Sáng sớm khi trời vừa mới tờ mờ sáng, thiếu niên Tần Liệt đờ đẫn rời giường, sau khi rửa mặt chải đầu qua loa, hắn lập tức đi về phía Lăng Gia. Tần Liệt mặc áo tang vải thô, dáng người gầy yếu, bộ dáng cũng coi như là có chút thanh tú, nhưng ánh mắt thì mờ mờ ảo ảo không có chút thần thái nào tạo cho người ngoài có cảm giác hắn không hề có linh hồn. Ở ven đường có không ít võ giả thanh niên ở trấn Lăng Gia đã rời giường từ sớm. Rất nhiều người thấy Tần Liệt thì đều mỉm cười với ý tốt. "Tần Liệt dậy sớm thế!" Lăng Phong thấy Tần Liệt đi vào thì nhếch miệng cười, đưa tay vẫy một cái. Đáng tiếc, Tần Liệt như không nghe thấy tiếng người ngoài, vẻ mặt vẫn đờ đẫn, bước chân vẫn không dừng lại, lách người qua Lăng Phong rồi lại đi tiếp về phía trước. "Phong đại ca, huynh thừa hơi nói với kẻ ngu làm gì? Đã biết hắn sẽ không bao giờ đáp lời, vậy mà hôm nào huynh cũng chào hỏi lúc sáng với hắn làm gì?" Lăng Dĩnh mặc trang phục sáng vàng, dáng người đẫy đà, mười tám đôi mươi, lớn lên có chút…
Chương 1088-2: Bạo loạn đệ nhất nhân! (2)
Linh VựcTác giả: Nghịch Thương ThiênTruyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Hoàn Thành, Truyện Huyền HuyễnSáng sớm khi trời vừa mới tờ mờ sáng, thiếu niên Tần Liệt đờ đẫn rời giường, sau khi rửa mặt chải đầu qua loa, hắn lập tức đi về phía Lăng Gia. Tần Liệt mặc áo tang vải thô, dáng người gầy yếu, bộ dáng cũng coi như là có chút thanh tú, nhưng ánh mắt thì mờ mờ ảo ảo không có chút thần thái nào tạo cho người ngoài có cảm giác hắn không hề có linh hồn. Ở ven đường có không ít võ giả thanh niên ở trấn Lăng Gia đã rời giường từ sớm. Rất nhiều người thấy Tần Liệt thì đều mỉm cười với ý tốt. "Tần Liệt dậy sớm thế!" Lăng Phong thấy Tần Liệt đi vào thì nhếch miệng cười, đưa tay vẫy một cái. Đáng tiếc, Tần Liệt như không nghe thấy tiếng người ngoài, vẻ mặt vẫn đờ đẫn, bước chân vẫn không dừng lại, lách người qua Lăng Phong rồi lại đi tiếp về phía trước. "Phong đại ca, huynh thừa hơi nói với kẻ ngu làm gì? Đã biết hắn sẽ không bao giờ đáp lời, vậy mà hôm nào huynh cũng chào hỏi lúc sáng với hắn làm gì?" Lăng Dĩnh mặc trang phục sáng vàng, dáng người đẫy đà, mười tám đôi mươi, lớn lên có chút… Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group“Ngươi rốt cuộc đến rồi!”.Cửa khe núi, Sở Ly vừa thấy đến Tần Liệt hiện thân, vẻ mặt chợt chấn động.Hắn vậy mà lại nhất thời cảm thấy có lòng tin.Thời gian cách nhiều năm, Tần Liệt trước kia theo hắn cùng nhau chinh chiến Thần Táng tràng, đã biến thành tồn tại giậm chân một cái, Bạo Loạn chi địa cũng phải run rẩy.Sở Ly ở cùng lúc thổn thức cảm khái, cũng âm thầm cảm thấy tự hào.Bởi vì Tần Liệt có thể thâm giao với Tịch Diệt tông, có thể biến thành minh hữu kiên cố nhất của Tịch Diệt tông, đều là Sở Ly hắn thúc đẩy.Hắn vì thế kiêu ngạo.“Ngươi đến là tốt rồi”. Hứa Nhiên cũng thầm thở phào một hơi.Đám người Trầm Khôi, Lôi Diêm, còn có Trầm Nguyệt, vốn mặt co mày cáu, sắc mặt lo lắng.Đợi Tần Liệt đến, những người này đều là tinh thần khẽ chấn động, trên mặt lại có hào quang.“Ngươi chính là đảo chủ Viêm Nhật đảo gì kia? Tần gia Tần Liệt?”. Cường giả Tu La tộc Hư Không cảnh cầm đầu lạnh lùng nhìn về phía hắn, trào phúng: “Một tiểu tử chạy khỏi trung ương thế giới, bị sáu thế lực lớn bức nhiều năm không dám quay về gia tộc thế lực, đã chết ba trăm năm, không ngờ được lại cắm rễ ở nơi này, còn triệu tập một đám lính tôm tướng cua”.“Tần gia...”.Đám người Tịch Diệt tông, nghe được phen lời của người này, đều là vẻ mặt như thường.Bọn họ hiển nhiên đều hoặc nhiều hoặc ít đoán được thân phận chân thật của Tần Liệt.Cho nên bọn họ không ngạc nhiên.
Dịch giả
: Ngạo Thiên Môn Group
“Ngươi rốt cuộc đến rồi!”.
Cửa khe núi, Sở Ly vừa thấy đến Tần Liệt hiện thân, vẻ mặt chợt chấn động.
Hắn vậy mà lại nhất thời cảm thấy có lòng tin.
