Ánh nắng tươi sáng, xuân về hoa nở, xung quanh tràn ngập sức sống. Ngày báo danh mỗi năm một lần của học viện Bắc Đấu lại đến. Trong Bắc Đấu Thành tràn ngập khí tức thanh xuân. Các học sinh đến từ tỉnh Bắc Đấu và các tỉnh lớn xung quanh đều tới đây. Mười sáu cửa thành cực lớn của Bắc Đấu Thành đều rộng mở, thể hiện sự hoan nghênh đón chào đối với học sinh các nơi. Một... hai... ba bốn năm... Tại cửa thành thứ mười một của Bắc Đấu Thành, Vu Nhai đang đứng thẳng ở trước cửa thành, thoáng đảo mắt nhìn lướt qua các học sinh đi ngang trước mặt mình. Học viện Bắc Đấu khai giảng hoàn toàn không có bất kỳ quan hệ nào với hắn. Hắn chỉ là một trong các tiểu binh thủ thành tại Bắc Đấu Thành mà thôi. Hắn mặc áo giáp có khắc thất tinh bắc đẩu, trong tay cầm trường thương cao hơn hắn nửa cái đầu, đứng thẳng ở giữa cửa thành. Thỉnh thoảng khi nhìn thấy người nào khả nghi hắn liền cản lại, cáo mượn oai hùm tra hỏi bọn họ một chút. Nếu như lời nói của bọn họ có vấn đề nhỏ nào đó, hắn có thể ngoắc ngón…

