Khi cảnh sát đến trước cửa phòng của khách sạn, lúc đấy Yến Thanh Ti cũng vừa mới từ trên giường của Nhạc Thính Phong bước xuống Bầu không khí trong phòng vẫn còn vương đầy mùi tình dục, quần áo vứt lung tung trên mặt đất, có thể thấy “trận chiến” đêm qua kịch liệt đến thế nào. “Đoang, Đoang” hàng chục tiếng đập cửa gấp gáp vang lên mà Yến Thanh Ti vẫn từ tốn tắm rửa, mặc quần áo, trang điểm giống như là đây là phòng của mình vậy. Cô là ai a, là Yến Thanh Ti lòng dạ độc ác, là cực phẩm hồ ly tinh, thế nên lúc nào cũng phải xinh đẹp, hoàn mỹ, luôn tỏa ánh hào quang thu hút mọi ánh nhìn. Lúc này Nhạc Thính Phong mới tỉnh dậy, trên cơ thể trần trụi vẫn còn hiện rõ một vài dấu hôn đỏ, có chút quá trớn do Yến Thanh Ti tạo ra, anh châm một điếu thuốc rồi nói: “Chỉ cần cô xin tôi, tôi sẽ giảm hai năm ngồi tù cho cô.” Yến Thanh Ti bước tới lấy điếu thuốc từ miệng anh, hít một hơi, khói thuốc lan tỏa khắp phòng, sau đó cô lại đưa trả điếu thuốc về vị trí ban đầu. Bàn tay nõn nà của Yến Thanh…
Chương 1823: Thấy bà ấy không vui, tim ông thấy khó chịu, vậy người đi chết đi!
Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn ĐiTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhKhi cảnh sát đến trước cửa phòng của khách sạn, lúc đấy Yến Thanh Ti cũng vừa mới từ trên giường của Nhạc Thính Phong bước xuống Bầu không khí trong phòng vẫn còn vương đầy mùi tình dục, quần áo vứt lung tung trên mặt đất, có thể thấy “trận chiến” đêm qua kịch liệt đến thế nào. “Đoang, Đoang” hàng chục tiếng đập cửa gấp gáp vang lên mà Yến Thanh Ti vẫn từ tốn tắm rửa, mặc quần áo, trang điểm giống như là đây là phòng của mình vậy. Cô là ai a, là Yến Thanh Ti lòng dạ độc ác, là cực phẩm hồ ly tinh, thế nên lúc nào cũng phải xinh đẹp, hoàn mỹ, luôn tỏa ánh hào quang thu hút mọi ánh nhìn. Lúc này Nhạc Thính Phong mới tỉnh dậy, trên cơ thể trần trụi vẫn còn hiện rõ một vài dấu hôn đỏ, có chút quá trớn do Yến Thanh Ti tạo ra, anh châm một điếu thuốc rồi nói: “Chỉ cần cô xin tôi, tôi sẽ giảm hai năm ngồi tù cho cô.” Yến Thanh Ti bước tới lấy điếu thuốc từ miệng anh, hít một hơi, khói thuốc lan tỏa khắp phòng, sau đó cô lại đưa trả điếu thuốc về vị trí ban đầu. Bàn tay nõn nà của Yến Thanh… Giọng nói của Mộ Dung Miên rất rõ ràng, ánh mắt anh cũng rất nhu hòa, ấm áp, giống như một căn phòng tràn ngập một mùa ấm áp, nhưng lời nói của anh lại lạnh buốt như thanh băng sắc bén đâm vào trái tim không còn khỏe mạnh Mộ Dung Chí Hoành. Mộ Dung Chí Hoành mở miệng, ánh mắt ngơ ngác nhìn chằm chằm Mộ Dung Miên, ánh mắt của ông rất lạ lùng, cứ như chưa bao giờ quen biết anh, có kinh khoảng, có bất an, nhiều hơn là sự nghi hoặc. Ông đang nghi hoặc, vợ và con trai của mình sao lại thay đổi hết rồi? Chẳng lẽ, họ đều muốn ông chết đi?Mộ Dung Chí Hoành lắp bắp: “Cậu… cậu… là ai? Cậu không… phải… Randy.”Mộ Dung Miên mỉm cười, phất tay: “Ba, người cảm thấy con có thể là ai?” “Cậu không, không phải…”Mộ Dung Chí Hoành không ngừng lặp lại hai chữ “không phải” Ông không hiểu, đứa con nghe lời, hiểu chuyện hiếu thảo trước của ông đâu