Thời gian cách nhiều năm, Tần Liệt trước kia theo hắn cùng nhau chinh chiến Thần Táng tràng, đã biến thành tồn tại giậm chân một cái, Bạo Loạn chi địa cũng phải run rẩy.
Sở Ly ở cùng lúc thổn thức cảm khái, cũng âm thầm cảm thấy tự hào.
Bởi vì Tần Liệt có thể thâm giao với Tịch Diệt tông, có thể biến thành minh hữu kiên cố nhất của Tịch Diệt tông, đều là Sở Ly hắn thúc đẩy.
Hắn vì thế kiêu ngạo.
“Ngươi đến là tốt rồi”. Hứa Nhiên cũng thầm thở phào một hơi.
Đám người Trầm Khôi, Lôi Diêm, còn có Trầm Nguyệt, vốn mặt co mày cáu, sắc mặt lo lắng.
Đợi Tần Liệt đến, những người này đều là tinh thần khẽ chấn động, trên mặt lại có hào quang.
“Ngươi chính là đảo chủ Viêm Nhật đảo gì kia? Tần gia Tần Liệt?”. Cường giả Tu La tộc Hư Không cảnh cầm đầu lạnh lùng nhìn về phía hắn, trào phúng: “Một tiểu tử chạy khỏi trung ương thế giới, bị sáu thế lực lớn bức nhiều năm không dám quay về gia tộc thế lực, đã chết ba trăm năm, không ngờ được lại cắm rễ ở nơi này, còn triệu tập một đám lính tôm tướng cua”.
“Tần gia...”.
Đám người Tịch Diệt tông, nghe được phen lời của người này, đều là vẻ mặt như thường.
Bọn họ hiển nhiên đều hoặc nhiều hoặc ít đoán được thân phận chân thật của Tần Liệt.
Cho nên bọn họ không ngạc nhiên.
Linh VựcTác giả: Nghịch Thương ThiênTruyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Hoàn Thành, Truyện Huyền HuyễnSáng sớm khi trời vừa mới tờ mờ sáng, thiếu niên Tần Liệt đờ đẫn rời giường, sau khi rửa mặt chải đầu qua loa, hắn lập tức đi về phía Lăng Gia. Tần Liệt mặc áo tang vải thô, dáng người gầy yếu, bộ dáng cũng coi như là có chút thanh tú, nhưng ánh mắt thì mờ mờ ảo ảo không có chút thần thái nào tạo cho người ngoài có cảm giác hắn không hề có linh hồn. Ở ven đường có không ít võ giả thanh niên ở trấn Lăng Gia đã rời giường từ sớm. Rất nhiều người thấy Tần Liệt thì đều mỉm cười với ý tốt. "Tần Liệt dậy sớm thế!" Lăng Phong thấy Tần Liệt đi vào thì nhếch miệng cười, đưa tay vẫy một cái. Đáng tiếc, Tần Liệt như không nghe thấy tiếng người ngoài, vẻ mặt vẫn đờ đẫn, bước chân vẫn không dừng lại, lách người qua Lăng Phong rồi lại đi tiếp về phía trước. "Phong đại ca, huynh thừa hơi nói với kẻ ngu làm gì? Đã biết hắn sẽ không bao giờ đáp lời, vậy mà hôm nào huynh cũng chào hỏi lúc sáng với hắn làm gì?" Lăng Dĩnh mặc trang phục sáng vàng, dáng người đẫy đà, mười tám đôi mươi, lớn lên có chút… Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group“Ngươi rốt cuộc đến rồi!”.Cửa khe núi, Sở Ly vừa thấy đến Tần Liệt hiện thân, vẻ mặt chợt chấn động.Hắn vậy mà lại nhất thời cảm thấy có lòng tin.Thời gian cách nhiều năm, Tần Liệt trước kia theo hắn cùng nhau chinh chiến Thần Táng tràng, đã biến thành tồn tại giậm chân một cái, Bạo Loạn chi địa cũng phải run rẩy.Sở Ly ở cùng lúc thổn thức cảm khái, cũng âm thầm cảm thấy tự hào.Bởi vì Tần Liệt có thể thâm giao với Tịch Diệt tông, có thể biến thành minh hữu kiên cố nhất của Tịch Diệt tông, đều là Sở Ly hắn thúc đẩy.Hắn vì thế kiêu ngạo.“Ngươi đến là tốt rồi”. Hứa Nhiên cũng thầm thở phào một hơi.Đám người Trầm Khôi, Lôi Diêm, còn có Trầm Nguyệt, vốn mặt co mày cáu, sắc mặt lo lắng.Đợi Tần Liệt đến, những người này đều là tinh thần khẽ chấn động, trên mặt lại có hào quang.“Ngươi chính là đảo chủ Viêm Nhật đảo gì kia? Tần gia Tần Liệt?”. Cường giả Tu La tộc Hư Không cảnh cầm đầu lạnh lùng nhìn về phía hắn, trào phúng: “Một tiểu tử chạy khỏi trung ương thế giới, bị sáu thế lực lớn bức nhiều năm không dám quay về gia tộc thế lực, đã chết ba trăm năm, không ngờ được lại cắm rễ ở nơi này, còn triệu tập một đám lính tôm tướng cua”.“Tần gia...”.Đám người Tịch Diệt tông, nghe được phen lời của người này, đều là vẻ mặt như thường.Bọn họ hiển nhiên đều hoặc nhiều hoặc ít đoán được thân phận chân thật của Tần Liệt.Cho nên bọn họ không ngạc nhiên.