Chương 1197: Trùng phùng trên chiến trường

Triệu Hoán Thần BinhTác giả: Hạ Nhật Dịch LãnhTruyện Converter, Truyện Hoàn Thành, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Xuyên KhôngÁnh nắng tươi sáng, xuân về hoa nở, xung quanh tràn ngập sức sống. Ngày báo danh mỗi năm một lần của học viện Bắc Đấu lại đến. Trong Bắc Đấu Thành tràn ngập khí tức thanh xuân. Các học sinh đến từ tỉnh Bắc Đấu và các tỉnh lớn xung quanh đều tới đây. Mười sáu cửa thành cực lớn của Bắc Đấu Thành đều rộng mở, thể hiện sự hoan nghênh đón chào đối với học sinh các nơi. Một... hai... ba bốn năm... Tại cửa thành thứ mười một của Bắc Đấu Thành, Vu Nhai đang đứng thẳng ở trước cửa thành, thoáng đảo mắt nhìn lướt qua các học sinh đi ngang trước mặt mình. Học viện Bắc Đấu khai giảng hoàn toàn không có bất kỳ quan hệ nào với hắn. Hắn chỉ là một trong các tiểu binh thủ thành tại Bắc Đấu Thành mà thôi. Hắn mặc áo giáp có khắc thất tinh bắc đẩu, trong tay cầm trường thương cao hơn hắn nửa cái đầu, đứng thẳng ở giữa cửa thành. Thỉnh thoảng khi nhìn thấy người nào khả nghi hắn liền cản lại, cáo mượn oai hùm tra hỏi bọn họ một chút. Nếu như lời nói của bọn họ có vấn đề nhỏ nào đó, hắn có thể ngoắc ngón… Vu Nhai cho rằng bị hoa mắt, nhưng sau khi xác nhận thì rất vui. Mấy năm qua Vu Nhai có nhiều bằng hữu tốt, có nhiều chiến hữu. Nhưng không bao nhiêu người đuổi kịp tốc độ tu luyện của Vu Nhai, hèn gì có câu cao thủ sẽ cô đơn.Lúc Vu Nhai thấy Lý Thân Bá thì rất vui, nhưng quan hệ với gã không thân bằng Lữ Nham, lúc trước hai người đánh nhau kết bạn. Nếu không phải Lý Thân Bá đòi khiêu chiến với Vu Nhai sẽ không xảy ra một chuỗi sự việc, hơn nữa tính cách của gã thay đổi nhiều, không đơn tế bào như xưa khiến hai người hơi xa cách.Sau khi trông thấy thực lực của Lữ Nham thì Vu Nhai càng vui vẻ hơn, lại có thể tiếp tục sóng vai chiến đấu cùng nhau.Vu Nhai hơi khí tin hỏi:- Kích? Lữ Nham, ngươi đổi sang kích?Làm sao đổi huyền binh bản mệnh được? Lý Thân Bá chỉ dung hợp huyền binh bản mệnh của phụ thân, binh linh thần binh cường đại đem đến tác dụng lớn. Lữ Nham thì hoàn toàn đổi huyền binh bản mệnh, từ khi rời khỏi Huyền Binh đế đô rốt cuộc chuyện gì xảy ra với Lữ Nham?Lữ Nham qua lao nói:- Vốn là phế bỏ, mới gần đây ta bị ném vào vùng đất chết trong Lữ gia, sau đó may mắn được thần kích này chọn trúng rồi đi ra.Vu Nhai, Lý Thân Bá biết câu chuyện này không phải nói vài câu là rõ ràng.Lữ Nham trải qua những gì trong Lữ gia e rằng tàn nhẫn hơn tưởng tuợng.Mắt Lý Thân Bá lóe tia hung ác hỏi:- Là Lữ Băng làm?Tính tình Lý Thân Bá trở lại như xưa.Lúc trước thánh hội Huyền Thần điện kết thúc, đám người Lý Thân Bá làm sứ giả đi Ma Pháp đế quốc. Lữ Nham, Lữ Băng bị đào thải khỏi thánh hội cùng nhau quay về Kích Lĩnh, sau đó không biết chuyện gì xảy ra. Nhưng mọi người biết Lữ Nham, Lữ Băng xích mích với nhau.Lữ Nham lắc đầu, nói:- Không phải, Lữ Băng chỉ là kẻ đáng thương bị người lợi dụng.Lữ Nham cười nói:- Tóm lại khi ta cầm Thiên Chiến thần kích lại xuất hiện trong Lữ gia thì cao tầng Lữ gia quét sạch kẻ thù giúp ta, mọi chuyện đã qua.Vu Nhai, Lý Thân Bá im lặng. Tuy chuyện của Lữ Nham sẽ không đơn giản như vậy, nhưng nếu gã không muốn nói, với thực lực của gã đủ để Lữ gia Kích lĩnh chú trọng, bây giờ mỗi một thiên tài đều rất hiếm có, với lứa tuổi này vào được Lý Thân Bá1 dù là các đại gia tộc nội tính rộng lớn cũng hiếm có.Trong loạn thế này mỗi gia tộc sẽ cố gắng tăng thực lực, mở rộng nội tình.Vu Nhai nói:- Hãy nhớ lời ta từng nói, nếu cần thiết thì ta có thể cùng ngươi xông vào Lữ gia.Lý Thân Bá chân chất nói:- Tính phần của ta luôn.Lý Thân Bá và Vu Nhai, Lữ Nham biến thù thành bạn, lúc này gã hoàn toàn xem bọn họ là bằng hữu chứ không phải xúc động đơn tế bào.Lữ Nham sửng sốt, thật ra lúc trước nói hơi mạnh miệng, vết sẹo trên mặt càng dữ tợn hơn nhưng không ai để ý đến.Lữ Nham nói:- Tốt, nhưng trước đó chúng ta hãy giải quyết Cổ Duệ chi dân trước mặt đã!