rồi?Khóe môi Mộ Dung Miên xuất hiện một nụ cười lạnh châm chọc: “Ba nói cũng đúng, con thật sự không phải là đứa con của ba nữa. Từ sau khi ngã ngựa, con cảm thấy cuộc sống trước kia của mình thật ngu ngốc, con làm theo lời ba, đối xử với ai cũng rất dịu dàng, kết quả thì sao? Ai cũng muốn con chết, ngay cả lúc nằm trong bệnh viện, cứ cách vài ngày lại có người đến giết con, ba biết sao con có thể sống lại không? Ba không biết gì hết, ba cứ sống trong thế giời mà ba tự tạo ra.”“Ba có biết mẹ con sao không đến thăm người không? Ba có biết vì sao hiện giờ con rất ghét ba? Ba có biết vì sao con không muốn lấy Jessica?”“Randy, con… và… mẹ con, đều… hiểu lầm… ba rồi, ba và… bà ấy… không có…”Mộ Dung Chí Hoành cứ nghĩ rằng thái độ của Mộ Dung Miên và Mộ Dung phu nhân thay đổi là vì họ nghĩ ông và Jones phu nhân tình cũ không dứt, ông rất muốn giải thích rõ ràng.Mộ Dung Miên đã không còn muốn nghe những lời nói đó nữa, anh nói: “Không có sao? Chẳng lẽ bao nhiêu năm qua ba không hề nhớ tới phu nhân Jones, chẳng lẽ vào ngày sinh nhật của mẹ con, ba không hề đi hẹn hò với bà ta. Ba biết vì sao mẹ lại biết chuyện của hai người không? Là do phu nhân Jones cố ý nghe điện thoại bà ấy gọi cho ba, còn chuyện họ nói gì con không hỏi, dù sao nghe được những lời này, con đã cảm thấy rất kinh tởm rồi.”Thái độ của Mộ Dung Phu nhân từ yêu say đắm Mộ Dung Chí Hoành biến thành hận thấu tim. Đây đều là do phu nhân Jones cố ý làm. Mộ Dung Miên đã đoán ra được ý định của phu nhân Jones, phá hoại tình cảm vợ chồng họ, tốt nhất là khiến cho Mộ Dung phu nhân tức đến ly hôn, sau đó bà sẽ khóa chặt Mộ Dung Chí Hoành, để con gái mình gả cho Mộ Dung Miên, như vậy sẽ nhẹ nhàng khống chế được khối gia sản khổng lồ của nhà Mộ Dung. Ả đàn bà đó là một ả rất đáng ghê tởm.Mộ Dung Chí Hoành chấn kinh: “Cái… cái gì?”Những chuyện này ông không hề biết tới. Ông nhớ ra một lần vào ngày sinh nhật của Mộ Dung phu nhân, lúc đó ông không ở Sheffield, mà đi công tác ở London, lúc đó phu nhân Jones vì cãi nhau với chồng mà uống say, gọi điện thoại khóc lóc với ông. Lúc đó bản thân còn trẻ, yêu nhau đã nhiều năm, đối với người con gái khắc cốt ghi tâm, thấy bà ấy không vui, tim ông cũng khó chịu.
Giọng nói của Mộ Dung Miên rất rõ ràng, ánh mắt anh cũng rất nhu hòa, ấm áp, giống như một căn phòng tràn ngập một mùa ấm áp, nhưng lời nói của anh lại lạnh buốt như thanh băng sắc bén đâm vào trái tim không còn khỏe mạnh Mộ Dung Chí Hoành. Mộ Dung Chí Hoành mở miệng, ánh mắt ngơ ngác nhìn chằm chằm Mộ Dung Miên, ánh mắt của ông rất lạ lùng, cứ như chưa bao giờ quen biết anh, có kinh khoảng, có bất an, nhiều hơn là sự nghi hoặc. Ông đang nghi hoặc, vợ và con trai của mình sao lại thay đổi hết rồi? Chẳng lẽ, họ đều muốn ông chết đi?
Mộ Dung Chí Hoành lắp bắp: “Cậu… cậu… là ai? Cậu không… phải… Randy.”
Mộ Dung Miên mỉm cười, phất tay: “Ba, người cảm thấy con có thể là ai?” “Cậu không, không phải…”
Mộ Dung Chí Hoành không ngừng lặp lại hai chữ “không phải” Ông không hiểu, đứa con nghe lời, hiểu chuyện hiếu thảo trước của ông đâu rồi?
