chóng chảy xuôi về.Cậu che mặt, nức nở hỏi: “Tại sao lại làm thế với tôi? Tại sao lại nhằm vào tôi?”Yến Minh Tu xem người con người hèn mọn này, hắn cười khẩy: “Vì… anh là người thích hợp nhất.”Bởi vì Tiểu Từ yếu đuối, bởi vì anh ta sợ hãi, vì anh ta có gánh nặng…Tiểu Từ cả người toàn là nhược điểm, đây mới là nguyên nhân quan trọng nhất để Yến Minh Tu chọn cậu.Một người toàn thân đều là nhược điểm thì cho dù anh ta có lương thiện đến đâu, dù có trung thành với Yến Thanh Ti thế nào thì anh ta vẫn rất dễ bị lợi dụng.Yến Minh Tu dặt bình thuốc tới trước mặt Tiểu Từ: “Thuốc đây… giữ cho tốt vào.”Tiểu Từ buông tay, ánh mắt đỏ bừng, gắt gao nhìn chằm chằm vào Yến Minh Tu: “Đây là thuốc gì?”Yến Minh Tu mở tay ra: “Yên tâm, không phải thuốc giết người đâu. Đó là chị gái của tôi, còn chưa gặp mặt sao có thể giết chị ta ngay được?”Tiểu Từ đột nhiên hét lớn: “Rốt cuộc là thuốc gì?”Yến Minh Tu lạnh lùng cười: “Anh không cần biết, anh chỉ cần biết anh không có nhiều thời gian, tôi chờ tin tức tốt của anh.”Tiểu Từ hỏi lại: “Rốt cuộc là thuốc gì?”Yến Minh Tu đứng lên, vẻ mặt dửng dưng: “Chỉ là thuốc làm chị ta mất đi một số thứ thôi.”Nói rồi hắn đưa điện thoại cho Tiểu Từ: “Có thể… gọi điện cho chị Thanh Ti của anh rồi. Nói cho tình cảm vào.”Tiểu Từ nhìn di động mà không khác gì như đang nhìn một quả bom.“Tôi tin, anh có thể làm được. Hãy nhớ, chỉ cần anh làm được chuyện nhỏ này, cha của anh có thể khỏe lại, quá có lời rồi, đúng không?”Ánh mắt Tiểu Từ như sắp nhỏ máu tới nơi, cậu cắn răng, cả giận nói: “Chuyện tốt như thế sao cậu không tự đi mà làm?”Yến Minh Tu xòe tay: “Bởi vì… chị gái tôi không chào đón tôi…”Rồi hắn nâng tay vỗ vỗ bả vai Tiểu Từ: “Cố gắng làm cho tốt, tôi tin anh có thể làm được.”Yến Minh Tu mang người của mình rời đi, chỉ còn lại mình Tiểu Từ. Cậu nhìn di động rồi lại nhìn bình thuốc, chỉ mong giá như người bị bệnh là mình thì tốt rồi.Tiểu Từ ôm đầu ngồi xổm xuống, cậu luôn yếu đuối như thế, luôn hèn mọn, khiếp đảm như thế, cậu không thể làm được cái gì.Cậu không thể làm được như Diệp Thiều Quang, liều cả tính mạng mình để cứu Quý Miên Miên.Cậu không cứu được ai, ngay cả bản thân mình cũng không cứu nổi.Di động của Tiểu Từ lại vang lên lần nữa, tiếng chuông này là cậu cài riêng cho Yến Thanh Ti.