- Ha ha ha ha ha ha! Giết!Ba người cười to, Vu Nhai, Lữ Nham, Lý Thân Bá dẫn binh xung phong.Lý Thân Bá buồn bã nói:- Thật nhớ lúc ở Kiếm Phong Lĩnh sóng vai chiến đấu với các chiến hữu.Vu Nhai, Lữ Nham mắt lóe tia sáng. Quả nhiên Lý Thân Bá đã đổi tính, kẻ thô thần kinh có thể nói ra câu đó chứng minh một người lỗ mãng đã bị hiện thực đánh gục. Vu Nhai bỗng nhớ đến Tiểu Mỹ.Vu Nhai nói:- Sẽ có cơ hội, khi nào không lăn lộn nổi nữa thì đến Bắc Đẩu đi, tất nhiên ta không hy vọng có ngày đó đến.Lữ Nham nói:- Ha ha ha ha ha ha! Buồn thương gì đó hãy chờ khi nào chúng ta sống sót rồi tiếp túc, bây giờ phải cố gắng sống đã!Lý Thân Bá lại thể hiện sự mạnh mẽ:- Đúng, sống sót, tiếp đó đánh hết tất cả!Ba người ba tọa kỵ. Ngày hôm nay Cổ Duệ chi dân bình thường nghe tiếng sợ vỡ mật, khiến các chiến sĩ Huyền Binh đế quốc sôi sục máu nóng. Không bao nhiêu người biết Vu Nhai, Lữ Nham, Lý Thân Bá từng cùng nhau xông pha, trước kia là chiến hữu, bây giờ vẫn là chiến hữu, mãi mãi đều như thế.Ngày thứ năm mươi ba: Cổ Duệ chi dân bị nhốt chặt ở phía nam Huyền Binh đế quốc, lấy đuôi Loạn Xuyên sơn mạch, Lạc Thiên vương quốc giăng ngang hướng đông thành chiến tuyến đường thẳng. Các tòa yếu tắc được xây dựng nối liền nhau, tạm thời gọi là "Phá thần tuyến", Huyền Binh đế quốc đặt tên như thế đến khi chiến dịch chấm dứt.Phía bắc Lạc Thiên vương quốc và nửa khu vực Bắc Đẩu liền nhau bị Huyền Binh đế quốc xếp vào đất nước, trở thành lãnh địa Chuy Lĩnh hành tỉnh cũng mất nửa mảnh đất. Xây dựng dãy Thiên Chuy yếu tắc, do Lý gia chấn áp, Kích Lĩnh, Bắc Đẩu hành tỉnh tiếp ứng.Phía đông Chuy Lĩnh hành tỉnh mới là một pahnà lãnh địa của Phủ Lĩnh, Liêm Châu hành tỉnh xây dựng Côn Vực hành tỉnh mới.Côn Vực hành tỉnh mới nhỏ hơn cái lúc rất nhiều, Tôn gia là gia tộc có nhiều người chết nhất, thực lực giảm mạnh. Dù thắng chiến tranh thì Tôn gia khó giữ danh tiếng thượng lục tỉnh của mình. Tóm lại mảnh đất này tạm gọi là Côn Vực hành tỉnh, xây Liệt Cô yếu tắc do gia tộc Côn vực Tôn gia dẫn đầu trấn áp.Về phía đông nữa là Ma Pháp hành tỉnh, xây dãy Tiên Ma yếu tắc, tạm do Tiên Vực hành tỉnh trấn, các ma pháp sư Ma Pháp hành tỉnh phối hợp làm hậu cần. Lại về phía đông, chỗ gần Thần Huyền Hải là Giản Lĩnh cũng mất một phần đất đai nhưng không nhiều, các cao thủ Giản Lĩnh tổn thất trầm trọng, không có cách trấn được.Bởi vậy từ Đao Vực hành tỉnh phối hợp chấn áp, xây dãy Đao Giản yếu tắc.Nói phía đông lại nhắc hướng tây, mấy tiểu vương quốc như Á Đặc bị phá sập.Trong đó có bị Cổ Duệ chi dân nuốt, có bị Huyền Binh đế quốc nuốt. Á Đặc vương quốc sáp nhập vào Bắc Đẩu hành tỉnh, tạm do Phú thân vương Hoàng Phủ Dụ hợp tác cùng cao thủ hoàng tộc quản lý, trấn áp, vẫn là các Á Xuyên yếu tắc, chẳng qua di dời về hướng tây. Hoàng Phủ Dụ cảm thấy tên không đủ mạnh, gã sửa thành dãy Thấn Tinh yếu tắc.Đến đây thì thế cục Thần Huyền đại lục đã tỏ tường.Vón Cổ Duệ chi dân có thể tấn công những dãy yếu tắc này, thậm chí có cơ hội cướp giật nhiều mảnh đất hơn nhưng vì thế cục đã sáng tỏ, Ma Pháp đế quốc ra tay từ chiến trường phía nam Huyền Binh đế quốc. Cổ Duệ chi dân không còn sức đưa lực lượng lên phía bắc chiến tiếp, Ma Pháp đế quốc thì bày nhiều yếu tắc ở phương nam cùng Huyền Binh đế quốc kiềm chế Cổ Duệ chi dân.Ngày thứ năm mươi sáu: Dần biến thành giằng co, công phòng, dây dưa, chiến tranh không còn thảm khốc. Cổ Duệ chi dân tuyên bố phương nam lấy mảnh đất Thuẫn Lĩnh hành tỉnh làm trung tâm sẽ là thần duệ chi địa, Thần Duệ cổ quốc thành lập!Cổ Duệ chi dân không cưỡng cầu nữa, bọn họ bắt đầu nghỉ ngơi lấy lại sức.Quả nhiên thiên hạ chia ba phần, trừ bách tộc loạn địa ra Thần Huyền đại lục đã là thế chân vạc. Tuy vùng đất Thần Duệ cổ quốc khá nhỏ nhưng không ai dám xem thường nó, có lẽ ngày nào đó Cổ Duệ chi dân sẽ bùng nổ lực lượng cường đại.