Khóe môi Mộ Dung Miên xuất hiện một nụ cười lạnh châm chọc: “Ba nói cũng đúng, con thật sự không phải là đứa con của ba nữa. Từ sau khi ngã ngựa, con cảm thấy cuộc sống trước kia của mình thật ngu ngốc, con làm theo lời ba, đối xử với ai cũng rất dịu dàng, kết quả thì sao? Ai cũng muốn con chết, ngay cả lúc nằm trong bệnh viện, cứ cách vài ngày lại có người đến giết con, ba biết sao con có thể sống lại không? Ba không biết gì hết, ba cứ sống trong thế giời mà ba tự tạo ra.”
“Ba có biết mẹ con sao không đến thăm người không? Ba có biết vì sao hiện giờ con rất ghét ba? Ba có biết vì sao con không muốn lấy Jessica?”
“Randy, con… và… mẹ con, đều… hiểu lầm… ba rồi, ba và… bà ấy… không có…”
Mộ Dung Chí Hoành cứ nghĩ rằng thái độ của Mộ Dung Miên và Mộ Dung phu nhân thay đổi là vì họ nghĩ ông và Jones phu nhân tình cũ không dứt, ông rất muốn giải thích rõ ràng.
Mộ Dung Miên đã không còn muốn nghe những lời nói đó nữa, anh nói: “Không có sao? Chẳng lẽ bao nhiêu năm qua ba không hề nhớ tới phu nhân Jones, chẳng lẽ vào ngày sinh nhật của mẹ con, ba không hề đi hẹn hò với bà ta. Ba biết vì sao mẹ lại biết chuyện của hai người không? Là do phu nhân Jones cố ý nghe điện thoại bà ấy gọi cho ba, còn chuyện họ nói gì con không hỏi, dù sao nghe được những lời này, con đã cảm thấy rất kinh tởm rồi.”
Thái độ của Mộ Dung Phu nhân từ yêu say đắm Mộ Dung Chí Hoành biến thành hận thấu tim. Đây đều là do phu nhân Jones cố ý làm. Mộ Dung Miên đã đoán ra được ý định của phu nhân Jones, phá hoại tình cảm vợ chồng họ, tốt nhất là khiến cho Mộ Dung phu nhân tức đến ly hôn, sau đó bà sẽ khóa chặt Mộ Dung Chí Hoành, để con gái mình gả cho Mộ Dung Miên, như vậy sẽ nhẹ nhàng khống chế được khối gia sản khổng lồ của nhà Mộ Dung. Ả đàn bà đó là một ả rất đáng ghê tởm.
Mộ Dung Chí Hoành chấn kinh: “Cái… cái gì?”
Những chuyện này ông không hề biết tới. Ông nhớ ra một lần vào ngày sinh nhật của Mộ Dung phu nhân, lúc đó ông không ở Sheffield, mà đi công tác ở London, lúc đó phu nhân Jones vì cãi nhau với chồng mà uống say, gọi điện thoại khóc lóc với ông. Lúc đó bản thân còn trẻ, yêu nhau đã nhiều năm, đối với người con gái khắc cốt ghi tâm, thấy bà ấy không vui, tim ông cũng khó chịu.
Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn ĐiTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhKhi cảnh sát đến trước cửa phòng của khách sạn, lúc đấy Yến Thanh Ti cũng vừa mới từ trên giường của Nhạc Thính Phong bước xuống Bầu không khí trong phòng vẫn còn vương đầy mùi tình dục, quần áo vứt lung tung trên mặt đất, có thể thấy “trận chiến” đêm qua kịch liệt đến thế nào. “Đoang, Đoang” hàng chục tiếng đập cửa gấp gáp vang lên mà Yến Thanh Ti vẫn từ tốn tắm rửa, mặc quần áo, trang điểm giống như là đây là phòng của mình vậy. Cô là ai a, là Yến Thanh Ti lòng dạ độc ác, là cực phẩm hồ ly tinh, thế nên lúc nào cũng phải xinh đẹp, hoàn mỹ, luôn tỏa ánh hào quang thu hút mọi ánh nhìn. Lúc này Nhạc Thính Phong mới tỉnh dậy, trên cơ thể trần trụi vẫn còn hiện rõ một vài dấu hôn đỏ, có chút quá trớn do Yến Thanh Ti tạo ra, anh châm một điếu thuốc rồi nói: “Chỉ cần cô xin tôi, tôi sẽ giảm hai năm ngồi tù cho cô.” Yến Thanh Ti bước tới lấy điếu thuốc