Vu Nhai cho rằng bị hoa mắt, nhưng sau khi xác nhận thì rất vui. Mấy năm qua Vu Nhai có nhiều bằng
hữu tốt, có nhiều chiến hữu. Nhưng không bao nhiêu người đuổi kịp tốc độ tu luyện của Vu Nhai, hèn gì có câu cao thủ sẽ cô đơn.

Lúc Vu Nhai thấy Lý Thân Bá thì rất vui, nhưng quan hệ với gã không thân bằng Lữ Nham, lúc trước hai người đánh nhau kết bạn. Nếu không phải Lý
Thân Bá đòi khiêu chiến với Vu Nhai sẽ không xảy ra một chuỗi sự việc,
hơn nữa tính cách của gã thay đổi nhiều, không đơn tế bào như xưa khiến
hai người hơi xa cách.

Sau khi trông thấy thực lực của Lữ Nham thì Vu Nhai càng vui vẻ hơn, lại có thể tiếp tục sóng vai chiến đấu cùng nhau.

Vu Nhai hơi khí tin hỏi:

- Kích? Lữ Nham, ngươi đổi sang kích?

Làm sao đổi huyền binh bản mệnh được? Lý Thân Bá chỉ dung hợp huyền binh bản mệnh của phụ thân, binh linh thần binh cường đại đem đến tác dụng
lớn. Lữ Nham thì hoàn toàn đổi huyền binh bản mệnh, từ khi rời khỏi
Huyền Binh đế đô rốt cuộc chuyện gì xảy ra với Lữ Nham?

Lữ Nham qua lao nói:

- Vốn là phế bỏ, mới gần đây ta bị ném vào vùng đất chết trong Lữ gia, sau đó may mắn được thần kích này chọn trúng rồi đi ra.

Vu Nhai, Lý Thân Bá biết câu chuyện này không phải nói vài câu là rõ ràng.

Lữ Nham trải qua những gì trong Lữ gia e rằng tàn nhẫn hơn tưởng tuợng.

Mắt Lý Thân Bá lóe tia hung ác hỏi:

- Là Lữ Băng làm?

Tính tình Lý Thân Bá trở lại như xưa.

Lúc trước thánh hội Huyền Thần điện kết thúc, đám người Lý Thân Bá làm
sứ giả đi Ma Pháp đế quốc. Lữ Nham, Lữ Băng bị đào thải khỏi thánh hội
cùng nhau quay về Kích Lĩnh, sau đó không biết chuyện gì xảy ra. Nhưng
mọi người biết Lữ Nham, Lữ Băng xích mích với nhau.

Lữ Nham lắc đầu, nói:

- Không phải, Lữ Băng chỉ là kẻ đáng thương bị người lợi dụng.

Lữ Nham cười nói:

- Tóm lại khi ta cầm Thiên Chiến thần kích lại xuất hiện trong Lữ gia
thì cao tầng Lữ gia quét sạch kẻ thù giúp ta, mọi chuyện đã qua.

Vu Nhai, Lý Thân Bá im lặng. Tuy chuyện của Lữ Nham sẽ không đơn giản
như vậy, nhưng nếu gã không muốn nói, với thực lực của gã đủ để Lữ gia
Kích lĩnh chú trọng, bây giờ mỗi một thiên tài đều rất hiếm có, với lứa
tuổi này vào được Lý Thân Bá1 dù là các đại gia tộc nội tính rộng lớn
cũng hiếm có.

Trong loạn thế này mỗi gia tộc sẽ cố gắng tăng thực lực, mở rộng nội tình.

Vu Nhai nói:

- Hãy nhớ lời ta từng nói, nếu cần thiết thì ta có thể cùng ngươi xông vào Lữ gia.

Lý Thân Bá chân chất nói:

- Tính phần của ta luôn.

Lý Thân Bá và Vu Nhai, Lữ Nham biến thù thành bạn, lúc này gã hoàn toàn
xem bọn họ là bằng hữu chứ không phải xúc động đơn tế bào.

Lữ Nham sửng sốt, thật ra lúc trước nói hơi mạnh miệng, vết sẹo trên mặt càng dữ tợn hơn nhưng không ai để ý đến.

Lữ Nham nói:

- Tốt, nhưng trước đó chúng ta hãy giải quyết Cổ Duệ chi dân trước mặt đã!

- Ha ha ha ha ha ha! Giết!

Ba người cười to, Vu Nhai, Lữ Nham, Lý Thân Bá dẫn binh xung phong.

Lý Thân Bá buồn bã nói:

- Thật nhớ lúc ở Kiếm Phong Lĩnh sóng vai chiến đấu với các chiến hữu.

Vu Nhai, Lữ Nham mắt lóe tia sáng. Quả nhiên Lý Thân Bá đã đổi tính, kẻ
thô thần kinh có thể nói ra câu đó chứng minh một người lỗ mãng đã bị
hiện thực đánh gục. Vu Nhai bỗng nhớ đến Tiểu Mỹ.

Vu Nhai nói:

- Sẽ có cơ hội, khi nào không lăn lộn nổi nữa thì đến Bắc Đẩu đi, tất nhiên ta không hy vọng có ngày đó đến.

Lữ Nham nói:

- Ha ha ha ha ha ha! Buồn thương gì đó hãy chờ khi nào chúng ta sống sót rồi tiếp túc, bây giờ phải cố gắng sống đã!

Lý Thân Bá lại thể hiện sự mạnh mẽ:

- Đúng, sống sót, tiếp đó đánh hết tất cả!

Ba người ba tọa kỵ. Ngày hôm nay Cổ Duệ chi dân bình thường nghe tiếng
sợ vỡ mật, khiến các chiến sĩ Huyền Binh đế quốc sôi sục máu nóng. Không bao nhiêu người biết Vu Nhai, Lữ Nham, Lý Thân Bá từng cùng nhau xông
pha, trước kia là chiến hữu, bây giờ vẫn là chiến hữu, mãi mãi đều như
thế.

Ngày thứ năm mươi ba: Cổ Duệ chi dân bị nhốt chặt ở phía nam Huyền Binh
đế quốc, lấy đuôi Loạn Xuyên sơn mạch, Lạc Thiên vương quốc giăng ngang
hướng đông thành chiến tuyến đường thẳng. Các tòa yếu tắc được xây dựng
nối liền nhau, tạm thời gọi là "Phá thần tuyến", Huyền Binh đế quốc đặt
tên như thế đến khi chiến dịch chấm dứt.

Phía bắc Lạc Thiên vương quốc và nửa khu vực Bắc Đẩu liền nhau bị Huyền
Binh đế quốc xếp vào đất nước, trở thành lãnh địa Chuy Lĩnh hành tỉnh
cũng mất nửa mảnh đất. Xây dựng dãy Thiên Chuy yếu tắc, do Lý gia chấn
áp, Kích Lĩnh, Bắc Đẩu hành tỉnh tiếp ứng.

Phía đông Chuy Lĩnh hành tỉnh mới là một pahnà lãnh địa của Phủ Lĩnh, Liêm Châu hành tỉnh xây dựng Côn Vực hành tỉnh mới.

Côn Vực hành tỉnh mới nhỏ hơn cái lúc rất nhiều, Tôn gia là gia tộc có
nhiều người chết nhất, thực lực giảm mạnh. Dù thắng chiến tranh thì Tôn
gia khó giữ danh tiếng thượng lục tỉnh của mình. Tóm lại mảnh đất này
tạm gọi là Côn Vực hành tỉnh, xây Liệt Cô yếu tắc do gia tộc Côn vực Tôn gia dẫn đầu trấn áp.

Về phía đông nữa là Ma Pháp hành tỉnh, xây dãy Tiên Ma yếu tắc, tạm do
Tiên Vực hành tỉnh trấn, các ma pháp sư Ma Pháp hành tỉnh phối hợp làm
hậu cần. Lại về phía đông, chỗ gần Thần Huyền Hải là Giản Lĩnh cũng mất
một phần đất đai nhưng không nhiều, các cao thủ Giản Lĩnh tổn thất trầm
trọng, không có cách trấn được.

Bởi vậy từ Đao Vực hành tỉnh phối hợp chấn áp, xây dãy Đao Giản yếu tắc.

Nói phía đông lại nhắc hướng tây, mấy tiểu vương quốc như Á Đặc bị phá sập.

Trong đó có bị Cổ Duệ chi dân nuốt, có bị Huyền Binh đế quốc nuốt. Á Đặc vương quốc sáp nhập vào Bắc Đẩu hành tỉnh, tạm do Phú thân vương Hoàng
Phủ Dụ hợp tác cùng cao thủ hoàng tộc quản lý, trấn áp, vẫn là các Á
Xuyên yếu tắc, chẳng qua di dời về hướng tây. Hoàng Phủ Dụ cảm thấy tên
không đủ mạnh, gã sửa thành dãy Thấn Tinh yếu tắc.