từ miệng anh, hít một hơi, khói thuốc lan tỏa khắp phòng, sau đó cô lại đưa trả điếu thuốc về vị trí ban đầu. Bàn tay nõn nà của Yến Thanh… Giọng nói của Mộ Dung Miên rất rõ ràng, ánh mắt anh cũng rất nhu hòa, ấm áp, giống như một căn phòng tràn ngập một mùa ấm áp, nhưng lời nói của anh lại lạnh buốt như thanh băng sắc bén đâm vào trái tim không còn khỏe mạnh Mộ Dung Chí Hoành. Mộ Dung Chí Hoành mở miệng, ánh mắt ngơ ngác nhìn chằm chằm Mộ Dung Miên, ánh mắt của ông rất lạ lùng, cứ như chưa bao giờ quen biết anh, có kinh khoảng, có bất an, nhiều hơn là sự nghi hoặc. Ông đang nghi hoặc, vợ và con trai của mình sao lại thay đổi hết rồi? Chẳng lẽ, họ đều muốn ông chết đi?Mộ Dung Chí Hoành lắp bắp: “Cậu… cậu… là ai? Cậu không… phải… Randy.”Mộ Dung Miên mỉm cười, phất tay: “Ba, người cảm thấy con có thể là ai?” “Cậu không, không phải…”Mộ Dung Chí Hoành không ngừng lặp lại hai chữ “không phải” Ông không hiểu, đứa con nghe lời, hiểu chuyện hiếu thảo trước của ông đâu rồi?Khóe môi Mộ Dung Miên xuất hiện một nụ cười lạnh châm chọc: “Ba nói cũng đúng, con thật sự không phải là đứa con của ba nữa. Từ sau khi ngã ngựa, con cảm thấy cuộc sống trước kia của mình thật ngu ngốc, con làm theo lời ba, đối xử với ai cũng rất dịu dàng, kết quả thì sao? Ai cũng muốn con chết, ngay cả lúc nằm trong bệnh viện, cứ cách vài ngày lại có người đến giết con, ba biết sao con có thể sống lại không? Ba không biết gì hết, ba cứ sống trong thế giời mà ba tự tạo ra.”“Ba có biết mẹ con sao không đến thăm người không? Ba có biết vì sao hiện giờ con rất ghét ba? Ba có biết vì sao con không muốn lấy Jessica?”“Randy, con… và… mẹ con, đều… hiểu lầm… ba rồi, ba và… bà ấy… không có…”Mộ Dung Chí Hoành cứ nghĩ rằng thái độ của Mộ Dung Miên và Mộ Dung phu nhân thay đổi là vì họ nghĩ ông và Jones phu nhân tình cũ không dứt, ông rất muốn giải thích rõ ràng.Mộ Dung Miên đã không còn muốn nghe những lời nói đó nữa, anh nói: “Không có sao? Chẳng lẽ bao nhiêu năm qua ba không hề nhớ tới phu nhân Jones, chẳng lẽ vào ngày sinh nhật của mẹ con, ba không hề đi hẹn hò với bà ta. Ba biết vì sao mẹ lại biết chuyện của hai người không? Là do phu nhân Jones cố ý nghe điện thoại bà ấy gọi cho ba, còn chuyện họ nói gì con không hỏi, dù sao nghe được những lời này, con đã cảm thấy rất kinh tởm rồi.”Thái độ của Mộ Dung Phu nhân từ yêu say đắm Mộ Dung Chí Hoành biến thành hận thấu tim. Đây đều là do phu nhân Jones cố ý làm. Mộ Dung Miên đã đoán ra được ý định của phu nhân Jones, phá hoại tình cảm vợ chồng họ, tốt nhất là khiến cho Mộ Dung phu nhân tức đến ly hôn, sau đó bà sẽ khóa chặt Mộ Dung Chí Hoành, để con gái mình gả cho Mộ Dung Miên, như vậy sẽ nhẹ nhàng khống chế được khối gia sản khổng lồ của nhà Mộ Dung. Ả đàn bà đó là một ả rất đáng ghê tởm.Mộ Dung Chí Hoành chấn kinh: “Cái… cái gì?”Những chuyện này ông không hề biết tới. Ông nhớ ra một lần vào ngày sinh nhật của Mộ Dung phu nhân, lúc đó ông không ở Sheffield, mà đi công tác ở London, lúc đó phu nhân Jones vì cãi nhau với chồng mà uống say, gọi điện thoại khóc lóc với ông. Lúc đó bản thân còn trẻ, yêu nhau đã nhiều năm, đối với người con gái khắc cốt ghi tâm, thấy bà ấy không vui, tim ông cũng khó chịu.