Đến đây thì thế cục Thần Huyền đại lục đã tỏ tường.

Vón Cổ Duệ chi dân có thể tấn công những dãy yếu tắc này, thậm chí có cơ hội cướp giật nhiều mảnh đất hơn nhưng vì thế cục đã sáng tỏ, Ma Pháp
đế quốc ra tay từ chiến trường phía nam Huyền Binh đế quốc. Cổ Duệ chi
dân không còn sức đưa lực lượng lên phía bắc chiến tiếp, Ma Pháp đế quốc thì bày nhiều yếu tắc ở phương nam cùng Huyền Binh đế quốc kiềm chế Cổ
Duệ chi dân.

Ngày thứ năm mươi sáu: Dần biến thành giằng co, công phòng, dây dưa,
chiến tranh không còn thảm khốc. Cổ Duệ chi dân tuyên bố phương nam lấy
mảnh đất Thuẫn Lĩnh hành tỉnh làm trung tâm sẽ là thần duệ chi địa, Thần Duệ cổ quốc thành lập!

Cổ Duệ chi dân không cưỡng cầu nữa, bọn họ bắt đầu nghỉ ngơi lấy lại sức.

Quả nhiên thiên hạ chia ba phần, trừ bách tộc loạn địa ra Thần Huyền đại lục đã là thế chân vạc. Tuy vùng đất Thần Duệ cổ quốc khá nhỏ nhưng
không ai dám xem thường nó, có lẽ ngày nào đó Cổ Duệ chi dân sẽ bùng nổ
lực lượng cường đại.

Triệu Hoán Thần BinhTác giả: Hạ Nhật Dịch LãnhTruyện Converter, Truyện Hoàn Thành, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Xuyên KhôngÁnh nắng tươi sáng, xuân về hoa nở, xung quanh tràn ngập sức sống. Ngày báo danh mỗi năm một lần của học viện Bắc Đấu lại đến. Trong Bắc Đấu Thành tràn ngập khí tức thanh xuân. Các học sinh đến từ tỉnh Bắc Đấu và các tỉnh lớn xung quanh đều tới đây. Mười sáu cửa thành cực lớn của Bắc Đấu Thành đều rộng mở, thể hiện sự hoan nghênh đón chào đối với học sinh các nơi. Một... hai... ba bốn năm... Tại cửa thành thứ mười một của Bắc Đấu Thành, Vu Nhai đang đứng thẳng ở trước cửa thành, thoáng đảo mắt nhìn lướt qua các học sinh đi ngang trước mặt mình. Học viện Bắc Đấu khai giảng hoàn toàn không có bất kỳ quan hệ nào với hắn. Hắn chỉ là một trong các tiểu binh thủ thành tại Bắc Đấu Thành mà thôi. Hắn mặc áo giáp có khắc thất tinh bắc đẩu, trong tay cầm trường thương cao hơn hắn nửa cái đầu, đứng thẳng ở giữa cửa thành. Thỉnh thoảng khi nhìn thấy người nào khả nghi hắn liền cản lại, cáo mượn oai hùm tra hỏi bọn họ một chút. Nếu như lời nói của bọn họ có vấn đề nhỏ nào đó, hắn có thể ngoắc ngón… Vu Nhai cho rằng bị hoa mắt, nhưng sau khi xác nhận thì rất vui. Mấy năm qua Vu Nhai có nhiều bằng hữu tốt, có nhiều chiến hữu. Nhưng không bao nhiêu người đuổi kịp tốc độ tu luyện của Vu Nhai, hèn gì có câu cao thủ sẽ cô đơn.Lúc Vu Nhai thấy Lý Thân Bá thì rất vui, nhưng quan hệ với gã không thân bằng Lữ Nham, lúc trước hai người đánh nhau kết bạn. Nếu không phải Lý Thân Bá đòi khiêu chiến với Vu Nhai sẽ không xảy ra một chuỗi sự việc, hơn nữa tính cách của gã thay đổi nhiều, không đơn tế bào như xưa khiến hai người hơi xa cách.Sau khi trông thấy thực lực của Lữ Nham thì Vu Nhai càng vui vẻ hơn, lại có thể tiếp tục sóng vai chiến đấu cùng nhau.Vu Nhai hơi khí tin hỏi:- Kích? Lữ Nham, ngươi đổi sang kích?Làm sao đổi huyền binh bản mệnh được? Lý Thân Bá chỉ dung hợp huyền binh bản mệnh của phụ thân, binh linh thần binh cường đại đem đến tác dụng lớn. Lữ Nham thì hoàn toàn đổi huyền binh bản mệnh, từ khi rời khỏi Huyền Binh đế đô rốt cuộc chuyện gì xảy ra với Lữ Nham?Lữ Nham qua lao nói:- Vốn là phế bỏ, mới gần đây ta bị ném vào vùng đất chết trong Lữ gia, sau đó may mắn được thần kích này chọn trúng rồi đi ra.Vu Nhai, Lý Thân Bá biết câu chuyện này không phải nói vài câu là rõ ràng.Lữ Nham trải qua những gì trong Lữ gia e rằng tàn nhẫn hơn tưởng tuợng.Mắt Lý Thân Bá lóe tia hung ác hỏi:- Là Lữ Băng làm?Tính tình Lý Thân Bá trở lại như xưa.Lúc trước thánh hội Huyền Thần điện kết thúc, đám người Lý Thân Bá làm sứ giả đi Ma Pháp đế quốc. Lữ Nham, Lữ Băng bị đào thải khỏi thánh hội cùng nhau quay về Kích Lĩnh, sau đó không biết chuyện gì xảy ra. Nhưng mọi người biết Lữ Nham, Lữ Băng xích mích với nhau.Lữ Nham lắc đầu, nói:- Không phải, Lữ Băng chỉ là kẻ đáng thương bị người lợi dụng.Lữ Nham cười nói:- Tóm lại khi ta cầm Thiên Chiến thần kích lại xuất hiện trong Lữ gia thì cao tầng Lữ gia quét sạch kẻ thù giúp ta, mọi chuyện đã qua.Vu Nhai, Lý Thân Bá im lặng. Tuy chuyện của Lữ Nham sẽ không đơn giản như vậy, nhưng nếu gã không muốn nói, với thực lực của gã đủ để Lữ gia Kích lĩnh chú trọng, bây giờ mỗi một thiên tài đều rất hiếm có, với lứa tuổi này vào được Lý Thân Bá1 dù là các đại gia tộc nội tính rộng lớn cũng hiếm có.Trong loạn thế này mỗi gia tộc sẽ cố gắng tăng thực lực, mở rộng nội tình.Vu Nhai nói:- Hãy nhớ lời ta từng nói, nếu cần thiết thì ta có thể cùng ngươi xông vào Lữ gia.Lý Thân Bá chân chất nói:- Tính phần của ta luôn.Lý Thân Bá và Vu Nhai, Lữ Nham biến thù thành bạn, lúc này gã hoàn toàn xem bọn họ là bằng hữu chứ không phải xúc động đơn tế bào.Lữ Nham sửng sốt, thật ra lúc trước nói hơi mạnh miệng, vết sẹo trên mặt càng dữ tợn hơn nhưng không ai để ý đến.Lữ Nham nói:- Tốt, nhưng trước đó chúng ta hãy giải quyết Cổ Duệ chi dân trước mặt đã!- Ha ha ha ha ha ha! Giết!Ba người cười to, Vu Nhai, Lữ Nham, Lý Thân Bá dẫn binh xung phong.Lý Thân Bá buồn bã nói:- Thật nhớ lúc ở Kiếm Phong Lĩnh sóng vai chiến đấu với các chiến hữu.Vu Nhai, Lữ Nham mắt lóe tia sáng. Quả nhiên Lý Thân Bá đã đổi tính, kẻ thô thần kinh có thể nói ra câu đó chứng minh một người lỗ mãng đã bị hiện thực đánh gục. Vu Nhai bỗng nhớ đến Tiểu Mỹ.Vu Nhai nói:- Sẽ có cơ hội, khi nào không lăn lộn nổi nữa thì đến Bắc Đẩu đi, tất nhiên ta không hy vọng có ngày đó đến.Lữ Nham nói:- Ha ha ha ha ha ha! Buồn thương gì đó hãy chờ khi nào chúng ta sống sót rồi tiếp túc, bây giờ phải cố gắng sống đã!Lý Thân Bá lại thể hiện sự mạnh mẽ:- Đúng, sống sót, tiếp đó đánh hết tất cả!Ba người ba tọa kỵ. Ngày hôm nay Cổ Duệ chi dân bình thường nghe tiếng sợ vỡ mật, khiến các chiến sĩ Huyền Binh đế quốc sôi sục máu nóng. Không bao nhiêu người biết Vu Nhai, Lữ Nham, Lý Thân Bá từng cùng nhau xông pha, trước kia là chiến hữu, bây giờ vẫn là chiến hữu, mãi mãi đều như thế.Ngày thứ năm mươi ba: Cổ Duệ chi dân bị nhốt chặt ở phía nam Huyền Binh đế quốc, lấy đuôi Loạn Xuyên sơn mạch, Lạc Thiên vương quốc giăng ngang hướng đông thành chiến tuyến đường thẳng. Các tòa yếu tắc được xây dựng nối liền nhau, tạm thời gọi là "Phá thần tuyến", Huyền Binh đế quốc đặt tên như thế đến khi chiến dịch chấm dứt.Phía bắc Lạc Thiên vương quốc và nửa khu vực Bắc Đẩu liền nhau bị Huyền Binh đế quốc xếp vào đất nước, trở thành lãnh địa Chuy Lĩnh hành tỉnh cũng mất nửa mảnh đất. Xây dựng dãy Thiên Chuy yếu tắc, do Lý gia chấn áp, Kích Lĩnh, Bắc Đẩu hành tỉnh tiếp ứng.Phía đông Chuy Lĩnh hành tỉnh mới là một pahnà lãnh địa của Phủ Lĩnh, Liêm Châu hành tỉnh xây dựng Côn Vực hành tỉnh mới.Côn Vực hành tỉnh mới nhỏ hơn cái lúc rất nhiều, Tôn gia là gia tộc có nhiều người chết nhất, thực lực giảm mạnh. Dù thắng chiến tranh thì Tôn gia khó giữ danh tiếng thượng lục tỉnh của mình. Tóm lại mảnh đất này tạm gọi là Côn Vực hành tỉnh, xây Liệt Cô yếu tắc do gia tộc Côn vực Tôn gia dẫn đầu trấn áp.Về phía đông nữa là Ma Pháp hành tỉnh, xây dãy Tiên Ma yếu tắc, tạm do Tiên Vực hành tỉnh trấn, các ma pháp sư Ma Pháp hành tỉnh phối hợp làm hậu cần. Lại về phía đông, chỗ gần Thần Huyền Hải là Giản Lĩnh cũng mất một phần đất đai nhưng không nhiều, các cao thủ Giản Lĩnh tổn thất trầm trọng, không có cách trấn được.Bởi vậy từ Đao Vực hành tỉnh phối hợp chấn áp, xây dãy Đao Giản yếu tắc.Nói phía đông lại nhắc hướng tây, mấy tiểu vương quốc như Á Đặc bị phá sập.Trong đó có bị Cổ Duệ chi dân nuốt, có bị Huyền Binh đế quốc nuốt. Á Đặc vương quốc sáp nhập vào Bắc Đẩu hành tỉnh, tạm do Phú thân vương Hoàng Phủ Dụ hợp tác cùng cao thủ hoàng tộc quản lý, trấn áp, vẫn là các Á Xuyên yếu tắc, chẳng qua di dời về hướng tây. Hoàng Phủ Dụ cảm thấy tên không đủ mạnh, gã sửa thành dãy Thấn Tinh yếu tắc.Đến đây thì thế cục Thần Huyền đại lục đã tỏ tường.Vón Cổ Duệ chi dân có thể tấn công những dãy yếu tắc này, thậm chí có cơ hội cướp giật nhiều mảnh đất hơn nhưng vì thế cục đã sáng tỏ, Ma Pháp đế quốc ra tay từ chiến trường phía nam Huyền Binh đế quốc. Cổ Duệ chi dân không còn sức đưa lực lượng lên phía bắc chiến tiếp, Ma Pháp đế quốc thì bày nhiều yếu tắc ở phương nam cùng Huyền Binh đế quốc kiềm chế Cổ Duệ chi dân.Ngày thứ năm mươi sáu: Dần biến thành giằng co, công phòng, dây dưa, chiến tranh không còn thảm khốc. Cổ Duệ chi dân tuyên bố phương nam lấy mảnh đất Thuẫn Lĩnh hành tỉnh làm trung tâm sẽ là thần duệ chi địa, Thần Duệ cổ quốc thành lập!Cổ Duệ chi dân không cưỡng cầu nữa, bọn họ bắt đầu nghỉ ngơi lấy lại sức.Quả nhiên thiên hạ chia ba phần, trừ bách tộc loạn địa ra Thần Huyền đại lục đã là thế chân vạc. Tuy vùng đất Thần Duệ cổ quốc khá nhỏ nhưng không ai dám xem thường nó, có lẽ ngày nào đó Cổ Duệ chi dân sẽ bùng nổ lực lượng cường đại.

Chương 1197: Trùng phùng trên chiến trường